Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo

Chương 28




'Đô thành Đại Thương, Vọng Tương Lâu.

Trên lầu hai, có hai nữ tử đang ngồi ở bàn cạnh cửa sổ, bên ngoài cửa sổ là khung cảnh phồn hoa của. đô thành Đại Thương.

Dung mạo của hai người quá nổi bật, làm cho người ta không khỏi thường xuyên liếc mắt nhìn.

"Lý tỷ tỷ, xin mời."

Mộ Dung mỉm cười nói, nàng ta lấy trà thay rượu mời nữ tử trước mặt mình.

"Cảm ơn Công chúa điện hạ" Lý Ấu Vi cũng nâng ly lên và nhấp nhẹ một ngụm.

"Ta nghe nói Lý tỷ tỷ và Tam hoàng huynh của ta cùng đến đô thành, trên đường đi có gặp phải phiền toái gì hay không?" Mộ Dung khẽ nói.

"Không có."

Lý Ấu Vi nhẹ nhàng lắc đầu và nói: "Nhờ có sự chiếu cố của Tam điện hạ, trên đường đi cũng coi như là khá thuận lợi."

“Vậy thì tốt rồi."

Mộ Dung mim cười và nói: "Đối với danh tiếng của Lý tỷ tỷ, Mộ Dung đã ngưỡng mộ từ lâu, khi biết được là Lý tỷ tỷ đến đô thành, ta nóng lòng muốn gặp tỷ một lần, mong rằng Lý tỷ tỷ tha thứ cho sự đường đột của Mộ Dung."

"Công chúa điện hạ khách khí rồi, có thể được Công chúa điện hạ triệu kiến là vinh hạnh của Ấu Vi." Lý Ấu Vi khẽ nói.

Mộ Dung nghe vậy, nàng ta nhẹ nhàng cười một tiếng và nói: "Lý tỷ tỷ, chúng ta đừng nói những lời khách sáo này nữa, không biết lần này Lý tỷ tỷ đến đô thành là có kế hoạch gì không, hay là tỷ cứ ở lại trong phủ Công chúa của ta vài ngày đi, ta có một phủ đệ ở bên ngoài, đã khá lâu rồi ta chưa qua đó ở, nếu Lý tỷ tỷ có thể đến, ta có thể nhân cơ hội này thỉnh cầu mẫu hậu, sống ở ngoài cung vài ngày”

"Cảm ơn lời mời của Công chúa điện hạ, nhưng Ấu Vi đến đô thành là để thảo luận về chuyện hợp tác, hành trình và chỗ ở đã được sắp xếp rồi, vì vậy ta chỉ có thể nói lời xin lỗi với Công chúa điện hạ” Lý Ấu Vi bình tĩnh nói.

"Là vậy sao, thật đáng tiếc.”



Mộ Dung lộ rõ sự tiếc nuối trên mặt, nhưng nàng ta cũng nhanh chóng khôi phục lại như lúc đầu, mỉm cười nói: "Quên đi, dù sao Lý tỷ tỷ cũng đang ở bên trong đô thành, Mộ Dung muốn gặp tỷ, còn rất nhiều cơ hội..."

"Ừm."

Lý Ấu Vi nhẹ nhàng gật đầu, nàng ấy cũng không. nói gì thêm.

"Đúng rồi, Lý tỷ tỷ mới nói về chuyện hợp tác, không biết là tỷ đã tìm được ứng của viên nào thích hợp chưa, ngược lại Mộ Dung cũng có mấy ứng cử n khá tốt có thể giới thiệu cho Lý tỷ tỷ."

Mộ Dung nửa khách sáo, nửa chân thành nói.

"Lúc ở thành Du Châu, Tam điện hạ đã đề cử ba nhà với Lý gia, nhà Trưởng Tôn, Thương Minh, còn có iền trang Doãn Thị, Tam điện hạ nói rằng là ngài ấy sẽ giúp ta tiến cử với họ, nhưng mà vẫn chưa gặp được họ” Lý Ấu Vi nói.

“Thương Minh, tiền trang Doãn Thị."

Mộ Dung khẽ lẩm bẩm một câu, trong đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia sáng.

Tam hoàng huynh thật sự rất giỏi tiến cử, mặc dù hai nhà này có quan hệ với triều đình, nhưng mà đồng thời họ cũng có mối quan hệ rất sâu sắc với Tam Hoàng huynh.

