Chương 28: Hồng Trác Quả
Nhất tâm kiên thủ thông linh quyết,
Biến hóa nhất nhị tam vạn vật,
Chu thiên vận chuyển bất tất sai,
Thái cực đại thành tự chuyển cực.
Nhất lạp biến tinh thần.
Huyền Quang ở trong thế giới ẩn quan sát bản đồ Viện Dưỡng Lão. Lần trước tình cờ nhìn thấy một cái cây có đầy trái, lúc đó hắn không nghĩ gì nhưng hiện tại biết nhiều hơn, hắn nghi ngờ những trái cây đó là bảo bối.
Tìm một chút hắn phát hiện ra một cây có trái, tuy cây này không phải cây lần trước nhưng không sao cả. Kiểm tra xung quanh thấy có nhiều thần thú, Huyền Quang đánh dấu địa điểm chờ đợi cơ hội ra tay.
Lại tìm khu vực xung quanh, phát hiện cây có trái hắn liền đánh dấu lại ghi nhớ.
Hơn hai tháng sau, Phong Thập đang ở gần Huyền Quang chờ đợi bỗng biến mất, nó xuất hiện ở trong Viện Dưỡng Lão. Nó quay một vòng như quan sát rồi bò hướng một cái cây, trên cây đầy trái màu đỏ toả ra ánh sáng nhè nhẹ nếu không quan sát kĩ sẽ không phát hiện ra.
Chiều dài chín mét của Phong Thập bây giờ giống như con kiến, còn cái cây thì gốc khổng lồ có đường kính ba mươi mét.
Huyền Quang tự cười mình ngu ngốc. Hắn triệu hồi Phong Thập trở lại, rồi lần nữa đưa nó đi vào bên trong, nhưng lần này nó xuất hiện ở ngay chỗ cành cây, nó chỉ cần đi một chút là đến chỗ trái cây.
Đó là một chùm quả nằm chung như buồng cau, có hình dáng như trái nho. Nếu nói Phong Thập là con kiến cây thì trái cây cỡ trái táo.
Sáu cái chân Phong Thập bám lấy cái cuống, đầu hướng lên trên mà cắn. Cặp càng như cái kéo siêu biến thái của nó trở nên vô dụng, nó cắn mãi cắn mãi mới thấy cái cuống bắt đầu rách ra.
Phong Thập cắn rồi lại cắn, cái cuống của trái cây sắp đứt ra. Huyền Quang như nín thở căng mắt chờ đợi.
Đứt ra rồi !!!
Trái cây vừa rớt xuống, còn Phong Thập thì bám chặt cái cuống. Huyền Quang vốn luôn tập trung chờ đợi liền ra tay, triệu hồi Phong Thập về. Cả trái cây lẫn Phong Thập liền biến mất.
Ha ha ha, thành công rồi.
Huyền Quang tuy vẫn nhìn thấy Viện Dưỡng Lão đang thu nhỏ lại, trong nhất thời vẫn chưa thể rời đi. Nhưng âm thanh vật nặng rơi xuống làm rung rinh cả đất báo cho hắn biết đã lấy được trái cây kia.
Tầm mắt thay đổi, trước mắt hắn là trái cây như quả nho màu đỏ cao đến trăm mét.
"Ủa ?" Huyền Quang nhìn Phong Thập nằm dưới đất giống như sắp c·hết.
"Chủ nhân, nơi đó rất nóng" nó nói được một câu như vậy thì bất động.
C·hết.
"Tổng Soái, trái cây này có giá trị gì không?" Huyền Quang hỏi.
"Trái cây này có giá trị đối với Trường Sinh Giả nhất nguyên, nhưng tất nhiên trong trường hợp biết cách dùng nó" thanh kiếm trả lời.
Huyền Quang tìm chỗ sạch sẽ quay một video về trái nho khổng lồ, đăng lên mục tin tức hỏi những đại lão trong nhóm "Đại Việt Đạo Giả" do Huyền Ngô giới thiệu. Viết một dòng đơn giản hỏi thăm "hậu bối tình cờ nhặt được một trái cây khổng lồ, xin hỏi các vị tiền bối, đây là trái gì, giá trị như thế nào?".
