Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 82: Thương Nhân




"Ai mua bánh không, bánh thơm ngon đây

" Dược liệu dược liệu đây

" Bàn ghế đây, qua xem đi,qua xem đi…

" Trứng gà tươi 1 đồng 10 quả vẹo lựa vẹo lựa



Tiếng rao hàng vang lên khắp nơi, Bevis và Laelia lúc này đi dạo trên đường phố vì bọn hắn bây giờ mặt thường phục nên người không tiếp xúc thường xuyên sẽ rất khó để nhận ra, đúng là con người ăn thua ở cách ăn mặc.

Hai người đi đến một cái xe bán bánh bột ngô, hắn mua bốn cái

" Của ngài đây, 1 cái tiền đồng"

" Đa tạ"

Móc trong túi ra một cái tiền đồng đưa cho chủ quán, chủ quán lúc này mới nhìn kỉ mặt Bevis

" Ngài là Lãnh Chúa đại nhân"

Hắn lúc này sắc vui mừng không ngừng hô to

" Mọi người ơi, lãnh chúa đại nhân là lãnh chúa đại nhân này "

" Đâu đâu lãnh chúa đại nhân đâu

" Này thực sự là lãnh chúa đại nhân

Mọi người lúc mọi người xung quanh lúc này đều bu vào, bọn hắn sắc mặt vui mừng một chân quỳ xuống đất

" Tham kiến lãnh chúa đại nhân"

Bevis vừa mới đặt tay lên miệng định ra hiệu chủ quán im lặng nhưng đã quá muộn, mọi người lúc này cũng đã bu xung quanh hắn.

" Mọi người đứng lên tiếp tục làm công việc của mình đi ta chỉ đi dạo đây thôi?"

Mọi người nghe thế đều đứng lên vài người lúc này đi tới có người cho Bevis một rổ trứng, có người cho hắn bánh, còn có một Tên Đồ Tể đưa cho hắn một miếng thịt.

Bevis lúc này đều vui vẻ nhận lấy tấm lòng của mọi người, một lát sau Laelia trên tay bưng một đống đồ ăn mà lãnh nhân tặng cho vì cô lúc này đeo khăn trùm đầu mọi người đều tưởng cô là người hầu của Bevis.

" Ngươi được chào đón quá nhỉ "

" Đương nhiên, để ta cầm phụ ngươi"

Hai người lúc này lại tiếp tục đi dạo, vừa đi được một đoạn hắn thấy được một tên đội trị an thế là

" Đưa những thứ này trở về lâu đài giúp ta"

" Vâng đại nhân "

Hai người phủi phủi tay đi đến một quán trà ngồi xuống nghỉ ngơi, ánh mắt thưởng thức khung cảnh khu chợ vào buổi sáng nhộn nhịp.

Vừa mới ngồi một lát Landry từ đằng xa chạy tới

" Đại nhân có một tên tự xưng là thương nhân muốn xin được gặp ngài "

“Thương nhân sao?”

Lâu đài, đại sảnh

" Tham kiến Nam Tước đại nhân "

Bevis lúc này từ đằng xa đi đến, một tên thân hình gầy ốm, mặt mũi sáng sủa từ trên ghế đứng lên thi lễ

" Ngồi đi"

Hắn ngồi xuống ở chủ vị người hầu lúc này đi đến rót cho Bevis một tách trà và bưng lên bàn một đĩa bánh.

" Ngươi tên gì, không biết tới đây là có chuyện gì sao?"

Tên này cười hì hì đáp

" Đại Nhân ta là Hubert, là một tên du hành thương nhân, có thể ngài đã quên lúc trước ta cũng là một trong những người từng mua muối của ngài "

" Là vậy sao, xin lỗi lúc đó nhiều người ta cũng không quá để ý"

" Không sao, không sao thật ra ta đến đây cũng là muốn như lần trước hỏi thăm ngài có còn muối trắng nửa không ta muốn được mua thêm một ít "

Nghe tới đây Bevis rơi vào trầm tư suy nghĩ mình có nên bán cho tên này hay không, đột nhiên một luồng ánh sáng trong đầu hắn lóe lên

" Được thôi "

" Thật quá tốt rồi "

Hubert lúc này cực kỳ vui mừng, lúc trước hắn từng mua của Bevis một cân muối sau đó đem đi đến Đông Nam Hành Tĩnh bán cho một tên Quý Tộc

Hũ muối đó bị hắn thổi lên trời thế là tên quý tộc kia bị dụ bỏ ra 10 đồng tiền vàng mua hũ muối đó.

