Từ Hokage Bắt Đầu

Chương 2: Xuyên qua




Hoả Quốc, konoha, Uchiha tộc địa.



Lúc này trong một canh phòng rộng lớn có nhiều đứa bé dần đang nằm trong những chiếc nệm. Chỉ thấy có một vài thân ảnh đang vội vã đi qua đi lại chăm sóc cho những đứa bé.



Những đứa bé này đều là con của các Ninja trong tộc, do cha mẹ đã mất do làm nhiệm vụ nên được mang tới đây để chăm sóc.



Lúc này có một đứa bé mở mắt ra tò mò nhìn xung quanh:"Đây là đâu ".



Dứt lời muốn ngồi dậy bỗng phát hiện không có chút sức lực nào. "Mình lúc nào trở nên yếu như vậy...khoan sao cơ thể của mình lại nhỏ đi rồi! "



Xem xét phát hiện thấy cơ thể mình nhỏ lại thành một đứa bé kinh hãi hồ lên. Do lúc này chỉ là một đứa bé nên âm thanh nghe như...oa... oa...



Nghe thấy tiếng kêu nên một thân ảnh đi tới gần. Chỉ thấy trước mặt mình là một người phụ nữ trung niên khoảng 30 tuổi. Người phụ nữ bế cậu lên và dỗ:








"Ngoan đừng khóc nữa,ngoan nào "



Cậu chớp chớp đôi mắt nhìn người phụ nữ đang bế mình, nghe thấy giọng nói của người phụ nữ này làm cho cậu có cảm giác quen thuộc.




"Đây là ai! Mà người này nói gì sao mình có cảm giác giống như là đã nghe ở đâu rồi thì phải".Nhìn trước mắt người phụ nữ đang dỗ dành mình cậu suy nghĩ. "Đúng rồi là tiếng Nhật hèn gì nghe quen vậy,nói vậy là mình xuyên việt rồi"



Xuyên việt, đây là điều mà bao người muốn a. Ai cũng có lúc ảo tưởng được xuyên qua thế giới khác nhất là đối với mấy tên "otaku". Ảo tưởng rằng một ngày mình được xuyên qua thế giới khác đạt được sức mạnh trang bức ôm mỹ nữ hưởng thụ nhân sinh.



Cuộc sống trước đây của cậu mặc dù không thiếu cái ăn cái mặc nhưng cực kì nhàm chán. Chính vì thế nên cậu mới tìm đến Anime,truyện tranh, phim ảnh... để tìm niềm vui. Mỗi lần xem những trận chiến trên anime, phim ảnh làm cho cậu cảm thấy nhiệt huyết dâng trào hi vọng một ngày nào đó cũng như vậy.




Nhưng mơ mộng là một chuyện mà hiện thực thì tàn khốc. Mơ mộng thì vẫn là mơ mộng đó cũng chỉ vĩnh viễn là ảo tưởng mà thôi.Nên khi điều này xảy ra trên người mình cậu lại cảm thấy cực kỳ kích động và hứng phấn.



Hưng phấn qua đi cậu lại cảm thấy lo lắng. Xuyên việt là một chuyện tốt nếu như xuyên tới những cái cao cấp thế giới thì cực kì nguy hiểm a.



"không biết đây là thế giới gì mong sao không phải là cái gì cao cấp thế giới như Dragon Ball hay saint seiya a nếu không thì nguy hiểm cực kì nguy hiểm." nghĩ tới đây cậu lại cười khổ một tiếng.



Bỗng dưng cậu cảm thấy một trận buồn ngủ, dù sao bây giờ cơ thể này của cậu còn chưa đầy một tuổi nên không có bao nhiêu sức lực.



"Thôi bây giờ có lo lắng nhiều như vậy cũng không làm được gì. Bây giờ đi ngủ cái đã để mai rồi tính tiếp "nghĩ như vậy cậu khép mắt lại rồi chìm vào giấc ngủ kết thúc một ngày mệt nhọc.



(đây là truyện đầu tay nên mình viết hơi chậm có gì mong mọi thông cảm, mình sẽ cố gắng viết thật tốt.mình nghĩ là sẽ viết nhân vật chính ác một chút vì mình thấy như vậy sẽ hay hơn.)