Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Chương 30: Nghiệm thân trần trụi




Đào Chi Yêu lui về phía sau vài bước, lạnh lùng nói:

“Không cần lại đây, tôi nói, không cần lại đây!!” Nếu lại đây, cô thật sự sẽ không nhịn được, ra tay giết họ tại chỗ!

Dạ Hoàng vẫn cười duyên dáng, ra lệnh:

“Tất cả qua hết đi, cởi quần áo cô ta ra. Ta rất muốn nhìn xem, móng vuốt của con mèo hoang bé nhỏ này lợi hại như thế nào!”

Ánh mắt Đào Chi Yêu lạnh lùng, tay phải chạm vào sợi lắc tay trên tay trái, dự định sẽ không dễ dàng tha thứ, cho dù lao tới, cũng sẽ không chịu sự nhục nhã này.

Nhưng lời nói tiếp theo của Dạ Hoàng khiến cô không thể nào hiểu nổi, đành đứng yên bất động.

Dạ Hoàng nhìn cô, cười xinh đẹp, quyến rũ, “Cô gái nhỏ xinh đẹp, vừa rồita quên nói, tất cả nơi này đều đặt camera theo dõi, chuyện vừa mới xảyra, Hắc Đế ở trong đại sảnh nhìn thấy tất cả. Cô có bao nhiêu móng vuốt, chúng ta sẽ từng chút từng chút cắt đi, sau đó mài giũa cho bằng phẳnglại.” Dạ Hoàng cười rất gian ác.

Đào Chi Yêu trừng mắt, bắt đầu nhìn bốn phía, dường như muốn tìm hiểu xem camera theo dõi đặt ở đâu.

Dạ Hoàng dường như đoán được cô sẽ hành động như vậy, che miệng nở nụ cười.

Mấy tên đàn ông cao lớn nhìn Dạ Hoàng, lại nhìn Đào Chi Yêu, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.

Dạ Hoàng bước đến gần Đào Chi Yêu, áp sát vào tai cô nói:

“Tiểu mỹ nhân, cô yên tâm, trong thế giới cực lạc chỗ duy nhất không có trang bị camera chính là căn phòng này, bởi vì Hắc Đế vô cùng chán ghét đànbà, hoàn toàn không muốn nhìn thấy thân thể họ.”

Trong lòng Đào Chi Yêu cười lạnh, nếu ghét thì tại sao lại nổi lên thú tính với cô?

Điều này Dạ Hoàng cũng không hiểu.

“Mỗi người đàn bà tới đây đều thà chết không chịu nghe lời, cô có biết DạHoàng tôi làm thế nào để đối phó với họ không, để họ phải ở nơi nàyngoan ngoãn hầu hạ đàn ông?”

Giọng nói Dạ Hoàng giống như đến từđịa ngục làm cho sắc mặt của Đào Chi Yêu có chút trắng bệch, trong lòngẩn chứa bất an, nhưng hắn vẫn hồn nhiên như trước, hoàn toàn không pháthiện ra điều đó còn nói tiếp: “Đó là do đàn bà ai cũng có nhược điểm.Người họ yêu, thứ bọn họ quan tam, đều trở thành nhược điểm của họ. Đâycũng là nguyên nhân khiến họ ở trong này dù muốn chết nhưng vẫn phảisống. Còn cô, cô gái nhỏ xinh đẹp, ta đoán được nhược điểm của cô là gì? Ta nghĩ chuyện này cô rõ ràng hơn ta chứ.”

Đào Chi Yêu nhắm mắt, nhược điểm của cô, chính là Đào Tiểu Đào.

Bỗng nhiên Đào Chi Yêu mở to mắt, lạnh lùng nói:

“Ngươi không có khả năng tìm được.”

“Cô gái nhỏ xinh đẹp khẳng định như vậy sao?” Nét mặt Dạ Hoàng cười tươinhư hoa, dường như hoàn toàn không cần biết cô có tin hay không, sau đóhắn nhanh chóng lộ ra khuôn mặt lạnh lùng, hờ hững nói: “Thế lực của Hắc Đế, cô cũng hoài nghi sao? Cô gái nhỏ xinh đẹp, tôi chỉ muốn cứu cô, cô suy nghĩ kỹ đi, rốt cuộc có nguyện ý làm theo sự dạy dỗ của tôi không ? Dạ Hoàng tôi không thích miễn cưỡng người khác, nếu cô không muốn vậythì tôi thành toàn cho cô, để cô ra khỏi nơi này.”

