Tử Huyệt Tình Ái

Chương 43: Dao Động (13)




Mạc Tiểu Bắc bị khuôn mặt tuấn tú đột nhiên phóng đại trước mắt làm sợ tới mức cơn buồn ngủ lập tức biến mất.

Làm như không thể tin, bối rối dụi mắt, Thiên Vũ Vũ Thần đã tỉnh lại, lười biếng ngồi dậy, tự nhiên hôn lên giữa trán cô, giọng nói khàn khàn gợi cảm: “Buổi sáng tốt lành.”

Mạc Tiểu Bắc ngây người, sắc mặt mất tự nhiên đỏ lên, bối rối đứng dậy, cúi đầu không dám nhìn anh: “Tôi đến chỗ chủ nhà trọ gọi bữa sáng.”

Anh giữ chặt một tay cô, trên mặt đã khôi phục sự bình tĩnh thường ngày, trong ánh nắng ban mai càng thêm mê người.

Mạc Tiểu Bắc nhịn không được che khuôn mặt đỏ lên của mình, anh thế nhưng lại cười trêu tức, thấp giọng nói ở bên tai cô: “Chúng ta đi ăn cá hồi.”

Thiên Vũ Vũ Thần dẫn theo Mạc Tiểu Bắc đến nhà hàng hải sản cách đó không xa ăn đặc sản. Đó là nơi rất nhiều người đến, không có trang trí tráng lệ, không có đặc quyền ưu tiên, trong ánh mắt hâm mộ của rất nhiều người, anh tự nhiên kéo cô đi vào, chọn chỗ ngồi xong, sau đó gọi món ăn.

Nhân viên phục vụ là một cô gái trẻ tuổi, nói tiếng Nhật Mạc Tiểu Bắc nghe không hiểu, đỏ mặt đi tới, hỏi bọn họ muốn ăn gì. Mạc Tiểu Bắc cho rằng Thiên Vũ Vũ Thần giống như cô không biết nói tiếng Nhật, mấy ngày nay cũng học vài tên món ăn, luống cuống khoa tay múa chân. Nhân viên phục vụ nghe hồi lâu cũng không hiểu, Mạc Tiểu Bắc có chút nhụt chí, u oán nhìn Thiên Vũ Vũ Thần ở một bên vui sướng khi người gặp họa, trợn mắt nhìn anh.

Thiên Vũ Vũ Thần lúc này mới lên tiếng, tiếng nói trầm thấp mê người khiến sắc mặt nhân viên phục vụ kia càng trở nên đỏ, chờ nhân viên phục vụ kia lưu luyến không rời rời đi, Mạc Tiểu Bắc mới căm giận bất bình mở miệng: “Anh cố ý!”

Anh không nói, sắc mặt bình tĩnh cũng không thèm nhìn cô một cái.

Mạc Tiểu Bắc đen mặt tức giận hừ một tiếng, càng thêm ảo não: “Anh cố ý khiến tôi xấu mặt…” Khó chịu che mặt, hô nhỏ: “Là tôi làm lố à?”

Thiên Vũ Vũ Thần cuối cùng nhịn không được bật cười, nhìn bộ dáng cô càng cảm thấy đáng yêu, kìm lòng không đậu ôm cô vào lòng, trầm thấp cười nói: “Không lố, rất đáng yêu.”

Bị hơi thở ấm áp quen thuộc của anh vây quanh, Mạc Tiểu Bắc có chút không biết làm sao, vội vàng đẩy anh ra, mặt nóng vô cùng, nhíu hàng mày đẹp lại, sau một lúc lâu mới hoang mang trừng anh: “Chú à, mấy ngày nay chú là lạ.”

Anh không chút để ý nhíu mày, như cười như không: “Không tốt sao?”

“Đương nhiên không tốt.” Mạc Tiểu Bắc thì thầm nói nhỏ: “Anh đây là đang ăn đậu hủ của tôi a.” Chợt nhớ tới gì đó, kinh ngạc nhìn anh, ánh mắt không tự giác liếc đến phần eo dưới của anh, khẩn trương nói: “Tôi không phải mẫu người anh thích kia, nếu không anh gọi điện cho người ta, tôi sẽ không làm phiền anh.”

Thiên Vũ Vũ Thần tức đến đau dạ dày, lạnh mặt bắt lấy cổ tay cô, có chút nguy hiểm tới gần: “Thế nào gọi là không phải mẫu người tôi thích, tôi thích mẫu người nào em làm sao mà biết.”

Mạc Tiểu Bắc bị anh đột nhiên dọa sợ, đối mặt với lời ép hỏi của anh nói năng có chút lộn xộn: “Anh không phải nên thích cái loại dáng người cực kỳ, ừm, cực kỳ tốt sao.”

Anh ngẩn ra, giương mắt nhìn vòng eo cô, nhếch môi cười nhẹ: “Em cũng không tệ.”

Mạc Tiểu Bắc càng không biết trả lời thế nào, ngớ ra một lúc lâu, không được tự nhiên đi đánh cổ tay mình, ngượng ngùng cười gượng: “Cá đến rồi.”

Cơn giận biến thành hư không.

Thiên Vũ Vũ Thần nhíu mày nhìn cô sau một lúc lâu, mới trầm thấp nói: “Tiểu Bắc, tôi đã qua lứa tuổi của em, sẽ không nửa đêm đàn ghi ta nói lung ta lung tung gì đó, tặng hoa trang sức, đưa xe cũng là phương thức theo đuổi phụ nữ, thế nhưng tôi không muốn làm như vậy với em, tóm lại…” Anh có chút vụng về mở miệng: “Em hiểu chứ?”

Thân thể Mạc Tiểu Bắc đột nhiên khựng lại, lại theo trực giác tránh đi vấn đề anh muốn nói, kinh ngạc giương mắt nhìn anh, lại rũ mắt xuống.

Lại nghe anh nói: “Tôi sẽ chờ em tốt nghiệp sẽ cử hành hôn lễ.” Nhìn cô nuốt không trôi, ảm đạm cười, gật đầu nói: “Đi thôi.”

Mạc Tiểu Bắc khó hiểu nhìn anh, cuối cùng không nói gì, quay đầu nhìn về nơi khác, có chút buồn bã.

Hóa ra là vì kết hôn a…

Anh không muốn có vướng mắc, cô cũng không muốn nói lời yêu, nói đến, hai người vẫn là một đôi rất hợp nhau.