Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên Thật Là Khó Khăn A !

Chương 9: Bỏ mẹ !




Chương 9: Bỏ mẹ !

“ Hệ thống, ‘Phân tích chi tiết là gì’ ?”

[Trả lời: ‘Phân tích chi tiết' là một chức năng của hệ thống, nó cho phép ký chủ dò xét thông tin chi tiết của kẻ địch bao gồm tu vi, công pháp, điểm yếu của kẻ thù…

Tuy nhiên ký chủ cần lưu ý một số thông tin sẽ bị khuyết đi khi ký chủ thăm dò đối tượng có tu vi cao hơn ký chủ.

Không thể dò xét kẻ có tu vi cao hơn ký chủ 3 đại cảnh giới!]

“Diệu a! Biết được cả điểm yếu của đối phương luôn! Mà sao trước đó ta không biết ngươi có chức năng này vậy?”

[Trả lời: Tính năng này vẫn luôn hiện hữu trên bảng thông tin của hệ thống. Do ký chủ không hỏi nên hệ thống không tiện trả lời]

“…”

Được lắm, ngươi đợi ta c·hết đi rồi mới nói có đúng không?

Trán Thiên Thu nổi gân xanh, hắn chỉ muốn ngay lấp tức chửi c·hết cái hệ thống hố cha này thôi!

Nhưng xét thấy tính huống hiện tại hắn đành bỏ xuống ý nghĩ này. Hắn nhanh chóng mở ra hệ thống.

[Một lần ‘Phân tích chi tiết’ tốn một nguyên điểm. Có xác nhận?]

[Có/Không]

“Cái gì? Đắt như vậy?”

Hắn nhìn lại số dư tài khoản của mình.

[Số dư hiện tại: 12]

“Má nó! Vừa mới kiếm được 20 lượng giờ đã sắp hết rồi”

Hắn chỉ muốn chửi loạn cả lên, nhưng nghĩ lại tình cảnh hiện giờ thì hắn lại nhịn lại.

Hắn nhanh chóng nhìn lại vào bảng thông báo của hệ thống chọn “Có”.

[Tính danh: Trương Đại Thạch

Chủng tộc: Nhân tộc

Tu vi: bất nhập lưu đỉnh phong

Công pháp: Đơn nguyên công (Nhập môn)

Võ kỹ: Cơ sở đao pháp (Tiểu thành)

Điểm yếu: Phần bụng dưới bên phải (Ám thương)

…]

Bảng thông báo của hệ thống hiện lên, trên đó hiện lên hàng loạt thông tin cực kì chi tiết về kẻ trước mặt.



Trương Đại Thạch ?

Nhìn thấy cái tên này trong đầu hắn bỗng dưng hiện lên hình ảnh một bức tường trên đó dán vô số mảnh giấy.

Mảnh giấy đứng trên đỉnh của cái sơ đồ là “Hoàng Triêu Thống” còn mảnh giấy đừng ngay dưới nó thì là “Trương Đại Thạch“ .

Đúng vậy! Là “Trương Đại Thạch” tên tay sai của Hoàng Triêu Thống. Tất cả những việc bẩn thỉu Hoàng Triêu Thống đều để cho tên này đi làm. Có thể nói kẻ này là cánh tay đắc lực của Hoàng Triêu Thống.

Lại là ngươi, Hoàng Triêu Thống!!!

Nhìn bề ngoài Thiên Thu trông có vẻ thường thường không có gì là nhưng nội tâm hắn đã sớm chửi bậy hết cả lên.

“Bình tĩnh, bây giờ không phải lúc tức giận. Phải giải quyết tên này trước đã”

Thiên Thu cố gắng điều chỉnh lại tâm tình, tập trung vào Trương Đại Thạch.

Hắn lại nhìn vào bảng thông tin của hệ thống, bỏ qua những thông tin khác ánh mắt của hắn khóa chặt vào cột điểm yếu.

“Bụng dưới bên phải?”

Ánh mắt của hắn chạm rãi nhìn về bụng của Đại Thạch, trong đầu toan ý động thủ. Nhưng chân hắn vừa mới vận sức thì ánh mắt lại vô tình lướt qua thanh đao kia, thế là hắn ngay lập tức từ bỏ ý định.