Đào Chi Yêunhắm mắt, sau đó mở mắt ra, tất cả bên trong đều là vẻ kiên quyết. Đúng, cô không sợ chết, cô có chết nghìn lần cũng được, nhưng bây giờ khônggiống lúc trước, cô còn có Đào Tiểu Đào. Hiện tại cho dù giết vài người ở trước mặt này, theo như lời hắn nói, nơi nào cũng có có camera, hoàntoàn không thể trốn thoát.

Giống như hàng thế kỷ vậy, Đào Chi Yêu đột nhiên nở nụ cười, cười một cách nũng nịu diêm dúa, giống như mộtđóa hoa anh túc chính hiệu.

“Được, tôi cởi.”

Đào Chi Yêuđứng ở đó, hờ hững nhìn người trước mắt, sau đó đem từng lớp từng lớp áo quần không nhiều lắm trên người cởi ra, tiếp theo, là áo ngực tơ tằmmàu đen, quần lót…… Tất cả áo quần chậm rãi từ thân thể cô biến mất, Đào Chi Yêu cũng tháo cả dây buộc tóc xuống, mái tóc dài phủ trước ngực,trên vai, trên lưng, chỗ trắng chỗ đen, hấp dẫn chết người.

Mộtcơ thể hoàn mỹ không tì vết hiện ra trước mặt mấy người họ, nếu khôngphải trên cổ cô có hằng một vòng màu hồng thì toàn thân không có dấu vết gì, trắng nõn trơn bóng, giống như ánh sáng, phía trước linh lung gợilên hứng thú, hai điểm kia giống như quả anh đào chín mọng, bao quanhquả anh đào là một quầng sáng màu hồng phấn, đẫy đà vểnh lên đầy đặn,thắt lưng tinh tế giống như nhành liễu, bụng bằng phẳng, hai chân thondài trắng nõn, giống như cây cột được khảm bạch ngọc, hai cánh hoa vểnhlên gắt gao khép lại, dường như mang theo dụ dỗ đầy mê hoặc.

DạHoàng không thừa nhận cũng không được, thân thể mềm mại này, quả thậtmang theo tà mị ngay cả hắn cũng nhịn không được động tâm, những ngườiđàn ông khác có thể không động tâm sao?

Mà hai gã to lớn phía sau hắn, trong lòng đều đã rục rịch, nếu không phải nơi này là địa bàn củaHắc Đế, của thế giới cực lạc, người nào chọc giận Hắc Đế thì không cókhả năng sống sót, bọn họ đã sớm nhịn không được muốn tiến lên phíatrước.

Người phụ nữ này, vừa rồi mặc quần áo còn không nhìn ra, bây giờ vừa thấy, thật sự là sinh ra để làm kỹ nữ!

Mà Đào Chi Yêu từ đầu đến cuối, sắc mặt đều không thay đổi, ánh mắt hờhững trống rỗng, giống như họ hoàn toàn không tồn tại trước mắt cô.

“Xem đủ chưa?” Giọng điệu Đào Chi Yêu châm chọc, khóe miệng dường như hơi nhếch lên, mang theo nụ cười khinh thường.

Nhưng mà, Dạ Hoàng khẽ nhíu mày, trên vai cô giống như có dấu ấn vàng óng ánh khiến hắn nghi vấn, Dạ Hoàng lạnh lùng nói:

“Quay lưng lại.”

Trong lòng Đào Chi Yêu lạnh lùng, trên lưng của cô có ấn ký là sỉ nhục lớnnhất đời cô, trưng bày trước mắt cho bọn hắn xem, giống như đem bộ mặtrất dơ bẩn của bản thân triển lãm ở trước mặt mọi người, Đào Chi Yêurùng mình!

“Sao, còn muốn chúng tôi giúp cô sao?” Dạ Hoàng mở miệng châm biếm.

Giong nói Đào Chi Yêu lạnh như băng,

“Không cần!”

Sau đó chậm rãi xoay người lại.

