Tu Tiên Thánh Quyết

Chương 6: Linh Đan




Chương 6: Linh Đan

Huyền Quang vừa uống tiến hoá dược vừa đi về phòng của mình, bậc 3 còn chia 11 cấp nhỏ, uống tiến hoá dược có thể tăng lên nên hắn mới đổi cả trăm phần như vậy, thuốc này còn phải uống nhiều.

Quì trên một cái gối, Huyền Quang lại luyện khí.

Hai luồng khí từ sau tai tập trung tại ngọc chẩm, rồi xông lên bách hội đi vào trong đầu. Hắn nhắm mắt mà nhìn, khí tựa như một đám mây trôi nhẹ lượn lờ, một lúc lâu thì biến mất. Khí lại từ đỉnh đầu đi ra tiến về đan điền.

Đan điền ai đến cũng không cự tuyệt, hút sạch khí vào bên trong.

Bên trong đan điền, khí ngày càng co nhỏ lại. Kiên nhẫn tập trung chờ đợi, cuối cùng hình thành một hạt cát, toả ra ánh sáng trắng lung linh.

Linh Đan thành !!!

Linh Đan hình dáng như hạt cát nên còn gọi là Linh Sa.

"Cuối cùng cũng thành" Huyền Quang mừng rỡ, bước xuống đất vung tay múa chân, kích động đến đỏ mặt. Bất tử mới là giấc mộng của hắn, nên khi đạt sinh mệnh bậc 3 gì đó, dù thông tin viết tuổi thọ của hắn dài đến 300 năm, hắn chỉ thấy vui chút xíu thôi, cũng không có gì.

"Tuyệt vời" Huyền Quang hét to, hắn biết phòng cách âm nên thoải mái la lên, quăng mình lên giường lăn qua lộn lại cười khúc khích. Linh Đan xuất hiện khiến hắn hoàn toàn tin tưởng không còn một chút nghi ngờ, lại nằm đó ảo tưởng về tương lai rồi ngủ lúc nào không hay.

...

Ngay trong đêm từng đoàn xe nối đuôi chạy hướng thành phố, xe khách xe tải chở đầy người già phụ nữ trẻ em, thanh niên chở nhau trên xe máy mang v·ũ k·hí lung tung đủ loại hình, phía sau tiếng súng nổ liên tiếp. Ban ngày lũ động vật nó đi lẻ tẻ bị g·iết c·hết hoặc xua đuổi chạy đi nên mọi người không sợ, ai ngờ đâu hai giờ trước hung thú lập đội bắt đầu t·ấn c·ông người khắp nơi, chó mèo chuột rắn dê bò cừu... động vật ăn cỏ cũng chuyển sang ăn thịt, cả đám chuột chui vào nhà, lũ mèo mượn lỗ hổng chui vào cắn người.

Nhà nhà mở cửa chạy ra túm tụm lại thành đám đông rồi đi gấp về khu vực đông người, trao đổi tin tức rồi lại kéo nhau chạy về hướng thành phố, có vẻ ai không kịp di chuyển đến nơi đông người khó mà sống sót qua đêm nay.

Nhà cách âm nên Huyền Quang chẳng hay biết bên ngoài ồn ào, thông tin lan truyền, xe chạy khắp nơi sắp xếp nơi ở cho người chạy nạn. Lệnh tổng động viên ban ra ngay trong đêm, kêu gọi quân nhân dự bị, thanh niên có khả năng chiến đấu nhập ngũ. Cả thành phố một đêm không ngủ, ráo riết chuẩn bị nhiều mặt, bây giờ v·ũ k·hí lạnh gần như được cho phép mang theo người. Nhiều người ban ngày còn cho rằng mọi chuyện đâu còn có đó, súng ống sẽ dọn dẹp sạch sẽ, thì bây giờ lại tìm cách trang bị v·ũ k·hí tự vệ.

Mục tin tức trong Kim Bảng, bất kỳ ai đều có thể đăng tin đăng video, chỉ cần được hệ thống thông qua là được. Vô số video được đăng lên, những vùng gần núi rừng trên thế giới đang hỗn loạn, hung thú theo bầy t·ấn c·ông ăn thịt người khắp nơi, t·ấn c·ông luôn cả đoàn xe chạy trốn, hung thú b·ị b·ắn c·hết rất nhiều, nhưng hình như chúng đã không còn quá sợ tiếng súng nữa.



...

"Huy chương bậc 4 còn có 230" Huyền Quang ăn sáng xong liền trở về phòng, tốn 1000 huy chương bậc 3 đổi một khoá huấn luyện chiến đấu sơ cấp.

