Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 57: Cá và Muối




Lâu đài, trong thư phòng

"Đại nhân ta đã thống kê xong xuôi, chúng ta có 5 thôn trang, hai thôn trang ở phía Nam và ba thôn trang ở phía bắc Lãnh Địa

Thôn trang thứ nhất gần thành trì chúng ta là ở phía Nam, nơi này ruộng đất canh tác rất ít đa số được bao quanh bởi rừng, theo điều tra lúc trước người dân ở đây chủ yếu là vào rừng hái quả dại và săn bắt là chính

Xa hơn nữa có một thôn trang nơi này ở cạnh biển người dân ở đây chủ yếu là nhặt những con cá biển hoặc là các loại hải sản để ăn, nông nghiệp ở chỗ này cũng không phát triển

Nơi thứ ba là ở cạnh núi…

Nơi thứ tư…

Nơi thứ năm…"

Landry từ từ báo cáo kết quả hắn điều tra được cho Bevis nghe, một lát sau giọng nói Landry dừng lại, Bevis gật đầu rất hài lòng khen.

" Làm tốt lắm Landry, báo cáo rất chi tiết đây điều là những số liệu ta cần "

Landry" Hì hì "

Bevis đuổi Landry đi tiếp tục làm công việc của mình, còn hắn chăm chú nhìn vào bảng báo cáo trầm tư suy nghĩ

Trong này hắn để ý nhất chính là thôn trang giáp biển, nghĩ tới một cái gia vị rất quan trọng mà không thể thiếu đó chính là muối.

Cũng giống với cổ đại ở kiếp trước, phương thức sản xuất muối ở nơi này còn hạn chế mà muối lại là thứ không thể thiếu trong sinh hoạt hằng ngày, giá muối trên thị trường bây giờ cũng không hề rẻ.

Hắn cũng không biết ở thế giới này người ta đã tìm ra cách muối bằng biện pháp nung khô nước biển chưa

Nếu chưa hắn sẽ là người đầu tiên, hắn có thể khai thác được muối từ nước biển, lúc đó tiền sẽ chạy ào ạt vào trong túi của hắn.

Nghĩ tới đây hắn có chút hưng phấn, hắn lập tức phân phó Landry cho người chuẩn bị ngựa.

Một lát sau hai người bọn họ cùng với năm tên binh sĩ thúc ngựa chạy thẳng đi đến thôn trang gần biển.

Mất 2 giờ đi đường cuối cùng bọn họ cũng đã tới nơi, vì trước đó có một tên binh sĩ chạy tới báo trước thế nên lúc này bên ngoài thôn trang đã có hàng ngàn người tụ tập chờ đợi chào đoán Bevis.

Vừa mới kéo dây cương ngựa dừng lại, một tên lão già thân hình gầy yếu đi đến quỳ xuống hô

" Tham kiến Lãnh Chúa Đại Nhân, chào mừng ngài đến Hulen Thôn"

Đám người phía sau thấy tên lão già lên tiếng bọn họ cũng bắt chước làm theo

" Tham kiến Lãnh Chúa Đại Nhân"

Bevis nhảy xuống ngựa đỡ trên lão già này xuống ra hiệu mọi người đứng lên.

" Được rồi được rồi mọi người đứng lên đi "

Tên lão già lúc này được Bevis đỡ lên hắn cung kính nói với giọng điệu vui mừng.

" Lãnh Chúa Đại Nhân chắc đây là lần đầu tiên là đến Hulen thôn, xin phép cho ta được dẫn ngài đi tham quan nơi này "

Bevis lúc này đồng ý, đưa dây ngựa cho một tên binh sĩ, những người còn lại thì theo sau hắn và tên lão già đi vào trong thôn.

Lão già phất phất tay ra hiệu, những lãnh dân thấy thế giải tán tiếp tục trở về đi làm công việc của mình.

Vì đây là thôn trang nên những căn nhà xung quanh đều là những căn nhà lợp bằng lá tạm bợ, có một số căn nhà còn chưa được tu sửa hoàn toàn do chiến tranh trước đó nên nhìn tổng quát rất là đơn sơ.

Cũng như hắn đã đoán trước, phân của người dân thì được đổ ra ngoài đường, hắn đi vài bước lại phải né một lần vì sợ giẩm trúng.

Lão già bên cạnh thì không ngừng giới thiệu khung cảnh ở đây và bày tỏ lòng biết ơn đối với Bevis

" Đại Nhân ngài không biết, người ở đây điều rất biết ơn ngài vì ngài đả giải cứu chúng ta, ta xin thay mặt cho người dân ở đây một lần nữa cảm tạ ngài"

Thấy Lão già định quỳ xuống lần nữa Bevis nhanh chóng bắt lấy không cho hắn tiếp tục quỳ, giọng điệu vang lên với nụ cười ấm áp.

