Chương 32. Sát Lục Ma Đao – Thần Bí Huyết Đao phản ứng
Thành công lĩnh ngộ Sát Lục Chân Ý, không định dừng lại, Phạm Thiên linh thể hai tay cấp tốc kết ấn, đạo đạo thủ ấn tàn ảnh chớp động, sắc mặt biến đổi không thôi, bỗng chốc Nê Hoàn Cung ma vụ tràn ngập, sâm nhiêm sát khí bao phủ.
Hắn phảng phất như tiến vào ma quật, phía trên đỉnh đầu sát khí ngưng tụ biến hóa không ngừng, ma âm điên cuồng gào thét, nếu không phải linh thể vẫn duy trì thanh tỉnh, cục diện hoàn toàn nằm trong khống chế, rất khó để không nghĩ rằng, hắn lại một lần nữa nhập ma.
Vô biên vô tận sát khí bị hắn áp chế thu liễm bên trong thân thể đã từng ma hóa qua hắn thế nhưng hiện tại lại không làm gì được Phạm Thiên, bởi vì hắn đã lĩnh ngộ Sát Lục Chân Ý.
Bất quá, đây cũng là một tai họa ngầm, một khi Chân Ý của hắn không thể khống chế được sát khí của bản thân nữa, đó là lúc hắn sẽ lại một lần nhập ma. Suy cho cùng, sát khí của hắn không chỉ đến từ bên ngoài mà còn đến cả từ bên trong nội tâm của hắn.
“Hừ”. Hừ lạnh một tiếng, cố thủ bản tâm, Phạm Thiên thần sắc nghiêm túc, hai lòng bàn tay trên dưới hướng vào nhau, cả người tập trung cao độ bắt đầu quan tưởng hình và ý của Huyết Sắc Ma Đao nơi trung tâm hồ máu.
Không chỉ muốn chưởng khống sát khí của bản thân, biến nó thành thủ đoạn của mình, Phạm Thiên cũng đánh chủ ý với thanh Ma Đao kia. Hắn đang thiếu một thanh thuận tay v·ũ k·hí. Đao. Hắn rất ưa thích a.
Thời gian chậm rãi qua đi, một đạo huyết sát quang mang từng chút, từng chút một hội tụ giữa hai lòng bàn tay Phạm Thiên. Theo đạo quang mang này xuất hiện, bốn phía trên dưới sát khí sôi trào, như thường dân chứng kiến quân chủ, như tàn quân nhìn thấy thống lĩnh, lấy huyết sát quang mang làm chủ, vô biên sát khí bắt đầu hội tụ, kêu gọi kết nối dần dần dung luyện lại với nhau.
Đồng thời, Phạm Thiên có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong sát khí đủ loại hỗn loạn cảm xúc, phẫn hận, g·iết chóc, khủng bố… có sinh ra từ chính những kẻ c·hết dưới tay hắn, cũng có sinh ra từ mặt trái nội tâm của chính hắn.
Muốn đem những sát khí này dung luyện biến thành công cụ để mình sử dụng thật sự có chút gian nan. Tuy nhiên không quan hệ, hắn tuyệt không e ngại khó khăn, lấy Sát Lục Chân Ý làm cơ sở bắt đầu tiến hành quá trình dung luyện.
Từng giờ từng phút trôi đi, ngày lại ngày, đảo mắt mới đó đã qua bán nguyệt, không gian thức hải sát khí sôi trào ngày càng khủng bố, như phong bạo điên cuồng hướng về Phạm Thiên linh thể mãnh liệt mà đến. Nhưng tất cả đều bị Huyết quang trước người hắn tham lam thôn phệ, không ngừng áp súc, đem vô cùng sát khí ngưng tụ thành một đạo hư ảo sát lục chi đao.
Không phải ma hạch v·ũ k·hí, không phải kim, không phải mộc, càng không phải ngọc thạch cấu thành, nó không được luyện chế từ bất kỳ loại tài liệu nào mà do sát khí cùng chân ý ngưng tụ thành hình. Quỷ dị huyết sát, bên trên phảng phất có thể cảm nhận vô tận sát lục khí tức, đủ loại oan hồn kêu gào ầm ĩ. Một thanh Ma Đao hoàn toàn từ sát khí đúc thành, hắn mệnh danh là Sát Lục Ma Đao.
Vì Cầu đạo hắn không ngại g·iết người vô số, thậm chí hủy diệt thương sinh, để cho ban ngày trở thành đêm tối, để cho hắc ám giáng lâm đại địa nhưng tại sâu trong trái tim hắn vĩnh viễn có một khối quang minh cố thủ.
Sát Lục đại biểu cho g·iết chóc, hủy diệt, Ma là một loại thái độ, nó chú định băng lãnh lại chấp nhất. Sát Lục Ma Đao là thứ v·ũ k·hí công phạt quét sạch chướng ngại, cản trở trên con đường chứng đạo của hắn, nhưng nó cũng là thứ hộ đạo, bảo vệ thân nhân, bằng hữu của chính mình.
Sát Lục Ma Đao là bởi vì những lý niệm này mà ra đời.
Ma Đao thon dài, thân đao thon dài ưu mỹ, chuôi đao long văn bao phủ cấu kết với thân đao bằng long thủ, tạo hình không khác gì so với Huyết Đao trôi nổi tại trung tâm hồ máu, giống nhau tới từng chi tiết.
Phạm Thiên mở ra hai mắt, huyết quang che lấp, quanh thân lóe lên khủng bố sát lục khí tức làm cho người ta kinh hãi.
