Tu La Sắc Đạo

Chương 48: Xung Đột Tại Ký Túc Xá Nam




...

Đoàn người được truyền tống đến một nơi khác, chỉ trông thoáng chốc bọn họ đã đứng tại một nơi xa lạ, tầng mây trắng bay lơ lửng trên đầu, nhìn như thể một tay có thể chạm được vậy!

" Đây là..." Bắc Minh Dạ kinh ngạc, ánh mắt lóe lên tia kinh dị, hắn quan sát nhìn ngó xung quanh, trong lòng cảm thấy run động.

Nơi bọn họ đang đứng là trên một dãy núi lớn, xung quanh bốn bể đều là núi cao và rừng rậm, tuy nhiên vùng núi cao khổng lồ này lại tồn tại những tòa kiến trúc hùng vĩ, các dãy nhà xếp cạnh lấy nhau ngự trị giữa chốn núi non hùng vĩ, nói không ngoa nơi này thể như tiên giới tọa lạc chốn trần gian, uy nga tráng lệ, hùng vỹ oai nghiêm.

" Nơi này là nội viện của Học Viện Bá Vương, cách trung tâm của học viện khoảng một nghìn dặm về phía tây. Đây cũng là nơi sinh hoạt của các vị giáo sư nội viện, trưởng lão nội viện và cả các vị phân viện trưởng của học viện. Hầu hết mọi hoạt động có liên quan đến nội viện đều được giải quyết ở chỗ này, các đệ tử có thể làm mọi việc ở đây, chỉ cần không vi phạm quy củ, tất cả đều được phép cho qua!

Trong khu vực này có tổng cộng sáu khu vực lớn, bao gồm: Khu Học Tập, Khu Giải Trí, Thư Viện Nội Viện, Quảng Trường Luyện Võ, Ký Túc Xá, cuối cùng là Nơi Ở Của Giảng Viên.

Tuy học viện không cấm cản chuyện nam nữ yêu đương, nhưng vẫn phải chia ra là ký túc xá nam và ký túc xá nữ, nam nhân không được tới nơi ở của ký túc xá nữ và nữ không được tới ký túc xá của nam. Các người có quyền yêu đương, có quyền hạn như nam nữ bình thường, mặc kệ các người làm chuyện gì, hậu quả tự gánh, không liên quan tới học viện!"

Dương Chấp Sự quay đầu nói, ngữ khí lạnh nhạt bình thản. Hắn ta đưa mắt nhìn những đệ tử ngoại viện, nói tiếp:

" Sau đây là những điều lệ riêng của nội viện:

- Không được bén mãng tới nơi ở của giáo sư, trưởng lão hay phân viện trưởng nếu như không có sự cho phép.

- Không được đem những vật dụng trong Thư Viện Nội Viện đem truyền ra ngoài, dù là cho đệ tử của học viện.

- Không được đi tới những vùng rừng rậm xung quanh nếu không có sự đồng ý của Chấp Sự Đường, bởi vì những nơi đó có tồn tại hồn thú cấp cao, có thể gây nguy hiểm cho các đệ tử.

- Không được tới khu vực Cấm Khu nằm trên đỉnh núi.

Những điều trên nếu như mắc phải sẽ bị phạt nặng, tái phạm sẽ bị thu hồi tư cách đệ tử nội môn, trục xuất khỏi nội viện. Tuy nhiên, nếu phạm phải điều cuối cùng, lập tức phế bỏ tu vi, trục xuất khỏi học viện."

Đệ tử nội viện nghe xong điều lệ riêng, không khỏi cảm thấy sợ hãi. Bọn họ tuy mới chân chính trở thành nội viện đệ tử, nhưng điều lệ này lại có chút hà khắc, hình phạt lại nặng. Xem ra làm đệ tử nội viện chưa chắc đã sung sướng.

" Những điều cần nói ta đã nói xong, bây giờ các ngươi tự chia nhau ra, ai muốn làm gì thì làm! Ký túc xá nam nằm ở sườn núi phía bên phải, còn ký túc xá nữ nằm ở sườn núi phía bên trái, các ngươi chỉ cần đến chỗ đó, đưa ra huy hiệu đệ tử liền có người sắp xếp chỗ ở cho các ngươi.

