Chương 5: Hỗn Nguyên Đại Đạo Quyết
Lý Thiên Minh biết Hắc Thiên có một đặc tính đó là không thể bị phá hủy bởi vì nó được tổ tiên Lý Gia là Lý Huyền Tử chế tạo từ "thiên tinh vân" cùng vô số bảo vật khác.
Thiên Tinh Vân chính là màn chắn của Trái Đất, có thể che chắn bất cứ thứ gì t·ấn c·ông mà không sợ bị phá hủy, ngay cả bão vũ trụ cũng không thể làm gì được nó.
Năm xưa Thiên Đạo vì đặc tính của Thiên Tinh Vân nên vô cùng yêu thích nhưng sau khi bị Lý Huyền Tử xé mất một mảnh nên tức giận vô cùng đem Thượng Cổ Tu Chân Giới hủy diệt.
Sau này khi Thiên Đạo biết được Thiên Tinh Vân bị Lý Huyền Tử luyện chế trở thành Hắc Thiên vì thế nên hắn mới sai hai đệ tử của mình đến trái đất nhằm c·ướp lấy Hắc Thiên, chế tạo lại Thiên Tinh Vân hoàn chỉnh.
Cũng vì những đặc tính kì lạ không thể phá hủy hay biến đổi thành v·ũ k·hí của Hắc Thiên nên Lý Thiên Minh mới chọn nó làm bản mệnh pháp bảo chứ không phải vì lí do khác.
"Nếu hiện tại thì ta tu vi hoàn toàn không đủ để có thể đem Hắc Thiên luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo nhưng thật may mắn là nó tự chui vào thức hải của ta nên sẽ dễ dàng luyện hóa hơn..!!!”
Lý Thiên Minh nhìn Hắc Thiên nằm trơ trọi trong thức hải lẩm bẩm sau đó hắn đem linh lực quán chú vào nó nhằm đem Hắc Thiên biến thành Bản Mệnh Pháp Bảo của riêng mình mà Hắc Thiên dường như cũng cảm nhận tâm ý [đồng sinh cộng tử] của hắn nên nó rung rung lên như vô cùng vui vẻ.
Hắc Thiên biết một pháp bảo có số mệnh là v·ũ k·hí bảo vệ chủ nhân của mình cho đến c·hết rồi sau đó bị vứt bỏ.
Nhưng nó lại cảm nhận được tâm ý của Lý Thiên Minh dành cho nó là nếu c·hết cùng c·hết, nếu sống thì phải sống với nhau thật tốt nên vô cùng vui mừng vì nó có một chủ nhân thật tốt.
Nếu có một chủ nhân như vậy thì một pháp bảo như nó không có gì tiếc nuối cả nên vô cùng phối hợp với Lý Thiên Minh trở thành bản mệnh pháp bảo của hắn.
Một lúc sau, Lý Thiên Minh cuối cùng cũng đem Hắc Thiên triệt để luyện hóa trở thành pháp bảo của mình.
Lúc này Lý Thiên Minh tâm tình vô cùng vui sướng, với một tu chân giả như hắn nếu tìm được bản mệnh pháp bảo như Hắc Thiên lại phù hợp với mình là một điều vô cùng may mắn.
"Ta đặt tên cho ngươi là Tiểu Hắc Sau này hãy cùng ta quấy động tu chân giới đi, Hắc Thiên..!!!”
Sau khi đem Hắc Thiên đưa vào đan điền ôn dưỡng, Lý Thiên Minh truyền đạt lời nói mà Hắc Thiên do chỉ có một nửa nên không hoàn toàn biết nói nhưng nó vẫn nghe hiểu lời của hắn nên rung rung tỏ sự vui thích khi được đặt tên.
Đúng lúc Lý Thiên Minh đang định đứng dậy sử dụng quả cầu [ Tô Tịch Kỳ Quái ] để trốn khỏi Thiên Đạo chi đồ thì hệ thống vang lên thông báo:
[ Keng! Đo lường chủ nhân có được bản mệnh pháp bảo nên hệ thống trao tặng một chiếc hồng bao].
[ Keng! Đo lường chủ nhân có được bản pháp bảo, chiến lực tăng lên, mở ra bảng thông tin].
Lý Thiên Minh khi nghe được âm thanh thông báo của hệ thống thì cười to, hắn không nghờ chỉ đem Hắc Thiên luyện thành bản mệnh pháp bảo mà lại được hệ thống ban thưởng.
Sau khi suy tính kĩ càng, Lí Thiên Minh quyết định trước tiên mở ra đại hồng bao xem có thứ gì mà ngay sau đó khi Lí Thiên Minh đem tinh thần lực đi vào thức hải thì ánh mắt hắn nhìn thấy một hồng bao màu đỏ, sau đó hắn chạm vào thì nó kêu ra ba tiếng nói:
“Keng! Kí chủ lấy được Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch!!!”
