Tạ Ngân hắn nghe đến câu nói này của quân Ly thì mặt hắn xanh tái nhợt hẳn.Hắn đơ người, giờ đây hắn có giải ngủ cũng không giả ược nữa, vốn muốn mượn việc Lam Chi nàng ta đả thương người mà khơi dậy chút lưu tình. ai mà ngờ tên ma nhân này, kiên quyết muốn lấy lại hạch thú.Phải biết đer lấy được hạch thú Băng Loạn Phượng Điểu mà Bang chủ hắn khương Lâm đã trả giá bằng tuvi hết thảy của hắn, giờ nói bọn hắn phải dâng hai tay cho Hàn Quân Ly. Thật là! lòng không cam.
Bầu không khí lúc này đang căng thẳng. Nhìn mọi người ai nấy đều lấm tấm mồ hôi. Ai nấy đều Im phăng phắng, tưởng trừng chỉ cần một tiếng thỏe mạnh cũng đủ để mọi người chú ý. Tạ Ngân vẫn giờ đây đã quỳ hẳn xuống đất,tay hắn chắp lại đặt lên trước mặt.Có thể nhìn ra sự sợ hãi qua bàn tay hắn. Giờ đây,Khương Lâm hắn đâu còn dáng vẻ của ột công tử Bạch Y tao nhã nữa. Tạ Ngân hắn nghiêng đầu, đưa con mắt bất đắc dĩ hướng đến người của Khương Lâm kèm theo đó là tia cầu xin cùng ánh mắt bất đắc dĩ.
Khương Lâm hắn tay đang vịn vào tay nữ tử đứng quan sát hết thả sự việc bấy giờ. Ban đầu hắn còn ôm tia hy vong, hWns biết dù chỉ là một phần trăm nho nhỏ hắn cũng muốn hy vọng Nhưng giờ nhìn vào tình thế này, e rằng hắn đành phải ngậm đắng nuốt cay dâng cho bọn họ Hạch thú mà bản thân hấn phải dùng bốn giai tu vi để đổi lấy. Đúng là trộm gà không thành lại mất nắm thóc.
Thoáng chốc sau đó, Khương Lâm di chuyển thân người đến gần Hàn Quân Ly. Quân ly nheo mắt nhìn, bộ dạng bây giờ của hắn thật vô cùng thảm bại giống với bang chủ cái bang hơn là bang chủ một bang đứng top. Tuy là đồ ho trong game nhưng cũng khá là chân thực. Cảnh tượng này khiến Quân Ly vô cùng không thoải mãi. Khóe miệng hắn lộ ra vẻ cười giễu ý. Quân ly nghĩ trong lòng "- Nếu đã là người Tự Nhiên không thích, vậy ta không ngại hảo hảo dạy dỗ hắn thật tốt".
Khương Lâm đang đi thì bỗng dưng ngừng lại.
-" Trong không khí căng thẳng như vậy, Khương Lâm hắn không đi có phải tiếc nuối hạch thú không. " Giọng đám đông bàn luận
-" Đúng đó hạch thú vốn là do Uyển nhi cô nương đoạt được vậy nên vật phải hoàn chủ chứ. Khương lâm các hạ nhìn không ra kaf một người vừa nham hiểm vừa ích kỉ tư lợi đến vậy."