Tử Thiên Thần

Quyển 02 - Chương 22-1: Băng (I)




I
Bão tuyết.
Những cơn gió cứ ào ạt tràn tới suốt cả ngày dài, mang theo cái lạnh chết người cùng những màn bụi tuyết mù mịt.
Trên đại dương băng giá, có một bóng hình khổng lồ đang lừng lững di chuyển xuyên qua trận bão tuyết dữ dội ấy. Đó là con robot Arelgon, trên chặng đường thăm thẳm tiến về Fayusia.
Con sói Mevyh chạy nép ngay phía dưới chân Arelgon, nhằm tránh bớt phần nào những cuồng nộ của gió. Trên lưng con sói, Zapihha vẫn cảm thấy lạnh đến thấu tủy, cho dù con phượng hoàng Navarisa đang nằm dính ngay giữa anh và Huệ Nha cố gắng sưởi ấm cho cả hai người.
Tiếng gió cứ rít ù ù không ngừng nghỉ. Hành trình gian chuân khôn cùng. Tất cả vẫn tiến thẳng về phía trước. Nhưng rồi con robot Arelgon bỗng nhiên từ từ giảm tốc rồi đứng hẳn lại.
"Sao vậy nhỉ?" - Zapihha ngước lên - "Sao nó không đi tiếp?"
"Chúng ta có một chướng ngại ở phía trước đấy." - Huệ Nha nói, con mắt bạc của nàng phát sáng rực.
"Lại quái vật nữa à?" - Zapihha hỏi, và cảm thấy hồi hộp.
Con sói Mevyh đang tiến lên đứng bên bàn chân kim loại to như một tòa nhà của Arelgon. Zapihha hướng ánh nhìn về phía trước, và anh thấy trong những màn sương tuyết trắng xóa dày đặc kia, có một... bóng đen kì vĩ đang lầm lũi tiến về phía này!!
Nhịp tim Zapihha đập dồn dập. Đó hẳn phải là một sinh vật rất rất lớn với hình thù kì dị, phía trên đỉnh của nó là ba đốm sáng màu xanh tím lấp lánh như ba con mắt khổng lồ.
"Chúng ta sắp phải đối đầu với một con Vahajra đấy." - Giọng Ebenie bỗng vang lên từ phía sau Zapihha.
"Trời, cô ngồi sau tôi từ lúc nào vậy hả?!" - Zapihha hết hồn quay đầu lại.
* Vahajra: Bọ cạp băng bọc giáp. Xếp hạng: Quái vật cấp 8. Đây là một loài bọ cạp siêu khổng lồ, toàn thân được bọc trong một lớp vỏ kim loại màu đen thẫm nhiều lớp kiên cố, và có khả năng phun băng từ ba chiếc đuôi ở phía sau.
ẦM ẦM!!
Những rung chấn trên mặt biển băng ngày càng lớn hơn khi con bọ cạp băng Vahajra tiến tới gần, vàà... hình dáng khủng khiếp của nó đang dần hiện ra...
Zapihha đã chuẩn bị sẵn tinh thần mà vẫn cảm thấy rợn khắp người, trước mắt anh là một con bọ cạp với kích thước không thể tin nổi...
Ba đốm sáng thì ra không phải là những con mắt của nó, mà chính là ánh sáng phát ra từ phần chóp của ba chiếc đuôi uốn cong lên cao, với độ cao khoảng 110 mét. Còn chiều dài toàn thân của nó vào tầm 130 mét, trọng lượng vài ngàn tấn. Nâng đỡ cho cơ thể nặng nề ấy là 8 chiếc chân lớn và dài như những trụ ống thép. Nhưng điều đáng sợ nhất là cặp càng vĩ đại ở phía trước, được bọc giáp dày nhất và lớn tới mức có khả năng phá tan tành bất kì tòa cao ốc nào.
"Nghe đây, trận chiến này tôi cần sự trợ giúp của cả hai bạn." - Ebenie nói một cách gấp gáp - "Arelgon sẽ giao chiến trực tiếp với con bọ cạp kia, còn nhiệm vụ của ba chúng ta là áp sát và đốn hạ những cái chân của nó, bởi đó là vị trí yếu nhất."
"Hiểu rồi." - Zapihha gật đầu.
"Tốt lắm, tôi lo cánh trái, còn anh và Huệ Nha cánh phải." - Ebenie bật thanh kiếm năng lượng của nàng lên - "Bắt đầu nào!"