“Keng! Kí chủ lấy được Côn Bằng Trứng!!!”
“Keng! Kí chủ lấy được May Mắn Nguyên Thạch!!”
Sau khi ba tiếng nói kết thúc, chiếc hồng bao biến mất từ trong đó bay ra ba món đồ bao gồm:
Một viên đá màu đen chỉ to khoảng nắm đấm nhưng lại tỏa ra một luồng hồng hoang khí tức cực kì hoang sơ nhưng lại vô cùng hấp dẫn Lý Thiên Minh.
Một viên đá khác thì lại bé hơn, chỉ khoảng ngón tay cái, có bảy màu, trên đó tỏa ra một luồng ánh sáng ấm áp.
Cuối cùng là một quả trứng to bằng quả dưa hấu nhưng lại tỏa ra một luồng hoang sơ khiến Lý Thiên Minh như bị một con thái cổ hung thú nhìn chằm chằm.
Sau khi bỏ qua được sợ hãi do quả trứng Côn Bằng gây ra, Lý Thiên Minh cũng đã thấy được thông tin của ba thứ thông qua hệ thống công năng phân tích ra:
《Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch: Một tảng đá trôi lơ lửng và không có sự cố định tại Hồng Hoang Giới. Sau đó trải qua vô số lần được Hồng Mông Tử Khí rèn luyện đã trở thành một thiên địa kì trân quý hiếm 》.
《Tác dụng: Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch có thể tái tạo và chữa trị pháp quyết, công pháp... không hoàn chỉnh do thiếu sót hoặc bị mất đi một phần》.
《 Hạn Chế: Pháp Quyết chữa trị không được vượt qua pháp quyết có thể tu luyện đến Thánh Nhân Cảnh 》.
{ May Mắn Nguyên Thạch: Một loại đá quý sống gần Vận May Chi Thụ tại một vi diện nào đó, nó được tạo ra khi hấp thụ Vận May Chi Thủy từ lá cây của Vận May Chi Thụ }.
{ Tác dụng: Chỉ cần mang theo Vận May Chi Thạch thì người đó sẽ không bao giờ bị vận xui bám thân mà chỉ toàn là vận may bám vào }.
{ Hạn Chế: Chỉ có thể tác dụng với người chưa đạt tới cảnh giới Tiên Nhân Cảnh}.
[ Côn Bằng Trứng: Quả trứng của Côn Bằng Tộc, là một Thượng Cổ Yêu Tộc cực kì mạnh mẽ, trời sinh Không Gian thần thông, khi nở ra sẽ xuất hiện một con Côn Bằng con non].
[ Tác dụng: Dùng làm thú nuôi, thú cưỡi và Pet thì tuyệt vời không gì sánh được, Yêu Cầu nhỏ máu nhận chủ].
[ Hạn Chế: Cần một nguồn năng lượng linh lực cực mạnh đánh vào vỏ trứng để Côn Băng con non bên trong hấp thu sau đó để nó phá vỡ vỏ trứng sinh ra đời ].
《 Trong Bảo Khố Của Lý Gia》
Lúc này, trong không gian nhỏ bé không có tiếng động hay bất cứ âm thanh gì này, tưởng chừng nơi này là một nơi hoàn toàn không có một sự sống gì mà chỉ có ánh sáng chói lóa từ các bảo vật, hoặc mùi thơm của linh thảo,....
"Oa ha ha ha, phát tài, ta thật sự phát tài rồi..!!!”
Bỗng nhiên bên trong không gian nhỏ bé này lại vang lên một tiếng cười vô cùng to lớn như có ai đó đang gào thét, sung sướng mà tại vùng đất trung tâm của không gian này có một đứa bé trai đang nằm xuống nền đất rải đầy bảo vật mà lăn lộn như người điên.
Tiếng cười sung sướng như bắt được vàng của từ miệng của đứa bé chính là tiếng vang đã p·há h·oại không gian im lặng này khiến nơi đó trở nên vô cùng kì quái.
Người này không ai khác chính là Lý Thiên Minh, lúc này trong đầu hắn đã không thể suy nghĩ được gì ngay sau khi xem thông tin ba món đồ lấy được mà chỉ có thể cười như ngươi điên tại nơi này.
Cũng bởi vì trong số ba món đồ này thì có cả ba món là hữu dụng với hắn thậm chí còn vượt qua hắn mong đợi nên hắn đã không thể kìm chế được vui sướng mà cười to mà không thể nhịn cười nổi.
Thật may mắn cho Lý Thiên Minh là mấy vị trưởng lão trông coi Bảo Khố đã rời đi khỏi nơi này để đối phó với Thiên Đạo chi đồ, nếu không thì khi bọn họ vẫn còn ở đây thì hắn chắc chắn sẽ bị phát hiện, rồi sau đó mang đi xét xử nặng nề.
