Tu Tiên Thánh Quyết

Chương 26: thăm dò




Chương 26: thăm dò

Huyền Quang nhìn mọi người kích động bàn luận.

"Khó khăn nhất là gì? chính là việc nghiên cứu pháp tắc thần năng. Năng Khải Viên chính là một bí mật mà các thế lực lớn không bao giờ công khai ra, cho nên chúng ta cũng phải giữ bí mật chuyện này. Mọi người có đồng ý không?" Huyền Quang nói lớn.

Tất cả đều hét lớn lên biểu hiện đồng ý, nhưng cũng có nhiều người trong đầu hiện lên suy nghĩ đem bí mật này bán cho các thế lực lớn. Ngay lúc đó, hoa văn trong đầu họ chớp loé một cái thì những suy nghĩ xấu liền biến mất, họ thầm chửi mình là loại tham lam ích kỷ.

"Như chúng ta đã bàn, chiến lợi phẩm chia đều theo đầu người, nhưng chiến tướng gấp mười lần chiến binh, đừng để lợi ích làm chúng ta mất đoàn kết. Hiện tại đi thôi, vùng đất này rất rộng lớn, có đủ cho tất cả chúng ta". Huyền Quang nói một chút lại dẫn đoàn quân đi về một hướng.

Thiên nhãn ở đây bị giảm cự ly xuống chỉ còn ba ngàn cây số, nhưng như vậy cũng đã đủ, ở đây tốc độ chạy của bậc chiến binh chỉ có tầm hai trăm mét mỗi giây.

Có một đàn chó ba đầu và một đàn dê đuôi đỏ đang bị với một đàn chuột có cái sừng trên đầu t·ấn c·ông. Huyền Quang dẫn đoàn chạy tới đánh lén, lũ chuột cao ngang đầu đầu người còn đám chó ba đầu thì cao sáu mét, đàn dê còn lớn hơn cao đến bảy mét. Nhưng cả hai đang bị cắn thê thảm bởi lũ chuột quá đông, chúng trải dài tựa như không thấy kết thúc.

Thị Dĩ Quân nghĩ đến Năng Khải Viên trong đầu bọn chúng.

"Năng Khải Viên" Huyền Quang hét lên kích chiến một cách hài hước.

Ha ha ha, đoàn quân vừa cười lớn vừa g·iết vào trong đoàn chiến hỗn loạn.

Một ngàn chiến tướng cận chiến dẫn đầu phía trước như một thanh đao sắc, đi đến đâu lũ mãnh thú bị thanh không đến đó.

"Chiến giáp cao cấp có khác, thoải mái quá, ha ha" Tuyệt Đao trầm tính ít nói đột nhiên hét to lên.

Huyền Quang chỉ tiếc đám ong di chuyển dưới đất không linh hoạt, nếu không cưỡi trên chúng chiến đấu chắc còn thoải mái hơn nữa.

Hắn dẫn đoàn đi về hướng bốn con chuột bậc bảy, đàn chuột do hơn trăm con chuột này dẫn dắt, hắn sẽ đánh g·iết từng con một.

Rất nhanh đoàn quân tiếp cận bốn con chuột bậc bảy đang cắn với một con dê cũng bậc bảy. Huyền Quang tách khỏi đoàn, một mình tạo ra một sợi chỉ giữa chiến trường rộng lớn.

Bách Ảnh Vô Định.



Huyền Quang biến thành gần trăm cái ảo ảnh, ảo ảnh dần biến mất thì bốn cái đầu chuột lẫn cái đầu dê cũng rớt xuống, sau đó tất cả chúng bị hắn thu lấy vào không gian trữ vật.

Huyền Quang nhắn tin cho đoàn quân rồi một mình xông pha trong chiến trường, hắn chạy đi g·iết c·hết từng nhóm hung thú bậc bảy. Như vậy thì Thị Dĩ Quân càng an toàn hơn, sẽ không đột nhiên b·ị đ·ánh lén.

Lướt đi như một cái bóng, chẳng khó khăn đánh lén tiêu diệt từng nhóm hung thú cấp bậc cao hơn mình. Việc thể chất hắn ngang bằng với bậc cao hơn đã được Ngô đại ca nói cho hiểu, hoá ra tất cả người tu hành Thánh Đạo đều như vậy, bất kể là cấp bậc sinh mệnh gì đều đặc biệt hơn người bình thường, quả thật là huyền diệu.

