Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 794: Bảo Tàng Số 3453 Của Bạch Tiền Bối




Người từng nhìn thấy dung mạo của Bạch Tôn Giả thì hầu như không thể nào quên hắn được. Vì vậy, mẹ Tống liếc mắt một cái thì lập tức nhận ra diễn viên chính của bộ phim này chính là Tống Bạch lần trước tới nhà bọn họ làm khách.

- Thằng nhóc Thư Hàng này, nó không nói gì về bộ phim sắp quay hết, chỉ nói nó với vài người bạn cùng sở thích quay chơi thôi mà? Sao lại biến thành bộ phim được đầu tư lớn như thế nhỉ? Còn là do đạo diễn Jacob làm đạo diễn nữa chứ?

Ba Tống nhìn chằm chằm hình ảnh trên ti vi rồi hoài nghi, không biết có phải mình chưa tỉnh ngủ hay không nữa?

Trailer phim bắt đầu chiếu, hình ảnh đầu tiên lên sàn chính là Cao Thăng sư huynh do Tống Thư Hàng thủ vai đang không ngừng hành hạ và treo nhân vật chính Lăng Dạ lên đánh.

Thằng nhóc Thư Hàng này thế mà xuống tay cho đành!!

Sau khi trailer phim chiếu xong…

Mẹ Tống đanh mặt nói:

- Cha nó à, hay là chúng ta đoạn tuyệt quan hệ với con trai nhé?

- Được, tôi lập tức gọi điện thoại cho nó.

Ba Tống trêu lại, không ngờ Thư Hàng lại đóng vai phản diện trong bộ phim này, thú vị phết.

- Không cần, để tôi gửi tin nhắn cho nó.

Mẹ Tống vừa dứt lời thì lấy di động ra rồi nhanh chóng gửi một tin nhắn ngắn cho con trai.



Công ty trách nhiệm hữu hạn sản xuất phim truyền hình và điện ảnh Hoàng Sơn.

Tống Thư Hàng thức dậy, làm vệ sinh cá nhân xong xuôi thì đứng trước gương ngắm nghía dáng người của mình. Hiệu quả của Nho Gia Kim Cương Thân rất mạnh, hình thể khổng lồ của hắn đã rút nhỏ đi một vòng.

Cứ vậy, mỗi ngày trước khi đi ngủ thì tu luyện Nho Gia Kim Cương Thân một lần, tối đa một tuần lễ là hình thể của hắn sẽ có thể khôi phục như lúc ban đầu.

Đây là một tin tức tốt.

- Ừm, kế tiếp là bữa trưa, luôn có cảm giác lâu rồi không ăn cơm trắng… Hôm qua không kịp ăn cơm chiều. Bữa khuya cũng chỉ ăn có chút xíu.

Tống Thư Hàng nói khẽ.

Sau khi cơm nước xong… lại đi tìm Bạch tiền bối, xem xem tiền bối có rảnh rỗi hay không. Nếu rảnh thì mời Bạch tiền bối cùng nghiên cứu hạch tâm trong tâm khiếu của mình. Hy vọng viên hạch tâm này sẽ không có hại gì với thân thể hắn.

Ngay lúc này, di động của Thư Hàng vang âm báo tin nhắn.

Tống Thư Hàng thuận tay quẹt lên màn hình di động, phát hiện đó là một tin nhắn do mẹ Tống gửi tới.

Hắn mở ra xem.

Mẹ: [Bá Đao Cao Thăng, chúng ta đoạn tuyệt quan hệ mẹ con đi, với lại ba của cậu cũng nói muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với cậu đấy.]

Tống Thư Hàng:

- Phụt… ~~~

Bá Đao Cao Thăng là cái quái gì hử, Cao Thăng sư huynh là tên nhân vật… còn Bá Đao ở đâu chui đâu ra vậy trời?

Tống Thư Hàng trả lời: [Ba mẹ xem trailer phim Trận Chiến Mạt Pháp rồi à? Xem ở đâu vậy ạ?]

Mẹ: [Trên ti vi thôi, à mà đừng có gọi tôi là mẹ, chúng ta đoạn tuyệt quan hệ mẹ con đi! Về sau cậu hãy gọi tôi là dì.]

Tống Thư Hàng: […]

Con có phải con ruột của mẹ không thế?

Mẹ: [Đúng rồi, chừng nào cậu về nhà thế? Lý Vân tiên sinh nhà bên cạnh thường chạy sang hỏi thăm cậu lắm. Hình như có việc cần tìm cậu.]

Mặt Tống Thư Hàng lộ rõ vẻ nghi hoặc, Lý Vân á?

Là ai thế?

Sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn đột nhiên nhớ tới một vị: Vân Vụ Đạo Nhân của Không Không Đạo Môn, người từng hạ cố đến động phủ của Hoàng Sơn Chân Quân mấy trăm năm trước, sau khi trộm sạch đồ vật bên trong còn ra sức chế nhạo Hoàng Sơn Chân Quân, nói phòng ngự nhà hắn cùi bắp. Kết quả chọc giận Hoàng Sơn Chân Quân, bị chân quân bắt lại nhốt suốt mấy trăm năm.

Trong lúc bị nhốt, Hoàng Sơn Chân Quân còn mở mấy trăm clone chơi với hắn…

Về sau, bởi vì có chút trùng hợp, Tống Thư Hàng và vị Vân Vụ Đạo Trưởng này gặp nhau. Sau đó nữa, hình như vị đạo trưởng này chuyển đến ở gần nhà Tống Thư Hàng rồi trở thành hàng xóm, dùng tên giả Lý Vân.