Muốn đi Thư Viện Nội Viện cũng có thể, nhưng muốn vào phải tốn điểm cống hiến! Điểm cống hiến có thể kiếm được từ việc hoàn thành nhiệm vụ được ban bố ở Chấp Sự Đường, chỉ cần qua đó sẽ được trao cấp huy hiệu cống hiến riêng, điểm số sẽ phụ thuộc vào việc nhiệm vụ khó hay dễ!"

Dương Chấp Sự ngữ khí chậm rãi, từng câu từng chữ như ghim sâu vào trong đầu từng đệ tử đang đứng ở chỗ này, bọn họ chưa kịp tiêu hóa thông tin thì người đã rời đi.

" Được rồi, chúng ta nhanh chân chọn phòng trong ký túc xá!" Bắc Minh Dạ là người lên tiếng, hắn quay đầu nhìn hai đại nam nhân đang đứng sau lưng mình, rồi quay sang nhìn Lý Vân Anh, chậm rãi nói:

" Nàng cũng đi tìm phòng cho mình đi, khi sắp xếp xong thì ta và nàng gặp nhau ở chỗ này, lên phố mua ít vật dụng."

Ừm...

Lý Vân Anh gật đầu, nàng cùng với thiếu nữ mặc bạch y đang lạnh lùng đứng cách đó không xa, hai người nói cái gì đó rồi rời đi.

" Chúng ta đi thôi!"

Bắc Minh Dạ nói với Mặc Lâm và Nam Cung Vũ, đáp lại hắn là hai cái gật đầu. Nhìn vẻ mặt phờ phạc của hai người, hắn không biết nói gì cả, đành đi trước dẫn đường.

...

Một lát sau, cả ba người đã đứng trước một dãy nhà cao tầng, kiến trúc nửa hiện đại nửa cổ trang xuất hiện trong tầm mắt, tòa nhà tận mười mấy tầng lầu xuyên thủng cả tầng mây trắng. Bắc Minh Dạ dẫn đầu, Mặc Lâm và Nam Cung Vũ hai người theo sau lưng, cả ba không nói gì trên đường đi, nhanh chân tới chỗ quản lý ký túc xá.

" Người mới vào sao?" Quản lý nhìn ba người bọn họ, lạnh nhạt nói, sau đó quăng cho họ ba tấm thẻ bài bằng gỗ, nói: " Phòng 1501, lên xem đi!"

Lời vừa thốt ra, không ít ánh nhìn tập trung về phía ba người Bắc Minh Dạ, như muốn xem kịch hay.

" Tầng mười lăm..." Nam Cung Vũ nghe xong thì choáng váng đầu óc, hắn ngước đầu lên nhìn, dãy cầu thang bộ cao chót vót khiến mồ hôi lạnh từ trán tuôn ra như mưa. Đùa sao, đưa hắn lên ở tầng cao như vậy, chỉ trong vài tháng có lẽ cái thân hình mập mạp của hắn chắc chắn tan thành mây khói.

" Vị huynh đệ này, không biết huynh có nhầm lẫn hay không? Bọn ta là học viên mới vào, sao lại đem bọn ta lên tầng cao như vậy!"

Mặc Lâm khó hiểu, hắn tiến lên hỏi. Nhìn dãy lầu cao chót vót thế này, bắt bọn họ đi từ dưới lên tầng mười lăm mỗi ngày, có phải chơi họ không đây!

" Ngươi có ý kiến hay sao! Nếu ngươi muốn ta có thể đem các ngươi lên trên nữa không?" Tên quản lý lạnh giọng, ánh mắt tỏ vẻ chán chường nhìn Mặc Lâm.

" Ngươi..." Mặc Lâm tức giận nói không nên lời. Cmn, cái tên này là cố tình chơi bọn họ!

" Quản lý, bọn ta không có làm chuyện gì có lỗi với ngươi, tại sao lại đem bọn ta lên tầng cao như vậy!" Bắc Minh Dạ lên tiếng, hắn cầm lấy thẻ bài để lên bàn.

" Là ta yêu cầu hắn làm vậy đó!"

Bất giác, một thanh âm cuồng ngạo vang lên sau lưng bọn họ, một nam nhân mặc phục y đệ tử nội viện tiến tới, tay cầm bạch phiến, bước chân tiêu soái, mặt mày hống hách nhìn ba người bọn họ, theo chân hắn là mấy người khác, vẻ mặt hống hách không kém!

" Ngươi là ai?"

