Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên: Các Ngươi Cày Chay Ta Bật Hack

Chương 27 Mặc kệ thế gian ngây như phỗng, ta hiện tại chỉ muốn say giấc nồng!




Chương 27 Mặc kệ thế gian ngây như phỗng, ta hiện tại chỉ muốn say giấc nồng!

“Đây là?!!!” Sợ Phàm có chút sợ hãi trợn tròn mắt kinh ngạc nói.

Bên cạnh hắn vị sư tôn gọi Đổng Lão cũng là chấn kinh so với hắn đều không hề kém cạnh.

Một cái mang bên trong đặc thù thể chất liên quan đến kiếm đạo, cho nên có thể cảm nhận được sâu sắc luồng kiếm khí này quét tới.

Một cái lúc trước là cường giả, tu vi đạt đến hợp thể kỳ viên mãn, lưng tựa thánh địa càng là khỏi phái nói, mắt nhìn cao, hiểu biết nhiều; cho nên đối với luồng kiếm khí này cũng là vô cùng chấn kinh cùng sợ hãi.

Không đợi Sở Phàm mở miệng nói, Đổng Lão liền trước tiên lên tiếng: “Đây...đây là tiên pháp a!!”

“Cái gì? Tiên pháp?!” Sở Phàm có chút không hiểu, nhưng không khỏi lại lần nữa để hắn chấn kinh.

“Đúng vậy! Chắc chắn là tiên pháp phía trên thiên cấp công pháp!” Đổng Lão khẳng định nói, sau đó hắn giọng nói có chút cảm thán cùng xen lẫn sợ hãi: “Thật sự không nghĩ tới lại có người lĩnh ngộ được bậc này tiên pháp a!”

Nhìn sư tôn có chút sợ hãi cùng hướng tới chi sắc, Sở Phàm không khỏi tò mò lên: “Sư tôn, cái gì là tiên pháp a? Nó rất lợi hại sao?”

“Ha ha!” Đổng Lão lắc đầu cười nhẹ một tiếng, sau đó nói: “Tiên pháp lợi hại hay không ta không rõ ràng, nhưng muốn ở mảnh đại lục này tu luyện tiên pháp quả thật là khó càng thêm khó.

Ta nhớ rõ ràng khi ấy, thánh chủ đại nhân tu vi đạt đến độ kiếp kỳ tầng 9 viên mãn cũng không có tu luyện qua bất kỳ một môn tiên pháp nào a!” Nói nói, Đổng Lão có chút cảm khái hoài niệm lại trước kia.

Khi ấy hắn còn là một cái cao cao tại thượng trưởng lão đan dược các đâu!

Nghe vậy, Sở Phàm càng là thêm hiếu kỳ về tiên pháp.

Nhưng mà Đổng Lão cũng không có biết về tiên pháp quá nhiều để thay hắn giải đáp.

Dù sao hắn cũng đã thấy qua đâu?

Không thấy vậy làm sao hướng đồ nhi giải đáp?

Chẳng lẽ muốn để hắn chém gió thành bảo?

“Ta có thể hay không tu luyện được tiên pháp a!” Sở Phàm trong lòng không khỏi lẩm bẩm, hắn ánh mắt đều là hướng tới chi sắc.

Bởi vì sở hữu thể chất cửu khiếu linh lung kiếm tâm để hắn đối với kiếm đạo vô cùng mẫn cảm.

Hắn cảm thấy môn tiên pháp này sinh ra là dành cho hắn.

Chỉ có hắn mới là thích hợp nhất tu luyện môn tiên pháp này.

Sở Phàm ẩn ẩn cảm thấy môn thiên cấp trung phẩm《Bách Lộ Tuyệt Ảnh Kiếm》 không thơm.

Nhìn ra được đồ nhi của mình hướng tới chi sắc, Đổng Lão cũng chỉ có thể bắt đắc dĩ lắc đầu cười trừ!

Hắn cũng không có cách nào a!

Mà lúc này.

Toàn bộ trên dưới Lam Hoàng Thiên Tông đã sôi trào.

Bởi vì đạo kiếm khí kia ở gần với bọn hắn nhất.

Cho nên chịu đến uy áp cũng là mạnh nhất!



Có người bị dọa cho sợ tè ra quần, có người thì bị dọa cho ra rắm!

Tệ hại hơn là có vài cặp đệ tử đang giao lưu liền bị dọa cho họa mi vĩnh viễn ngừng hót!

Lâm Tuyệt: Không phải ta cố ý! Ta xin lỗi được chưa!