Cầm kiếm trên tay, dao găm có vỏ nhét vô eo, nhờ độ co giãn của cái quần giữ lại, Huyền Quang đứng ngoài cửa chờ đợi, tên giáp xanh tóc đen có thể nói tiếng Việt lại đến. Nói qua lại vu vơ vài câu thiểu năng, hắn đưa một quả cầu thủy tinh cho Huyền Quang cầm. Quả cầu như nước lan theo cơ thể, lan tới đâu cơ thể hắn biến thành giống như nước tới đó, lan đến mặt thì tối đen chẳng thấy được gì nữa.

Huyền Quang cảm giác như mình đang lơ lửng, bởi vì chân như không chạm đất. Chịu đựng một hồi thì ánh sáng xuất hiện, hắn đang ở một căn phòng rộng như sân vận động, tên giáp xanh đứng gần đó đang bấm bấm lên tường như bị tâm thần.

Một con robot đen hình người tay cầm kiếm đi ra.

"Đánh nó" giáp xanh nói rồi đi qua một bên ngồi thẳng xuống đất.

Biết an toàn nên Huyền Quang không chút khách sáo rút kiếm lao tới chém con robot. Con robot đỡ rồi xoay chém lên người hắn "bốp" lưỡi kiếm không sắc bén mà lực chém cũng nhẹ nên hắn không bị gì.

Một người một robot thi đấu kiếm thuật.

Mệt mỏi, Huyền Quang ngưng đánh, robot huấn luyện thông minh tự động ngừng theo. Hắn nhìn xung quanh, tên giáp xanh đã bỏ hắn đi rồi, khoan đã! ra khỏi đây bằng cách nào?

Huyền Quang lầm bầm vừa chửi cái tên vô trách nhiệm vừa lấy Kim Bảng ra đổi nước uống.

....

Lưu manh lẳng lặng đứng nhìn hai bóng người cầm kiếm chém g·iết, âm thanh v·út v·út dồn dập, cả hai cái bóng xoắn vào nhau triển khai đủ loại công kích nhằm đẩy đối phương vào chỗ c·hết, quảng trường bằng phẳng giờ đây đặt đầy những chướng ngại vật.

Chiến đấu là cách huấn luyện tốt nhất, robot huấn luyện có phong cách chiến đấu ung dung mạnh mẽ. Lấy di chuyển bước chân tám hướng làm né tránh, lấy kiếm trực diện tung hoành làm công kích, đánh cho Huyền Quang hoàn toàn thảm bại.



Chẳng biết từ lúc nào, Huyền Quang dần dần chiến đấu giống như robot huấn luyện, vừa di chuyển né tránh vừa t·ấn c·ông liên tục một cách thuần thục.

Huyền Quang đã ở đây hơn hai mươi ngày, ngoại trừ ăn ngủ gọi điện hỏi thăm người thân ra thì chỉ có đánh nhau với người máy giải sầu.

"Anh bạn tên gì ?" giọng tên giáp xanh vang lên.

"Huyền Quang" "còn anh bạn tên gì" hắn dừng đánh, tiến tới chỗ tên vô trách nhiệm bỏ hắn một mình ở đây.

"Ta biệt hiệu là lưu manh" giáp xanh cúi đầu nở nụ cười kỳ lạ rồi nói.

"Muốn kiếm nhiều huy chương không ?" lưu manh hỏi tiếp.

Huyền Quang sáng mắt gật đầu liên tục "muốn, ai mà không muốn" mấy ngày nay hắn nốc thuốc, tất cả 180 ống thuốc chỉ giúp hắn đạt được bậc 3.7, để dành lại 50 huy chương bậc 4 phòng ngừa, hắn đang định sau khi huấn luyện xong lại đi kiếm tiền đây.

Lưu manh cười hắc hắc hướng dẫn.

Huyền Quang nhấn vào chữ đồng ý trên thư chiêu mộ của q·uân đ·ội Liên Minh. Hắn đã đọc qua quy định của q·uân đ·ội, hoàn toàn là tự do, muốn làm gì thì làm. Quân đội không bắt buộc ra chiến trường, cũng không yêu cầu hắn phải làm bất cứ điều gì, mọi việc đều tự nguyện. Gia nhập chỉ có lợi chứ không có hại.

Nhưng không phải ai muốn gia nhập là gia nhập được, muốn gia nhập q·uân đ·ội yêu cầu phải là chiến binh bậc 5 trở lên, còn binh sĩ dự bị thì phải có người tiến cử, nhờ có lưu manh giúp đỡ Huyền Quang mới gia nhập được.

