Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Quyển 9 - Chương 11




Ngải Ân Hà dè dặt nói ra câu cuối cùng, mắt vẫn dõi theo từng phản ứng nhỏ trên mặt Trình Thiến Tây, khi cô ta nhìn thấy trong mắt Trình Thiến Tây hơi có chút xao động như cô ta mong muốn thì bên môi câu lên một nét cười.

Nhưng nét cười đó chỉ thoảng nhanh qua như tia chớp rồi biến mất không tăm tích, trên mặt Ngải Ân Hà nước mắt vẫn rơi như mưa ...

Trên mặt Trình Thiến Tây quả thật có chút xao động nhưng rất nhanh cũng biến mất, bà chỉ nhàn nhạt hỏi lại: 'Những chuyện này ... cháu làm sao biết?'

Tuy trong nội tâm bà đang dậy sóng, nghe những lời này, ngoài kinh ngạc còn có đau lòng nhưng lý trí của một người từng lăn lộn thương trường giữ cho bà sự tỉnh táo, vì sao chuyện này ngay cả bà cũng không nắm chắc là sẽ tra ra được mà cô gái này lại biết tường tận như vậy?

Chuyện này bảo bà không nghi ngờ sao được!

Ngải Ân Hà nghe bà hỏi câu này, trong mắt thoáng có vẻ chột dạ nhưng cô khéo léo che dấu bằng cách cúi xuống lấy từ trong túi xách ra một phần tư liệu đẩy đến trước mặt Trình Thiến Tây ...

'Đây là chứng cứ!'

Trong mắt Trình Thiến Tây thoáng qua một tia âm trầm, rõ ràng động tác của bà có chút trì trệ nhưng cuối cùng vẫn đưa tay mở phần văn kiện đó ra xem, chỉ vừa liếc mắt qua thì ánh mắt bà chợt trở nên sắc bé ...

'Cô dám tìm thám tử tư điều tra Cung thị?'

Ngải Ân Hà nghe vậy cũng không muốn giấu diễm nữa, cô cũng không muốn giải thích gì chỉ cố tình làm ra vẻ rầu rĩ nói: 'Bác gái, cháu biết cách làm này của cháu sẽ khiến bác càng ghét cháu hơn nhưng ... dù sao đây cũng là sự thực được điều tra ra, cháu cũng không thể dấu bác lâu hơn nữa.'

Trình Thiến Tây không nói gì, bà nhìn phần văn kiện trước mặt với ánh mắt phức tạp nhưng rất nhanh nụ cười đã nở trên môi bà ...

'Ân Hà, ta biết cháu không phải chỉ đến báo cho ta tin tức này đơn giản như vậy. Nói đi, cháu muốn gì?'

Dù sao bà cũng đã trải qua không ít sóng to gió lớn trên thương trường, đối với những chuyện này sao bà lại không nhận ra ý đồ của đối phương chứ. Ngải Ân Hà khó khăn thế nào mới lấy được phần tư liệu này, không thể nào hai tay dâng lên cho bà mà không có yêu cầu gì. Nhất định là cô ta có ý đồ gì mới làm như vậy!

Ngải Ân Hà nghe bà hỏi vậy cũng không tiếp tục dấu giếm nữa, cô ta nói m cách thẳng thắn dứt khoát: 'Bác gái, ngài quả nhiên rất sáng suốt. Nếu bác đã hỏi vậy thì cháu cũng xin nói thẳng, đầu tiên cháu muốn Cung thị khôi phục lại việc hợp tác với Ngải thị, tiếp đó ...'

Cô ta hơi ngừng lại, nhìn Trình Thiến Tây bằng ánh mắt nhiều ý nghĩa.

Trình Thiến Tây cũng lẳng lặng nhìn cô, bà biết, yêu cầu thứ hai mới là cái quan trọng hơn mà Ngải Ân Hà muốn có.

Ngải Ân Hà nhìn Trình Thiến Tây, cô ta không khỏi không khâm phục sự trấn tĩnh và bình thản của người phụ nữ trước mặt, thấy bà không có chút xao động nào, cô đành lên tiếng nói tiếp: 'Cháu muốn hai mươi phần trăm cổ phần của Cung thị mà bác đang nắm giữ!'

'Ta còn tưởng cháu muốn Quý Dương!' Bên môi Trình Thiến Tây nhếch lên một nụ cười trào phúng, bà nhàn nhạt nói.

Trong mắt Ngải Ân Hà xẹt qua một tia bi thương nhưng thoáng qua đã bị nét âm hiểm che lấp, tuy vẻ ngoài của cô thật đáng thương động lòng người nhưng giọng nói lại lạnh như băng.

