Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 833: Ba Tống: Gần đây ánh mắt hàng xóm nhìn mình có hơi lạ




Bảy giờ tối ngày 25.

Tống Thư Hàng ngồi trên xe lửa trở về thành phố Văn Châu, sau chừng 9 tiếng đồng hồ mới có thể về đến nhà. Vì vậy khi đến nơi chắc là rạng sáng.

Lần này trở về Văn Châu chỉ có một thân một mình Tống Thư Hàng.

Tô Thị A Thập Lục sắp độ kiếp nên đương nhiên sẽ không cùng Tống Thư Hàng về Văn Châu chơi.

Bạch Tôn Giả đi bí cảnh chậm chạp tìm Cuồng Đao Tam Lãng và Lưu Kiếm Nhất nên bảo Tống Thư Hàng trực tiếp chờ hắn ở Văn Châu.

Bắc Hà Tán Nhân thì đi Tử Cấm thành… sắp tới thời gian ước chiến với Đồng Quái Tiên Sư, hắn muốn đến đó trước để ngắm nghía chút ít. Thuận tiện bế quan ổn định cảnh giới, hắn đã chuẩn bị xong xuôi ‘Hổ Khu Nhất Chấn’ cho trận chiến trên đỉnh Tử Cấm khiến tên thầy bói dỏm kia quỳ xuống trước mặt hắn khóc rống cầu xin tha thứ.

Những tiền bối khác trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng đều có chuyện của mình. Đừng thấy bọn họ lúc nào cũng rảnh rang tán dóc trong nhóm, trên thực tế mỗi vị đạo hữu đều rất bận rộn, thời gian bọn họ tán dóc đều rút ra từ ‘tranh thủ trong lúc bận bịu’!

Kỳ thật lúc đầu Dược Sư dự định bớt thời giờ dạy bảo Tống Thư Hàng luyện chế mấy loại đan dịch thú vị.

Đây là chuyện hắn đã đáp ứng từ những ngày đầu gặp Tống Thư Hàng.

Rất nhiều năm trước Dược Sư đã thiết lập một con đường kiếm tiến. Có điều hắn không phải vì tiền tài thế tục mà là vì hàng năm đều có thể đạt được hơn hai mươi loại dược liệu đặc thù dưới biển sâu dùng để nghiên cứu luyện đan từ trong tay đối phương.

Chẳng qua hiện tại Dược Sư đã dần không cần dùng đến con đường này nữa.

Hai mươi vị dược liệu dưới biển sâu kia Dược Sư đã để dành được rất nhiều. Mà tiền trong thế tục, Dược Sư cũng không biết mình đã tích trữ được bao nhiêu.

Vì vậy, lúc trước Dược Sư có ý định giao ‘con đường’ này cho Tống Thư Hàng. Hắn nghĩ sau khi Tống Thư Hàng hoàn thành ‘trăm ngày trúc cơ’ rồi học phương pháp luyện chế nước thuốc thú vị này, sau đó thu hoạch hai mươi loại dược liệu kia và tiền tài thế tục từ trong tay đối phương.

Lúc ấy Dược Sư đã giao hẹn với Tống Thư Hàng, tiền tài lấy được sẽ chia hắn bốn phần, sáu phần còn lại thuộc về Tống Thư Hàng.

Tống Thư Hàng vừa mới bước vào thế giới tu chân, hẳn là vẫn còn nhu cầu về tiền tài thế tục.

Có điều lúc đầu đánh chết Dược Sư cũng không nghĩ tới cảnh giới tu chân của Tống Thư Hàng lại ‘đột nhiên tăng mạnh’. Giờ mới được bao tháng đâu mà đã có tu vi tam phẩm mạch thứ hai Nguyệt Âm mạch rồi!

Có điều… Dược Sư và Giang Tử Yên cô nương vừa kết hôn xong nên đã vui vẻ đi hưởng tuần trăng mật.

Rõ ràng trước khi kết hôn, Dược Sư và Giang Tử Yên gần như một tấc không rời, dính nhau như sam, tuần trăng mật này thật sự cần thiết sao?

