Từ Diễn Viên AV Đến Ảnh Hậu Bình Hoa

Chương 33: H. Trời ơi! Trời ơi!




Thỏ con lợi hại quá!

Thực sự rất lạ, Diệp Lam rõ ràng ghét nhất kiểu Alpha cường thế, chán ghét bọn họ ỷ vào ưu thế của giới tính thứ hai và tin tức tố của cơ năng sinh lý, diễu võ dương oai tùy tiện đùa bỡn và làm nhục Omega.

Nhưng sau khi Thẩm Doãn uống say thể hiện ra mặt cường thế này của nàng, như một con mèo con giương nanh múa vuốt áp chế nàng dưới thân, đồng thời trắng trợn không kiêng dè thả ra tin tức tố Matthiola bao trùm Diệp Lam trong hương hoa ngào ngạt của nàng. Diệp Lam kinh ngạc phát hiện mình lại không hề tức giận chút nào, cũng không cảm thấy bị mạo phạm hay là Thẩm Doãn quá mức thô lỗ. Dù cho vào giờ phút này mình đang bị nàng đè dưới thân, gậy thịt to dài đâm phầm phập vào cái lỗ nhỏ bé của nàng, lần lượt phá tan hành lang và cung khẩu, chiếm cứ tất cả bên trong nàng.

Diệp Lam vẫn cảm thấy Thẩm Doãn đáng yêu, vô hại. Một Alpha mỗi khi làm tình đều rúc vào gáy nàng kêu khe khẽ cọ tới cọ lui, làm sao có thể nguy hiểm, cần phải chú ý đề phòng cơ chứ? Thậm chí nàng sẽ tự động nghĩ ra một lý do giải thích cho hành vi hiện giờ của Thẩm Doãn, chỉ do thỏ con uống say đó thôi, bình thường nàng ngoan ngoãn và ôn nhu thế nào, làm sao Diệp Lam lại không biết.

Vì lẽ đó dù cho có bị đè cứng hai tay, Diệp Lam cũng âm thầm mặc kệ, lại còn tay đan tay, mười ngón nắm chặt lấy nhau.

Nửa người dưới của nàng và nửa người trên của nàng, là hai phong thái hoàn toàn khác nhau.

Côn thịt kích cỡ ưu việt như một con Cự Long vừa thức tỉnh, bùng nổ sức sống trước nay chưa từng có, gân xanh nhô ra ngoài như râu rồng vờn quanh trụ thịt hồng nhạt uy vũ oai phong. Mỗi một lần nó tiến vào đều nhanh chóng mạnh mẽ đâm đến nơi sâu xa nhất, mọi nếp uốn bên trong hành lang đều bị ép kéo giãn hết cỡ, dưới sự càn quét của côn thịt trở nên phẳng lì bóng loáng.

Hoa tâm bị đánh túi bụi là nơi chịu trận nhiều nhất, như một đóa hoa mềm bị mưa sa gió giật tàn phá, chỉ còn là một bãi bùn nhão nhoét không hơn.

Lúc này chỉ mới hứng vài cú đâm thôi mà hai chân Diệp Lam đã bủn rủn, toàn bộ âm bộ cứ như cây đào mật chín rục, không ngừng phun ra ngoài mật dịch trong suốt. Lúc côn thịt rút ra khỏi tiểu huyệt, thịt non ngay miệng huyệt cũng bị kéo ra theo lộ ra màu hồng nhạt dâm mỹ. Dù cho như vậy, Diệp Lam cũng không hạ hai chân mình xuống, nàng vẫn kẹp chặt eo Thẩm Doãn, mở rộng cửa lớn, dùng tư thái ngầm đồng ý và cổ vũ dung túng nàng ở trong cơ thể mình vào vào ra ra.

Tiếng thịt va vào thịt phành phạch phành phạch, vang vọng bên tai hai người.

Nhưng nếu chỉ nhìn nửa người trên thì có vẻ như cực kỳ thuần khiết. Chỉ là thiếu nữ đỏ mặt nằm nhoài trong ngực mỹ phụ làm nũng, bờ môi hồng hào mang theo mùi hương Matthiola mê người áp vào cổ ôn nhu cọ xát, đầu lưỡi dò dẫm tìm hiểu mùi vị trên người mỹ phụ.

Mà vị Omega trưởng thành đang đắm chìm trong nhục dục, ở dưới thân thiếu nữ lại nở rộ vẻ đẹp kinh người. Khuôn mặt ngày thường tao nhã cao quý hiện giờ đỏ ửng lên tăng thêm mấy phần lộng lẫy, như là đóa anh đào cao quý ngày xuân rơi từ trên cây xuống nhiễm phải bụi trần thế tục. Nàng không cần cố sức khoa trương, chỉ cần nhíu mày, cúi mắt, nghiêng đầu sang chỗ khác rên thở, hoặc là ngửa đầu căng ra đường cong thân thể, mọi nhất cử nhất động đều thập phần phong tình.

Nàng cũng sẽ không giống như những Omega trẻ tuổi, cho rằng bị đụ sung sướng kêu dâm không ngớt là mất mặt xấu hổ, sau đó lại cắn môi liều mạng kìm nén ham muốn giả vờ hồn nhiên ngây thơ, bày ra dáng vẻ thục trinh mà các Alpha tự đại yêu thích nhất. Thoải mái đương nhiên phải biểu đạt ra sự hài lòng, là thoải mái, là sung sướng, là đê mê hay là khó nhịn, hết thảy tâm tình đều có thể tìm được đáp án tương ứng trong từng tiếng rên rỉ của nàng.