Xong xuôi, Huyền Quang phủi mông chạy đi xem đàn Kim Hổ Ngưu.
Hắn không biết video hắn đăng lên trên nhóm lập tức gây ra sóng gió, một người lại một người nhắn tin muốn nói chuyện với hắn.
Huyền Phục: @Huyền Quang đạo hữu muốn bán không. Ta đảm bảo giá tốt.
Hoàng Vũ: @Huyền Quang đạo hữu muốn bán liên hệ ta, ta sẽ tặng thêm một món v·ũ k·hí.
Tử Dự: @Huyền Quang đạo hữu nếu bán liên hệ ta, ta làm cho đạo hữu một kiện chiến giáp miễn phí.
Tinh Dương: @Huyền Quang đạo hữu có muốn bán trái cây này không?
Hồng Vân Tiên Tử: một đám chỉ biết đòi mua, không thấy người ta không hiểu về nó nên hỏi à ?
...
Huyền Quang cho một con ong bậc năm cắn nhau với một con Kim Hổ Ngưu cũng bậc năm. Kết quả con ong vừa thấy đã bỏ chạy, con Kim Hổ Ngưu chạy cực nhanh vài cái phóng tới đã nhào tới cắn vào đầu con ong, hai chân trước nhô ra năm móng vuốt như chân cọp đạp lên người con ong, răng nanh như răng sói cắn chặt kéo một cái con ong liền đứt làm hai. Cuộc chiến diễn ra nhanh chóng mà không có chiến đấu gì.
Huyền Quang tiếp tục cho hai con ong đánh với một con Kim Hổ Ngưu, hai con ong vẫn bỏ chạy rồi bị g·iết c·hết nhanh chóng.
Ba con ong.
Mười con ong.
Ba mươi con.
Một trăm con. Một trăm con ong t·ấn c·ông một cách mãnh liệt nhưng kết quả vẫn như cũ, toàn bộ một trăm con ong bậc 5 c·hết sạch. Chúng chẳng làm gì được phòng ngự con Kim Hổ Ngưu cùng bậc.
"Con Kim Hổ Ngưu cũng là bậc 5 mà" Huyền Quang khó hiểu.
Dọn dẹp chiến trường một chút, đổi một con trâu khác thay thế, Huyền Quang thả một con ong bậc sáu ra cho nó đấu với con trâu bậc năm.
Đối diện con ong dài chín mét cao đến bốn mét, con Kim Hổ Ngưu gầm lên giống như một con hổ, nó lao tới rồi đổi hướng chạy quanh con ong. Con ong xoay người theo nhưng không thể theo kịp tốc độ con trâu, bị con trâu nhảy lên lưng cắn vào người.
"Rốp" tiếng xác ngoài con ong bị cắn vỡ phát ra, một chân con trâu níu vào khe hở. Như thể nó vừa cắn vừa muốn xé cái giáp xác con ong, con ong bò loạn nhưng không làm gì được liền lăn lộn ra đất.
"Rốp" lại một âm thanh vang lên rõ to, phần thân con ong bị kéo vỡ một phần giáp lớn, con Kim Hổ Ngưu giơ móng vuốt tát lia lịa vào bên trong, nó tát cực nhanh làm thịt và chất lỏng trong suốt văng ra.
Con ong lăn một vòng rồi dùng chân muốn bấu con trâu nhưng bị nó nhanh chóng né tránh. Con trâu rất linh hoạt, nó lui lại thoát khỏi công kích liền chạy đến phía bụng con ong, nó nhảy lên há lớn miệng cắn một cái. Giáp xác con ong rất cứng rắn nhưng dưới miệng nó hoàn toàn không chịu nổi. Phần bụng phía trên của con ong bị nó phá ra một lỗ lớn, con trâu chui luôn vào bên trong. Con ong vùng vẫy loạn xạ vô nghĩa rồi bò đi được một đoạn thì nằm im, thỉnh thoảng co giật. Huyền Quang biết chiến đấu đã kết thúc.
