Chương 19 Lôi kiếp đến.
Sự tình vừa kết thúc không lâu sau đó, Hạ Ngưng Tuyết liền chậm bước mà đến.
Cứ cách một đoạn thời gian, nàng lại muốn đến Vô Danh Phong, muốn ngẫu nhiên gặp lại Lâm Tuyệt.
Thời gian trước Vô Danh Phong xuất hiện đám Trần Hoài Vỹ cản trở, để nàng không có cách nào tiếp cận được quá gần sơn môn.
Vậy mà hôm nay, trước cửa Vô Danh Phong lại vô cùng yên tĩnh không có một bóng người.
Điều này khiến cho nàng vui vẻ không thôi.
Hạ Ngưng Tuyết vội vàng chạy đến trước cửa lớn.
Ôm lấy tâm tình chờ mông cùng lo lắng.
Nàng bắt đầu hướng trước cửa lớn kêu lên tên của Lâm Tuyệt.
“Lâm Tuyệt sư huynh! Huynh có ở trong đó sao? Có thể đi ra gặp ta một lần được không? Ta là Ngưng Tuyết a!”
“Huynh giận ta sao? Hay là huynh ghét bỏ ta rồi...”
“Ta...rất nhớ huynh a...”
Hạ Ngưng Tuyết nỉ non nói, âm thanh càng lúc càng nhỏ, hốc mắt bắt đầu phiếm hồng, nước mắt như chân châu không tự chủ lăn xuống.
Nàng bắt đầu khóc.
Có lẽ vì nhớ Lâm Tuyệt.
Có lẽ là cảm thấy trống vắng.
Hoặc có lẽ là cảm thấy ủy khuất, bị chính người mình thương không dòm ngó.
Nàng như một chỉ chim nhỏ đáng thương ôm mình lại thành đoàn trong gốc tối.
Nhưng những điều này, Lâm Tuyệt lại hoàn toàn không hay biết.
Bởi vì hắn hiện tại đang ở trên đỉnh núi cùng hệ thống tổng kết lại thành quả đâu!
【 Tính danh: Lâm Tuyệt 】
【 Tuổi thọ: 22/240】
【 Chủng tộc: Nhân loại】
【 Mị lực: Tiên tư 】
【 Tu vi: Thổ, mộc, thủy, kim, hỏa luyện khí tầng 9 】
【 Công pháp: Hỗn độn chân kinh (hạ quyển) 】
【 Thần thông: Không 】
【 Pháp khí: Không】
【 Linh căn tư chất: Ngũ hành linh thể (ẩn chứa đỉnh cấp thủy-mộc-hỏa-thổ-kim linh căn, thân hòa tự nhiên, đạo pháp thông thiên) 】
【 Thể chất đặc thù: Không 】
【Huyết mạch: Không】
【Mỗi ngày lắc xúc xắc: 0】
【 Cường hóa: 0 】
【Hộp quà: 9】
【Hệ thống không gian: 1 thanh kiếm (hạ phẩm pháp khí) 639 viên cực phẩm linh thạch, 8851 viên hạ phẩm linh thạch 】
...
“Quả nhiên không uổng công ta bỏ ra công sức tu luyện 5 hệ linh căn a!” Lâm Tuyệt nhìn vào cột tuổi thọ lại nhiều thêm 30 năm để hắn hài lòng không thôi.
Lại nhìn xuống hệ thống không gian, cực phẩm linh thạch lúc này lại nhiều đến 639 viên.
Lâm Tuyệt đối với số lượng này cũng là vô cùng thỏa mãn.
Vừa mới lắc xúc xắc, hắn lại may mắn lắc ra số 3 liền trực tiếp cường hóa vào linh thạch.
Hơn nữa, từ lúc ở vào Hỏa Diễm Phong tu luyện, hắn ấy vậy mà vô tình phát hiện cực phẩm linh thạch khi tiếp xúc với nơi có hỏa hệ linh khí liền dần dần biến đổi, bắt đầu mang theo hỏa hệ thuộc tính.
Cái này để cho Lâm Tuyệt lúc ấy vạn phần kinh hỉ, bởi vì Vô Danh Phong của hắn chỉ thiếu duy nhất mỗi hỏa hệ linh khí.
Mà lúc ở Hỏa Diễm Phong, hắn thành công để cho 200 viên cực phẩm linh thạch nhiễm lên hỏa hệ linh khí.
Bây giờ hắn trên con đường tu luyện, hoàn toàn có thể nói là không thiếu thốn!
200 viên cực phẩm linh thạch chứa hỏa hệ linh khí hoàn toàn không ít.