'Cháu sẽ không cần thứ mà cháu không nắm chắc, cháu nghĩ lúc này bác gái giống như cháu. Bác bây giờ cũng không có cách nào khống chế con trai mình cho nên cháu sao lại phải tự đẩy mình vào ngõ cụt chứ? Chẳng bằng bây giờ cháu tranh thủ chút quyền lợi cho mình!'

Từng câu từng chữ của cô đều lộ rõ bản chất tham lam và mưu mô của mình.

'Ân Hà, cháu tính toán thật khéo. Nhưng cháu làm như vậy, ta có thể hiểu là cháu đang uy hiếp ta không?'

Trình Thiến Tây nhàn nhã tự tại nâng ly trà lên, thong dong nhấp một ngụm rồi mới chậm rãi nói.

'Bác gái rất thông minh nhạy bén, chắc chắn đã nhìn rõ tâm tư của cháu, nói "uy hiếp" hai chữ này thì quá mất tình cảm, cháu nghĩ nên gọi là "giao dịch" thì đúng hơn!'

Ngải Ân Hà mỉm cười, vẻ buồn bã vừa nãy trên mặt cô đã biến mất không dấu vết chỉ còn lại một nét thâm trầm.

Nụ cười trên môi Trình Thiến Tây dần biến mất, bà thong thả đặt lại tách trà xuống bàn, ánh mắt nghiêm lạnh nhìn cô, nói từng chữ một: 'Ta tin chắc là cháu cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý là ta sẽ không chấp nhận cuộc giao dịch này, đúng không?'

Ngải Ân Hà trước giờ là một cô gái thông minh, điểm này người vẫn luôn ở bên cạnh cô ta bao nhiêu năm qua là bà đương nhiên có thể nhìn ra, tuy bình thường cô ta biểu hiện ra ngoài rất ngoan ngoãn nhưng nhìn người vô số như Trình Thiến Tây biết rõ cô gái này rất mưu mô. Sở dĩ Trình Thiến Tây chấp nhận cô ta là vì bà cảm thấy đây cũng không phải một chuyện xấu, ngược lại, ngồi ở vị trí thiếu phu nhân của Cung gia, nhất định phải nhiều tâm cơ mới được!'

Không giống như Sầm Tử Tranh, về phương diện giao tế cô quá đơn thuần.

Ngải Ân Hà cũng không hề có ý muốn dấu giếm, cô thẳng thắn nói: 'Đúng vậy. Con của bác làm việc rất quyết tuyệt, lần này cháu cũng học theo anh ấy thôi. Bác gái thông minh như vậy, chắc cũng biết nếu như không đồng ý cuộc giao dịch này thì hậu quả sẽ thế nào!'

Trình Thiến Tây cười vẻ xem thường, 'Biết, ta đương nhiên biết. Nếu như ta trực tiếp cự tuyệt thì theo như cá tính của cháu, ta nghĩ ngày hôm sau giới truyền thông toàn thế giới đều biết sự tồn tại của phần tư liệu này. Cháu nhất định sẽ dùng giới truyền thông là công cụ đả kích Cung thị!'

'Ha ha ...'

Ngải Ân Hà cười vẻ trào phúng, sảng khoái nói: 'Đúng vậy. Bác gái đúng là bậc lão làng trong giới kinh doanh, nếu như bác đã phân tích một cách thấu triệt cái lợi và cái hại của chuyện này, cháu nghĩ bác cũng biết phải làm thế nào mới giữ được thanh danh của Cung thị!'

Cô ta dường như đã đưa ra tối hậu thư!

Một tia âm lãnh chợt dâng lên trong đáy mắt Trình Thiến Tây, bà lạnh lùng nói: 'Cô cho rằng với thế lực đã vươn ra khắp toàn cầu của Cung thị, những loại uy hiếp kiểu này đương nhiên đã giải quyết vô số. Cung thị nếu như dễ dàng bị đả kích như vậy không phải sớm đã bị xóa tên trên thương trường rồi sao?'

Vẻ lạnh nhạt trong lời nói và trên mặt bà mang theo một ý cảnh cáo rất rõ ràng.

Ngải Ân Hà vẫn bình thản nhún vai: 'Bác gái, bác và cháu đều là phụ nữ, nhất là bác, đương nhiên sẽ càng xem trọng mặt mũi, nếu như giới truyền thông biết chuyện của chồng bác, cũng chính là người sáng lập ra Cung thị trong lòng lại chứa đựng hình bóng của một người phụ nữ mà người đó lại là mẹ ruột con dâu mình, cũng chính là bà thông gia của mình. Chuyện này ... cháu nghĩ cũng không phải là một đả kích nhỏ đâu!'