Cô từ từ xoay lưng lại, đập vào trong mắt bọn họ, là một hình xăm tràn đầy khí thế, làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.

Một hình xăm sư tử thật lớn, dường như theo bên hông của cô kéo dài đến hai vai. Giống như đúc, trông rất sống động một con Sư Tử gào thét gầm rú,oai phong lẫm liệt đứng ở trong vũ trụ to lớn, hiên ngang ở trên lưngcô.

Bộ lông vàng óng ánh giống như tung bay trong cơn gió lạnhthấu xương, ánh mắt sư tử lãnh khốc tàn nhẫn, dường như đang quan sátvạn vật trên thế gian, kinh thường các thần dân của nó.

Nó là chúa tể duy nhất ở trong rừng rậm.

Hình ảnh này tựa như một đứa trẻ vui chơi giữa thiên nhiên, Sư Tử mạnh mẽ và vương giả nằm trên đường cong thon thả của cô càng làm cho hình tượngsư tử hoàn mỹ, không có chút tỳ vết.

Bọn họ chưa từng nhìn thấyhình xăm sư tử nào mà đẹp và thật đến vậy. Càng chưa từng nhìn thấy trên một người đàn bà lại có hình xăm sư tử.

Khóe miệng Đào Chi Yêumang theo nụ cười lạnh lùng, hai tay nắm chặt vào nhau, ngoái đầu lạicười nhẹ, giống như trăm vẻ đẹp quy về một chỗ

Phật nói, kiếptrước năm trăm lần ngoái đầu nhìn lại, kiếp sau mới có thể gặp thoángqua. Hóa ra những lời nho nhã này giờ lại thật sự xảy ra trước mắt.Trong mắt người phụ nữ này ẩn chứa thê lương và hoang vắng, giống nhưkiếp trước cũng vậy.

Đào Chi Yêu cười lạnh lùng, ánh mắt nhấtthời lóe sáng, dường như có gợn sóng tản ra bốn phía, giọng nói quyến rũ mềm mại như trời sinh nói:

“Thế nào?”

Đào Chi Yêu hơi hơi nghiêng đầu, như vậy quyến rũ đến cực điểm, nhìn tay mình chạm tới hình xăm kia, đây là bằng chứng cho cơn ác mộng cuối cùng của năm đó, tên ác ma kia đã xăm từng mũi kim lên thành một bức tranh sư tử hoàn mỹ, không hề bị thời gian ảnh hưởng, bề mặt được bôi thêm thuốc mỡ để hình xămnày không bị phai màu, làm cho này hình xăm này giống như trời sinh trên lưng tuyết trắng của cô, theo như lời nói của Khải Tư thì hình xăm nàycả đời cũng không thể xóa bỏ, nó cứ như thế mà theo cô cả đời.

Ngón tay thon dài của Đào Chi Yêu chậm rãi vuốt ve hình xăm trên lưng, Tưthế khiêu khích này làm cho hai người đàn ông vạm vỡ kia phun máu mũi,“Hình xăm này, đẹp không?” Nói xong, Đào Chi Yêu vẫn kiều diễm như lúcban đầu, sau đó nháy mắt nở nụ cười, tiếng cười chậm rãi như tiếngchuông gió, dễ nghe và thật êm tai.

Đào Chi Yêu cười đến ngây ngô mà quyến rũ, cái loại dụ hoặc này, làm cho Dạ Hoàng bắt đầu hoài nghi,người phụ nữ này là trời sinh quyến rũ hay là hồ ly tinh trời sinh……Cùng với người phụ nữ chết lặng mà khô khan lúc nãy, bây giờ dường nhưthay da đổi thịt, hoàn toàn khác biệt.

Hắn thậm chí hoài nghi, hai người thật sự là một sao?

Đào Chi Yêu cười đến vui vẻ nhưng đáy lòng lại trở nên co rút quặn đau vìcơn ác mộng bị phơi bày trước mắt mọi người. Thân thể thậm chí hơi runrẩy, nhưng cô chỉ siết chặt hay nắm tay, không cho người khác nhìn ra sợ hãi và yếu ớt của mình.

Chỉ có tiếp tục cười không ngừng, tiếp tục sa đọa, mới có thể làm cho cô tạm thời quên đi chuyện này.

