Tu Tiên Thánh Quyết

Chương 20: nhặt bảo




Chương 20: nhặt bảo

Thần thú hiện tại đối với Huyền Quang đã không còn lạ lẫm, một đàn rồng phương đông thân như con rắn dài vài trăm mét, lân phiến bao phủ thân đang b·ị đ·ánh cho quằn quại. Trên thân chúng đầy hung thú đang cắn xé, to lớn và mạnh mẽ ở chỗ này chúng càng bị vây đánh ác hơn.

Đội Huyền Quang lao đến ào ào bám khắp thân con rồng, g·iết rồng g·iết luôn hung thú khác. Huyền Quang bám vào trên lưng con rồng, lấy ra một cái máy khoan to ba mét, khoan nó luôn. Chiến trường hỗn loạn có ai thấy hành động của hắn chắc sẽ khoanh tay gọi sư phụ.

Máy khoan này Huyền Quang đặt riêng để đào hang, làm bằng kim loại bậc bảy tốn khá nhiều quân công. Chỉ thấy mũi khoan cấp tốc chui vào người con rồng ngọt lịm nhẹ tênh, đừng thấy nó chỉ ba mét, mũi khoan của nó làm từ công nghệ cao dài ra đến trăm mét tối đa.

Huyền Quang thoải mái khoan hết lỗ này đến lỗ khác, xung quanh mười con ong cắn khoét con rồng bảo vệ cho hắn, chưa đến mười giây con rồng đ·ã c·hết.

"Để ta thu" Huyền Quang hét lên, cả đội bay đi t·ấn c·ông con khác.

Những con rồng đặc biệt dễ đánh, chỉ cần né tránh nó công kích, và chú ý bị bên ngoài đánh lén là cứ thế thoải mái t·ấn c·ông. Chẳng qua muốn g·iết c·hết con rồng cũng khó, giáp cứng thịt chắc rất khó gây tổn thương lớn cho nó.

Có tuyệt chiêu bí mật, Huyền Quang tiêu diệt hết con này đến con khác. Lại mặc kệ những con rồng còn lại đánh nhau với những con khác, hắn cứ dẫn tiểu đội đi sâu vào.

Nhờ tốc độ nhanh chóng băng qua một vùng toàn là những con kiến đỏ như máu.

Huyền Quang lại dẫn đội đi sượt qua một đoàn chiến giữa người và lợn rừng, mặc kệ, xông vào trong.

Một tin nhắn xuất hiện làm Huyền Quang chú ý ngay. Đó là Huyền Ngô đại ca gửi, Ngô ca cầm quân đánh trận Huyền Quang không làm phiền Ngô đại ca nhưng hắn thiết lập chế độ đặc biệt, biết đâu Ngô ca sẽ liên hệ hắn.

"Vũ trụ huyền châu sắp nổ, đệ lập tức trốn vào trữ vật giác ta tặng, có lẽ có thể sống sót được, lập tức lập tức" Huyền Ngô nhắn tin.

Huyền Quang mở to mắt.

"Tin ta đừng phản kháng" Huyền Quang gầm lên, cưỡi ong lướt đến bên Hoả Long, Tuyệt Đao thu họ vào thế giới ẩn, lại ngược hướng đi sâu vào tiểu đội thu người lẫn ong, ai kháng cự hắn liền mặc kệ.

Huyền Quang lướt đến đâu người và ong biến mất đến đó.

Phía sau đột nhiên sáng rực lên, Huyền Quang lập tức biến mất, một khối trữ vật giác màu đỏ nhỏ như đầu ngón tay xuất hiện, ngay sau đó một luồng sáng đi qua.

Khi luồng sáng đi qua, mặc kệ là người hay hung thú, đa số đều bốc hơi biến mất, hung thú bậc bảy biến thành những khối than hình thù kỳ quái, hung thú bậc tám tuy vẫn còn giữ nguyên hình dáng nhưng vẫn cháy đen.

Nhìn từ xa chỉ thấy một quả cầu ánh sáng đang lớn lên nhanh chóng. Hung thú đứng xa điên cuồng chạy trốn, nơi quả cầu ánh sáng bao phủ trở thành vùng đất c·hết.



Huyền Quang vốn ở phía trên viên vũ trụ huyền châu, trữ vật giác bị sóng năng lượng đánh lên cao lại rơi xuống.

Huyền Quang vốn muốn biết bên ngoài có nguy hiểm không nên cứ vài giây lại thả một con ong bậc năm ra ngoài, hoa văn thuần phong ở trong đầu nó nên việc con ong c·hết đi báo cho hắn biết tình huống.

