Chương 12: Rời Đi
Ngay sau khi Côn Bằng con non sử dụng thần thông [Côn Bằng Thôn Thiên] thì từ miệng nó xuất hiện một cái hắc động mang theo lực hút cực mạnh, lập tức trong phạm vi vạn dặm linh khí, cây cối, đá cỏ... đều bị lốc xoáy cuốn hết vào bụng nó.
Mà phía dưới Thiên Đạo chi đồ Xích Lang và Tố Vân đang chuẩn bị pháp thuật bỗng nhiên phát hiện mọi thứ bị cuốn đi đều chui vào bụng Côn Bằng con non thì vô cùng hoảng sợ, cả hai định ra tay phản kích nhưng đã quá muộn.
"Không!!! Ta đường đường là Thiên Đạo chi đồ, Phân Thân Trung Kì Tu Sĩ ở Linh Cảnh!!! Sao có thể bị một con yêu thú ở Trái Đất nuốt chứ!!!! Ta không cam lòng! Aaaaa…!!!”
Thiên Đạo chi đồ Xích Lang chỉ kịp hét lên một tiếng tuyệt vọng sau đó bị hắc động của thần thú Côn Bằng con non hút vào trong bụng của nó.
"Sư huynh!!! Ngươi đừng cố sức nữa!!! Con yêu thú này mạnh hơn chúng ta nhiều!!! Mặc dù ta cũng có chút không cam lòng vì không tự tay ngăn cản được huynh…!!!”
"Nhưng nếu con yêu thú này có thể đem huynh chế phục thì ít nhất mọi tu sĩ trên địa cầu có thể sống thêm vài năm!!! Chỉ đáng tiếc là ta không thể về với cha con bọn họ rồi…!!!!”
Thiên Đạo chi đồ Tố Vân nhìn Thiên Đạo chi đồ Xích Lang bị Côn Bằng con non hút vào bụng thì chỉ thì thào vài câu sau đó cũng bị hút vào trong hắc động.
Dù sao nàng cũng nằm trong phạm vi của thần thông mà tu vi lại yếu hơn thần thú Côn Bằng con non nên cũng không thể tránh khỏi uy lực của đòn công kích này.
《 VÙNG ĐẤT CỦA LÝ GIA 》
Do trước đó Thiên Đạo chi đồ Xích Lang và Tố Vân đem Lý Gia mọi thứ đều thiêu hủy mà lúc sau lại bị Côn Bằng con non dùng thần thông của mình đem mọi thứ xung quanh vạn dặm đều nuốt hết nên bây giờ xung quanh vạn dặm chẳng khác gì vùng đất c·hết cả.
Không gian xung quanh phạm vi vạn dặm thuộc nơi này bỗng nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh ngay sau khi cả hai vị Thiên Đạo chi đồ bị thần thú Côn Bằng con non nuốt chửng.
“Chủ nhân…!!!”
Sau khi đem cả hai vị Thiên Đạo chi đồ nuốt chửng, thần thú Côn Bằng con non mới bay xuống dưới đất sau đó cúi đầu nhìn hai người Lý Thiên Minh và Lý Mộc Tử nói.
Ở dưới đất, khi nhìn thấy Côn Bằng con non ngoan ngoãn gọi mình như thế thì Lý Thiên Minh cũng vô cùng hài lòng, dù sao với một tên tu sĩ như hắn thì có được một sủng thú vừa mạnh mẽ, vừa ngoan ngoãn thì là điều không thể tốt hơn.
Nhưng để hắn đau đầu một điều là Côn Bằng con non hình như mới sinh ra nên linh trí cứ như đứa trẻ, nhớ lại lúc trước khi hắn bị t·ấn c·ông thì nó tức giận đem Thiên Đạo Chi Đồ Xích Lang ăn nhưng còn đem theo cả Tố Vân, người không liên quan đều nuốt đi vào.
"Tiểu Côn Côn!!!! Trong các thứ bị ngươi lúc nãy đã nuốt vào trong bụng thì chúng sẽ ra sao? Bên trong còn có thứ nào mà còn sống không...!!!”
Lý Thiên Minh liền mở miệng hỏi Côn Bằng con non xem tình trạng bên trong bụng nó như thế nào dù sao Thiên Đạo chi đồ Tố Vân cũng là một người tốt, nàng khi nãy còn che chở cho cư dân địa cầu, ngoài ra nàng còn là mẹ của Lý Mộc Tử( chủ phân thân).
Vì thế nên Lý Thiên Minh mới hỏi thăm thần thú Côn Bằng con non xem bên trong bụng nó các đồ vật bị nuốt như thế nào nếu như Thiên Đạo chi đồ Tố Vân ở trong bụng nó mà còn sống thì hắn sẽ bảo nó nhả ra.