Giống như hiện giờ Thẩm Doãn đâm rất nhanh, côn thịt ma sát miệng huyệt hừng hực muốn bốc cháy. Vì thế tiếng kêu của phu nhân sẽ vừa kịch liệt lại ngắn ngủi, nghĩa là có hơi quá nhanh, nhưng còn có thể chịu được. Thẩm Doãn thích nhất chính là giọng mũi mê hồn kia, phu nhân là người Tây Kinh, vóc người thon thả cao ráo, tiếng nói rõ ràng.

Một tiếng "Ừhhh" kéo dài, khá giống tiếng ừ a a ừ của người hát Côn Khúc mà Thẩm Doãn nghe thấy trên radio khi còn nhỏ, giọng điệu uyển chuyển, chỉ một âm tiết đơn giản lên xuống ngân nga.

Xương cốt của nàng đều sắp rệu rã, thân thể cũng trở nên mềm mại vô lực, chỉ còn lại dương vật là đang hoạt động bình thường. Cái mông mẩy giơ lên cao cao, hạ xuống ào ào, khoảnh khắc hai bộ phận va vào nhau, mật dịch văng tung toé ra đừng đốm nhỏ vụn.

"Haa ~ Giỏi quá, á á á ~"

Thẩm Doãn nghe thấy, nhẹ nhàng thở một hơi, trong lòng cảm thấy có chút thỏa mãn.

Phu nhân khen nàng ~

Không đủ, còn chưa đủ, còn muốn nữa, muốn nghe phu nhân khen nàng nhiều hơn nữa.

Nàng thả hai tay phu nhân ra, hai tay chống sofa thuận thế cố định thân hình. Alpha dốc hết khí lực, căng mông, quay về miệng huyệt mềm mại đã ăn quen côn thịt cứng ngắc, khởi xướng một vòng tấn công mãnh liệt mới.

Nhanh, rất nhanh, nhanh một cách khó mà tin, khó mà tưởng tượng nổi, là cái nhanh mà chỉ Diệp Lam mới có thể cảm nhận được. Côn thịt cắm rút gần như xuất hiện bóng chồng, phạch phạch phạch phạch tiếng va chạm rõ ràng tăng gấp đôi, tốc độ dường như đã tăng nhanh gấp đôi. Toàn bộ thịt non của âm bộ và bắp đùi rất nhanh đã bị dập cho đỏ lừ.

"Khoan đã, sao đột nhiên em. . ."

Diệp Lam vừa nhận ra có chỗ không đúng, lời còn chưa nói hết đã bị khoái cảm dâng trào làm cho nghẹn ngào.

Nếu nói trước đó nàng vẫn còn có thể chịu đựng được, không đến nỗi xấu mặt, khóc lóc xin tha, thì hiện giờ khoái cảm rõ ràng đã vượt ngưỡng chịu đựng của Diệp Lam, hoa tâm bị đâm tê dại, dòng điện xẹt tới xẹt lui trong hành lang, mỗi một tấc thịt mềm mẫn cảm bên trong giống như đang co giật, bị đâm tới liền run rẩy liên hồi.

Toàn bộ tiểu huyệt như một cơn đại hồng thuỷ làm ướt nhẹp chân tâm hai người, đồng thời còn đang không ngừng chảy ào ạt ra bên ngoài.

Khoái cảm đánh sâu vào đầu óc Diệp Lam, nàng thở dốc từng cơn, bật ra một tiếng thở rên khó mà tin nổi.

"Trời ơiiiii."

Khoái cảm thoải mái, vui sướng tràn trề như vậy, trong ký ức của nàng vẫn là lần đầu tiên.

Thật là lợi hại.

Bé thỏ con này.

Nàng đã. . . Sắp không xong rồi.

Toàn bộ tiểu huyệt đều đang co giật co rút điên cuồng, như thể đã bị hỏng mất, hoàn toàn không còn chịu sự khống chế của Diệp Lam, liều mạng mút vào và kẹp chặt côn thịt trong cơ thể.

"Trời ơi trời ơi trời ơi trời ơi." Tiếng kêu của Omega xen lẫn một chút hưng phấn run rẩy khó thể che giấu và một chút vỡ òa sắp không chịu nổi. Nàng ôm đầu Thẩm Doãn, ấn đầu nàng vào trước ngực mình, đưa cái đầu vú dựng đứng vào trong miệng Thẩm Doãn.

Bú nàng đi, cắn nàng đi.

Nhanh một chút.

Thỏ con thông minh ngoan ngoãn vâng lời, dùng hàm răng mút vào cắn xé, sử dụng kỹ năng bú sữa.

Phu nhân ở dưới thân đột nhiên cứng đờ, tứ chi ôm chặt lấy thân thể nàng bằng một lực chưa từng dùng đến bao giờ, như thể muốn hòa tan Thẩm Doãn vào trong thân thể nàng.

Nàng bắt đầu run rẩy, rên nhẹ, lần này là làn điệu chưa từng nghe thấy, giọng mũi dày đặc lạ thường, như là đang khóc.

Thế nhưng nơi khóe mắt không hề có nước mắt rơi xuống, ngược lại, tiểu huyệt và cả niệu đạo khẩu phun ra một lượng lớn chất lỏng.

Ấm áp nóng hổi, tưới vào giữa hai chân Thẩm Doãn.