Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 850: Mỗi ngày làm một việc thiện, thế giới tốt đẹp biết bao




Mà lúc này, trong động phủ của Hoàng Sơn Chân Quân.

Cô dâu chờ gả Đậu Đậu đã thoát khỏi trạng thái một bãi, khôi phục lại bình thường.

Nhưng lúc này nó đang bị nhốt trong “phòng giam” ở nơi sâu nhất của động phủ. Nơi này có vô số tầng cấm chế, còn có Tàng Thiên Câu Chu Ly trông chừng ở bên ngoài. Cho dù Đậu Đậu có là cao thủ tuyệt đỉnh về phương diện bỏ nhà ra đi, cũng không tìm được phương pháp thoát khỏi nơi này trong thời gian ngắn.

Trong lúc nhàm chán, Đậu Đậu chỉ có thể chơi game đỡ buồn.

Bây giờ nó đang chơi một tựa game mới. Sau đó bà xã Sở Sở của nó trong game trước đó, chính là cô bé mới 17, 18 tuổi, nhìn qua rất đáng yêu ấy cũng chuyển qua cày game mới với nó.

Hôm nay, bà xã Sở Sở của nó trong game cũng đang online.

Vì vậy Đậu Đậu đi theo bà xã đánh phó bản, pk với người khác, còn mang người trong bang hội canh xác của kẻ địch.

Chơi gần nửa ngày, rốt cuộc tâm trạng buồn bực của Đậu Đậu cũng khá lên một chút.

Chơi mệt rồi thì nghỉ ngơi, trong lúc nghỉ ngơi, bà xã Sở Sở trong game mở chức năng chat voice.

Đậu Đậu dò hỏi:

- Sở Sở, lát nữa có chơi tiếp không?

- Hôm nay không được, lát nữa em phải out rồi. Đúng rồi Đậu Đậu~ nói anh nghe chuyện này nè, sắp đi học rồi, một năm tiếp theo em phải chuẩn bị thi đại học. Đến lúc đó thời gian online chơi game có thể sẽ giảm đi rất nhiều.

Thanh âm nũng nịu của tiểu mỹ nhân truyền tới, tên acc của Đậu Đậu trong game mới cũng gọi là Đậu Đậu.

- Ha ha ha ha, phải lấy việc học làm đầu, anh hiểu được mà.

Đậu Đậu trả lời.

Chỉ là trong lòng nó vẫn có chút luyến tiếc.

Mấy tháng nay, bà xã Sở Sở trên mạng vẫn luôn làm bạn chơi game, đánh phó bản, đi pk với người khác với nó. Nếu một năm tiếp theo, trong game thiếu đi đối phương... thế thì game cũng không còn thú vị nữa.

Lúc này, tiểu cô nương lại nói:

- À Đậu Đậu này, bộ phim Trận Chiến Mạt Pháp mà anh đóng xem hay lắm đó, em đi ra rạp xem rồi. Mặc dù anh diễn vai đại nhân vật phản diện Cao Thăng sư huynh, nhưng em vẫn thấy anh rất đẹp trai!

Mắt chó của Đậu Đậu bỗng ươn ướt. Xin lỗi nhé, ta không đóng vai Cao Thăng sư huynh, hơn nữa “Tối Duyệt Cư Sĩ” đại nhân vật phản diện chân chính trong phim sẽ khóc đó.

Nhưng giờ nói đến nó mới nhớ, suýt chút nữa là quên mất rồi. Vào lần đầu tiên bà xã Sở Sở gọi video chat cho nó, nó đã kéo Tống Thư Hàng tới để làm thế thân, sợ rằng tiểu cô nương này đã lầm tưởng Tống Thư Hàng là nó rồi.

Vì vậy Đậu Đậu trả lời:

- Đương nhiên rồi, bất kể ông xã của em diễn vai gì cũng sẽ sáng chói giống như trăng sáng trong bầu trời đêm vậy, không thể nào mà che giấu được. À bà xã này, em thấy con sủng vật địa ngục ma khuyển của đại nhân vật phản diện thế nào? Có ngầu không?