Trong ba nhà đang là ứng cử viên này thì có đến hai nhà đều là thế lực của Tam hoàng huynh, mục đích là gì thì không cần nói cũng biết.

Xem ra, mặc dù lần này Tam hoàng huynh đã hoàn thành nhiệm vụ Phụ hoàng giao phó, nhưng cũng bí mật ẩn giấu không ít tâm tư.

"Nếu Tam hoàng huynh đã hứa sẽ tiến cử giúp tỷ, Mộ Dung cũng không còn gì để lo lắng nữa”

Mộ Dung mở miệng dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại nuốt xuống.

Thấy vậy, Lý Ấu Vi rất hợp tác hỏi: "Công chúa điện hạ, Ấu Vi vừa mới đến đô thành, có rất nhiều chuyện ở đô thành ta cũng không quen, mong rắng công chúa có thể cho ta một vài lời khuyên."

“Quả thực, ta có mấy câu muốn nói với tỷ."



Mộ Dung suy nghĩ một hồi, sắc mặt nàng ta thể hiện sự chân thành và nói: "Thế lực ở đô thành rắc rối phức tạp, mặc dù tất cả mọi người đều làm việc cho triều đình, nhưng cũng có rất nhiều người bí mật rắp tâm hại người, tỷ tỷ đang tìm kiếm ứng cử viên hợp tác, tốt nhất là vẫn nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng."

“Công chúa điện có thể nói rõ hơn một chút được. không?" Lý Ấu Vi nói với giọng điệu nghiêm túc.

"Tai vách mạch rừng, có mấy lời ta cũng không thể nói quá rõ rằng."

Mộ Dung nhìn lầu hai náo nhiệt và nói: "Tỷ hãy cẩn thận một chút, đương nhiên, nếu tỷ có thể tin tưởng ta, tỷ cũng có thể cân nhắc nhà Trưởng Tôn, đó là gia tộc của mẫu hậu ta, ta có thể nói vài câu cho tỷ."

Lý Ấu Vi nghe xong lời của Cửu công chúa, nàng ấy khẽ gật đầu và nói: "Lời khuyên của Công chúa, Ấu Vi sẽ nhớ kỹ.”

"Được rồi, chúng ta đừng nói những chuyện phiền phức này nữa, Lý tỷ tỷ có thể kể cho ta một vài chuyện ở thành Du Châu không, ta chưa từng ra khỏi đô thành cho nên rất hiếu kỳ với những chuyện bên ngoài."

Đã đạt được mục đích, Mộ Dung cố tình chuyển chủ đề và bắt đầu nói chuyện phiếm với nữ tử trước mặt mình để tận lực xua tan sự cảnh giác của nàng ấy.

Quả nhiên, nghe thấy Cửu công chúa không còn bàn luận vẽ chuyện hợp tác nữa, sự lo lắng trên khuôn mặt của Lý Ấu Vi cũng đã giảm đi rất nhiều, giọng điệu cũng thoải mái hơn. nàng ấy nói: "Công chúa điện hạ muốn nghe chuyện gì?”

"Tỷ tỷ hãy kể cho ta nghe chuyện của Lý phủ đô thành này, Lý phủ đã trở thành một truyền kỳ, đặc là những đồ vật hiếm lạ do Lý phủ phát minh là những điều mà trước đây ta chưa từng được nghe. qua." Mộ Dung nói.

Lý Ấu Vi mỉm cười nói:" Những thứ mà Công chúa đang nói tới chắc là nước hoa, ngọn lưu ly và xà phòng rồi, đây đều là những thứ mà vị lão tiên sinh trong phủ học được khi ông ấy đi du học trước đây, Lý gia may mắn, có được sự giúp đỡ của lão tiên sinh mới có thể chế tạo được những món đồ này."

"Ồ?"

Nghe vậy, khuôn mặt Mộ Dung lộ rõ sự ngạc nhiên: "Thế mà ta lại nghe được, những thứ này là do Tam công tử của Lý phủ phát minh, là ta nhớ nhầm sao?"

"Đó chỉ là tin đồn lung tung mà thôi."

Lý Ấu Vi mỉm cười nói: "Lúc Lý gia ta bắt đầu làm nước hoa và xà phòng, tiểu đệ của ta còn chưa đến 7 tuổi thì làm sao có thể phát minh ra những thứ này.”

"Cũng đúng."