Ban đêm bóng tối bao trùm tất cả mọi vật đều trở nên tĩnh lặng . Từng ánh đèn gian nhà ở thành Kim Lăng đều đã
tắt, tiếng gió vi vu hiu quạnh thổi qua luồn vào từng ngõ ngách. Phía trên cao , một điểm to rực lửa bay trên không
trung, gió thổi tung bay áo choàng khiến màu đen của áo hòa cùng với màu đen của bóng đêm . Nếu không phải là người
luyện võ căn bản không nhìn ra phía trên điểm đỏ đó có một điểm đen nhỏ hơn .
Mà lúc này , tại một góc khuất thành Kim Lăng có một nam nhân đứng trước khung cửa sổ , ánh mắt gắt gao nhìn về
hướng điểm đỏ . Ánh trăng đêm tối mờ nhạt hắt lên dung mạo của hắn , khiến hắn mỹ đến mỹ kinh hồn đoạt phách
nhưng lại khiến cho người nhìn không thể nhìn thấu hắn một vẻ bí ẩn khó tả . Chỉ thấy môi đỏ hồng cong lên độ cong
tà mị , nhẹ phát ra thanh âm :
-"Ồ" .Thanh âm phát ra tuy nhẹ nhưng ngưng đọng , hơn nữa còn tản ra một loại uy áp khiến người người sợ hãi.
"Bịch". Tiếng động cất lên , một thân hắc y từ trần nhà phi xuống thẳng hướng nam nhân kia kinh cẩn hành lễ
-"Chủ tử ,có việc?" Lời lẽ hắn nói ra cùng với bộ dánh của hắn là cùng một bản chất đó là kính cẩn giống nhau.
Nam nhân quay người lại , ánh mắt u lãnh nhìn hắc y nhân lạnh giọng nói:
-" Ân !Cuối cùng cũng có một người giống chúng ta "
Hắc y nhân không hiểu , hỏi:
-" Giống chúng ta ?". Trong nội tâm thì lại tự hỏi đáp chính mình " Giống chúng ta rốt cuộc là ai ?" "Vương gia nói
vậy là có ý gì ?" " Không lẽ hắn ,cũng là từ quốc gua khác tới có ý đồ ?" " Như vậy cũng không đúng , nếu có chủ
tử nhà hắn tại sao đến bây giờ mới phát hiện ?". Có rất nhiều câu hỏi , nhưng hắn là không dám hỏi cái này tùy tiện
chủ tử nhà hắn . Hắn vẫn giữ nguyên bộ dáng hành kễ kính cẩn đó,thậm chí mắt còn không dám nhìn thẳng chủ tử mình.
Hình như chủ tử nhà hắn chưa có cho hắn đứng dậy . Hắn nào dám đứng .
Nam nhân xoay mình đảo mắt nhìn về phía trên cao xa xa ấy , điểm đỏ gần như biến mất :
-" Ngươi ở đây , ta đi xem ". Vừa nói thân hình hắn đã hoàn toàn biến mất , chỉ để lại một vệt dài màu đen . Thoáng
chống màu đen đó cũng biến mất .
-" Rõ" . Lời nói vừa thoát ra khỏi miệng , hắc y nhân liền cơ hồ có cảm nhận trong phòng này chỉ có mình hắn .
Ngước mắt lên nhìn , đã không thấy chủ tử của hắn đâu nữa. Hắn nội tâm khóc a..." Vương phi a vương phi rốt cuộc
người đã sinh ra trên thế giới này chưa vậy . Nếu có cầu người hiện hình ...a, vương gia lạnh cần người sưởi ấm
...a".