Bởi vì hắn tu luyện năm loại linh khí đến luyện khí tầng 9 cho đến nay, chỉ dùng có 10 viên cực phẩm linh thạch mà thôi.
Còn là dưới điều kiện không ngừng hao tổn, không ngừng hao phí!
“Được rồi! Hôm nay liền làm một bửa ăn ngon, ngủ ngon, ngày mai liền trúc cơ a!”
Đánh lấy chủ ý, Lâm Tuyệt liền xắn lên tay áo, tiến vào vườn rau bắt đầu hái lượm.
Bởi vì lúc trước không có tu vi, Lâm Tuyệt cũng không có dám nuôi bất cứ con vật nào.
Dù sao nơi này linh khí dồi dào, một đầu heo sống lâu đều muốn thành tinh.
Hắn cũng vì vậy mà không dám nuôi súc vật.
Chỉ có thể trồng ít linh mễ, gieo ít hoa màu cùng rau dại mà thôi!
Hiện tại đã có tu vi, hắn cũng không có ý định nuôi thêm con gì, dù sao tu luyện liền có thể bổ sung năng lượng, không cần thiết như trước kia ăn ăn uống uống duy trì sự sống.
...
Một đêm liền cứ vậy trôi qua.
Phía dưới chân núi.
Bên ngoài cửa lớn Vô Danh Phong.
Hạ Ngưng Tuyết liền cứ như vậy co mình trong gốc tối cả một ngày một đêm.
Nhưng cuối cùng, nàng vẫn không có gặp đến thân ảnh mong nhớ.
Hạ Ngưng Tuyết có chút tiều tụy, ánh mắt buồn bả vô hồn.
“Có lẽ, từ trước đến nay, đều là ta tự mình đa tình a!” Hạ Ngưng Tuyết lắc đầu, miệng nhỏ xinh xắn khẽ nhếch, tự giễu nói.
Nàng ngước đầu nhìn lên cửa lớn Vô Danh Phong một hồi lâu, sau đó liền quay người rời đi.
Lúc này, ánh mắt của nàng đã không còn như trước đó vô hồn.
Có, cũng chỉ là lạnh lẽo, là oán giận mà thôi!
Nàng hận cũng có lý do của nàng.
Bởi vì từ ngày đó chia tay cho đến nay, Hạ Ngưng Tuyết lúc nào cũng tâm thần bất định.
Không có tâm trạng để tu luyện, tu vi hoàn toàn không cách nào tiến bộ.
Hiện tại vẫn còn đang dừng ở luyện khí tầng 3 mà thôi.
Nếu như không có những chuyện này, dựa vào nàng thiên phú cùng tài nguyên trước đó mà Lâm Tuyệt đưa cho, nàng ít nhất bây giờ cũng đạt đến luyện khí tầng 5, tầng 6 đi.
...
Mặt khác.
Vô Cực Phong.
Đám tiểu đệ lúc này đã mang theo tàn phế Trần Hoài Vỹ trở về Vô Cực Phong.
Nhìn thấy băng bó đầy mình cùng nằm trên cán thương thở không ra hơi Trần Hoài Vỹ, Lưu Sùng tức giận cơ hồ muốn điên.
Ai mẹ nó nói cho hắn biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đang yên đang lành lại biến thành dạng này?
Là bị Lâm Tuyệt tên phế vật kia đánh? Hay là chơi ngu tạo thành?
Hai cái này lý do đều hoàn toàn không có bao nhiêu độ tin cậy a!
“Nói! Là chuyện gì xảy ra!” Lưu Sùng nhìn xuống đám đệ tử kia quát lớn.
Hắn khí tức nguyên anh trung kỳ cũng theo đó bạo phát.
Một trận gió mạnh uy áp thổi mạnh ra.
Bên trong đại điện như muốn bị lật tung lên.
Cả đám đệ tử nhao nhao hoảng sợ quỳ rạp xuống đất không dám thở mạnh.
Đám chó săn lúc này sợ hãi muốn c·hết, nhưng vẫn có người can đảm cắn răng hướng Lưu Sùng bàn giao.
Đầu đuôi câu chuyện được tỉ mỉ kể lại, mặc dù có chút thêm bớt nhưng đại khái không ảnh hưởng câu chuyện.
Đương nhiên cái vụ Trần Hoài Vỹ dùng lấy công pháp t·ấn c·ông Vô Danh Phong toàn bộ bị bọn hắn cho che giấu.
Nói đùa đâu!
Nếu như thật dám nói, tông chủ biết được, đừng nói là bọn hắn, đến cả Lưu Sùng cũng không có quả ngon để ăn.