Người đàn ông yêu mị trước mắt không phải muốn biến cô thành một kỹ nữ phóngđãng sao? Như vậy thì cứ làm như hắn mong muốn đi. Đã có rất nhiều nhiệm vụ phải hóa trang thành kỹ nữ, lúc ở trên giường cũng là lúc đàn ôngphòng bị yếu nhất, kỹ thuật trên giường, sức quyến rũ, bắt đầu từ nhỏbọn họ đã được bậc thầy chuyên môn giảng dạy. Châm chọc là, bậc thầy dạy họ chính là một kỹ nữ giỏi nhất, bà ta dạy bọn họ cách quyến rũ đàn ông như thế nào, quyến rũ đàn ông để họ phải lạc lối như thế nào, đàn ông ở trên giường có một phút lơ là, nên chỉ cần một chiêu thôi thì đã mấtmạng, vô số đêm cô ăn mặc quyến rũ khêu gợi xuất hiện trong khách sạncao cấp, sau khi giết người lại mặc áo khoác hờ hững rời đi.

Nhưng mỗi lần đến giết đàn ông, trái tim và vẻ mặt của Đào Chi Yêu rất lạnhlùng, những người đó đụng phải cô, đến chết cũng mong rằng không quenbiết cô!

Cô rời khỏi nơi đó, bắt đầu ngụy trang bản thân thànhngười phụ nữ bình thường thuần lương, rất phổ thông, cuộc sống an nhànthanh thản, nhưng tại sao bọn họ muốn ép cô phải đối mặt với sự thật,cho dù cô trốn tránh như thế nào, cô vẫn là sát thủ Sư Tử như cũ, cho dù thay đổi một trăm lần cũng không thể thay đổi sự thật?

Dạ Hoàng nhìn cô có chút điên cuồng, khoát tay, bảo hai gã lực lưỡng đi ra ngoài.

Ánh mắt của hai gã đàn ông lực lưỡng vẫn quyến luyến dán lên thân thể xinhđẹp Đào Chi Yêu rồi sau đó rời đi, hai mắt bọn họ đỏ bừng vì bị dục vọng dồn ép, hạ thể dường như căng cứng muốn nổ tung ra.

Nhưng bọn họ vĩnh viễn cũng không ngờ rằng, khi họ bước ra sau cánh cửa, liền bị đưa vào trong phòng tối, bị móc hai mắt, sau đó bị đánh một trận thừa sốngthiếu chết, nửa đêm bị ném đến vùng ngoại ô hoang vu.

Dạ Hoàng vỗ vỗ tay, đột nhiên có vài người mặc áo trắng giống bác sĩ đi ra, Dạ Hoàng khoát tay, ra lệnh:

“Mang cô ta vào trong, giúp cô ta kiểm nghiệm từ đầu tới chân.”

Đào Chi Yêu chết lặng bị kéo vào trong, vẻ mặt tiếp nhận không chút thayđổi, không có bất kỳ ý gì là không muốn để bác sĩ kiểm tra.

“Mở chân ra.” Một nữ bác sĩ trung niên hờ hững nói.

Nữ bác sĩ ngồi xổm xuống, hai tay mang găng tay y tế, luồn vào chỗ kín của cô để kiểm tra, Đào Chi Yêu cắn chặt môi dưới nhẫn nại chịu sỉ nhục vàsự khó chịu từ hạ thể truyền đến. Trong mắt tất cả đều là lửa giận cùngsát ý, một ngày nào đó, cô sẽ giết gã đàn ông kia, đem tất cả nhục nhãmà hôm nay cô phải gánh chịu trả lại đầy đủ.

Bác sĩ kiểm tra chỗđó, sau đó rút tay ra, đi ra ngoài, cứng nhắc nói với Dạ Hoàng đang chờ ở bên ngoài: “Không phải xử nữ, thân thể khỏe mạnh, không có bệnh lây lan qua đường tình dục, tất cả mọi nơi cũng bình thường.”

Dạ Hoànggật gật đầu, cúi đầu trầm tư nói: Cô ta thật sự không phải xử nữ, hơnnữa nếu thật sự như lời cô ta nói thì cô ta đã có một đứa con. Đàn bànhư vậy, sao Hắc Đế lại đặc biệt chú ý chứ? Dạ Hoàng trầm tư không thểhiểu nổi.