Một lúc sau, khi đã cười chán chê, Lý Thiên Minh mới đem tâm tình trầm tĩnh, bình ổn lại sau đó bắt đầu suy nghĩ cách dùng cả ba sao cho phù hợp nhất.
Sau đó, LýThiên Minh đem cả ba thứ trước tiên nhỏ máu nhận chủ trước dù sao hắn làm thế là để phòng bị trước, đề phòng sau này chẳng may b·ị c·ướp đi còn tìm lại được.
Dù sao cả ba món đồ đều là bảo vật hiếm có khó tìm, gần như bị tuyệt tích trên tu chân thế giới, nếu chẳng may bị phát hiện thì chắc chắn hắn sẽ bị các cường giả truy đuổi không tha.
Ngay sau khi Lý Thiên Minh đem cả ba bảo vật nhỏ máu nhận chủ thì chúng đều chui vào người hắn, sau đi đến thức hải liền chiếm cứ một góc làm lãnh địa của mình:
Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch chiếm cứ phía Bắc, May Mắn Nguyên Thạch chiếm cứ phía Nam, Côn Bằng Trứng chiếm cứ phía Đông, Hắc Thiên chiếm cứ phía Tây.
Cả bốn thứ đều không có xây xát, đánh nhau khi gặp mặt mà chỉ rung lên như chào hỏi sau đó mỗi người bọn nó chiếm cứ bốn góc thức hải như trấn giữ và bảo vệ nơi trung tâm không để kẻ nào xâm nhập vào
Mà nằm tại vùng trung tâm của thức hải nằm chính là một linh hồn thanh niên và một chiếc điện thọai và một linh hồn thanh niên, nó chính là nguyên thần của Lý Thiên Minh.
Lúc này cả hai giống như quân vương mà cả bốn món đồ dường như quân thần đứng xung quanh bảo vệ quân vương của mình, không để bất cứ kẻ nào xâm nhập vào.
Một lúc sau, khi Lý Thiên Minh đem thức hải chỉnh đốn thành công thì sau đó mới bắt đầu suy tính cách sử dụng ba món đồ vật mới lấy được từ đại hồng bao mà trước tiên hắn đem Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch triệu hồi ra sau đó suy nghĩ:
"Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch là một bảo vật tốt, nếu ta dựa vào nó có thể khiến cho pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không phục hồi hoàn chỉnh..!!!!”
"Nếu pháp quyết mà hoàn chỉnh thì ta có thể tu luyện dễ dàng và nhanh hơn mà không sợ sai lầm do pháp quyết thiếu sót…!!! Bắt đầu thôi nào..!!!”
Sau khi suy tính xong, Lý Thiên Minh đem pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không Pháp Quyết minh tưởng ra, sau đó tay cầm Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch đem ra sử dụng.
Ngay khi Lý Thiên Minh đem Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch sử dụng thì chữ viết trên pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không bắt đầu thay đổi mà một lúc sau khi Hồng Mông Hoàn Pháp Thạch hoàn toàn sửa chữa pháp quyết xong thì Lý Thiên Minh mới đem nó thu hồi.
Sau đó, Lý Thiên Minh mới đem minh tưởng Hỗn Nguyên Thời Không đã chỉnh sửa hoàn chỉnh lưu giữ vào trong kí ức để tránh khỏi quên mất nó rồi mới lẩm bẩm nói:
"Thật không ngờ pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không sau khi chỉnh sửa lại mạnh mẽ và quái dị như vậy!!! Xem ra ta nhặt được bảo rồi..!!!”
Sau khi đem pháp quyết đã chỉnh sửa nhớ kĩ, Lý Thiên Minh mở to hai mắt sau đó than thở, hắn cũng không ngờ sau khi pháp quyết được chữa trị lại không thể đo lường đây là một môn bá đạo pháp quyết hay là một môn phế sài pháp quyết.
Pháp quyết Hỗn Nguyên Thời Không sau khi được chữa thành công liền biến đổi tên pháp quyết thành một loại công pháp mới có tên là Hỗn Nguyên Đại Đạo pháp quyết.
Môn công pháp này phế sài ở chỗ nó chỉ là một môn hấp thu linh khí bình thường chuyển hóa linh khí thành linh lực cho tu chân giả nhưng không phải là nó hoàn toàn là phế pháp quyết.
Tuy hiện tại nó không có khả năng t·ấn c·ông nhưng khi người tu luyện nó hiểu được đại đạo hay còn gọi là pháp tắc thì lập tức có thể sử dụng các môn pháp quyết nằm trong đại đạo đó và đây chính là lí do pháp quyết này bá đạo.
Mà Lý Thiên Minh suy nghĩ đại đạo có tới 3000 loại khác nhau, nếu hắn tu luyện pháp quyết này thì chẳng khác nào nắm giữ tất cả pháp quyết, thần thông, đạo tắc của các tu chân giả khác.