Quả cầu ánh sáng khổng lồ co lại với tốc độ nhanh đến mức tưởng chừng nó đột nhiên biến mất. Một viên cầu đá tím đen nhìn rất bình thường rơi xuống vực sâu bên dưới.

Thả ong rồi lại thả ong, phát hiện con ong bên ngoài còn sống. Huyền Quang lập tức đi ra, thả ra con ong bậc bảy lao nhanh xuống bên dưới, hắn nghĩ bên dưới đất chắc chắn có đầy bảo vật.

Huyền Quang nghĩ hoàn toàn chính xác, bên dưới khắp nơi là bảo bối, xác hung thú bậc cao, xác chiến đế rải rác, binh khí chiến giáp cấp chiến vương có khắp nơi.

Không khách sáo, tuyệt đối không có chút xíu khách sáo. Huyền Quang cấp tốc nhặt đồ, quăng thẳng vào vùng tổ ong ở trung tâm thế giới ẩn. Chỗ đó có cả ngàn con ong bậc bảy của hắn, chắc chắn không thể bị trộm mất.

xác hung thú bậc tám, thu

chiến giáp v·ũ k·hí, thu

Trữ vật giác, thu

Một đường quét qua, Huyền Quang không quên nhiệm vụ tiến thẳng trung tâm cái vực sâu, hắn đã xem cái hình ảnh viên vũ trụ huyền châu.

Huyền Quang lao xuống bên dưới vực, ở đây còn nhiều bảo bối hơn, trên rộng dưới hẹp, bên dưới chất đống bảo bối. Một đường lướt qua thu hết bảo vật không chừa, cứ thấy có vẻ không phải tự nhiên liền thu, xác c·hết mặc kệ hình dáng tất cả thu, viên vũ trụ huyền châu cũng bị hắn thu vào mà hắn chẳng biết gì.

"Không thể tham" Huyền Quang lập tức bỏ chạy về hướng thung lũng dẫn đi xa, con ong cấp tốc bay, Huyền Quang tập trung chỉ thu lấy xác c·hết còn nguyên vẹn, hắn biết còn nguyên mới là đồ tốt, chứ chiến giáp nằm riêng ra chắc chắn cấp chiến vương thôi.

Bay đến cuối vực, hắn bay lên rồi hướng ra ngoài bay đi xa. Huyền Quang không lấy phi thuyền ra, vì phi thuyền to lớn càng dễ bị chú ý.

Huyền Quang đoán không sai mấy, sau khi hắn đi có cả đám người đến nhặt bảo bối, hung thú đến nhặt xác c·hết, lúc đầu mạnh ai nấy nhặt về sau đánh nhau sống c·hết hỗn loạn không ngừng.

Huyền Quang cưỡi con ong cấp tốc đi, phát hiện một cái hang quen quen dưới đất liền chui xuống, con ong to lớn không vừa nên thu lại.

Tự thân bay đi trong hang động, mãi mới gặp hang rộng hơn, Huyền Quang thả đàn ong ra nhanh chóng đánh dọn hang ổ ong quái.

Mặc kệ cái hang lộn xộn đầy xác ong, lũ ong sẽ dọn sạch sẽ. Huyền Quang lấy một phi thuyền nhỏ ra đi vào, biến mất đi vào thế giới ẩn.

Tập hợp đám chiến binh trong tiểu đội vào một góc, 7241 người chẳng thiếu ai. Việc Huyền Quang ra ngoài không có ai biết, vì hắn vốn ngồi chờ ở chỗ tổ ong ở trung tâm.



"Ta nhận được tình báo cực kỳ đáng tin, bên ngoài nguy hiểm đến mức chúng ta đi ra liền c·hết, chúng ta ở yên nơi này một thời gian rồi lại đi ra. Nơi này là nơi ẩn núp bí mật của ta, mọi người ở yên tại chỗ đừng đi lung tung, được chứ" Huyền Quang nghiêm túc nói.

Tất cả không có ai dị nghị, mọi người không ai ngu, họ thấy Huyền Quang chỉ là chiến binh nhưng có chiến lực cấp chiến tướng thậm chí chiến vương. Trường hợp này chính là từ những thế lực hùng mạnh đi ra, chưa nói nếu không có hắn khả năng mình đ·ã c·hết trên chiến trường, mọi người thậm chí còn hi vọng trở thành thuộc hạ dưới trướng của hắn đây.

Tất cả đều riêng phần mình lấy phi thuyền loại nhỏ ra chui vào nghỉ ngơi, kiểm kê thành quả chiến đấu.

Huyền Quang mệnh lệnh đàn ong vây quanh nơi này trông chừng từ xa.

Trở lại tổ ong ở trung tâm, nhìn đống bảo bối ở khắp nơi. Huyền Quang cười không ngậm được miệng.

