Tu Tiên Thánh Quyết

Chương 15: chiến thần




Chương 15: chiến thần

Khi người ta tập trung nghiên cứu cái gì đó, thời gian qua rất nhanh, thoáng cái mười hai năm đi.

Bên ngoài, ong chúa vẫn là bậc 7 như cũ, đàn ong đột biến của nó thì bành trướng khổng lồ, số lượng ong con bậc 5 không biết bao nhiêu mà nói, ong chiến bậc 6 đạt tới hơn 200.000 con. Huyền Quang cũng siêng năng làm việc, ong đột biến đặc biệt bậc 7 có 1933 con. Hiện tại cả vùng đồng bằng khu vực này có lẽ chỉ còn lại duy nhất một tổ ong.

Hắn thu thập được 26 cái xác ong chúa bậc 7, nhưng để dành trong kho lạnh, số lượng không đủ mà năng tinh tam đẳng cũng không có, hắn thường dẫn đám ong đi chiến đấu để lấy quân công. Nhưng tạm thời hắn không có ý định đổi đồ.

Huyền Quang trở lại phi thuyền tiếp tục sự nghiệp nghiên cứu của mình.

...

Trái đất, ở vùng rừng rậm congo.

Một con khỉ đột gầm lên vang vọng, nó cao hơn sáu mét, nhưng những con hung thú bậc bốn to cao hơn nó khi nghe thấy tiếng gầm liền bỏ chạy ra xa. Thân hình con khỉ đột không còn lông, thay vào đó là từng khối giáp, nó tựa như được làm từ bùn, vết nứt lung tung chằng chịt toàn thân. Sau khi gầm lên nó lại ngồi dưới gốc cây mà ngủ, xung quanh nó là gần trăm con khỉ đột khác.

Một nhóm binh sĩ thuộc căn cứ Chiến Thần nghe thấy tiếng gầm liền chú ý. Bọn họ là một nhóm hơn ba mươi chiến binh tinh nhuệ toàn bộ đều đạt bậc 4.

"tiến lên anh em, có một đàn ở ngay phía trước, nhanh chân lên một chút nào" chiến binh tóc nhuộm vàng có vẻ là đội trưởng thúc giục.

"ha ha ha, tiền đang kêu, tiền đang kêu đó"

"Nhanh lên kẻo chúng chạy mất, ha ha"

Toàn đội hưng phấn nói chuyện, mấy tháng nay hung thú dần dần không còn là nỗi kinh hoàng đối với con người nữa, mà trở thành một đám huy chương di động.

Nhóm binh sĩ nhanh chóng chạy băng băng, chẳng mấy chốc đã đến gần, họ cẩn thận từ từ tiến lên, binh khí trong tay sẵn sàng chiến đấu.

Một tiếng hú vang lên, lá cây trong rừng đột nhiên rung động mạnh, lắc lư nghe xào xạc, đám lá nói cho họ biết họ bị bao vây.

"Phòng ngự, nhanh" nhóm chiến binh đưa lưng hướng vào nhau, phản ứng nhanh chóng thể hiện rõ sự thiện chiến.

Xung quanh một đàn khỉ đột cao bốn mét nhảy xuống lộp bộp như mít rụng, trọng lượng nặng nề tạo ra âm thanh uỳnh uỳnh làm đất rung rinh.



"Tất cả bình..." đội trưởng chỉ huy chưa nói hết câu thì lũ khỉ đột đã t·ấn c·ông đến nơi. Gần chục con khỉ đột nhảy lên cao rơi thẳng vào bọn họ, mọi người phải nhảy ra khắp nơi tránh né, vô tình bọn họ bị phân tán đi mất.

Nội ứng ngoại hợp, đội hắn tình huống thua chắc rồi.

Đội trưởng quét mắt nhìn vòng vây, lao tới hướng một con khỉ khá nhỏ, chúi người nhào lộn sát đất lướt tới đồng thời vung kiếm chém đứt lìa cái chân con khỉ đột, hắn đạp chân mạnh xuống đất lộn tiếp một vòng xiên qua một bên, vừa tránh né công kích vừa hướng ra ngoài, chỉ thấy hắn thoăn thoắt lộn nhào vòng tròn sát đất mà thoát ra. Không sai, quả thật có bản lĩnh.

Thoát ra được bên ngoài, tên đội trưởng nhanh chóng bỏ chạy thục mạng. Một con khỉ đột đuổi theo hắn một đoạn liền dừng lại trở về đàn.

Chạy chạy chạy

Cách xa một khoảng, đội trưởng liền lấy ra một chiến phi thuyền chiến đấu nhỏ chạy về căn cứ. Nơi này là rừng rậm, hung thú theo đàn, hắn đi một mình khó mà sống nổi. Phi thuyền lướt trên không mà đi, bên dưới rừng cây lá rậm rạp che phủ.