Nhưng mà… Dược Sư dự định đặt điểm cuối cuộc hành trình trăng mật của mình và Giang Tử Yên ở khu Giang Nam. Ở đó sẽ tranh thủ chỉ bảo Tống Thư Hàng phương pháp luyện chế mấy vị đan dịch đặc thù kia, cũng chuyển giao ‘con đường kiếm tiền’ mà mình thiết lập luôn.

Trừ điều đó ra, Hoàng Sơn Chân Quân tỏ ý sắp tới có thể hắn sẽ đến thành phố Văn Châu một chuyến, cũng tỏ ý nếu có cơ hội thì sẽ gặp Tống Thư Hàng ở Văn Châu.

Lúc Tống Thư Hàng tò mò hỏi Hoàng Sơn Chân Quân đi Văn Châu có chuyện gì, Hoàng Sơn Chân Quân chỉ cười thần bí mà không trả lời.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Lúc này ở trong nhà Tống Thư Hàng trên đường Bạch Kình, thành phố Văn Châu.

Vân Vụ Đạo Trưởng dùng tên giả Lý Vân lại tới nhà làm khách lần nữa. Hai tháng này, từ sau khi hắn dọn đến cạnh nhà Tống Thư Hàng thì thường xuyên chạy tới một lần.

Hiện tại quan hệ giữa ba Tống và mẹ Tống với Vân Vụ Đạo Trưởng đã cực kỳ tốt đẹp. Sắp trở thành tri kỷ không có gì giấu nhau luôn rồi!

Hôm nay cuối cùng Vân Vụ Đạo Trưởng cũng nhận được một tin tức tốt từ trong miệng mẹ Tống.

Tống Thư Hàng dạo chơi bên ngoài suốt cả kỳ nghỉ hè rốt cuộc hôm nay đã sắp về rồi!

Vân Vụ Đạo Trưởng cảm giác hốc mắt mình có hơi ẩm ướt… Chờ mất nửa tháng trởi đó, tiểu tử Tống Thư Hàng này rốt cuộc cũng đã về.

Hắn cảm thấy mình sắp không chịu đựng nỗi nữa rồi.

Nửa tháng trước, Vân Vụ Đạo Nhân liên hệ với Không Không Đạo Môn một lần nữa, vả lại còn tranh thủ trở về Không Không Đạo Môn thu hồi một đống tài nguyên dùng để cung cấp cho tu luyện.

Trong lòng Vân Vụ Đạo Nhân quyết định, nếu như cuối tháng này mà Tống Thư Hàng vẫn chưa trở lại thì hắn sẽ từ bỏ luôn ý niệm ‘ăn ké’ Ngộ Đạo Thạch trong đầu, trở về Không Không Đạo Môn của mình chăm chỉ tu luyện.

May mà Tống Thư Hàng rốt cuộc đã trở về.

Chờ sau khi tiểu tử này trở về, nhất định phải để hắn cảm tạ mình mới được! Vân Vụ Đạo Trưởng thầm nghĩ trong lòng, bởi vì trong thời gian nửa tháng trở thành hàng xóm của nhà Tống Thư Hàng, hắn đã lặng lẽ ngăn cản một đợt tai nạn giúp nhà Tống Thư Hàng.

Tỷ như, đã từng có một con rối kim loại hình nhện bò vào ẩn núp trong nhà Tống Thư Hàng, Vân Vụ Đạo Trưởng đã lặng lẽ tháo hết toàn bộ chân của con nhện kim loại kia.

Đến lúc đó Tống Thư Hàng tiểu hữu tuyệt đối sẽ không từ chối việc cho mình ăn ké Ngộ Đạo Thạch.

Sau đó, Vân Vụ Đạo Trưởng mở di động ra đăng một status trong vòng bạn bè của mình.

Tiêu đề: [Tròn nửa tháng trời trôi qua, ta vẫn kiên trì làm khách ở nhà vị tiểu hữu kia, thuận tiện ăn ké chút điểm kinh nghiệm. Đáng tiếc vị tiểu hữu kia luôn không trở về. Khó chịu, muốn khóc. Ngày hôm nay, rốt cuộc vị tiểu hữu này cũng sắp trở về rồi, vui quá đi thôi.]

Kèm theo: [Hai tấm hình Vân Vụ Đạo Trưởng vui vẻ selfie]

Địa điểm tin tức: Đường Bạch Kình thành phố Văn Châu.