Bắc Minh Dạ hỏi, mày kiếm nhíu lại, song mục vàng đồng nhìn nam tử kia.

" Hừ, danh tiếng Võ thiếu gia mà còn không biết! Đúng là bọn ếch ngồi đáy giếng!"

Một tên sau lưng nam nhân kia lên tiếng đáp, giọng điệu đầy sự khinh bỉ.

" Võ thiếu gia?" Bắc Minh Dạ nhướng mày, dường như không hề có ấn tượng gì với cái tên này!

" Là Võ Tắc Phong, nhị thiếu gia của Võ gia, hắn là đệ tử nội viện cùng kỳ, gia nhập học viện đồng thời với chúng ta." Mặc Lâm cũng nhíu mày, trầm giọng nói. Hắn không nghĩ rằng phải đụng chạm với người của tứ đại thế gia của Sài Thành sớm như vậy!

" Chỉ là một cái Võ gia, cũng có thể hống hách như vậy!"

Nam Cung Vũ tính tình nóng nảy, hắn cười lạnh, ngữ khí khinh thường đáp.

" Con heo mập kia, ngươi nói cái gì! Muốn chết hả!" Một tên khác sau lưng Võ Tắc Phong tức giận quát lớn.

" Ta nói tên thiếu gia của ngươi đó, ngươi làm gì được ta!" Nam Cung Vũ không chịu yếu thế, hét lớn lên, khí thế Võ Sư Cảnh bùng nổ.

Hiển nhiên việc này đánh động không ít người, lần lượt từng nam đệ tử xúm lại coi, dần dần tụ thành một nhóm lớn bao quanh ký túc xá nam.

Lúc này, Bắc Minh Dạ cùng Mặc Lâm kinh ngạc không thôi, bọn họ nhìn Nam Cung Vũ bình thường ôn hòa, cười nói vui vẻ lại có một mặt như thế này, nghe giọng điệu vừa rồi, hai người đều muốn tìm hiểu về gia thế của tên này!

" Ngươi đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi! Viêm Miên Quyền!" Tên thiếu niên sau lưng Võ Tắc Phong quả nhiên không hề kém cạnh, khí thế Võ Sư Trung Kỳ hiển uy, vung quyền đánh tới.

Bộp...

Quyền chưa kịp phát liền bị cản lại, Võ Tắc Phong một bên ngăn chặn không để người của mình đánh nhau, hắn lạnh nhạt nói:

" Được rồi, đừng gây chuyện với mấy tên này! Chờ ngày nội viện tổ chức tỷ thí giữa các học viên, lúc đó ngươi muốn đánh hắn thế nào cũng được."

Nói xong thì xoay người định rời đi, nhưng chưa được mấy bước thì quay sang nhìn Bắc Minh Dạ, song mục lạnh lẽo, trầm giọng nói:

" Ngươi đừng hòng cướp nàng ấy! Lý Vân Anh nàng ấy chỉ có thể là của Võ Tắc Phong ta!

Sau đó rời đi...

" Thì ra là có thù với Dạ huynh." Mặc Lâm đứng bên cạnh dĩ nhiên cũng nghe được lời nói của Võ Tắc Phong, chậm rãi nói. Không ngờ tên nhị thế gia này cũng mê mẩn Lý Vân Anh, mà mấy ngày nay Lý Vân Anh một mực bên cạnh Bắc Minh Dạ, chuyện này không hề đơn giản như bình thường.

" Mặc kệ hắn, nếu dám tới kiếm chuyện, ta sẽ đánh phế hắn." Nam Cung Vũ xiết chặt nắm đấm, gằn từng chữ.

" Bỏ đi, chúng ta lên nhận phòng thôi." Bắc Minh Dạ phất tay, cầm lấy thẻ phòng, sau đó nhấc chân rời đi. Hắn không ngờ người kiếm chuyện đến sớm như vậy, xem ra ngày tháng sau này không được bình yên nữa rồi.

Hai người kia cũng cầm lại thẻ phòng, theo chân Bắc Minh Dạ rời đi.

Những người hám chuyện kia cũng lần lượt rời đi, tuy nhiên chuyện hôm nay cũng đã đồn khắp cả nội viện, Võ thiếu gia Võ Tắc Phong tìm đến ký túc xá nam gây chuyện, mà người hắn tìm chính là một đệ tử nam mới vừa bước vào nội viện.

...Còn tiếp...