" Không cần phải cảm tạ ta, đây là trách nhiệm của ta phải làm "

Lão già lúc này bất ngờ, hắn trong lòng ngũ vị tạp trần

"Trách nhiệm sao? "

Bản thân đã sống tới từng tuổi này hắn cũng chưa bao giờ nghe một lãnh chúa nói như vậy bao giờ, trong lòng hắn rất là cảm động.

Bevis lúc này bắt đầu hỏi thăm tình hình mọi người ở đây,

" Các người ở đây ăn uống như thế nào "

Lão già trả lời " Thường thì ở đây mọi người sẽ trồng lúa mạch và ngô nhưng vì vị lãnh chúa trước đây thu lương thực của chúng ta khá nhiều, vì thế lương thực của chúng ta thường xuyên bị thiếu

Dưới tình huống như vậy này một số cá hoặc hải sản trôi dạt vào trên bờ sẽ được mọi người nhặt lấy sau đó nấu lên ăn chống đói.

Nhe tới đây Bevis có chút nghi hoặc

" Các ngươi không thử tạo thuyền xuống đó bắt cá sau "

" Đại Nhân cái này ta cũng không biết tại sao, bởi vì chúng ta luôn được những vị thôn trưởng đi trước dặn là tuyệt đối không được xuống biển nếu, không sẽ chết "

Landry nghe tới đây hắn chủ động giải thích cho Bevis nghe nguyên nhân

" Đại nhân dưới biển có Thủy Tộc "

" Thủy Tộc?"

" Đúng vậy đại nhân, Thủy tộc bọn hắn thường không ở quá gần bờ mà là ở xa bờ và sâu dưới biển, nếu người dân tạo thuyền xuống đó bắt cá khả năng cao sẽ bị Thủy Tộc chọc thủng mạng thuyền lúc đó thì một đi không trở lại "

"Thì ra là vậy "

Lão già kế bên cũng gật đầu lia lịa hắn cuối cùng cũng biết lý do tại sao các vị thôn trưởng đời trước thường khuyên các đời thôn trưởng sau không nên cho người dân xuống biển bắt cá.

Lão già lúc này dẫn Bevis đi xem ruộng đồng, cũng giống như ruộng ở gần thành trì lúc trước, rất khô cằn, phát triển rất chậm, các cây con cũng khá là yếu ớt không được xanh tốt cho lắm.

Theo thống kê thì Hulen thôn có 523 mẫu đất, lương thực trồng chủ yếu vẫn là lúa mạch và ngô.

Đi thăm quan ruộng sau lão già lại dẫn Bevis đi đến bờ biển,

" Đại nhân phía trước chính là biển "

Bevis lúc này đứng trên một tảng đá hắn hướng mắt ra xa, ngọn gió từ biển không ngừng thổi vào làm tóc hắn bay tứ tung, sóng thì vỗ vào bờ liên tục phát ra âm thanh "ào ào "

Ở bên dưới thì có một số những đứa con nít đi tới đi lui nhặt vỏ sò hoặc một số cá trôi dạt lên.

Bevis lúc này nhìn những nước biển này hắn nghĩ tới muối, lập tức phân phó lão già đi trở về lấy cho hắn một cái nồi cùng với củi.

Lão già cũng không biết những thứ này Bevis muốn làm gì nhưng hắn cũng nghe lời trở về lấy, một lát sau lão già quay lại cùng với vài người.

Trên tay bọn họ có hai người cùng khiêng một cái nồi lớn, số người khác thì ôm vài bó củi.

Bevis nhận lấy những thứ này sao hắn lập tức đuổi đám người đi, muối hắn muốn giữ bí mật hắn chỉ muốn cho người thân cận biết thôi,

Hắn sợ phương pháp làm muối bị rò rỉ ra và hắn sẽ không còn chiếm được tin cơ

Nhanh chóng phân phó một tên binh sĩ đi múc nước biển đổ đầy vào nồi, còn những người khác sẽ nhóm lửa.

Dù biết phương pháp này đã từng thấy người ta làm trên mạng thành công nhưng bản thân hắn thì chưa từng làm bao giờ nên có chút mong chờ.

Tên binh sĩ đổ đầy nước sau bọn họ bắt đầu kê vài cục đá bên dưới rồi nhóm lửa, tất cả mọi người cũng không biết Bevis định làm gì bọn họ cũng không dám hỏi, chỉ có thể làm theo những gì Bevis phân phó.

Nhưng Landry thì khác hắn thấy nghi hoặc liền hỏi

" Đại nhân chúng ta làm những thứ này để làm gì?"

Bevis thần thần bí bí nhìn Landry

" Chút nữa sẽ biết"

Lửa lúc này đã bắt đầu cháy, tiến lạch cạch lạch cạch vang lên không ngừng làm cho nước cũng từ từ nóng lên.

Hết Chương.