Có một tư tế nhỏ, các đời tư tế trong quá khứ đều cực kì cao quý và lạnh lùng, ai cũng là mỹ nhân cấm dục, có địa vị tối cao trong vương quốc.
Nhưng đến đời này thì thần Ánh Sáng như thể nhất thời ngủ gật, không hiểu sao lại chọn em làm đứa con của thần.
Khi được tuyển vào thì tư tế nhỏ chỉ mới mười sáu tuổi, khuôn mặt tròn trịa còn mang nét trẻ con, môi hồng như cánh hoa hồng, đôi mắt màu lam trong suốt, xinh đẹp như búp bê Tây Dương của các tiểu thư nhà quý tộc.
Một quý tộc ngả ngớn đã đánh giá rằng, em thích hợp xuất hiện ở rạp hát hơn là trong thần điện.
Tư tế nhỏ này lại còn cực kì lười, lười đến mức khiến người ta giận sôi máu. Thầy giảng bài thì em ngồi ở dưới vẽ rùa đen, bảo em học chú thuật thì em lấy giấy gấp ếch xanh, vừa nghe đến giờ trà chiều thì chạy biến đi nhanh hơn bất kì ai.
Những người thầy của em xếp hàng đâm đầu vào tường, sôi nổi tỏ vẻ mình đã thẹn với sự giao phó của thần Ánh Sáng, đã nuôi tư tế nhỏ thành một phế vật.