Dù sao Lý Mộc Tử bây giờ mới 6, 7 tuổi, nàng vẫn còn nhỏ cần người tới nuôi dưỡng mà hắn sắp rời đến Tô Tịch Kỳ Quái thế giới tu luyện, không thể chăm sóc nàng được nên mới phải đi tìm người.
Mà trong trí nhớ của hắn thì Thiên Đạo chi đồ Tố Vân hoàn toàn đủ hợp cách, nàng vừa mạnh lại là Thiên Đạo chi đồ, kiến thức nhất định uyên bác, thâm sâu.
Vì thế Thiên Đạo chi đồ Tố Vân hoàn toàn có thể chỉ dạy Lý Mộc Tử tu luyện nên rất phù hợp vì thế hắn định đem Lý Mộc Tử đưa cho nàng nuôi dưỡng.
Trong khi Lý Thiên Minh đang suy nghĩ thì thần thú Côn Bằng con non khi được hắn hỏi thế thì há miệng cung kính nói:
"Chủ nhân!!! Trong số các thứ ta nuốt vào thì trong có hai vật còn sống!!! Một người chính là cái tên tóc đỏ lúc nãy định ra tay g·iết c·hết ngài!!! Còn người còn lại thì là một cô gái khá là xinh đẹp...!!!”
Nghe được thần thú Côn Bằng con non nói thế Lý Thiên Minh cũng gật đầu, sau đó ra lệnh cho nó:
"Được rồi!!! Bây giờ ngươi tạm thời đem cô ta nhả ra ngoài đi dù sao nàng ta cũng không phải kẻ thù!!! Lúc nãy ngươi cũng thấy rồi đấy!!! Chính nàng đã từng đỡ hộ ta một đòn...!!!”
"Vâng!!! Chủ nhân!!! Côn Côn đem cô ta nhả ra ngay....!!! Khạc...!!!”
Thần thú Côn Bằng con non ngoan ngoãn nghe lời dù sao lúc nãy nó cũng nhìn thấy cảnh Thiên Đạo chi đồ Tố Vân che chở chủ nhân và cô bé kia nên ngay sau đó nó há miệng của mình nôn ra Thiên Đạo chi đồ Tố Vân.
Ngay khi Côn Bằng con non đồng ý thả ra Thiên Đạo chi đồ Tố Vân thì từ miệng nó mở rộng ra, sau đó từ bên trong lăn ra một cô gái có thể nói là vô cùng xinh đẹp nhưng quần áo của nàng lại rách nát tứ tung do chất dịch trong bụng Côn Bằng con non làm tan chảy.
"Đây là đâu!!! Không phải ta đã bị con yêu thú kì lạ đó nuốt vào trong bụng rồi sao rồi sao...!!!”
Thiên Đạo chi đồ Tố Vân ngay sau khi thoát ra khỏi bụng thần thú Côn Bằng con non thì trong lòng vô cùng hiếu kì, quay đầu liên tục nhìn xem xung quanh.
"Vị tiểu thư này!!! Ngươi vừa mới được con yêu thú của ta thả ra ngoài đấy nhưng mà trước tiên xin ngài đem mấy thứ ở trên người dọn sạch cho sạch sẽ đi...!!!”
Lý Thiên Minh hai mắt nhắm chặt, hai tay cũng che mắt Lý Mộc Tử sau đó mở miệng nói với Thiên Đạo chi đồ Tố Vân nhưng mắt hắn vẫn nhìn thấy sạch sẽ thân thể nàng do khe hở giữa các sợi lông mi.
Lúc này ở trên người Thiên Đạo chi đồ Tố Vân đã dính đầy một thứ nhớp nháp, lại có mùi h·ôi t·hối, đây chính là chất dịch và nước dãi của thần thú Côn Bằng con non
"Aaaa...!!! Mau quay đầu lại!!! Hai Tiểu Quỷ...!!!”
Khi nghe Lý Thiên Minh nói như thế Thiên Đạo chi đồ Tố Vân mới nhận ra tình trạng hiện tại trên người mình, hai tay nàng che lại ngực và nơi hiểm yếu, sau đó tràn đầy tức giận mắng cả hai người.
Do sợ bị Lý Thiên Minh cùng Lý Mộc Tử nhìn thấy hết thì sẽ vô cùng xấu hổ nên sau khi mắng cả hai đứa trẻ xong thì Thiên Đạo chi đồ Tố Vân liền quay đầu rồi vận dụng ra pháp thuật rửa rậy thân thể.
"Được rồi!!! Quay đầu là được chứ gì!!! Dù sao ngài chẳng lẽ để ý hai đứa bé 7,8 tuổi có thể làm được gì sao!!! Bọnta vẫn là con nít!!! Hơn nữa muội muội của ta là con gái đó...!!!”
Lý Thiên Minh chỉ quay đầu, sau đó mở miệng phàn nàn một lần rồi coi như là chưa có gì xảy ra mà hắn lại là người bị hại( đã sướng còn ra vẻ) sau đó liền lôi kéo Lý Mộc Tử quay lưng về phía Thiên Đạo chi đồ Tố Vân.