Huyền Quang cho một trăm con Kim Hổ Ngưu bậc năm đấu với một trăm con ong bậc sáu. Hắn muốn biết khi chúng chiến đấu theo đàn thì sẽ thế nào.
Kết quả đàn ong bị đàn trâu vây quanh, đám trâu vờn một lúc không đánh lén được liền nhào lên cùng lúc, cắn những con ong phía ngoài cùng.
Những con ong phía sau nhào lên hỗ trợ, cuối cùng chúng biến thành một núi hỗn hợp trâu và ong cắn nhau loạn xạ. Huyền Quang phát hiện những con trâu có phòng ngự còn biến thái hơn con ong có cấp bậc cao hơn, tuy bị những con ong cắn cho không đi được nhưng chúng chẳng bị sao cả.
Kết quả cuối cùng đáng ngạc nhiên, lũ ong lại c·hết sạch. Lũ trâu chỉ c·hết vài con, đa số b·ị t·hương đi cà nhắc nhưng chỉ một lát sau liền chạy nhảy tưng bừng như thường.
Huyền Quang không tiếp tục cho chúng đấu nữa, hắn biết lũ trâu sẽ không đánh nổi con ong bậc bảy, nếu cố đánh chúng sẽ c·hết khá nhiều.
Huyền Quang tính toán, Kim Hổ Ngưu rất mạnh nhưng tiến hoá chậm rãi, lại tốn nhiều tài nguyên hơn đám ong gấp nhiều lần. Một con ong tiến hoá cần khoảng bốn cái xác hung thú tùy loại to hay nhỏ, Kim Hổ Ngưu thì tiêu hao gấp con ong mấy chục lần.
Thôi kệ đi.
Huyền Quang nhận cuộc gọi của Ngô đại ca.
"Đệ có Hồng Trác Quả à?" Huyền Ngô nói ngay.
"Hồng Trác Quả?"
"Chính là trái cây màu đỏ to một trăm mét đệ đăng trên nhóm đấy, đệ có nó à, hay nó là của người khác" Huyền Ngô giải thích.
"À đúng, đệ có một quả như vậy" hắn nói.
"Đệ tìm được nó bằng cách nào mà hay thế? à thôi không cần biết đệ từ đâu mà có. Đệ có muốn bán nó không, quả đó không thể để lâu quá được, giá trị của nó sẽ mất dần theo thời gian đấy" Ngô ca nói.
"Đại ca muốn nó à, đại ca ở đâu ta đến đưa luôn cho đại ca là được, một chút tấm lòng thành đại ca đừng chê" Huyền Quang thấy Ngô ca muốn nó liền tặng, lần trước nếu không phải Ngô ca tặng hắn cái trữ vật giác, rồi ngay lúc khẩn yếu vẫn nhớ đến hắn mà báo tin, thì chắc chắn lúc đó hắn đ·ã c·hết.
"Ha ha, đệ tặng nó cho ta luôn à, đệ biết giá trị của nó rất cao không đó" Huyền Ngô cười nói.
"he he, huynh đệ đừng nói tiền mất tình cảm, đại ca ở đâu ta đi ngay"
"Hồng Trác Quả ta không dùng đến, ta hỏi giúp sư thúc của ta thôi. Thế nào, đệ tính bán đúng không, ta đến chỗ đệ cho nhanh" Ngô ca hỏi.
"Bán, bán chứ, đại ca đến căn cứ Liên Minh ở trái đất đi. Đệ đang ở đây" Huyền Quang nói rồi gửi kèm thông tin luôn cho chắc chắn.
Rời khỏi Viện Dưỡng Lão ra căn cứ Đại Việt, Huyền Quang chạy nhanh đến chỗ hẹn.
Huyền Ngô lập tức đến, tốc độ thật là nhanh nha.
"Đi thôi" Ngô ca nói ngay.
Huyền Quang chỉ thấy hoa mắt một cái đã đứng trước cổng không gian trên khối lập phương ở trong căn cứ Liên Minh, đi qua bên kia theo Ngô ca.