Nói là nói bị dụ thế nhưng thực ra là do hũ muối của Bevis tốt thật, lại còn hiếm nữa tên Quý tộc này lại là một người thích sưu tầm đồ hiếm thế là hắn quyết định bỏ tiền ra mua.

Mua một lời mười làm Hubert cực kỳ vui sướng, thế là hắn quyết định lần sau trở lại Đông Bắc Hành Tỉnh phải đi tìm Bevis Nam Tước mua thêm loại muối này mới được.

Nhưng chưa để hắn vui mừng được bao lâu Bevis dơ một ngón tay

" Nhưng ta có một điều kiện…"

Hubert lo lắng thăm dò hỏi

" Không biết điều kiện của ngài là …"

“Người cũng không cần quá lo lắng, điều kiện của ta chỉ là nếu muốn mua hũ muối này thì ngươi phải đi tới lãnh địa của ta buôn bán trong vòng một tháng rồi mới được rời đi”

Hubert nghe thế tưởng gì, điều kiện này nói ra như không nói, thương đội của hắn không tới lãnh địa của Bevis chỉ là nơi này quá nghèo thôi, tới một tháng thì có sao coi như đến đây nghỉ dưỡng đi.

" Đại nhân ta đáp ứng "

" Rất tốt, Landry đi đến trong kho lấy hai hũ muối lại đây "

Hubert nghe thế vui mừng, cứ tưởng lần này hắn chỉ mua được một hũ không ngờ Bevis bán cho hắn tận hai hủ.

" Haha nếu ngươi chịu giúp ta một chuyện nữa hủ còn lại sẽ là của ngươi "

Hắn nghe thế vỗ ngực cam đoan

" Đại nhân ngài yên tâm, chỉ cần ngài phân phó Hubert này sẽ cố gắng đi làm chỉ cần trong khả năng của ta "

Bevis cười cười

" Này, có phải những tên thương nhân khác cũng muốn mua muối của ta hay không?"

Hubert thấy được cơ hội lập tức nịnh

"Đương nhiên rồi thưa ngài, muối của ngài rất tốt không chỉ riêng ta những người khác cũng đều muốn cả "

" Nếu vậy chuyện ta muốn nhờ ngươi là nếu những người khác hỏi ngươi làm sao để mua được muối của ta ngươi cứ nói,

Chỉ cần đến lãnh địa của Bevis Nam Tước buôn bán một tháng thù Nam Tước sẽ bán một hủ muối các ngươi, chỉ vậy thôi"

Hubert gật đầu lia lịa

" Đại nhân yên tâm chuyện gì chứ chuyện này ta đảm bảo có thể giúp ngày hoàn thành"

Landry đi lúc này cũng từ đằng sau đi tới, hai tay hắn ôm hai hũ muối, mỗi hũ đều một năng cân rồi đạt hắn đặt 2 hủ lên bàn.

" Rất tốt, nó là của người cứ theo giá cũ là được ". Đọc‎ 𝑡𝙧uyệ𝒏‎ 𝑡ại‎ +‎ Т𝙧U𝗆Т𝙧uye‎ 𝒏.V𝒏‎ +

Bevis lúc này đẩy hai hũ muối đến trước mặt Hubert

" Đa tạ đại nhân"

Tên này nói một tiếng tạ, sau đó móc ra hai đồng tiền vàng đưa cho Landry.

" Đại nhân yên tâm chuyện của ngày phân phó ta chắc chắn sẽ hoàn thành, nếu không có chuyện gì nữa xin được phép cho ta rời đi "

"Ừm, Landry giúp ta tiển ngài Hubert đây "

" Vâng "

" Hì hì cảm ơn Landry quản gia phiền ngài quá "

" Haha không có gì đâu "

Hết Chương.