Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Chương 4: Trước Chiến Tranh Chuẩn Bị
Một nữ hầu đi đến gần một tên lão già, trên thân mang một cái áo phi lê, khoác một bộ vest đuôi tôm, trên cổ có một cái cả vát đen, hai tay đeo găng màu trắng. Hắn lúc này đang phân phó cái gì đó cho mấy tên nam hầu.
"Các người cứ như thế mà làm."
" Vâng, quản gia " họ đi làm tiếp tục công việc của mình.
" Jones quản gia"
Nghe thấy tiếng nữ hầu gái sau lưng hắn quay lại nhìn nói.
" Chuyện gì"
"Lãnh chúa cho gọi ngài đến thư phòng."
"Ta đã biết, ngươi đi đi " hắn có chút nghi hoặc, không phải lúc nãy còn đang vui đùa sao gọi hắn làm gì.
Hắn cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức đi đến thư phòng.
Lúc này, trong thư phòng.
Adam đi tới đi lui trông rất sốt ruột "Làm sao đây, Làm sao đây" trong miệng không ngừng lẫm bẩm.
Quản gia gõ cửa "Đại Nhân ngài cho gọi ta ".
"Vào đi" âm thanh từ trong phòng phát ra có chút mừng rỡ, hắn vừa mới bước vào, một cái mặt béo đánh tới, nắm lấy cổ tay hắn.
"Yêu thú lấn tới rồi, làm sao đây" hắn lúc này mới kể lại chuyện lúc nãy cho quản gia nghe.
Quản gia nghe xong, trầm tư suy nghĩ một lát sau, hắn an ủi " Đại nhân, ngài cứ bình tĩnh mọi chuyện đều có cách".
"Cách gì?" Adam vui mừng hỏi.
Nhưng lúc này, một tên thủ vệ đi tới, hắn đặt tay lên ngực hành lễ nói " đại nhân, có thư tín từ Bá Tước gửi tới " hai tay hắn trình lên.
Quản gia nhận lấy, vẩy vẩy tay, tên thủ vị hiểu ý rời đi, sẵn tiện đóng cái cửa.
Adam ra hiệu quản gia đọc cho hắn nghe, quản gia xé mở bao bì bức thư, mở ra, bên trong chữ cũng không nhiều quản gia ho một cái, bắt đầu đọc.
" Thân gửi Nam tước Adam Webster, người vẫn ổn chứ, chắc người cũng nhận được tin thú nhân sắp tấn công, toàn bộ Đông Bắc Hành Tĩnh bây giờ thấy cục hỗn loạn, 5 trong số 10 lãnh địa của nam tước và tử tước đã bị đánh chiếm, ta yêu cầu ngươi cố gắng tử thủ chờ viện binh của ta tiếp ứng, khoảng 1 ngày nữa sẽ tới nơi, chúc người may mắn. ký tên Bá tước William Arrington".
Hai người nhìn nhau có chút đổ mồ hôi, không ngờ mọi chuyện lại nghiêm trọng như thế, bọn họ tưởng chỉ có ở đây thôi, không ngờ đã lan rộng đến Đông Bắc hành tỉnh.
Cũng may lãnh địa chỉ giáp một ít với Hắc Ám Đại Xâm Lâm, nên mới không phải là mục tiêu công kích đầu tiên. Nếu không đả giống như 5 nhà kia, không hiểu chuyện gì xảy ra đả đi chầu ông bà.
Lúc trước, bọn họ còn ghen tị 5 nhà kia ở gần Hắc Ám Đại Xâm Lâm, có nguồn tài nguyên phong phú, bây giờ thì thấy mình may mắn hơn bọn họ nhìu.
Quản gia lên tiếng " Lãnh chúa đại nhân, trước tiên chúng ta nên tập hợp lính đánh thuê,mục sư và người của công hội lại, cố gắng cầm cự cho đến khi quân tiếp viện của Bá tước đến, như vậy mới ổn thoả nhất".
"Được việc này ta giao cho người"
"Vâng, Đại Nhân".
Hắn rất tin tưởng quản gia, lúc trước cũng nhờ sự trợ giúp bày mưu tính kế của gã, nên hắn mới đánh bại được các anh chị em gái của mình, để ngồi lên ghế kế vị Nam tước lĩnh này từ trong tay lão cha của hắn.
Nói Adam là người có sức ảnh hưởng nhất cũng không đúng, hắn chỉ phụ trách chơi, còn việc quản lý đều là do Jones quản gia lo hết.
Lúc này, trên tường thành, một người mang áo giáp sắt, trên hông đeo một thanh trường kiếm dài, sau lưng áo bào bay phấp phới có huy hiệu của Webster gia tộc.
Hắn nhìn xa xa một đám thú nhân, bọn chúng điều là một đám Chó đầu nhân, đứng đầu là một tên pháp sư trên tay cằm một cái xương đùi to, cũng không biết là của con gì, trong miệng lẫm bẫm, đang thi triển pháp thuật không chế bọn yêu thú, phía sau không ngừng có yêu thú từ xa chạy đến quân số bây giờ chắc cũng hơn 700 đầu, bọn chúng vẫn chưa chuẩn bị công thành, chắc đợi đến trời tối mới tấn công.