Đánh lén một nhóm lại một nhóm, hắn nhanh chóng càn quét hung thú bậc bảy trên chiến trường, chỉ còn sáu nhóm nữa.

Huyền Quang dừng lại, bỏ chạy về phía Thị Dĩ Quân, hắn thường xuyên dùng Thiên Nhãn quét qua chiến trường.

"Có một con sói bậc tám di chuyển rất nhanh dẫn theo đàn chạy vào chiến trường, toàn quân co lại phá vòng vây rời đi." Hắn mau chóng nhắn tin kèm tấm bản đồ chỉ đường, bản thân thì nhanh nhanh trở về.

Thị Dĩ Quân nhận được tin tình báo liền tụm lại một chỗ phá vây rời đi. May mắn đàn sói đánh vào không phải ở bên phía họ, nếu không cũng không dễ dàng rời đi.

"Rút lui, hướng này" Huyền Quang chẳng mấy chốc đuổi kịp đại quân, dẫn theo mọi người bỏ chạy.

Bỏ chạy một khoảng xa, núp vào trong một vùng cỏ cao hơn năm mét, đoàn quân mới dừng lại nghỉ ngơi. Tất cả đều hơi mệt nhưng tươi cười như hoa, có trang bị tốt nên chiến đấu khá an toàn, tuy có người b·ị t·hương nhưng đều sống sót chẳng ai c·hết cả.

"Lấy mấy cái xác ra xem có Năng Khải Viên không?" Hoả Long nói.

Tuyệt Đao liền lấy ra ba cái xác chuột dê chó ra kiểm tra, lấy từ ba cái đầu ra ba hạt Năng Khải Viên.

"Tuyệt vời quá, cứ tiếp tục thế này chúng ta sẽ giàu to".

"Mọi người nghe này, ta thu mua xác hung thú, giá cả cao hơn Liên Minh 10% giá cả chính xác tùy loại ta có đăng trên quân đoàn, tất nhiên Năng Khải Viên không tính, mà ta nghĩ chắc chẳng ai muốn bán thứ đó." Huyền Quang từ tốn nói.

Mọi người cười ha hả, Năng Khải Viên là bảo vật quan trọng, ai biết nó mà đem bán mới là lạ.



"Đi thôi, bên kia có tiền đang đi đến kìa".

Huyền Quang dẫn mọi người lén lút di chuyển trong đám cỏ rậm rạp. Một đàn nhân mã đang sắp đi ngang qua vùng cỏ Thị Dĩ Quân đang núp, chúng khá quái dị có nửa người dưới là con ngựa còn nửa trên dạng thân người đầu bò, toàn thân phủ lông như khỉ.

Đàn nhân mã này có đủ các bậc từ năm đến bảy, mấy chục con bậc bảy đi phía trước, rất nhiều con bậc sáu bao vây đàn ở chung quanh, ở giữa là những con bậc năm. Loại này bậc khác nhau nhưng kích thước giống như nhau, đều cao bốn mét nhìn khá là mạnh mẽ.

Huyền Quang dùng tin nhắn gửi toàn quân "ta sẽ đánh lén mấy con bậc bảy phía trước, nếu ta thành công thì xông ra, còn như thất bại cứ chờ xem rồi xử lý, nếu không được ta sẽ tự bỏ chạy mọi người không cần lo lắng."

Hắn núp trong bụi cỏ chờ đợi thời điểm thích hợp.

Nhất Bộ Vạn Lý.

Huyền Quang đột nhiên xuất hiện ở phía sau nhóm nhân mã bậc bảy. Thanh kiếm thủy tinh dài hai mét lướt qua cổ một con nhân mã ở phía sau.

Những con nhân mã bậc bảy ở phía trước liền lập tức phát hiện nguy hiểm, chúng quay người lại nhanh như chớp.

Bách Ảnh Vô Định.

Cả trăm cái bóng Huyền Quang cầm kiếm xuất hiện khắp nơi với đủ loại tư thế, chạy có nhảy có, cầm kiếm chém đâm quét các loại hình ảnh.

Sau đó ảo ảnh biến mất, Huyền Quang xuất hiện cách đám nhân mã bậc bảy một khoảng cách, hắn hai tay cầm thanh kiếm lớn nhìn lại.