Mà Thiên Đạo chi đồ Tố Vân khi thấy hai đứa bé quay đầu đi mới hết ngượng ngùng sau đó sử dụng pháp thuật rửa người và thay quần áo nhưng trong đầu thì luôn suy nghĩ:
"Ta hôm nay làm sao vậy!!! Đường đường là Phân Thân Kì Tu Sĩ làm sao lại dễ dàng xấu hổ khi hai đứa bé nhìn mình sạch sẽ chứ...!!!”
Thiên Đạo chi đồ Tố Vân không hề hay biết đây có thể gọi là giác quan thứ sáu của phụ nữ mà lý do kích hoạt điều này thì là do nàng bị một lão quái vật sống mấy trăm năm giả dạng một đứa bé nhìn sạch sẽ.
“Ngươi rốt cuộc là ai!!! Vì sao lại xuất hiện ở nơi đây...!!!”
Một lúc sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, thay đồ gọn gàng xong thì Thiên Đạo chi đồ Tố Vân mới quay mặt ra định lên tiếng hỏi thăm lai lịch của Lý Thiên Minh.
Dù sao một tiểu tử lại có thể để cho một con Lục Giai Đỉnh Phong yêu thú, tương đương với Phân Thân Đỉnh Phong Tu Sĩ nhận chủ thì nhất định là có bối cảnh rất là to lớn.
Vì thế nên Thiên Đạo chi đồ Tố Vân suy đoán Lý Thiên Minh có khả năng là một tên công tử của một gia tộc mạnh mẽ nào đó ở Linh Cảnh trốn tới Địa Cầu chơi.
Nhưng khi Thiên Đạo chi đồ Tố Vân quay đầu lại thì đã thấy Lý Thiên Minh ngồi trên lưng thần thú Côn Bằng con non nhìn xuống dưới, rồi mở miệng nói với nàng:
"Được rồi!!! Không cần hỏi nhiều làm gi!!! Dù sao biết lai lịch của ta càng ít thì sống càng lâu!! Mau mau trèo lên nó đi!!! Chúng ta cần phải rời đi khỏi nơi này rồi..!!!”
“Dù sao hai người các ngươi đánh nhau suốt mấy ngày, động tĩnh lớn như thế thì chẳng bao lâu sẽ có tu sĩ của Địa Cầu tới thôi!!! Ngươi cũng không muốn bại lộ thân phận tại đây phải không..!!!”
"Ai!!! Được rồi!!! Ta lên là được chứ gì!!!! Làm gì mà một tiểu quỷ như ngươi cứ phải ra lệnh cho ta như thế...!!!”
Thiên Đạo chi đồ Tố Vân nghe thấy Lý Thiên Minh nói thế cũng có vẻ hơi tức giận, từ bé cho đến khi trở thành Thiên Đạo Cho Đồ, nàng chỉ có thể chịu sự sai bảo của sư tôn, sư huynh, hoặc cha mẹ.
Nhưng bây giờ lại bị một tên tiểu quỷ cho sai bảo, nếu không phải có con Lục Giai Đỉnh Phong Yêu Thú đang nhìn chằm chằm thì nàng sớm đã ra tay cho tên tiểu tử này một bài học về kính lễ với trưởng bối.
Đáng tiếc, một là nàng lo ngại Lý Thiên Minh thật sự có bối cảnh thâm sâu, hai là con yêu thú kia cứ nhìn chằm chằm vào nàng cảnh cáo khiến Thiên Đạo chi đồ Tố Vân chỉ có thể khuất phục, trèo lên lưng nó.
Khi thấy mấy người đã ngồi lên trên lưng mình đầy đủ, Tiểu Côn Côn vỗ đập đôi cánh, sau đó bay lên, lao v·út đi như t·ên l·ửa chỉ để lại một quãng đường màu lục trên nền trời xanh thẳm.
[ 1 tiếng sau ].
Lúc này, cả nhóm người đã bay được một lúc rồi, trong khoảng thời gian rảnh này, Thiên Đạo chi đồ Tố Vân cũng có mấy lần thử hỏi thăm lai lịch của Lý Thiên Minh
Nhưng vì che dấu thân phận của mình, ngoài ra còn cần Thiên Đạo chi đồ Tố Vân chăm sóc, dạy dỗ Lý Mộc Tử nên Lý Thiên Minh chỉ có thể nói láo là hắn thuộc một gia tộc tu chân hùng mạnh, ẩn thân dấu mình tại Linh Cảnh.
Mà hắn thì là Đại Thiếu Gia của gia tộc đó, nhưng trong một lần đi vào một tòa cấm địa của gia tộc thì bị truyền tống đến nơi này, ngoài ra trong lúc vô tình còn mang theo thần thú Côn Bằng con non luôn.