- Ô, chính là con chó lớn mười đầu đó hả? Nhìn hơi đáng sợ. Nhưng cuối cùng mười đầu của nó đều bị con Thôn Thiên miêu kia xử đẹp, nên em lại thấy nó hơi tội nghiệp.

Sở Sở tiểu cô nương trả lời.

Đậu Đậu thở dài ảo não, không hiểu sao lại thấy có chút đau lòng.

- Đúng rồi, Đậu Đậu, lần trước chat với anh, anh có nói mình là sinh viên đại học đúng không? Bây giờ anh tốt nghiệp chưa? Anh học trường đại học nào vậy?

Tiểu cô nương cố lấy dũng khí hỏi.

Đậu Đậu nghe mà đần mặt ra, nó cũng quên mất là mình đã nói chuyện này với bà xã Sở Sở lúc nào. Có thể là chat trong lúc đánh quái, vô tình để lộ ra chuyện Tống Thư Hàng là sinh viên đại học chăng?

Ưm... bây giờ mình nên nói với bà xã là Tống Thư Hàng ở khu đại học Giang Nam, hay là thực tập sinh nhỉ?

Đậu xanh!

Không được!

Sao nó có thể để bà xã thân ái tới khu đại học Giang Nam được chứ? Lỡ cô ấy gặp được Thư Hàng thì phải làm sao bây giờ?

Đến lúc đó lỡ may bà xã gặp được Tống Thư Hàng thật, ngộ nhận đối phương chính là ông xã Đậu Đậu trên mạng rồi rơi vào lưới tình với người ta, thế chẳng phải là nó may áo cười không công cho Tống Thư Hàng sao?

Vì vậy Đậu Đậu trả lời:

- Thật ra ông xã của em đã tốt nghiệp đại học rồi.

- Vậy ạ, tiếc ghê, em còn định cố gắng thi đậu cùng trường đại học với Đậu Đậu, sau đó đi gặp anh nữa chứ!

Tiểu cô nương thất vọng nói.

Đậu Đậu lè lưỡi thở phào... định mệnh, nguy hiểm thật. Nha đầu này còn muốn thi vào cũng trường đại học, sau đó gặp nhau ngoài đời nữa chứ! Cũng may bản gâu gâu cơ trí, thoát được một kiếp.

Ngay lúc Đậu Đậu chuẩn bị an ủi tiểu cô nương, cửa nhà giam đột nhiên bị người đẩy ra.

- Đậu Đậu, lại đang chơi game đấy à?

Chu Ly mỉm cười, lên tiếng nói. Chu Ly thân là đội trưởng của tiểu đội chuyên chùi mông thay Đậu Đậu mỗi khi nó bỏ nhà ra đi, khi biết tin Đậu Đậu tự tìm đường chết, hoàn toàn chọc giận Hoàng Sơn Chân Quân, bây giờ chân quân đang chuẩn bị gả Đậu Đậu ra ngoài, đêm đó Chu Ly cùng bạn bè vui vẻ uống một trận say mèm.

Đậu Đậu nhìn Chu Ly, hừ lạnh một tiếng.

- Đúng rồi, Đậu Đậu, ta mang áo cưới đến cho ngươi này. Đây là chân quân đặc biệt chuẩn bị cho ngươi đó, có đến mấy chục kiểu dáng, ngươi chọn một mẫu thích hợp đi. Chân quân nói qua, nhất định phải gả ngươi đi thật vẻ vang, thật rình rang.

Chu Ly mỉm cười nói.

Đậu Đậu:

-...

Lúc này, trong máy vi tính bỗng truyền ra thanh âm kinh ngạc của Sở Sở tiểu cô nương:

- Áo cưới? Đậu Đậu? Lấy chồng?

Đậu Đậu cả kinh.

Chết rồi! Lúc tên Chu Ly ngu ngốc này vào nhà, mình quên tắt chat voice! Bà xã Sở Sở của mình trên mạng nghe hết những lời Chu Ly nói rồi!

Làm sao bây giờ? Phải giải thích thế nào với bà xã đây?

Một hồi lâu sau, Sở Sở tiểu cô nương hỏi:

- Đậu Đậu... anh sắp kết hôn rồi hả?