Tại Bồ Gia Thôn:
Kỳ Lân thân hình đỏ nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Mà Lam Chi lúc này ngồi trên lưng kỳ lân cơ hồ chợp mắt một
chút hiện tại cảm ứng được đến nới mới dậy đi xuống . Cặp mắt to tròn đen không thấy đáy của nành quét qua một lượt
khung cảnh . Tứ phía đều chìm trong ánh sáng mỏng manh của trăn khuya rọi xuống mặt đường , mùi tanh của máu cùng
sương đêm chũng thấp cành khiến người nhìn rợn cả tóc gáy . Cây cỏ xung quanh lối đi vào thôn tan tác chỉ còn xót
lại vài khóm trúc tre bên lề đường . Khung cảnh thật thê lương! Bỗng một giọng nói xuất hiện trọng ý thức của Lam
Chi:
Bồ Gia Thôn , gia trấn phồn vinh nhất ngoại thành Kim Lăng . Dân cư đông đúc có vị trí quan trong trên con
đường vận chuẩn buôn bán , nằm ráp với rừng Thiên Đô nơi trú ngự của những loài linh thú và dược thảo quý hiếm . Có
nhiều điều kiện thuận lợi để phát triển buôn bán , nhưng vẫn đem lại những mối hiểm họa khôn lường từ rừng Thiên
Đô. Linh thú tu luyện ma công đều thường xuyên phải hút máu ăn thịt con người vì vậy Bồ gia Thôn bất giác trở thành
bàn thức ăn tuyệt hảo của chúng . Mấy ngày gần đây , có một đám Hồ Yêu đến đây tàn sát bá tính vô tội . Lính đánh
thuê cùng binh lính trong trấn đều không đối phó được thậm chí bỏ mạng . Ngày mai sẽ có người của triều đình cử đi
tiêu diệt . Nhiệm Vụ nhân vật : Tiêu diệt Hồ Yêu một đàn (0/10) . Bắt
"Khí tức của A Đại quá khủng bố , dù sao cũng là hệ hỏa đỉnh cấp thần thú đinh. Nếu thật sự để nó ra chiến đấu
lợi thì có lợi , nhưng người dân chắc chắc không giữ được mạng . Tuy nàng biết đây chỉ là một dãy số lập trình
nhưng dù sao nàng cũng ở trong đó . Cũng có thể coi họ là mạng người ". Nghĩ nghĩ xong suôi Lam Chi hướng Kỳ lân
dịu dàng giọng nói :
-" A Đại ngươi về không gian linh thú trước đi . Ngươi khí tức quá cường ! Ta sợ lúc đó ngươi sẽ động thủ sẽ làm
những người vô tội đó bị thương " Sau đó lấy tay xoa xoa bộ lông trên đầu nó .
Kỳ Lân nghe vậy liền ủy khuất ," chủ nhân lẽ nào không thương hắn như lúc trước định vứt bỏ hắn ?". Nghí đến đó
, nó bắt đầu sợ . Manh manh nói với Lam Chi:
-"Chủ nhân A Đại không muốn về đó . A Đại muốn ở bên chủ nhân , A Đại có thể áp khí tức xuống , dảm báo không động
thủ gây hại người vô tội." Sau đó lấy đầu cọ cọ lên lòng bàn tay nàng .
Đối mặt với này bộ dáng Lam Chi nhịn không nổi a ... Nàng đành gật đầu nhẹ , sau đó nàng cẩn thận nhắc nhở A Đại
thêm lần nữa " Đi thì có thể , nhưng không được tự ý hành động . Nhất là không được sử dụng kỹ năng hỏa công
của ngươi ".
Kỳ Lân nhìn thấy được chủ nhân cho phép , nó tâm liền cảm thấy vui"Chủ nhân vẫn là thương nó nhất ! " Gật gật
cái đầu to lông mềm của nó tiện thẻ cọ cọ thêm vài cái vào lòng bàn tay Lam Chi.
-" Đi Thôi!"Lam Chi mỉm cười nói .
Bước chân nhanh nhẹn , ước chừng thời gian nửa nén hương Lam chi đã đến cửa thôn. Mà cả nàng và thần thú kỳ lân
cũng không hề phát hiện ra phía sau nàng , luôn có một bóng dáng đi theo ở phía trên những khóm trúc .Nhìn thấy nàng
đi đến cửa thôn , bóng dáng ấy liền tức khắc dừng lại ở một khóm trúc không xa âm thầm quan sát nàng .
Trong thôn , một thân hình nam nhân ẩn hiện chạy về phía Lam Chi . Thân hình đó vốn là chạy càng ngày càng chậm
, chính là ngay khi bóng dáng đó bắt đầu dừng lại thì bỗng nhìn đến đầu thôn một bóng hình đen đứng bên cạnh một con
kỳ lân đỏ rực . Hắn liền ôm hi vọng bán mạng mà chạy , vừa chạy vừa thất thanh cố gắng kêu :
-" CỨU MẠNG VỚI!CỨU MẠNG VỚI ....CỨU MẠNG ... CỨU TÔI ...CỨU TÔI!"