“Thêm một lần nữa cho chắc.”

Hắn tự lẩm bẩm một mình, trong lòng mặc niệm một lần nữa gọi ra bảng thông tin hệ thống.

[Một lần mô phỏng tồn 10 nguyên điểm. Có xác nhận?]

[Có/Không]

“Có”

[Mười năm tuổi, ngươi vào làm việc ở Tô gia trở thành tâm phúc của Tô gia trưởng quỹ Tô Mộc.]

[Trong một lần đi làm việc cho Tô Mộc, ngươi bị tập kích bất ngờ]

[Ngươi liều mạng xông lên giao chiến với địch.]

[Ngươi thành công đánh trúng điểm yếu của đối phương nhưng ngay sau đó ngươi bị đối phương chém c·hết]

[Ngươi c·hết, hưởng dương 15 tuổi]

[Ký chủ có thể nhận lấy một trong ba thứ sau]

[Một: Tu vi bản thân ở tuổi 15]

[Hai: Kinh nghiệm bản thân ở tuổi 15]

[Ba: Trí tuệ bản thân ở tuổi 15]





“…”

Thiên Thu thật sự cạn lời. Đã đánh trúng chỗ yếu hại của tên kia rồi mà vẫn bị hắn chém c·hết.

“Chọn “hai”.”

Hắn mặc niệm trong đầu.

Ngay lập tức trong đầu hắn hiện ra đoạn ký ức về trận đánh kia.

Trong ký ức là hình ảnh hắn đang lao lên. Đại Thạch vẫn như hai lần mô phỏng trước tiếp tục chém dọc một nhát.

Vì đã có chuẩn bị trước nên Thiên Thu ngay lập tức đứng khựng lại rồi lùi ra sau mấy bước dễ dàng tránh được đòn t·ấn c·ông kia.

Sau đó hắn đấm một quyền về phía đầu của Đại Thạch. Như lần mô phỏng thứ hai Đại Thạch dễ dàng tránh được sau đó hắn nhanh chóng xoay người chém một đao về phía gáy của Thiên Thu.

Nhưng như đã nói lần này Thiên Thu đã có chuẩn bị trước, hắn ngay lập tức ngồi xuống tránh thoát được cú chém kia. Chưa hết hắn xoay người vung tay phải lên đấm một quyền về phía bụng dưới bên phải của Đại Thạch.

Vì b·ị đ·ánh bất ngờ Đại Thạch không kịp tránh đi. Thế là hắn ăn nguyên một đấm vào bụng.

Phốc!

Ngay lập tức sau khi ăn một đấm kia, Đại Thạch phun ra một ngụm máu.

Thấy được cảnh này Thiên Thu cứ ngỡ mình đã thắng rồi, hắn bất giác nở một nụ cười rạng rỡ. Toàn cơ thể của hắn thả lỏng ra.

Nhưng hắn đã lầm, một sai lầm chí mạng.

Chỉ thấy Đại Thạch ngay lập tức bắt lấy tay phải của Thiên Thu. Tay trái cầm đao từ từ giơ lên trên cao sau đó ngay lập tức hướng đầu của Thiên Thu bổ xuống.

Thiên Thu do toàn thân thả lỏng không kịp phản ứng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn cây đao đó bổ xuống đầu của mình.



”Mẹ nó, mày bị ngu à? Mới đấm trúng có một quyền mà nghĩ đã thắng rồi? Giời ạ, đáng ra phải đấm cho nó thêm mấy quyền vào bụng nữa chứ.”

Nội tâm Thiên Thu gào thét. Hắn tự chửi chính mình tại sao lại có thể ngu như vậy được chứ?

“Mà thôi. Dù sao cũng biết đánh vào chỗ đó là chính xác rồi.”

Thiên Thu tự an ủi bản thân. Đột nhiên một tiếng nói ồm ồm vang lên.

“Ê ngươi thất thần gì vậy? Trả lời ta nhanh lên, thức thời thúc thủ chịu tró hay muốn ta động đao đây? “.

Trương Đại Thạch quát lớn.

