Tử Thiên Thần

Quyển 02 - Chương 24-1: Công chúa của Fayusia (I)




I
"Cả một biển quái vật kìa!"
Zapihha cất tiếng.
"Lũ quái Ilizor. Số lượng: 20.500 tên."
Ebenie nói, trên mắt trái nàng đang đeo một chiếc kính áp tròng điện tử có khả năng phân tích thông tin và tăng thị lực.
"Chúng có phải quân đoàn Quỷ Vương không?" Zapihha hỏi.
"Không, chúng chỉ là lũ quái vật cấp 10 thôi." Ebenie đáp.
Cấp 10, nghĩa là mạnh hơn con bọ cạp băng Vahajra 2 bậc, Zapihha thầm nghĩ. Anh cùng Ebenie và Huệ Nha đang đứng kề vai bên nhau, tại một vùng đất ngập tuyết ven rìa của một hòn đảo lớn. Phía sau ba người là con robot Arelgon và con sói sừng tấm Mevyh. Còn phía trước là trùng trùng quân địch.
Bãi chiến trường rộng mênh mông, hoàn toàn trống trải và trắng xóa những lớp tuyết dày. Và tuyết vẫn đang tuôn xuống không ngừng từ những tầng mây.
Zapihha vẫn đang dõi ánh mắt quan sát lũ quái Ilizor kia, chúng đang dàn trận đen kịt trên một chiều ngang vài trăm mét. Khoảng cách từ vị trí anh đang đứng tới chúng là khoảng 250 mét.
* Ilizor: Thiết nhân ưng. Loài quái vật mình người đầu chim ưng giáp sắt. Xếp hạng: Cấp 10. Chúng có cơ thể của con người với chiều cao trên 2 mét, phần cổ và đầu của loài hắc ưng với lớp lông vũ đen đậm, cùng cặp mắt màu tím rực lấp lánh như thạch anh. Toàn thân chúng được bọc kín trong những bộ giáp sắt màu đen thẫm tối tăm sầu thảm; vũ khí của chúng là kiếm, rìu, thương, đủ thể loại.
Lại một trận chiến nữa sắp sửa bắt đầu, nhịp tim Zapihha vẫn nổi lên dồn dập nhưng trong lòng anh lại khá bình lặng. Trải qua quá nhiều trận chiến dường như đã khiến anh không còn cảm thấy sợ hãi nữa.
"Chúng sắp tấn công chúng ta đấy, cho chúng xơi vài phát đại pháo plasma đi chứ, Ebenie." Anh nói.
"Rất tiếc là năng lượng của Arelgon đang cạn kiệt rồi, giờ chỉ có thể dùng đại pháo ở cường độ thấp không đủ để phá giáp của chúng đâu." Ebenie nói.
"Tình hình có vẻ căng nhỉ? Chúng ta chỉ có ba người còn quân số của chúng là hơn hai vạn. Với thế trận chênh lệch kiểu này thì chúng ta có hi vọng gì không?"
"Không, chúng ta sẽ tự tạo ra hi vọng."
"Chiến thuật là gì?"
"Chiến thuật tự do."
"Được, tôi thích tự do."
Lũ quái Thiết nhân ưng Ilizor đang phất lên những lá cờ với hình ảnh hắc ưng dang cánh trên nền tím, chúng rống lên những âm thanh méo mó đến rùng rợn. Rồi một tiếng tù và rền vang, và cả binh đoàn đồng loạt tràn lên!
Chúng đang tràn tới rầm rập như một trận sóng thần đen đặc chết chóc!!
"Giữ nguyên vị trí. Cứ để chúng tới thật gần." Ebenie bật thanh kiếm năng lượng lên, đôi mắt xanh biếc của nàng vẫn hướng thẳng về phía trước không chút e sợ.
"..." Huệ Nha cũng đang triệu hồi Hỏa nhiên kiếm, mái tóc nàng bay dài như một dòng sông huyền mặc. Thực ra với khả năng của một Tử thiên thần nàng có thể quét sạch lũ quái kia bằng một trận bão lửa, nhưng giờ nguồn năng lượng thiêng trong cơ thể nàng mới chỉ phục hồi ở mức 60%, nên trận này có lẽ nàng vẫn chỉ có thể sử dụng sức mạnh của thanh linh kiếm thôi.
"Đây sẽ là một trận chiến khó quên." Zapihha nắm chặt bàn tay bạc của mình lại. "Chúng ta nhất định phải cùng sống sót để nhớ về nó đấy nhé?"
"Tất nhiên rồi." Ebenie mỉm cười gật đầu.
"Vâng." Huệ Nha đáp với hai bên mắt đỏ và bạc đều ngời sáng.
Khoảng cách với binh đoàn quái vật lúc này đã chỉ còn là 200 mét, mặt đất rung lên dưới những gót giày sắt hung tàn của chúng. Ba người vẫn đứng vững chãi, họ đã sẵn sàng sát cánh bên nhau và chiến đấu, vì tương lai của địa cầu.
Bỗng...
Dường như có tiếng sấm rền vang từ vùng trời phía sau lưng họ.
Và rồi...
Một chiếc chiến đấu cơ đang vù vù lướt tới! Một chiếc chiến đấu cơ hết sức tối tân với lớp vỏ kim loại màu lam xám, tiếng động cơ gầm vang như sấm động. Nó đang bay qua phía trên đầu Arelgon và hướng thẳng về phía binh đoàn quái vật.
"Ah may quá, không quân đến rồi!" Ebenie ngước lên với ánh mắt đầy hân hoan.
"Ý cô là không quân Fayusia?" Zapihha cũng ngước lên. "Mà chỉ có một chiếc thôi ư?"
"Tôi nghĩ một chiếc là quá đủ." Ebenie mỉm cười nói. "Bởi đó là chiến đấu cơ của Huafiqar mà."
Zapihha nhìn Ebenie:
"Huafiqar... là ai?"