Đương nhiên trước lúc đó, bọn hắn chắc chắn sẽ bị Lưu Sùng cho bóp c·hết!
“Tốt tốt! Tốt một cái tiểu quỷ cơ linh! Tốt một cái Lâm Tuyệt! Không nghĩ đến ngươi lại còn có một tay, lại có thể ngự kiếm, ngươi mẹ nó giấu đủ sâu a!” Lưu Sùng liên tục bảo tốt, sau đó nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt vô cùng băng lãnh nói.
“Vô Danh Phong liền cứ như vậy, không cần các ngươi tiếp tục trông coi.” Lưu Sùng nhàn nhạt nói, hắn ánh mắt cũng không có nhìn đám đệ tử kia.
Nhìn không ra được Lưu Sùng lúc này có hay không đang tức giận, cái này để cho đám đệ tử vô cùng ngột ngạt.
Khẽ cắn răng, một tên trong số đó mở miệng, đầu vẫn cứ như vậy cúi rạp xuống đất nói: “V-vâng! Vậy tiếp theo...”
Tên đệ tử chưa kịp nói hết lời thì Lưu Sùng lời nói đi ra cắt đứt hắn: “Ùm! Các ngươi đã không hoàn thành nhiệm vụ vậy liền muốn chịu phạt a!”
Lời nói vừa ra, Lưu Sùng liền vung lên bàn tay, một đạo chưởng ấn từ trên cao đập xuống.
Toàn bộ đám chó săn của Trần Hoài Vỹ chưa kịp lấy lại tinh thần liền bị đạo này chưởng ấn đè cho không ngừng kêu la.
Lam Hoàng Thiên Tông cũng không phải là ma tông.
Đương nhiên sẽ không có chuyện sát sinh xảy ra.
Lưu Sùng tuy rằng hung ác nhưng cũng không dám làm trái môn quy.
Cơ hồ chỉ lấy đi một nữa cái mạng của bọn hắn mà thôi.
“Mang theo hắn cùng nhau tiến về linh đường cấm túc trăm năm cho ta!” Lưu Sùng vung tay quát.
“V-vâng! Đa tạ phong chủ đại nhân nương tay! Bọn đệ tử lúc này liền đi ngay!” Cả đám nhao nhao cúi đầu không ngừng bái tạ, cắn răng lếch lấy đau đớn mang theo Trần Hoài Vỹ liền rời đi.
“Ngươi nếu như cũng đã là phong chủ, vậy thì cũng cần chính ta ra tay a!” Lưu Sùng đưa mắt nhìn về phía Vô Danh Phong hung ác nói.
...
Vô Danh Phong.
Đối với phía bên ngoài phát sinh sự tình, Lâm Tuyệt hoàn toàn không biết.
Hắn hiện tại chính đang tĩnh tọa muốn một lần xung kích trúc cơ đâu!
Mang theo tâm tình tích cực cùng trạng thái tràn đầy năng lượng.
Lâm Tuyệt lúc này giống như là một cái hố đen không ngừng hướng thiên không cùng với bên cạnh bài bố 10 viên cực phẩm linh thạch điên cuồng thôn phệ.
Lấy hắn làm tâm điểm, từ phần bụng dưới bắt đầu xuất hiện một đạo lốc xoáy hình cái phễu đang không ngừng biến lớn, khuếch tán ra xung quanh.
Như lúc trước, 1 viên cực phẩm linh thạch đã đủ để hắn dùng hơn một tháng thì bây giờ, toàn bộ 10 viên cực phẩm linh thạch đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được hao mòn.
Tuy rằng không phải trong nháy mắt liền muốn khô héo, nhưng cứ chiếu theo tốc độ này thì chỉ cần không dùng đến một tuần lễ thời gian, toàn bộ 10 viên này cực phẩm linh thạch đều sẽ bị Lâm Tuyệt cho hút sạch.
Một canh giờ trôi qua.
Cái kia hình phểu lốc xoáy đã cao đến dọa người gần trăm trượng.
Từ đỉnh núi Vô Danh Phong phô thiên cái địa hướng thiên khung rung lắc.
Mây đen đồng dạng kéo đến bao phủ phương viên hơn dặm xa.
Lúc này bên trong mây đen đã hội tụ không ít tia sét.
Các tia sét dần dần hình thành.
Tia sét sáng lấp lóe giao nhau tạo ra từng đợt âm thanh ‘xèn xẹt’ dọa người.
Đùng!
Một đạo phô thiên cái địa sấm sét rền vang, chính thức mở đầu cho trận này lôi kiếp buông xuống.