Kim Bảng xuất hiện thêm mục Quân Đội Liên Minh.

Một khối lập phương màu xám nhỏ như đầu ngón út từ trên người lưu manh bay ra, biến thành khổng lồ cao chắc cỡ ba mươi mét, trên đó mở ra cánh cửa hình vuông lớn, bên trong rộng một cách kỳ lạ.

Lưu manh vào trong, một chiếc phi thuyền bay ra, cửa đóng lại rồi khối lập phương thu nhỏ bay vào phi thuyền.

"còn đứng ngu mặt làm gì, lên đây" giọng thằng lưu manh vọng ra, quen thuộc chút thì con hàng này liền lộ nguyên hình, hèn gì có biệt danh là lưu manh.

"ê, cái cục hình vuông đó giá mắc không" Huyền Quang ao ước, ngồi lên cái ghế nhìn ngó xung quanh, rất hiện đại ! ngoại trừ đống ghế thì không có cái gì.



"vào mục q·uân đ·ội mà xem, nhiều giá lắm"

Huyền Quang lấy Kim Bảng ra xem si mê, q·uân đ·ội có khái niệm điểm quân công, dùng để đổi đồ, quân công có thể đổi được nhiều thứ, tựa như huy chương không khác, chỉ là đồ vật nhiều hơn, quan trọng là phải có quân công. Cách kiếm quân công cũng có nhiều, làm các loại nhiệm vụ, đổi đồ vật ...

"tới nơi" lưu manh đi ra cửa xuống cầu thang.

Bên ngoài là một hành lang, có một khối lập phương cao mười mét.

Nhờ có lưu manh giúp, Huyền Quang thao tác trên Kim Bảng, dùng 10 huy chương bậc 3 đổi thành 10 quân công bậc 3, tốn 10 quân công mở ra một cánh cửa cũng hình vuông cao khoảng năm mét, nhìn bên kia cánh cửa, hắn một mình đi qua.

Bên kia cũng là một hành lang, hắn cũng đi ra từ cánh cửa trên khối lập phương, lối đi biến mất.

"Hoá ra là cửa thần kỳ" Huyền Quang lầm bầm, mở Kim Bảng xem bản đồ rồi chạy ra đại sảnh, tựa như cả thế giới chỉ có mình hắn, không thấy ai khác.

Nơi này gọi là "đảo tài nguyên bậc 3 số 397339" là một hòn đảo nhỏ đường kính chỉ 10.000km, thuộc Quân Đội Liên Minh quản lý, trên đảo sinh tồn đa số là hung thú bậc ba, và một ít hung thú bậc bốn bậc năm. Chiến binh đến đây có một cách đơn giản để kiếm quân công, chính là thu thập xác của các loại hung thú được chỉ định.

Nơi đây cấm chiến binh đánh nhau, nếu không tất cả đều bị tử hình không quản đúng sai, nếu bị t·ấn c·ông chỉ cần bỏ chạy là đủ, q·uân đ·ội sẽ t·ử h·ình k·ẻ vi phạm trước mặt người bị hại để làm rõ tính nghiêm minh.

Tiến đến một trong mười "quản lý" dường như là người máy ở đại sảnh, Huyền Quang được giao một khối lập phương để chứa đồ khi làm nhiệm vụ, bản đồ trong Kim Bảng cũng hiện ra vô số cái chấm đỏ, bản thân hắn là chấm trắng, ở ngay giữa đảo.

Chạy bộ ra khỏi đại sảnh, đi hết cái dốc dài cả trăm mét bằng kim loại, đạp lên cỏ quay lại nhìn toà nhà hình lập phương màu xám cao năm mươi mét, xung quanh là cỏ cao ngang đầu gối.

Đeo kiếm trên lưng, dao găm bên hông, Huyền Quang chạy vào rừng tìm đến mục tiêu trên bản đồ, cuộc đi săn bắt đầu.

Vào rừng chạy băng băng nửa giờ, thỉnh thoảng thấy một con hung thú liền dừng lại chuẩn bị chiến đấu thì lại thấy nó bỏ chạy mất.

???

Huyền Quang đang chạy thì đột nhiên tăng tốc lướt xiên qua một bên, rút kiếm ra, vừa liên tục né tránh vừa chém lên phía trên. Có một đàn tinh tinh liên tục nhảy từ trên cây xuống t·ấn c·ông hắn.