Và họ chia ra hai cánh. Ebenie với bộ giáp Limirtian bay về bên trái. Zapihha và Huệ Nha cùng hướng về bên phải, Zapihha cưỡi con sói tuyết còn Huệ Nha thì dang cánh bay lên trong bộ thần giáp Hỏa miên đỏ thẫm.
Ở vị trí tiến công chính giữa là Arelgon, nó vừa vung siêu quang kiếm lên vừa ầm ầm xông thẳng vào con quái vật bọ cạp.
Con quái vật liền bắn ra 3 luồng khí băng khổng lồ từ 3 chóp đuôi của nó, nhắm vào cùng lúc cả 3 hướng mà nó đang bị tấn công. Những luồng khí băng này có một độ lạnh khủng khiếp, bất cứ vật gì dính phải chúng đều sẽ lập tức đông cứng thành băng đá.
Ebenie và Huệ Nha trong những bộ chiến giáp có khả năng bay lượn, nên hai nàng tránh được những luồng khí băng khá dễ dàng. Còn Zapihha và con sói tuyết thì bị luồng khí băng sượt qua sát sạt, cảm nhận hơi lạnh tê buốt tới tận từng tế bào. Trong khi đó Arelgon chống lại luồng khí băng bằng cách đưa thanh kiếm ánh sáng với nhiệt lượng cao ra đỡ, khiến hơi nước bốc ra trắng xóa.
Trận chiến diễn ra khốc liệt ngay trong cơn bão tuyết mịt mùng. Arelgon vung thanh kiếm khổng lồ chém xuống con quái vật bọ cạp, nó liền huơ cặp càng bọc kim loại đồ sộ lên đỡ đòn rồi phản công, làm những tia lửa điện cứ không ngừng văng ra rực rỡ như pháo hoa.
Cùng lúc ấy, Ebenie, Zapihha và Huệ Nha đang âm thầm di chuyển ở phía dưới và ra sức phá hủy từng cái chân của con quái vật, chúng cũng được bọc trong những lớp giáp kim loại nên công việc không đơn giản chút nào. Zapihha phải phóng ra tới 4 luồng năng lượng bạc mới có thể thổi bay một cái chân, còn Ebenie và Huệ Nha thì cứ phải lượn đi lượn lại và tung ra những nhát chém mãnh liệt để triệt hạ những cái chân khác.
Con quái vật bọ cạp Vahajra đang lồng lộn điên cuồng, nó xoay chuyển không ngừng và vung những chiếc đuôi một cách dữ dội nhằm quật vào những kẻ đang quấy phá nó.
Zapihha mấy lần bị văng ra khỏi lưng con sói, những vết thương trầy xước trên người mỗi lúc một nhiều thêm, nhưng rồi anh lại bật dậy và tiếp tục chiến đấu. Nguồn năng lượng bạc đang không ngừng bùng cháy trong anh, dù anh cảm nhận rất rõ những nguy hiểm luôn trực chờ trên đầu mình, bởi chỉ cần bị những cái chân lớn khủng khiếp của con quái vật dẫm phải hay bị cái đuôi lạnh buốt của nó quật trúng là sẽ tan xương nát thịt.
Huệ Nha và Ebenie cũng kiên cường không kém, họ bay luồn bên dưới vòm bụng con quái vật và vung kiếm đầy mạnh mẽ.
Sau một hồi, những cái chân của con bọ cạp Vahajra cứ lần lượt bị đốn hạ dần, từng chiếc từng chiếc một, và cuối cùng nó chỉ còn biết đổ sập người xuống như một khối kim loại khổng lồ vô dụng.
Con quái vật đã không còn có thể di chuyển. Arelgon lạnh lùng bước vòng ra phía sau nó, những bước chân đầy oai hùng.
"Kết liễu nó đi, Arelgon." - Ebenie ra lệnh.
XẸẸTT!!
Arelgon liền bắn ra một luồng đại pháo plasma xanh rực vào phần sau đầu con quái vật, vị trí tử huyệt. Một tiếng nổ trầm vang lên cùng quầng sáng xanh lóe ra chói lóa. Và con bọ cạp băng Vahajra đã thực sự vong mạng, cả cơ thể bọc giáp khổng lồ của nó giờ hoàn toàn im lìm, thê thảm.
Một chiến tích nữa đã được lập nên.
Gió tuyết vẫn cứ điệp trùng.
Và hành trình lại tiếp tục...