Từ Hokage Bắt Đầu

Chương 98: Kết thúc (2)




Tại Esdeah biệt thử lúc này, Rozen đang nằm trên đùi Seryu nằm nghỉ.



Bỗng dưng Kenbunshoku Haki của Rozen cảm nhận được điều gì đó sau đó liền ngồi dậy.



" Có chuyện gì sao Rozen Đại Nhân." Seryu nói.



" Không có chuyện gì đâu chỉ là Esdeath sắp về tới nơi rồi. " hắn cười nói.



Hắn Kenbunshoku Haki có thể cảm giác được Esdeath đám người lúc này đây đã về tới Đế Đô, Không bao lâu nữa sẽ về tới đây.



Nhưng mà đồng thời hắn cũng cảm thấy không biết nên giải quyết chuyện của Sayo thế nào đây.



Hắn đã nói với Sayo là sẽ tha mạng cho Tatsumi nhưng bây giờ Rozen đã đem hắn giết đi, Không biết khi Sayo biết được truyện này sẽ tức giận ra sao nữa.



Rozen cũng thật không lo Sayo sẽ làm gì hắn, mà chỉ cảm thấy hơi phiền một chút thôi với lại hắn cũng không hối hận khi đem Tatsumi giết.



Mà thôi kệ đi chuyện này cứ để từ từ rồi tính tiếp, hắn nói vậy.



...



Khoảng nửa tiếng sau Esdeath đoàn người liền về tới nơi.





" honey ta rất nhớ ngươi."



Vừa về tới nơi Esdeath liền chạy đến ôm lấy Rozen.



" Ta cũng rất nhớ các ngươi. " Hắn nói.







Hưu! Hưu!



Bỗng lúc này vài tiếng xé gió truyền tới, chỉ thấy mấy mũi tên bay về hướng Rozen.



Rozen cũng phản ứng rất nhanh, liền đem mấy mũi tên bay tới bắt lại, sau đó liền nhìn về phía vẻ mặt giận dữ Sayo nói.



" Vừa mới về tới nơi mà đã như thế này tiếp đón chủ nhân rồi, ngươi thật sự muốn giết ta lắm sao Sayo. "



" Uchiha Rozen!! Ngươi không phải đã nói là sẽ tha mạng cho Tatsumi sao, vậy tại sao ngươi lại không giữ lời. " Sayo tức giận nói.



Khi vừa về tới Đế Đô, nàng liền nghe được dân chúng bàn tán về việc Rozen tiêu diệt Quân Cách Mạng cùng với một số chuyện xảy ra gần đây.




Nàng cũng đi tìm hiểu một phen, nhưng khi nàng vừa nghe tin được Rozen đem Night Raid tiêu diệt nàng liền cảm thấy có chút lo lắng.



Sau khi tìm hiểu thêm nàng liền biết được ngoại trừ Tatsumi ra thì những Night Raid thành viên khác đều bị bắt sống.



Khi nghe tin Tatsumi chết trong lòng nàng liền nhấc lên vô số lửa giận, sau đó liền chạy đi tìm Rozen để hỏi cho ra lẽ.



Nàng muốn biết tại sao hắn lại không giữ lời với nàng mà đem Tatsumi giết đi.



" Ta đúng thật không giữ lời hứa với ngươi khi đem Tatsumi giết. Vậy bây giờ ngươi sẽ làm gì, giết ta để trả thù cho Tatsumi sao. " hắn nhìn Sayo nói.



Giết Tatsumi hắn cũng không ân hận về chuyện đó, đối với hành vi này hắn cũng không muốn giải thích làm gì cho mệt.



Nghe vậy Sayo cả người liền run lên, trong lòng nàng lúc này cảm thấy rất phức tạp.




Trong khoảng thời gian này nàng cũng dần chấp nhận Rozen, nhưng khi nghe tin Rozen hắn đem Tatsumi giết đi thì nàng cảm thấy rất tức giận.



Tatsumi là nàng thanh mai trúc mã, hai người cũng có tình cảm rất tốt. Nhưng khi làng gặp phải khó khăn nàng cùng Tatsumi và Ieyasu lên Đế Đô để lập nghiệp cứu làng thì xảy ra rất nhiều chuyện.



Đế Đô cũng không như nàng nghĩ phồn hoa mà là tràn ngập vô số hắc ám. Ieyasu cũng chết do bị quý tộc đem ra hành hạ.




Nếu không phải có Rozen cứu nàng e rằng nàng liền chịu trung số phận với Ieyasu, đối với việc Rozen cứu nàng, nàng cũng rất cảm kích.



Nhưng mà khi Rozen ép buộc nàng trở thành hắn người hầu cùng cưỡng ép nàng phải hầu hạ hắn thì nàng cảm thấy rất giận dữ.



Nhưng theo thời gian trôi qua nàng cũng dần chấp nhận Rozen, rồi nàng nghe tin Tatsumi bị hắn giết chết. Điều này làm nàng không biết nên làm sao đối mặt với hắn.



" Đừng làm phiền ta, ta muốn được yên tĩnh. "



Sau đó Sayo liền thu cung lại rồi một mặt u buồn đi vào trong phòng, thấy thế hắn cũng không cản.



" Ngươi có trách ta không Akame. " hắn nhìn Akame nói.



Nghe Rozen hỏi Akame lắc đầu. Nàng đối với việc Rozen giết Tatsumi đúng thật là có chút tức giận nhưng nàng cũng chỉ là tức giận một chút thôi. Nàng cũng không muốn vì điều đó mà ảnh hưởng đến hai người tình cảm.



Nghe vậy Rozen cười một tiếng sau đó liền đem Akame bế lên.



" Akame hôm nay ngươi hãy trở thành nữ nhân của ta đi. " hắn cười nói.



Sau đó không để ý sự phản kháng yếu ớt của Akame rồi đem nàng vào phòng. Rồi sau đó trong phòng truyền ra từng âm thanh vừa thống khổ vừa vui sướng.