- Ôi chao ôi có đâu nào, ông xã em sẽ không dễ dàng đâm đầu vào chỗ chết vậy đâu! Muốn ép anh kết hôn à? Đừng có hòng!

Đậu Đậu nghiến răng nghiến lợi nói.

Sở Sở tiểu cô nương lại trầm mặc hồi lâu, sau đó lại hỏi:

- Đậu Đậu... anh là con gái hả?

Bởi vì cô nghe được, Đậu Đậu sẽ mặc áo cưới gả cho người ta.

- Ôi chao ôi có đâu nào, làm sao có thể, anh là đàn ông đích thực đấy. Áo cưới gì chứ, chỉ là một đống đồ tấu hài thôi à. Nhưng anh sẽ không khuất phục đâu, cùng lắm thì bỏ nhà ra đi thôi!

Đậu Đậu cắn răng nói.

Chu Ly đứng ở một bên cười nhạt.

- Phù~

Phía đối diện, Sở Sở tiểu cô nương thở phào nhẹ nhõm.

Ngay lúc này, Chu Ly chơi ác nói:

- Bây giờ Đậu Đậu ngươi vẫn là giống đực, nhưng chẳng bao lâu nữa Đậu Đậu ngươi sẽ không còn là giống đực nữa rồi, muah ha ha ha.

Lúc nói ra những lời, Chu Ly cảm thấy sảng khoái vô cùng, một loại sảng khoái có tên là khoái cảm trả thù!

Đậu Đậu:

-...

Sở Sở tiểu cô nương nhất thời lo lắng nói:

- Đậu Đậu, bây giờ anh có gặp nguy hiểm gì không? Lẽ nào bọn họ muốn bắt anh phẫu thuật chuyển giới à? Có cần em báo cảnh sát không?

- Không có chuyện gì đâu, yên tâm đi, anh không gặp nguy hiểm gì hết.

Đậu Đậu quay đầu về phía Chu Ly cả giận nói:

- Tên Chu Ly khốn kiếp nhà ngươi, ta cắn chết ngươi!

- Ha ha ha ha.

Chu Ly khẽ mỉm cười, hắn thả áo cưới đặc chế trong tay xuống, sau đó xoay người ra khỏi nhà giam.

Nhưng trước khi rời đi, Chu Ly đột nhiên xoay người lớn tiếng nói:

- À, quên nói một chuyện. Tiểu cô nương, em muốn biết manh mối về Cao Thăng sư huynh không? Nếu như muốn biết thì đến khu đại học Giang Nam, đến đó rồi em sẽ biết thôi!

Giúp người làm niềm vui là gội rễ của niềm vui! Mỗi ngày làm một việc thiện, ngươi sẽ thấy thế giới thật tốt đẹp biết bao.

- Gâu gâu!

Đậu Đậu chợt biến thành hình thái cao hơn hai thước, xông tới cắn một phát vào đầu Chu Ly.

Máu tươi từ trên đầu Chu Ly chảy xuống.

Nhưng trên mặt Chu Ly lại lộ ra nụ cười thỏa mãn quỷ dị.

Tiểu cô nương, không cần cám ơn ta, ta tên là Chu Lôi Phong.

Chờ Đậu Đậu không cam lòng nhả đầu ra, Chu Ly che vết thương trên đầu, mang theo vẻ mặt thắng lợi ra khỏi nhà giam.

Lúc này, Sở Sở tiểu cô nương dùng thanh âm kiên định nói:

- Đậu Đậu, mặc dù không biết bên anh đã xảy ra chuyện gì nhưng em sẽ cố gắng! Em nhất định sẽ thi đậu vào đại học Giang Nam! Đậu Đậu, em nhất định sẽ tìm được anh!

- Chờ chút, trước hết hãy nghe anh giải thích đã.

Đậu Đậu kêu lên.

Nhưng là... bà xã Sở Sở của nó đã out mất rồi.

Đậu Đậu khóc không ra nước mắt.