Sau khi post lên… trong nháy mắt có trên trăm người ấn like.

Sau đó có vô số bạn tốt bắt đầu bình luận.

Lầu 1: Đạo Trưởng ngươi rốt cuộc cũng đợi được vị tiểu hữu thần kì kia về rồi à? Vị tiểu hữu kia rốt cuộc là thần thánh phương nào thế, chờ mong đạo trưởng thuận lợi cọ kinh nghiệm, sau đó thần công đại thành!

Lầu 2: Chúc mừng Đạo Trưởng, rốt cuộc được đền bù ước nguyện!



Lầu 30: Đạo Trưởng, hôm nay tâm tình tốt như thế, vậy dạy bọn ta mấy chiêu tuyệt học dưỡng sinh nữa được không? Bộ ‘Dưỡng Sinh Dinh Dưỡng Học’ ngươi dạy lần trước quá tuyệt vời, ta ăn theo bài thuốc đó mấy tháng liền thì cảm giác toàn thân có sức lực, càng men lì hơn.



Lầu 60: Chúc mừng Đạo Trưởng, Đạo Trưởng không khó chịu, Đạo Trưởng đừng khóc, dũng cảm đứng lên nào.



Bình luận trong nháy mắt đã đạt tới trên trăm lầu.

Vân Vụ Đạo Trưởng hài lòng cất di động của mình đi rồi thoải mái nhấp một hớp trà.

Từ sau khi phá phong ấn ra ngoài, hắn lập tức vứt bỏ phần mềm chat mình đã dùng trong thời gian bị trấn áp năm đó, mặc dù fan của tài khoản Vân Vụ Đạo Trưởng trong phần mềm chat kia cực đông, mỗi khi post một status đều có gần hơn ba trăm người bình luận cổ vũ, hơn ngàn người ấn like.

Nhưng Vân Vụ Đạo Trưởng phát hiện tài khoản trong phần mềm chat kia có vấn đề, bên trong có âm mưu của Hoàng Sơn Chân Quân.

Vì vậy… sau khi phá phong ấn ra ngoài rồi trở thành hàng xóm nhà Tống Thư Hàng, hắn bèn đổi một cái điện thoại mới, còn đổi phần mềm chat cũ thành một cái khác đang được lưu hành nhất trên thị trường.

Lúc vừa đổi sang phần mềm này, fan của Vân Vụ Đạo Trưởng rất ít. Mỗi khi post một status thì người ấn like lác đác không có mấy, bạn bè cũng không được mấy ai.

Nhưng từ khi Vân Vụ Đạo Trưởng nỗ lực kiên trì post một ít ‘Dưỡng Sinh Dinh Dưỡng Học’, post một vài chuyện xưa thần kỳ mang tên [Bút ký mạo hiểm của Lý Vân đạo trưởng] vân vân và mây mây… trong nửa tháng trời.

Rốt cuộc hắn lại tích lũy được rất nhiều fan.

Hiện tại một status của hắn được post lên, dù là tin tức bình thường thì trong nháy mắt đã có mấy trăm người ấn like, bình luận.

Điều này khiến Vân Vụ Đạo Trưởng rất là thỏa mãn.

Hắn rất hưởng thụ loại cảm giác này.



Sau khi biết được tin tức của Tống Thư Hàng, ngoại trừ hàng xóm tốt thế kỷ mới là Vân Vụ Đạo Trưởng rất vui vẻ ra… một nhà hàng xóm khác của Tống Thư Hàng cũng rất vui vẻ.

Một hàng xóm khác của Tống Thư Hàng là người nước ngoài, Joseph tiên sinh.

Sau khi Joseph dọn đến làm hàng xóm của Tống Thư Hàng thì cũng thường xuyên tới nhà làm khách. Hơn nữa trong mắt Joseph, ‘công pháp’ của sư phụ Tống Thư Hàng chính là gia truyền. Cho nên hắn tin chắc rằng trong hai người ba Tống hoặc mẹ Tống ắt có một vị là cao thủ tuyệt thế.

Joseph đã từng âm thầm thăm dò, đáng tiếc bất kể là ba Tống hay là mẹ Tống đều không đáp lại hắn.

Thế nhưng sau khi Joseph làm khách ở nhà Tống Thư Hàng thì càng kiên định ý niệm nhà Tống Thư Hàng là ‘võ lâm thế gia’ trong đầu.