Đầu tiên phân loại bảo bối, xác hung thú đặt sang một chỗ, xác chiến binh đặt sang một chỗ, chiến giáp binh khí đặt một chỗ, trữ vật giác một chỗ.

Đàn ong đông đúc hành động cực nhanh.

Huyền Quang kiểm tra từng trữ vật giác không bỏ sót, hắn lo lắng có người núp bên trong. May mắn không có việc đó xảy ra.

Đồ vật nhiều tới mức hắn mất cả nửa tháng để phân loại.

Nhìn đống trữ vật giác tứ đẳng trước mặt, Huyền Quang sung sướng khó tả. tám mươi ba cái nha, chỉ riêng chúng đã là một khoảng cực kỳ lớn rồi.

xác hung thú bậc tám có 116 cái, để riêng một chỗ.

Chiến giáp bậc tám có bốn mươi bảy kiện, binh khí một trăm mười sáu kiện, thần năng tinh gần bảy ngàn viên, để riêng một chỗ.

Phi thuyền bậc tám có bốn mươi mốt chiếc, để riêng một chỗ.

Xác hung thú bậc bảy có sáu mươi lăm triệu cái, để riêng một chỗ.

Chiến giáp bậc bảy có mười chín triệu kiện, binh khí bốn mươi bốn triệu món, thần năng tinh gần ba tỷ viên, để riêng một chỗ.

Phi thuyền bậc bảy có mười một triệu chiếc, để riêng một chỗ.



Cấp sáu hắn không đếm, nhiều lắm, chồng chất trong đống trữ vật giác tam đẳng.

Huyền Quang nhận thưởng thêm hai lần quân công từ Ngô ca, quân công bậc bảy hiện tại có đến hai trăm tỷ quân công. Trận chiến vừa rồi hắn g·iết hơn sáu mươi con hung thú bậc bảy, mỗi con vốn thưởng một tỷ thì thành ba tỷ quân công.

Huyền Quang nhìn viên cầu đá màu tím đặt trong cái hộp sắt dưới đất, viên đá nhìn rất bình thường, nhưng trọng lượng của nó không hề bình thường. Nó nặng đúng một ngàn tấn, thanh kiếm bậc bảy của hắn cũng nặng tám trăm tấn thôi.

"Nó chắc chắn là bảo bối, có khi nào nó chính là vũ trụ huyền châu hay không đây" Huyền Quang mơ mộng.

"Liên hệ Ngô đại ca thử xem"

Tích tích, liên lạc tạm thời không liên lạc được.

Huyền Quang hơi lo lắng một chút rồi mặc kệ.

Gọi một con ong chiến bậc bảy vào phi thuyền, cho nó ăn xác bậc tám thử xem nó có tiến hoá được không. Ai ngờ đâu con ong lại không ăn.

Hai tháng sau.

Thời gian qua Huyền Quang hầu hết tập trung phát triển đàn ong.

Đưa ánh sáng Kim Đan vào đám ong, biến hoa văn thuần phong từ màu lam thành vàng, đám ong bậc bảy siêu đột biến của hắn tăng lên đáng kể, hiện tại có hơn tám ngàn con. Không phải tài nguyên không có mà là hắn phải lựa ra những con ong có thể hấp thụ Kim Đan Quang, rồi tốn nhiều thời gian truyền Kim Đan Quang cho chúng.

"Anh nhà ở đâu thế" Huyền Quang thấy Ngô ca liên lạc liền đồng ý.

"Đệ an toàn là tốt rồi, tìm ta à" Huyền Ngô cười nói.

"Đại ca cũng an toàn là tốt rồi, đại ca, ta nhặt được một viên đá kỳ lạ, chỉ như nắm tay mà nặng cả ngàn tấn, đại ca xem" Huyền Quang chuyển hình ảnh sang viên đá.

"Đệ đang ở đâu, muốn ta đến chỗ đệ không, khả năng nó chính là vũ trụ huyền châu đấy" Huyền Ngô bình thản nói.

Huyền Quang chẳng lo Ngô ca sẽ hại hắn c·ướp c·ủa, liền chuyển toạ độ đến.

"Ta lập tức đi đây" Huyền Ngô nói rồi cắt liên lạc.

Huyền Quang đi ra ngoài, thu hết đám ong lại rồi ngồi dưới lòng đất đợi.

Chỉ hai mươi phút Huyền Ngô đã đến đúng chỗ.

Huyền Quang lập tức lấy ra viên đá đưa cho Ngô ca "nó đây đại ca"

Huyền Ngô cầm viên đá một lúc, gật đầu nói "chính là vũ trụ huyền châu, đệ nhặt nó được đúng là may mắn"