Phi thuyền nhanh chóng bay vào mái căn cứ, không hay biết có một bóng đen lao v·út trên không đuổi theo rồi rơi xuống một đỉnh núi.

Con khỉ đột đá đứng trên ngọn núi gầm gừ nhìn căn cứ xa xa. Nó phẫn nộ đập phá lung tung một lúc rồi quay về rừng rậm.

...

Một đàn khỉ đầu chó đang vui đùa đột nhiên nhốn nháo tụ tập lại.

Khỉ đột đá từ trên không hạ xuống phát ra tiếng uỳnh nhè nhẹ, nó kêu hú hú hừ hừ. Khỉ đầu đàn cũng đứng trên cây kêu lên đáp lại, chúng cứ hù hù hừ hừ kêu một lúc. Khỉ đột đá bay đi. Đàn khỉ đầu chó chạy một hướng khác.

Một mảng rừng bắt đầu nhốn nháo, hung thú từng nhóm từng nhóm kêu gầm hú gọi nhau. Những đàn nhỏ tụ tập thành đàn lớn để phòng ngừa nguy hiểm.

Cánh rừng gần khu vực căn cứ Chiến Thần như rung chuyển, hàng loạt phi thuyền chiến đấu bay lên chạy về căn cứ. Tin tức được truyền về lập tức lan toả, có một đàn khỉ khổng lồ đang di chuyển nhanh chóng đến căn cứ. Vô số chiến binh đang rút chạy trở về.

Một nhóm chiến binh đang nhanh chóng chạy về căn cứ, họ không có phi thuyền nên phải chạy bộ.

Đột nhiên Kim Bảng của mọi người rung động, lấy ra xem xét thì thấy đó là yêu cầu di dời căn cứ. Không ai nói với ai câu nào liền nhấn vào "không đồng ý".



"Lũ khốn kiếp chưa gì đã đòi chạy, chẳng lẽ định bỏ rơi mọi người đang ở bên ngoài sao ?" một người trung niên chửi ầm lên.

"Đám hèn nhát, tập trung lại thì sợ cái quái gì, một đám chó má"

Nhóm người vừa chạy vừa chửi ầm lên không dứt.

Tần Dịch, chỉ huy căn cứ Chiến Thần đá lên cái bàn làm nó bay qua một góc "gặp thú triều mà không chịu dời căn cứ bỏ trốn, lũ khốn này muốn c·hết hay sao". Hắn nổi giận đạp phá lung tung trút cơn giận dữ. Nhưng hắn không nghĩ đến vô số người đang ở bên ngoài không về kịp.

Hít sâu một hơi cố gắng bình tĩnh lại, hắn dùng Kim Bảng liên hệ với Lưu Phi, chỉ huy căn cứ Thiên Cung gần bên cách đây 500km.

"Lưu huynh, lâu rồi không gặp, hôm nào huynh đệ ta tập họp vui chơi một chút" Tần Dịch ha ha cười nói.

"Được, được, Tần huynh có nhã hứng thì để ta thu xếp một chút rồi đến a" Lưu Phi hào hứng đáp ứng.

"Lưu huynh, là thế này, ta phát hiện có một đàn khỉ tụ tập lại cách căn cứ của ta hơn 200km, chúng đang đánh nhau với nhiều đàn hung thú khác bảo vệ một cái cây, khả năng là bảo bối a. Ta tính làm vụ này nhưng dùng hết lực lượng nòng cốt vẫn không đảm bảo an toàn lắm, Lưu huynh có muốn tham gia không" Tần Dịch hơi trầm trầm nói.

"Thế à, được, ta tham gia, Tần huynh dự định làm thế nào" Lưu Phi lập tức đáp ứng chẳng chút suy nghĩ, vì hai người đã hợp tác nhiều lần rồi.

"Ta định đốt củi thành sương, để các thế lực trong căn cứ đại chiến cùng đàn thú. Đến lúc đó dương đông kích tây, ta và Lưu huynh cùng cho quân đi lấy bảo bối. Lưu huynh đồng ý thì nhanh chóng điều quân, binh quý thần tốc." Tần Dịch bày binh bố trận.

"Tốt, ta sẽ nhanh chóng điều quân đến" Lưu Phi quyết đoán tắt liên lạc.

Tần Dịch muốn liên lạc với căn cứ Thương Sinh cùng căn cứ Kim Long nhưng lưỡng lự, hai tên kia không giống như Lưu Phi hữu dũng vô mưu. Làm không khéo ngay cả Lưu Phi cũng không đến thì được không bù mất.