"Hình như có một con chưa c·hết."

Quả nhiên, đám nhân mã bậc bảy cùng lúc ngã xuống c·hết, nhưng có một con chỉ b·ị c·hém cụt tay gào rú bỏ chạy, cả đàn chưa biết chuyện gì xảy ra còn đang ngơ ngác, đã bị con nhân mã bậc bảy xô đẩy té văng loạn xạ.

"Giết" Huyền Quang hét lên báo hiệu, đồng thời thu thập hết đống xác trong chớp mắt.

Từ trong bụi cỏ mũi tên mang các loại màu sắc bay ra như mưa, chiến binh cận chiến lao tới chém g·iết trực diện. Chiến tướng phân hai đường, đánh quét về hướng lũ nhân mã bậc sáu.

Huyền Quang đuổi theo sau lưng con nhân mã bậc bảy, hắn không g·iết c·hết nó dù hoàn toàn có thể, hắn mà dùng tuyệt chiêu Nhất Bộ Vạn Lý là có tốc độ ngang với bậc tám.



Hắn cứ đi theo sau mông con bậc bảy để nó mở đường, ngay lúc nó sắp thoát ra khỏi đàn Huyền Quang mới lao tới chém nó một kiếm đứt đầu.

Thị Dĩ Quân đánh ở đầu bên kia sang, Huyền Quang đánh ngang phía bên này cản trở không cho chúng bỏ chạy.

"Bao vây chúng."

"Đừng t·ấn c·ông những con vùng trong."

Đàn nhân mã b·ị đ·ánh bao vây r·ối l·oạn như con ruồi không đầu, khá nhiều con nhanh chân chạy thoát ngay lúc đầu. Nhưng đa số đều bị bao vây chỉ có một lối thoát nho nhỏ ở phía Huyền Quang.

Đoàn quân cố tình tạo một lối thoát nho nhỏ cho chúng chạy, cận chiến không g·iết vào mà chỉ bao vây, đàn nhân mã co cụm lại mặc kệ bị mưa tên bắn ngã từng mảng. chúng không có ý định chiến đấu mà chỉ muốn bỏ chạy lấy thân qua lối thoát nho nhỏ.

Chiến đấu kết thúc nhanh chóng, tuy thả một số nhân mã rời đi nhưng có cái lợi là không phải nguy hiểm mà g·iết được một số lớn, bởi đàn nhân mã đông hơn Thị Dĩ Quân gấp mấy chục lần, nếu chúng liều lĩnh chiến đấu thì nguy hiểm hơn nhiều.

"Nhanh chóng thu thập, chúng ta lập tức rời đi."

Huyền Quang dẫn đoàn quân rời xa chiến trường, nơi đó đất cát đẫm máu, có khả năng sẽ dẫn tới những đàn hung thú.

Hắn cùng Thị Dĩ Quân đi săn g·iết khoảng hai tuần thì rời khỏi Viện Dưỡng Lão, Huyền Quang tính toán nhắm chừng, mỗi người sẽ được chia tầm hai mươi ngàn Năng Khải Viên. Số lượng đó có lẽ đã đủ để tu luyện vài tháng, cũng nên trở về.

Không ai có ý muốn ở lại, việc tu luyện để đạt bậc cao hơn mới quan trọng.

...

Căn cứ Liên Minh ngoài trái đất.

Mọi người tụ lại lôi ra từng đống xác thú đi săn được ra thống kê, lấy Năng Khải Viên rồi bán luôn xác hung thú cho Huyền Quang lấy năng tinh. Như vậy mọi người được lời hơn 20% còn Huyền Quang tuy không lời nhưng lại thuận tiện.

Trước đó Huyền Quang cho mọi người mua nợ v·ũ k·hí và chiến giáp, hiện tại đều được thu lại đầy đủ.

Huyền Quang nghĩ nếu mua được một căn cứ bậc chín, đặt bên trong Viện Dưỡng Lão luôn thì quá tốt. Vùng ngoài Viện Dưỡng Lão hung thú mạnh nhất cũng chỉ bậc chín, nếu có căn cứ vững chắc đủ để không sợ chúng t·ấn c·ông thì quá tuyệt vời. Vô số hung thú sẽ trở thành một nguồn tài nguyên lớn.