Tên thủ vệ đi báo cáo trở về, hắn liền hỏi "đại nhân nói như thế nào" lãnh chúa đại nói ngài bằng mọi giá phải giữ được tường thành".
"Chỉ vậy thôi".
"Vâng,chỉ vậy " thủ vệ có chút lao mồ hôi trên trán.
Không sai, người này chính là Husdon thống lĩnh, là chính Webster gia tộc bồi dưỡng, nên rất trung thành. Hắn thở dài,
"Nói thì dễ a, Haiiiiii".
Hắn ra lệnh " ngươi phái người đi gọi các kỵ sĩ ở các thôn trang, lập tức tụ tập lại binh sĩ nhanh chóng viện Nam tước lĩnh tới"
" Nhưng đại nhân nếu kỵ sĩ rời đi thôn trang có khả năng cao gặp nguy hiểm "
" Ngươi cứ nói chỉ cần Nam tước tại, đất Phong của bọn họ sẽ không có việc gì " thụ vệ nghe thế rời đi, hắn tiếp tục hướng mắt nhìn xa xa.
Hắn cũng không sợ những tên kia không đáp ứng, bọn họ điều là kẻ thông minh, hiểu rằng tường thành mà đổ bọn họ cũng theo chôn cùng.
Khác với những lãnh địa khác nơi này Kỵ Sĩ Lĩnh đa phần là thành viên cùng huyết thống với Adam do thua cuộc trong cuộc chiến giành quyền thừa kế, không muốn làm kẻ dưới nên quyết định ra riêng.
Từ từ thì bọn họ bắt đầu trải rộng khắp lãnh địa, đều này cũng làm cho khả năng chưởng khống lãnh địa của gia tộc Webster rất lớn.
Tuy nhiên do truyền thống tu luyện trong gia tộc bị đứt đoạn, nên sức chiến đấu cũng là khá yếu.
Cách nói thôn Trang cũng có thể gọi là kỵ sĩ lĩnh, nó không có trong cấp bậc của Alanta đế quốc, mà chỉ là một loại khen thưởng của các quý tộc, lãnh chúa dành cho người có công mà thôi, dần dần nó đã trở thành quy củ ngầm, được mọi người thừa nhận.
Tuy đều là đất Phong nhưng Kỵ sĩ lĩnh không có quyền tự chủ hoàn toàn giống như Nam tước lĩnh, vẫn phải nghe lệnh nếu Nam tước cần.
Còn về bên này, Jones quản gia cũng bắt đầu vào việc, hắn cho người đi mời cha xứ và các vị hội trưởng đến.
Khoảng 15 phút sau, từng cỗ xe ngựa từ từ tiến vào cổng lâu đài, cửa xe mở ra một người đi xuống, trên thân mặc một bộ áo trắng, tầm 50 tuổi, khuôn mặt hiền hòa, người này là cha xứ, sau đó lần lượt là thợ săn công hội, mạo hiểm công hội, lính đánh thuê công hội cũng lần lượt bước ra.
Hầu gái đi tới "Các vị cho mời theo ta, Nam tước đang chờ các vị ở đại sảnh" mọi người theo sao nữ hầu gái đi đến đại sảnh.
Chỉ thấy lúc này Adam Nam tước đang ngồi trên ghế sofa, trước mặt có một cái bàn vuông, trên bàn còn có một số tách trà, đám người nhanh chóng đi đến, chấp tay trước ngực, khôm người cúi chào
" Tham kiến Nam tước đại nhân "Adam gật gật đầu, ra hiệu cho bọn họ ngồi xuống.
Quản gia đứng bên cạnh lên tiếng:
"Chắc các vị ngồi đây cũng đã biết được chuyện gì xảy ra ở ngoài kia, ta cũng không nói nhiều, ta xin trực tiếp vào thẳng vấn đề chính, bây giờ địch nhân đang ở trước mắt, Nam tước đại nhân hứa sẽ cho mỗi người các vị 100 đồng tiền vàng làm thù lao, nếu mọi người nguyện ý ra sức cho Nam tước, cùng nhau chiến đấu".
Lính đánh thuê hội trưởng cười khẩy, trực tiếp vạch mặt, hắn cũng không tiếp tục trang,
" Nam tước à, là ngài cần bọ ta, chứ không phải bọn ta cần ngài, 100 có phải quá ít không?"
Trước khi tới đây bọn họ cũng đã thảo luận qua, lần này phải cắn tên lãnh chúa này một miếng thịt.
" Bọn ta đánh đánh không lại thì chạy, cùng lắm thì đến nơi khác làm lại từ đầu, còn Adam ngài... Hahahah"
Nam tước mất đi lãnh địa bảo hộ, trên người thì không có đủ thực lực, thoát đi với đóng của cải quý giá trên người, giống như một con đom đóm giữa đêm tối vậy, rất sáng.
Với lại chạy trốn, chẳn khác nào làm ô uế danh dự gia tộc, sẽ bị gắn mát là quý tộc hèn nhát, sau đó bị đuổi khỏi hội đồng quý tộc, bọn hắn không tin gã sẽ chạy trốn, trừ khi thế cục mất kiểm soát.
Hết Chương.