Đi ra ngoài, Tần Dịch nhanh chóng tập hợp lực lượng, kêu gọi toàn căn cứ sẵn sàng chiến đấu. Nhưng hắn bí mật liên hệ người thân lặng lẽ tập trung đến phi thuyền ở tầng mái rời đi đến căn cứ Thương Sinh chờ hắn.

Bên ngoài căn cứ Chiến Thần, từng hàng chiến binh xếp theo đội hình chuẩn bị sẵn sàng. Đội cung tiễn đứng phía sau, chiến binh cầm khiên đao kiếm giáo tập trung phía trước.

Những bóng đen ào ào vượt qua những ngọn đồi nơi xa xa, số lượng nhiều đến mức khiến người ta kinh hồn táng đảm. Nếu không phải liên tục có người hét lên cổ vũ, chắc đội ngũ chưa cần đánh đã chạy tan tác.

Rất nhanh phía trước xuất hiện những người đi ra ngoài đang chạy trốn trở về, phía sau là một bức tường hung thú đang đuổi theo.

"Tù uuuuuu" Tiếng tù và vang lên.



"Các huynh đệ, đây là nhà của chúng ta. Vì gia đình, g·iết" Âm thanh kích chiến vang vọng.

"Vì gia đình, g·iết"

"Vì gia đình, g·iết" Cả đoàn quân hét lên.

"Tiến lên"

Hai dòng thác tiến lại gần nhau rồi tăng tốc lao vào, âm thanh v·a c·hạm bùng nổ.

Mưa tiễn rơi từng cơn trút xuống. Đàn khỉ dường như điên dại, chúng ào lên phía trước giống như không muốn sống.

Một đàn khỉ đầu chó xuất hiện, đi đầu là một con khỉ lông đỏ như máu. Nó đi đến đâu xác người văng lên đến đó, thế như chẻ tre đâm ra một con đường tiến sát đến căn cứ. Đội cung tiễn lập tức quay sang đó bắn tên liên tục.

Con khỉ đột đá đen ở giữa đàn khỉ bay lên phía trước, như đạn pháo lao thẳng vào đội cung tiễn phía sau. Thế tiến mạnh không thể đỡ, người văng đi như những món đồ chơi, con khỉ đột đập phá lung tung mặc cho tên bắn vào người nghe bồm bộp.

Tần Dịch đứng phía sau đội cung tiễn phát hiện, hắn gầm lên kêu gọi đám lính thân cận lao đến trợ giúp.

Đội cung tiễn đứng thành một đường ngang phía sau đội quân hình vòng cung vây quanh che chắn lối lui vào căn cứ, họ đang tập trung lực lượng bắn về phía bên trái mà không hề hay biết con khỉ đột đang t·ấn c·ông về phía bên phải.

Khỉ đột như hổ nhập bầy dê tận tình đánh g·iết, đôi bàn tay to lớn dọng xuống một cái là người bên dưới nát bét thành thịt nát. Nó quơ tay một cái là một đống người văng đi, cung tiễn đao kiếm đánh lên người nó gần như vô tác dụng. Đội cung bị nó tiêu diệt phá hủy gần một nửa mọi người mới phát hiện, nhao nhao bỏ chạy tứ tán, hoặc lao về trước hoặc chạy vào cổng căn cứ.

Đội cung tiễn mất tác dụng, hung thú phía trước gầm lên t·ấn c·ông mãnh liệt gấp bội, binh sĩ đứng phía sau phát hiện tình huống kêu gào rồi bỏ chạy về cổng căn cứ. Căn cứ có bốn cổng nhưng có một cổng không thể đóng lại trừ khi căn cứ di chuyển.

Binh bại như núi đổ, thi nhau bỏ chạy về căn cứ. Khỉ đột như viên đá lăn lộn qua lại chặn cổng vào, mọi người phải né qua nó chạy vào căn cứ.

Trên mái căn cứ, từng phi thuyền bay lên rời đi. Bên dưới cổng vào căn cứ, hung thú tràn vào trong liên tục như n·ước l·ũ.

Có người trốn tránh trong nhà vì nghĩ hung thú không thể phá hủy được cửa. Người ở tầng dưới ào ào chạy lên tầng cao, dòng xe đột nhiên bị kẹt. Tai nạn giao thông khắp nơi do quá gấp gáp, dòng người bỏ xe chạy bộ lên trên.

Đàn hung thú ào ào đi lên nuốt chửng người phía sau.

Tần Dịch điều khiển phi thuyền chiến đấu rời đi, hắn lặng lẽ nhìn dòng hung thú tràn vào căn cứ như bất tận, bên ngoài căn cứ vẫn đen kịt hung thú kéo dài đến tận trong rừng.