Cảnh giới cao hơn một chút chịu phải uy áp cũng biết giảm xuống.

Nhưng sợ hãi cùng rung động là tránh không khỏi!

Điển hình là tông chủ Âu Dương Hạo!

Làm tông chủ của một tông, mỗi khi tông môn có chuyện, hắn đương nhiên phải dẫn đầu giải quyết.

Tê!

Âu Dương Hạo hít vào một ngụm khí lạnh.

“Là cái nào lão quái vật dòm ngó Lam Hoàng Thiên Tông sao?”

“Cầu trời phù hộ chỉ là cường giả đi ngang qua! Cầu trời phù hộ chỉ là cường giả đi ngang qua!”

Âu Dương Hạo không khỏi chấp tay cầu khẩn.

Nếu như tông môn lúc này có Vương Tiêu Dao tọa trấn.

Hắn có lẽ sẽ không sợ!

Bởi vì hắn chính là tử Fan của Vương Tiêu Dao.

Đặc niềm tin tuyệt đối vào lão nhân gia!

Nhưng bây giờ...

Hắn là thật sợ a!

Sinh ra không nổi mảy may phản kháng!

Mặc dù không biết đối phương là tu vi bậc nào.

Nhưng chỉ cần dựa vào một đạo kiếm khí này thôi.

Âu Dương Hạo đều có cảm giác mình muốn hôi phi yên diệt.

...

Thiên Ma Giáo.

“Đây?!!...Lại là cái gì tình huống?” Một vị lão giả toàn thân u ám, khuôn mặt vô cùng dữ tợn mở miệng lẩm bẩm, sau đó nghĩ đến điều gì không khỏi khiến hắn toàn thân chấn động, đôi mắt cũng vì vậy mà trừng lớn lên.

“Chẳng lẽ là ngươi sao? Vương Tiêu Dao...!!!”

Hắn âm thanh khàn khàn mang theo sợ hãi xen lẫn vô tận hận thù mà nói.

Trầm ngâm một lúc lâu, hắn lại lên tiếng quát:



“Người đâu!”

Không có qua bao lâu, liền có một tên thuộc hạ chạy vào.

“Bẩm ma chủ đại nhân! Thuộc hạ tại!” Tên thuộc hạ vội vàng tiến đến hành lễ.

Nhìn biểu hiện trên khuôn mặt của tên thuộc hạ này liền có thể nhận ra được hắn lúc này đang vô cùng sợ hãi.

“Có hay không điều tra ra được hành tung của Vương Tiêu Dao?” Ma chủ Ngô Ứng Thiên lạnh giọng hỏi.

Vị đệ tử lúc này càng thêm sợ hãi, run rẩy nói: “Bẩm...bẩm ma chủ đại nhân! Hiện...hiện vẫn đang trong quá trình điều tra ạ!”

“Còn đang điều tra? Hừ!” Ngô Ứng Thiên nghe đến câu trả lời vô cùng không hai lòng, không nói hai lời liền vung qua bàn tay, đem vị đệ tử kia đập thành thịt nát, c·hết không thể thảm hơn.

Giết c·hết cái đệ tử kia, cũng không khiến hắn khá hơn chút nào, thầm mắng lấy một câu: “Vô dụng!”

Sau đó Ngô Ứng Thiên lại một lần nữa lớn tiếng quát lên:

“Người đâu! Cho ta tới!”

Bên ngoài lại chạy đến một tên đệ tử khác, nhìn đến bên cạnh t·hi t·hể nát bét không thành hình dạng để hắn có chút sợ muốn tè ra quần.

Nhưng vẫn là nhịn xuống vội vàng quỳ lạy nói: “Bẩm...bẩm ma chủ đại nhân! Thuộc hạ tại!”

Ngô Ứng Thiên cũng không có quanh co, đi lên liền nói:

“Truyền lệnh của ta, toàn giáo trên dưới trước tiên không được vọng đọng, toàn tâm toàn lực điều tra hành tung của Vương Tiêu Dao, ta muốn biết hắn thật sự đã hay không rời đi Vô Danh Phong. Còn nữa...” Ngô Ứng Thiên dừng lại một chút, sau đó lạnh giọng nói.

“Ta muốn tên đệ tử kia của hắn, các ngươi bằng mọi biện pháp mang hắn về đây cho ta!”

“Vâng vâng vâng! Thuộc hạ chắc chắn vì ngài truyền xuống mệnh lệnh! Thuộc hạ chắc chắn vì ngài hoàn thành nhiệm vụ!” Vị đệ tử ma môn này liên tục cúi đầu nói.