Sau khi suy nghĩ một chút, Đậu Đậu nhanh chóng đăng nhập vào nick chat của mình, gọi chat voice ngay cho Tống Thư Hàng!

Nó nghĩ cần phải cảnh báo cho Tống Thư Hàng một tiếng.

Mà lúc này, trong nhà Tống Thư Hàng.

Sau khi Hoàng Sơn Chân Quân nhảy cửa sổ rời đi, người bắt yêu trẻ tuổi hỏi:

- Thư Sơn Áp Lực Đại, khi nào chúng ta đi khu Giang Nam vậy?

- Ăn xong cơm tối rồi đi.

Tống Thư Hàng trả lời.

Người bắt yêu nói:

- Được, vậy thì buổi tối đi, để ta nhìn xem còn vé tàu cao tốc buổi tối không.

- Không cần không cần, tàu cao tốc quá chậm, đến lúc đó Diệp Tư mang chúng ta bay qua cho nhanh.

Tống Thư Hàng đáp.

Đang nói chuyện, điện thoại của hắn bỗng reo lên.

Hắn lấy điện thoại ra, vừa mở ra đã thấy Đậu Đậu dùng phần mềm chat voice gọi cho hắn.

Tống Thư Hàng nhận cuộc gọi:

- A lô, Đậu Đậu đấy à, tìm ta có chuyện gì không? Đúng rồi, trước hết phải chúc phúc cho Đậu Đậu nhỉ, chúc mừng ngươi sắp gả cho người ta nhé.

- Gâu gâu, cẩn thận bổn đại gia cắn ngươi đấy!

Đậu Đậu cả giận nói.

- Ha ha ha. Được rồi, trở lại chuyện chính, tìm ta chi vậy?

Tống Thư Hàng hỏi.

- Ta nói cho ngươi biết, sang năm khi ở đại học Giang Nam, ngươi không được phép đi cua Sở Sở của ta!

Đậu Đậu nghiêm túc nói.

- Ơ?

Trong đầu Tống Thư Hàng lập tức nhớ tới Sở Sở cô nương mặc váy tơ tằm màu đen của Sở gia, hình như bây giờ vị cô nương kia đang ở Bích Thủy Các chăm sóc Lý Âm Trúc mà?

- Tóm lại, không cho phép ngươi cua Sở Sở của ta. Nếu không cho dù ta có bị Hoàng Sơn Chân Quân biến thành chó cái thì ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu. Gâu gâu! Nhớ đấy, tạm biệt!

Đậu Đậu tức giận cúp điện thoại.

Tống Thư Hàng: o_o

Toàn nói vớ vẩn gì thế này!

Tống Thư Hàng cất điện thoại di động vào, Đậu Đậu nổi điên gì thế không biết?

Trong lúc đang suy tư, điện thoại của hắn lại vang lên.

Vì vậy Tống Thư Hàng lại một lần nữa lấy điện thoại di động ra, lần này là Bạch Tôn Giả gọi tới.

- Thư Hàng, bây giờ ngươi đang ở đâu thế? Thành phố Văn Châu hay là khu Giang Nam?

Bạch Tôn Giả hỏi.

- Vẫn còn ở thành phố Văn Châu, buổi tối lên đường đi khu Giang Nam. Còn Bạch tiền bối ngài thế nào rồi? Ngài đã thả Tam Lãng tiền bối cùng với Lưu Kiếm Nhất sư huynh ra khỏi bí cảnh chậm chạp chưa?

Tống Thư Hàng hỏi.

- Ừ, ta thả hai tên đó ra rồi, nhưng tên Lưu Kiếm Nhất kia hơi lạ. Cứ đòi ở trong bí cảnh chậm chạp, kêu khóc không chịu đi ra, còn Tam Lãng đạo hữu thì lại kêu khóc muốn đi ra. Hai người này thật quái lạ. Vì vậy ta dùng phi kiếm dùng một lần mang hai người bọn họ về Linh Điệp Đảo để cho Linh Điệp đạo hữu tự xử. Đúng rồi, Thư Hàng ngươi biết chuyện Linh Điệp đạo hữu muốn đầu tư quay phim chưa?

Bạch Tôn Giả đáp.