Bởi vì mỗi lần sau khi đến nhà Tống Thư Hàng làm khách rồi uống trà, hắn đều cảm thấy tinh thần sảng khoái, tai thính mắt tinh, đầu óc càng được vây trong một loại trạng thái ‘giác ngộ’! Hơn nữa mỗi lần sau khi uống trà xong, hắn lập tức cảm thấy thân thể của mình như được tẩy rửa qua một lần vậy!

Trừ điều đó ra, sau khi Joseph có quan hệ càng ngày càng tốt với ba Tống thì còn được ba Tống bắt ở lại ăn vài bữa cơm.

Thức ăn trên bàn thoạt nhìn cũng không có chỗ đặc thù gì… Thế nhưng cơm kia vừa được bưng lên, mỗi một hạt cơm đều óng ánh trong suốt, hạt tròn chắc mẩy, càng tản ra mùi thơm mê người.

Sau khi ăn xong một bữa cơm, Joseph cảm giác toàn thân mình đều tràn đầy lực lượng! Quả thực còn khoa trương hơn cả việc ăn mấy miếng nhân sâm trăm năm nữa!

Mỗi lần sau khi ăn cơm xong ở nhà Tống Thư Hàng rồi trở về nhà mình thì Joseph sẽ gấp rút tu luyện võ học tuyệt thế mà sư phụ Tống Thư Hàng truyền thụ cho.

Sau khi phạch phạch phạch phạch hoàn thành hai mươi mấy lần bộ ‘Thời Đại Vẫy Gọi’, Joseph lập tức cảm giác được thể chất của mình lại mạnh mẽ hơn nhiều!

Cơm tẻ kia tuyệt đối không phải cơm tẻ bình thường! Nói không chừng đó chính là một loại ‘dược thiện’ được ‘võ lâm thế gia’ Hoa Hạ đặc biệt điều chế cho việc tập võ!

Cho nên sau khi ăn xong mới có thể cảm thấy đại bổ như vừa gặm nhân sâm!

Sau khi ăn chực vài bữa cơm ở nhà Tống Thư Hàng… ba Tống cảm giác ánh mắt Joseph tiên sinh nhìn hắn càng ngày càng lạ. Ánh mắt kia cứ như đang nhìn ‘đại nhân vật’ khiến ba Tống rất ư là mất tự nhiên.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Tống Thư Hàng ngồi trên xe lửa nhìn ra phong cảnh không ngừng lướt qua ngoài cửa sổ.

Lúc này dáng người Tống Thư Hàng đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Dược lực của Long Ma dược tề đã được hắn hấp thu xong xuôi, hiện tại thể chất của hắn đã nằm trong trạng thái tu sĩ tam phẩm đỉnh phong.

- Chậm quá đi.

Tống Thư Hàng lẩm bẩm nói, tốc độ chiếc xe lửa này đúng là chậm như rùa nếu so với phi kiếm.

Tứ phẩm, lúc nào bản thân mới có thể tấn thăng lên cảnh giới tứ phẩm đây?

Đến lúc đó có thể ngự kiếm phi hành… à không đúng, là ngự đao phi hành chứ.

Tống Thư Hàng sờ bao cổ tay trên tay mình.

Trong bao cổ tay cất giấu một chiếc vòng tay, đó là trang bị không gian mà Bạch Tôn Giả cho hắn mượn, bên trong có không gian rộng một trăm mét vuông với chiều cao mười mét. Trong toàn bộ không gian chất đầy linh thạch bát phẩm và cửu phẩm.

Hơn nữa trên vòng tay còn có trận pháp mà Bạch Tôn Giả phụ thêm vào để che giấu khí tức của nó, khiến nó thoạt nhìn không có chút linh khí nào tựa như vòng tay thông thường vậy. Như vậy có thể hạn chế tối đa việc Tống Thư Hàng bị tu sĩ tà đạo thấy hơi tiền nổi máu tham mà ra tay cướp đoạt.

Nếu như đến lúc đó, hành trình đến cấm địa không tìm được phương pháp chữa trị hàn bệnh cho Lý Âm Trúc thì chỉ đành đặt hy vọng lên người vị ‘cái gì cũng có bán’ kia.