Hắn hiện tại chỉ ước rằng có thể nhanh chóng rời đi nơi này a!

“Được rồi, ngươi có thể lui!” Ngô Ưng Thiên phất phất tay.

“Vâng vâng! Thuộc hạ xin cáo từ!” Bái bái vài cái, tên thuộc hạ này như được đại xá, cũng liền vội vàng lui ra.

...

Vô Danh Phong.

Lâm Tuyệt hoàn toàn không biết rằng, hắn chỉ là mở một đôi mắt thôi liền dẫn đến biết bao oanh động.

Nếu như là biết, hắn sợ rằng muốn khóc thét!

Mà đạo kiếm khí kia cũng không phải là lực lượng của Lâm Tuyệt.

Lấy hắn tu vi chỉ có trúc cơ viên mãn, còn không làm ra được hiệu quả như vậy.

Đây đều là do quá trình truyền thụ để hắn vô ý thức mất kiểm soát phóng thích đi ra mà thôi!



【 Tính danh: Lâm Tuyệt 】

【 Tuổi thọ: 25/520】

【 Chủng tộc: Nhân loại】

【 Mị lực: 《Tiên tư》+《Khí Chất Trích Tiên》 】

【 Tu vi: Trúc cơ viên mãn (Kim, thổ, hỏa linh căn) Trúc cơ sơ kỳ (Thủy, mộc linh căn) 】

【 Tâm pháp: Hỗn độn chân kinh (hạ quyển) 】

【Công pháp: Tiên pháp cực phẩm《Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật》 (viên mãn) 】

【 Thần thông: 《Nhãn Thuật》 (đặc thù) 】

【 Pháp khí: 《Ngàn Vạn》 (cực phẩm pháp khí) 】

【 Linh căn tư chất: Ngũ hành linh thể (ẩn chứa đỉnh cấp thủy-mộc-hỏa-thổ-kim linh căn, thân hòa tự nhiên, đạo pháp thông thiên) 】

【 Thể chất đặc thù: Không 】

【Huyết mạch: Không】

【Mỗi ngày lắc xúc xắc: 0】

【 Cường hóa: 0 】

【Bảo rương: 18】

【Hệ thống không gian: 2333 viên cực phẩm linh thạch, 8156 viên hạ phẩm linh thạch, 20 năm tu vi, 《Cước Bộ Tiêu Dao》 (địa cấp hạ phẩm) 《Chung Cực Chuông》 (hạ phẩm pháp bảo) tổ long tinh huyết. 】

...

Ân???

Viên mãn?

Nhìn đến bảng thuộc tính biểu hiện, Lâm Tuyệt không khỏi hiện lên đầy trời dấu “?”.

“Hệ thống, như thế nào lại là viên mãn đây?” Lâm Tuyệt nghi hoặc hỏi lấy.

Hệ thống cũng là nhanh chóng hướng hắn giải đáp: “Viên mãn đã là trình độ cao nhất mà túc chủ có thể đạt được, muốn đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa thì túc chủ cần phải sử dụng 《thẻ tiến giai》 hoặc là bản thân túc chủ tự mình cảm ngộ.”

“A! Còn có thể chơi như vậy?” Lâm Tuyệt miệng nhỏ khẽ nhếch.

Có chút tiếc nuối nhưng cũng không đến nổi thất vọng!

“Được rồi, viên mãn liền viên mãn, cũng không đến nổi tệ!” Lâm Tuyệt thái độ vẫn là có chút tùy ý nói.

Đây nếu như là để cho Âu Dương Hạo biết chắc chắn muốn lột quần của hắn ra mà lấy roi gai quất vào mông.

Âu Dương Hạo: Ta dùng thời gian mấy chục gần trăm năm mới tu luyện địa cấp trung phẩm đến đại thành, viên mãn liền nghĩ cũng không dám nghĩ, ngươi ấy vậy mà dám nói sao cũng được? Ngươi mẹ nó quá phận!

“Đã trễ thế này rồi sao?!” Lâm Tuyệt nhìn lên bầu trơi đêm, không khỏi cảm thán hỏi.

“Vậy liền đi ngủ a! Ngày mai lại tiến hành cường hóa tu luyện môn thân pháp kia cũng không muộn a!”

Nói nói, Lâm Tuyệt lại lười nhát leo lên giường rộng mà ngủ.

Mặc kệ ngoài kia tan hoang ngây như phỗng, Lâm Tuyệt hiện tại chỉ muốn say giấc nồng!