“Bá”. Nê Hoàn Cũng, Linh Thể một trảo liền đem trước người Ma Đao hư ảnh trực tiếp bắt vào trong tay, ánh mắt tinh quang sáng rực, trong lòng vui vẻ không thôi. Đáng tiếc chưa vui mừng được bao lâu, theo Sát Đao xuất hiện, phía trung tâm huyết hồ, tạo hình bá khí Huyết Đao bỗng nhiên “Ong.. Ong…” run rẩy lên. Huyết Sát Ma Ý giống như thực chất mang theo kinh khủng áp lực bao phủ toàn bộ cung điện. Phạm Thiên và Long Vũ trong chớp mắt cả người cứng nhắc, cái trán lấm tấm mồ hôi, trên cổ có cảm giác lưỡi hái tử thần kề bên, tính mệnh dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị chấm dứt.
Bất thình lình, không một dấu hiệu báo trước, thanh thần binh này dĩ nhiên động, huyết dịch bên trong huyết hồ cuộn trào mà lên, theo ma đao phản ứng mà cuốn lên sóng gió ngập trời.
Tinh thần căng thẳng cực độ, Phạm Thiên không biết đây là phúc hay họa, nhưng hắn biết nguyên nhân một loạt hiện tượng phản ứng này chắc chắn là vì thanh Sát Lục Ma Đao đang bị linh thể của hắn nắm trong tay kia. Nghĩ vậy, trong lòng buồn bực không thôi, hắn không nhịn được nhổ nước bọt thầm nói:
“Không phải đâu, bản vương cũng chỉ có mượn ngươi quan tưởng một chút”.
“Mặc dù đúng là có chút ý tưởng với ngươi, nhưng ta cũng chưa động thủ a”
“Đâu cần làm ra chiến trận lớn như vậy cơ chứ”.
Nhổ nước bọt về phần nhổ nước bọt, không thể ngồi chờ c·hết, đã Ma Đao khiến Huyết Đao cộng minh, vậy thì….
Trong đầu nảy ra một đạo ý tưởng, không chút chần chờ, Phạm Thiên lập tức điều khiển Sát Lục Ma Đao từ trong Nê Hoàn Cung đi ra.
“Oanh… Oanh… Oanh…”
Động tác của hắn làm cho Huyết Đao phản ứng càng thêm kịch liệt, hư không bị huyết sát chi lực trên thân đao chém ra vô số đạo vết cắt. Điều này khiến cho Phạm Thiên càng chắc chắn về suy đoán của mình.
“Phanh… Phanh… Phanh” Thanh âm như tiếng tim đập từ Huyết Đao vang vọng khắp cung điện nội bộ. Bỗng nhiên, Sát Lục Ma Đao thoát khỏi sự khống chế của Phạm Thiên, đột ngột lao thẳng đến Huyết Đao mà không chút động thái biểu hiện trước đó, tiếp theo một đạo cản trở cũng không có, liền dễ dàng tiến nhập vào bên trong thân Đao.
Hắn vội vàng ra sức cảm ứng, thử dẫn động Ma Đao thế nhưng không có, cái gì cũng không có. Phạm Thiên khóc không ra nước mắt, thật vất vả mới luyện ra một thanh dị bảo trấn thủ hồn hải, giờ không còn a.
“Uỳnh…” Huyết Đao lần nữa bất chợt chấn động nổ vang một tiếng, huyết sát năng lượng xung kích thổi bay Phạm Thiên, Long Vũ cùng tất cả huyết dịch tinh hoa tứ phía tạo thành một khoảng trống xung quanh thân đao, rồi lại đột ngột chìm vào yên nặng.
Một người một xà thân hình lăn lộn vài vòng, cũng may không có thương thế gì nghiêm trọng. Phạm Thiên ánh mắt âm trầm nhìn về hướng Huyết Đao. Vốn dĩ, hắn cho rằng nó chỉ là một thanh v·ũ k·hí, tùy thời có thể mang đi, nhưng hiện tại hắn b·ị đ·ánh mặt, thanh đao này rất không tầm thường.
“Nếu vậy, vì sao tên kia lại không lợi dụng nó xử lý mình, như thế liền rất đơn giản a, hơn nửa tỷ lệ thành công gần như là điều chắc chắn, khi đó hắn là b·ất t·ỉnh a”. Phạm Thiên lúc này thắc mắc không thôi.
Nhưng không cho hắn thời gian suy nghĩ, Huyết Đao quang mang đại phóng, bùng nổ vô thượng sát ý xé rách không gian nhằm hướng Phạm Thiên lao tới.
Thân thề thậm chí một chút phản ứng cũng không làm ra được, Phạm Thiên cả người như pho tượng sáp, đồng tử co rút nhìn chằm chằm mũi đạo gần như vô hạn tiếp xúc với mi tâm của mình.
Còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì “Vù” một cái, từ trong thân đao lao ra một đạo quang hoa tiến vào trong đầu Phạm Thiên. Huyết Đao lúc này cũng theo đó mà thu lại, dịu dàng ngoan ngoãn lơ lửng trước người Phạm Thiên.
Vội vàng trấn tĩnh, Phạm Thiên tâm thần chìm vào Nê Hoàn Cung tìm hiểu. Nhìn Sát Lục Ma Đao hiện tại, một bộ linh tính như hài tử hiếu động du tẩu khắp thức hải, xong lại lượn lờ quanh Linh Hồn thể của Phạm Thiên quyến luyến. Không dám khinh thị, hồn lực dũng động bao phủ lấy Ma Đao, thân đao hơi chút chấn động một cái nhưng rất nhanh để mặc Phạm Thiên rò xét, cả người truyền đến thân thiết, ỷ lại cảm xúc.
Nó đã coi Phạm Thiên thành người chí thân của mình.