Tử Thiên Thần

Quyển 02 - Chương 24-3: Công chúa của Fayusia (III)




III
Tên quái vật đen tối kia ít nhất cũng phải cao gấp rưỡi Arelgon, nghĩa là khoảng 150 mét. Chỉ tính riêng bộ giáp sắt đen thẫm của nó cũng nặng cả ngàn tấn, và trên tay nó là một cây đinh ba bằng thép đen lớn và dài tới mức khiến vũ khí của thần biển cũng phải lép vế.
"Này, giờ... chúng ta sẽ can thiệp chứ?" Zapihha hỏi.
"Không, cứ để một mình Huafiqar lo liệu." Ebenie đáp.
Huệ Nha đang ôm con phượng hoàng vào lòng, không có việc gì để làm nên nàng lại thấy buồn ngủ.
Tên quái vật đầu hắc ưng khổng lồ đang hướng cặp mắt lớn sáng rực một sắc tím xuống Huafiqar, nó rống lên một tiếng khủng khiếp như tiếng cả một đàn voi rừng kêu xiết, và rồi... nó giương cây đinh ba lên và bắt đầu tấn công!
XẸẸẸT!!
Từ mũi cây đinh ba chớp nhoáng phóng ra 3 luồng năng lượng màu tím biếc nhắm thẳng xuống Huafiqar. Huafiqar liền bay vút lên cao tránh khỏi trong gang tấc. Ba luồng năng lượng tím bắn thẳng xuống nền tuyết khiến bụi tuyết và đất đá văng lên mù mịt.
Tên Thiết nhân ưng chúa lại tiếp tục vung cây đinh ba và bắn ra liên tiếp những luồng năng lượng tím khác. Huafiqar né tránh có vẻ khá vất vả, những luồng năng lượng cứ xẹt qua san sát cơ thể của người chiến binh ấy chỉ cách có vài cm.
Nhưng tất nhiên là Huafiqar cũng đã có kế hoạch để đáp trả, người chiến binh cố gắng lượn trở lại mặt đất và dùng hai cánh tay robot sau lưng để thu nhặt hai khẩu Firellmoon và Xianir. Hai khẩu súng này có một chức năng đặc biệt, đó là chúng có thể hợp nhất lại để trở thành một khẩu đại pháo với sức công phá vô địch.
Việc lắp ghép diễn ra rất nhanh gọn, hai khẩu súng lớn đang tự động nhập vào nhau và thay hình đổi dạng, từng lớp kết cấu đang không ngừng tách ra rồi lại gắn kết vào nhau, và rồi chỉ trong giây lát một khẩu pháo với tên gọi Firxia đã thành hình: Dài 3 mét, đường kính 0.5 mét, màu xanh lam đậm.
Vác khẩu pháo đồ sộ trên vai, Huafiqar bay thẳng lên không trung. Tên Thiết nhân ưng chúa lại phóng những luồng năng lượng tím theo sát! Huafiqar bay lượn lắt léo tránh khỏi, rồi trong một khoảnh khắc ngay sau đó, người chiến binh đã chớp nhoáng xoay người hướng nòng pháo Firxia vào tên quái chúa và... khai hỏa!
BÙMMMM!!!
Một luồng nham thạch màu lam dữ dội tuôn ra từ nòng pháo, bao quanh nó là những dải lửa điện sáng rực xoáy theo như trôn ốc. Luồng nham thạch kết hợp lửa điện bắn thẳng vào vùng cổ của tên quái chúa, thổi bay những lớp giáp và thổi bay luôn cả cái đầu khổng lồ của hắn.
Tuyết vẫn ạt ào tuôn xuống. Nhưng trận chiến đã tới hồi kết. Cơ thể khổng lồ của tên quái chúa đang tan rã trở lại thành muôn ngàn những cái xác tả tơi thê thảm.
Còn khẩu pháo Firxia sau phát bắn với năng lượng quá lớn và một độ giật khủng khiếp đã vỡ tung thành vô vàn mảnh nhỏ, còn bản thân Huafiqar cũng bị thổi bay đi về phía sau.
Vúúút! Uỳnh!!
Huafiqar rơi xuống ngay phía trước mặt Zapihha và Ebenie như thể một trái bom oanh tạc, khiến mặt đất lại rung lên.
Ebenie lo lắng bước tới gần Huafiqar, nàng cất tiếng hỏi:
"Này còn sống đấy chứ, Huafi...?"
Huafiqar đang nằm bất động trên nền tuyết lún sâu, nhưng vừa nghe tiếng Ebenie thì người chiến binh ấy đã đứng bật dậy và đưa tay lên chào nghiêm trang:
"Vẫn sống sót, thưa công chúa!"
Nhìn gần thế này Zapihha mới thấy hết sự cao lớn của Huafiqar trong bộ trọng giáp hiện đại, và nhất là còn có thêm hai chiếc sừng năng lượng rất dài trên đầu nữa, không biết khuôn mặt của anh ta bên trong những lớp kim loại kia trông như thế nào? Cơ mà anh ta vừa gọi Ebenie là... công chúa ư?