Đối với Thiên Thu thì mọi chuyện xảy ra đã lâu từ lúc hắn bị tập kích cho đến khi hắn kết thúc lần mô phỏng cuối cùng. Nhưng thực chất mọi chuyện mới chỉ diễn ra trong vòng hai phút. Trong hai phút qua hắn cứ đứng thất thần khiến cho Trương Đại Thạch cảm thấy mất kiên nhẫn.

“Rồi Rồi! Câu trả lời của ta là…”

Hắn cố tình ngân dài ra nhằm mục đích trêu trọc đối phương. Ngay sau đó hắn lao lên đồng thời miệng còn hét một câu.



“Xéo đi!!!”

Mặt Trương Đại Thạch đen đi mấy phần sau đó mọi chuyện diễn ra y hệt như trong mô phỏng.

Đại Thạch đưa thanh đao ra sau thủ thế. Khi Thiên Thu còn cách hắn một mét thì Đại Thạch ngay lập tức bổ dọc xuống.

Thiên Thu giật lùi về sau né tránh sau đó đấm một quyền hướng vào đầu của Đại Thạch.

Đại Thạch cúi đầu xuống né tránh sau đó xoay người bổ thanh đao về phía gáy Thiên Thu.

Thiên Thu ngay lập tức cúi đầu né tránh đầu thời xoay người vận sức nhắm chuẩn vào phần bụng của hắn.

Phốc!

Đại Thạch phun ra một ngụm máu.

Nhưng Thiên Thu không dừng lại ở đó. Đùa gì vậy chứ, tên khốn này g·iết hắn phải tầm năm lần rồi làm gì có chuyện hắn buông tha dễ dàng như vậy.Thế là hắn dùng toàn lực đấm liên tục vào bụng Đại Thạch.

Bụp! Bụp! Bụp!

Ăn liên tục mười mấy cú vào bụng Đại Thạch sắc mặt trắng bệch, hắn dùng tất cả sức lực vung mạnh thanh đao lên.

Do đã ăn quả đắng ở 3 lần mô phỏng trước đó nên tinh thần cảnh giác của Thiên Thu đang rất cao. Hắn dễ dàng tránh được rồi lùi lại phía sau.

“Há, lần này chắc là được rồi chứ?”

Thiên Thu tự nhủ. Dù vậy hắn vẫn không dám buông lỏng, kí ức của 3 lần mô phỏng trước đó vẫn hiện rõ trong đầu của hắn đây!

Nhưng ngay lúc này dị biến phát sinh. Từng luồng sát khí phát ra từ người của Trương Đại Thạch. Trán hắn nổi gân xanh, đôi mắt hiện lên từng tia máu. Hắn gằn từng chữ một.

“Tiểu tử…Hôm này ngươi không c·hết…Ta không phải Trương Đại Thạch”

Nhìn thấy cảnh này Thiên Thu không khỏi hit ngụm khí lạnh. Đầu hắn đầy dấu hỏi chấm.

Mới vừa rồi nhìn như sắp ngẹo rồi sao giờ lại hăng như con bò tót thế kia?

“Hệ thống, không phải ngươi bảo điểm yếu của hắn ở bụng dưới bên trái sao? Sao ta cảm giác hắn còn mạnh hơn hồi nãy thế?”

Thiên Thu quay ra hỏi hệ thống. Ngay lập tức bảng thông tin của hệ thống xuất hiện trước mặt hắn, đây là bảng thông tin của Trương Đại Thạch. Bảng thông tin tự động cuộn xuống cho đến khi xuât hiện một dòng màu cam.

[Chỉ số ẩn: Cuồng nộ(Sức mạnh tăng đột biến khi b·ị đ·ánh vào điểm yếu]

Thiên Thu: “???” .

Ngay lúc hắn đang ngây ngốc nhìn bảng thông báo ở trước mặt thì Trương Đại Thạch động.

“Tiểu tử…Chịu c·hết đi”

Hắn rống lên một câu rồi lao nhanh về phía Thiên Thu.

Nhìn thấy cảnh này Thiên Thu chưa biết làm gì chỉ kịp kêu lên một câu

“Bỏ mẹ!”.