Trước cửa nhà Anh
-Thui Khánh về đi ,không phải tiễn Anh đâu .-Anh
-ukm cũng được à mà mai Anh chờ Khánh đến đón rùi đến nhà Lâm rùi cùng đi với Khánh đến 1 nơi nhé .-Khánh
-ukm cũng được ,mà đi đâu vậy .-Anh
-bí mật ,thu ANh vào đi
-ukm bye nhá .-ANh nói rùi chạy vù vào nhà .Khánh nhìn nhỏ vào nhà rùi mới phóng đi với tâm trạng phơi phới
Tại nhà nó
-Sao em cứ đi đi lại lại thế ,ngồi im 1 chỗ cho chị nhờ ,chóng hết cả mặt .-na young
-Thui kệ em chị cứ vào ngủ trước đi .-nó nhăn mặt
-ukm cũng được vậy chị ngủ trước đây buồn ngủ quá à ,à mà này còn vết thương của em thì sao .-na young
-em ko sao ,chỉ vài vết thương ngoài da thui mà ,.-nó
-Ukm vậy ok .-na young nói rùi chạy tót đi
-ukm .-nó ngồi suy nghĩ vẩn vơ
“-Tên đó ko sao chứ nhỉ ,viên đạn lúc đỡ cho mình ..thui cứ đến xem hắn có sao ko”.-nó nói rùi vớ lấy cái áo choàng vào người rùi xuống ga lấy xe phóng đi
Phóng 1 lèo cũng đến được cổng nhà hắn ,đến gần nó gặp 1 bác sĩ đang đi ra
-Dạ cháu chào bác .-nó tiến lại hỏi chuyện vị bác sĩ đó
-ukm chào cô .-Bác sĩ
-Bác đến đây để …………-nó ngập ngừng
-Cô là ai vậy .-Bác sĩ
-cậu chủ nhà này bị thương nên gọi tui đến .mà cô là ai vậy .-bác sĩ
-Ukm à cháu là em gái ý mà .-nó
-Vậy sao …vạy cô vào khuyên cậu ấy băng bó vết thương vào ,tôi đã lấy viên đạn ra rồi nhưng cậu ấy ko cho tôi băng bó lại ,tôi sợ để lâu nhiễm trùng .-Bác sĩ
-Vâng cảm ơn bác sĩ .-nó
-ko có gì tôi đi trước .-bác sĩ nói rùi bước đi
Nó tiến lại gấn cái công bấm chuông
“king coong ……king coong .” .nó bấm chuông rùi đợi 1 lúc lâu ko thấy co bên trong phản ứng gì
“king coong ….king coong “ .-nó tiếp tục tra tấn cái chuông
-Ai mà lại đến giờ này vậy .-hắn từ trong đi ra trên tay cầm chai nước đang uống dở thì sặc hoàn toàn
-Á sao cô lại ở đây .-hắn
-Ngạc nhiên lắm sao .-nó
-à ko ,mà cô đến đây làm gì .-hắn
-hừ anh ko cho khách vào nhà à .-nó
-ukm mún vào cũng được nhưng ra là ko rễ đâu .-hắn nói xong thì nó cũng đi vào mất rùi đành ngậm ngùi đóng cửa rùi đi vào theo
-Anh lại thích nói dối quá nhỉ .-nhó an tọa trên ghế hỏi tội hắn
-thế mố thú vị chứ .-hắn cũng tiến lại phía sofa ngồi trước mặt nó
-………-nó ko nói gì chỉ đứng dậy tiến vào phía bếp tìm hộp sơ cưú vết thương
-Đừng nhìn tôi như vậy chứ .-nó bước ra
-cô định làm gì .-hắn
-Băng bó .-nó
-ko cần .-hắn
-đây là nhiệm vụ anh ko mún thì cũng phải đưa tay đây để tui hoàn thành nhiệm vụ .-nó chơi lại hắn cái vụ ở nhà đó
-được thui vậy thì tùy .-hắn nói rùi chìa tay ra cho nó toàn quyền sử lí
Sau 1 hồi sử lí thì cuối cùng nó cũng hoàn thành kiệt tác của mình .trên cánh tay của hắn bây giờ xuất hiện them 1 quả núi băng to đùng tròn xoe .Hắn nhìn mà ko biết là nó đang băng bó hay là nặn tuyết nữa
-này cô làm cái kiểu gì mà kì cụ vậy hả .-hắn
-Sao đẹp mà .-nó nhìn thành quả của mình
-đẹp cái đầu cô ý .-hắn bức súc
-thui đẹp ahy ko thì tôi cũng hoàn thành nhiệm vụ rùi …tui về đây .-nó nói rùi phi thẳng ra cửa định chuồn nhưng hắn nhanh chân chạy theo chặn lại
-Anh định làm gì .-nó
-Ko nghe lúc vào tôi nói gì à ,vào thì dễ nhưng ra được là cả 1 vấn đề đấy .-hắn cười nham hiểm
-Ko sợ về đây dù gì thì anh cũng đang bị thương tưởng đấu lại tôi sao .-nó tự đắc rùi dùng tay đẩy hắn ra ….nhưng ko thế
-cứ thử xem .-hắn
-anh ……-nó dùng hết sức đẩy rùi làm đủ mọi cách cũng ko thể lay hắn ra khỏi cái cửa được
-hehe cô chết chắc rùi .-hắn nói rùi kéo nó vào trong phòng của mình cốt cửa
-a ..anh định làm gì điên à để tui về mụn rùi .-nó cáu
-hừ tôi ko đùa đâu ……………….TÔI …………….ĐÃ ………………..YÊU ……………..EM …….MẤT………RỒI……..! .-