Tù Nhân Tồi Tệ Của Thiếu Tướng

Chương 39




Xi:Tối nay ngài ấy dự tiệc giao thừa cuối năm,có lẽ sẽ ko về.

Nazi:(Vậy thì tốt...)

Xi:Đến giờ ăn tối rồi,Nazi.Vào ăn rồi còn uống thuốc nữa!

....

21h30...

Xi*đóng cửa*:Ngủ sớm nha!Nếu thấy vết thương có vấn đề gì thì gọi cho tôi!

Nazi:.....

Nazi*tắt điện*

Nazi:(Giao thừa...lạnh lẽo y như Giáng Sinh vậy...)

Nazi*ngủ dần*

Đêm hôm đó...

Nazi*đang ngủ*

USSR mở cửa vào phòng,tiến lại gần cô,rồi kéo tấm chăn mà cô đang đắp.

Nazi:?....*lờ mờ tỉnh dậy*

USSR:....

Nazi:Ngài....USSR?!....

USSR*kéo tay Nazi ra*

Nazi:T...ta ko muốn!!!

Nazi:Vết thương của ta còn chưa lành mà?!

USSR*ko quan tâm*

Nazi:Ta ko muốn....bị đè nữa!....*giẫn giụa*

USSR:Nằm im!

Nazi*rén*

USSR*cởi cúc áo cô ra*

Nazi:Ta nói ko được mà!....*bật khóc*

....

Sáng hôm sau...

Nazi:(....Chó chết...)

Nazi:Ah...*đau nhói*

Nazi:(Vết thương của mình....hình như bị sưng lên hay sao á....)

Xi*gõ cửa*

Xi:Nazi!Bà ổn chứ?!

Nazi:Ko....ko sao!....

Nazi:Chờ tôi chút!...*cố lết thân mình ra khỏi giường*

Nazi*ngã*

Nazi:(Đjt mẹ...)



Xi*;-;*

Xi:Bà thật sự ổn đấy chứ?!;-;

Nazi:Ko sao mà!Đừng có vào!!!

Nazi:(Mình ko thể để tên đó thấy bộ dạng này của mình được!)

Một lúc sau...

Xi:Tôi vào nha!

Nazi*chỉnh cổ áo*:Giờ thì được rồi.

Xi*mở cửa đi vào*

Xi:Vết thương của bà?!....

Nazi:Ko sao,tôi đã vệ sinh nó xong rồi.

Xi*thở dài*:Bà làm gì mà lâu vậy....làm tôi lo quá...

Nazi:Ko có gì...mấy chuyện cá nhân thôi...

Xi:Nếu bà ổn rồi thì xuống ăn sáng đi.

Nazi:Ừ.

Nazi*cảm thấy khó chịu*

Nazi*buồn nôn*

Xi:N...Nazi!!!

Nazi*chạy vào nhà vệ sinh*

....

Nazi:Phù...

Xi:Bà chóng mặt hả?Hay bụng dạ có vấn đề?...

Nazi:Chắc là do bệnh dị ứng....ko sao đâu....

....

Tại khu vườn...

Nazi:(Tên khốn đó...biết mình đang bị bệnh mà vẫn ko tha...)

Nazi:(Hành mình xong rồi đi đâu ko biết...hắn coi mình là đồ chơi sao?!...)

Nazi:(Mình ko thể như vậy mãi được....suốt ngày phục vụ như là thú vui cho hắn....mà hắn thì chẳng mấy quan tâm mình ra sao!...)

Xi:Ey!Ngài USSR có báo nè!

Nazi:???

Xi:Ngài ấy nay lại đột nhiên thay đổi,nói rằng bà sẽ lại tiếp tục làm việc từ bây giờ.

Xi:Hôm qua ổng bảo là cho bà nghỉ 3 ngày dưỡng bệnh,nay lại bắt bà đi làm luôn,lật mặt nhanh như bánh tráng...

Nazi*ngắt lời*:Ko làm nữa!

Xi:Ủa?

Nazi:Tôi ko muốn làm nữa!

Xi:(Bà mới làm được có 1 ngày thôi đó...)

Nazi:Đúng hơn thì...tôi ko muốn ở đây nữa!



Xi:Hả?!

Nazi:Tôi ko muốn nhìn thấy bản mặt xấu xí của hắn nữa!

Nazi:Hắn chỉ coi tôi như đồ vật cho hắn thỏa mãn,sau đó mặc kệ tôi.Kể cả khi tôi bị bệnh hắn cũng chẳng quan tâm!

Nazi:Những đêm hắn say thì quả là ác mộng...nếu ko để hắn quan hệ...sẽ bị đánh,có khi còn nguy kịch!...

Xi:.....

Xi:(Mình là người mới....mấy chuyện này chưa nghe bao giờ....)

Nazi:Tôi thà ở lại buồng giam chật hẹp,còn hơn là ở đây!

Xi:(Buồng giam sao?)

Xi:Bà từng là tù nhân ở căn cứ này?

Nazi.....Phải....

Xi:....Nghe tôi nói này,Nazi.

Xi:Nếu bà muốn quay lại cuộc sống ngục tù kia,thì phải chấp nhận điều này.

Xi*nói nhỏ*:Ngài USSR sẽ ko để bà yên đâu.

Nazi:.....

....

Chiều hôm đó...

USSR:Sao cơ?

USSR:Em muốn quay lại làm tù nhân?

Nazi:Phải!

Nazi:Ta ko muốn ở với tên cầm thú như ngươi nữa!

Xi:N...Nazi!...*định ngăn cô lại*

USSR:Cậu đứng sang một bên.

Xi:.....

Nazi:Thà chết ở đó,còn hơn là sống tiếp với ngươi trong căn nhà này!

USSR:.....

USSR:Được thôi.

Nazi:!!!

USSR:Do em chọn đấy.

USSR*đi lên cầu thang*:Đưa Nazi đến trại giam,từ ngày mai....

USSR:Áp đặt chế độ lao động tuyệt đối với Nazi.

Xi:(Cái...cái gì?!....)

Xi:(Chế độ lao động tuyệt đối?!....)

Nazi:(Ý hắn là sao....hắn muốn làm gì mình?!...)

Lính*đưa Nazi đi*

Xi:(Chế độ lao động tuyệt đối....là chế độ chỉ dành cho tử tù đặc biệt hay các phạm nhân phạm tội rất nặng.Họ sẽ phải lao động đến kiệt sức cả ngày lẫn đêm mà chỉ được nghỉ vài ba phút....)

Xi:(Chế độ chỉ dừng lại khi phạm nhân chịu nhận tội và ăn năn,hối lỗi.Từng có người vì kiệt sức mà đã mất mạng vì chế độ này...)