“Không phải Hoàng Sơn tiền bối nói muốn bắt vị Vân Vụ Đạo Trưởng này về à? Lâu vậy rồi mà vẫn còn nuôi thả à?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.

Sau khi suy nghĩ chốc lát, hắn trả lời mẹ mình: [Hẳn là mấy ngày nữa sẽ về… Sắp khai giảng rồi, con phải chuẩn bị nhiều thứ.]

Mẹ: [Về sớm đi, thuận tiện lấy cho tôi thêm một tờ giấy có chữ ký của Tống Bạch. Tôi cảm giác các cậu sắp hot! Nếu như có thể thì xin chữ ký của tất cả các diễn viên luôn cho tôi!]

[…] Tống Thư Hàng trả lời: [Đến lúc đó con trực tiếp đưa hắn về nhà, muốn bao nhiêu chữ ký thì cứ mặc sức mà lấy.]

Mẹ: […]

Trong ngôi nhà cách đó rất xa, lúc mẹ Tống nhìn tin nhắn của con trai thì không khỏi có phần lo lắng.

Sau khi suy nghĩ một lúc, mẹ Tống lại gõ tin nhắn trả lời: [Chỉ dẫn một mình Tống Bạch về nhà thôi à? Ý mẹ là con có dẫn thêm nhiều bạn bè về không thế? Nói trước để mẹ còn chuẩn bị làm vài món ngon cho mấy đứa nào.]

Tống Thư Hàng: [Xem tình huống đã, có lẽ sẽ dẫn thêm vài người về nhà. Trước khi về con sẽ nói với mẹ một tiếng.]

Mẹ: [Được đó, đặc biệt là mấy cô bé từng tới nhà chúng ta lần trước, có thể dẫn về hết thì tốt quá.]

Tống Thư Hàng: […]

Sau khi kết thúc việc nhắn tin với mẹ, Tống Thư Hàng cài ghim cài áo biến hình lên rồi rời khỏi phòng.

Xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Tống Thư Hàng xuống lầu, đang định đến căn tin xem có cơm trắng thơm ngào ngạt hay không.

Lúc này, Bạch Tôn Giả dẫn theo Tô Thị A Thập Lục ở đằng xa đang đi về phía hắn.

- Thư Hàng tiểu hữu, ngươi dậy rồi đấy à.

Bạch Tôn Giả mỉm cười vẫy tay.

Tô Thị A Thập Lục bên cạnh cũng mỉm cười với hắn.

Tống Thư Hàng vẫy tay rồi trả lời:

- Bạch tiền bối, Thập Lục, chào buổi trưa. Ta vừa dậy, hôm qua tu luyện Nho Gia Kim Cương Thân, kết quả mệt quá nên đánh một giấc tới giờ luôn. Bạch tiền bối, khi nào phim của chúng ta chiếu vậy ạ?

- Hoàng Sơn Chân Quân muốn thu xếp chiếu phim vào khoảng ngày 25 tháng này. Hắn nói chiếu phim trong kỳ nghỉ hè thì người xem sẽ đông hơn một chút. Tuy kỳ nghỉ hè sắp kết thúc rồi…

Bạch Tôn Giả nói:

- Ngoài ra, lễ ra mắt phim sẽ tổ chức vào ngày 24, không biết sau khi được cắt nối biên tập hoàn tất, lại phối với âm thanh các thứ thì bộ phim sẽ như thế nào nhỉ? Ta đặc biệt chờ mong đấy.

Tô Thị A Thập Lục bên cạnh bổ sung:

- Ngoài ra, nghe chân quân nói có phối âm của mấy phân cảnh cần hậu kỳ chỉnh sửa lại chút ít. Chậm nhất là ngày 22 thì phim của chúng ta sẽ chế tác xong.

- Hoàng Sơn tiền bối và thành viên đoàn phim Jacob vất vả rồi.

Tống Thư Hàng nói, tính ra thời gian thì đúng là hơi vội.

Có điều nghĩ đến lễ ra mắt lại thấy hơi kích động, phim mình đóng sắp được chiếu rồi, đây là chuyện hắn hoàn toàn không nghĩ tới.

- Đúng rồi Thư Hàng này, hôm nay có rảnh không thế?

Bạch Tôn Giả hỏi.

- Vâng, lúc nào ta cũng rảnh cả. Bạch tiền bối, chẳng lẽ chúng ta sắp đi đến di tích dưới đáy biển kia à?

Tống Thư Hàng hỏi. Lúc trước Bạch Tôn Giả từng nói muốn dẫn mấy người bọn họ đến di tích dưới đáy biển một chuyến, Bạch Tôn Giả cho rằng báu vật trong di tích kia đều là ‘thứ tốt’.

- Cái di tích kia thì không vội, sau khi lễ ra mắt phim hoàn tất chúng ta tổ chức thành đoàn thể rồi đi lần nữa.

Bạch Tôn Giả nói:

- Nếu hôm nay ngươi rảnh thì ta định dẫn ngươi đến chỗ một bảo tàng ở gần đây của ta để lấy linh thạch. Lúc trước ta đã đồng ý cho ngươi mượn linh thạch mà.

Tống Thư Hàng nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng ngời:

- Bạch tiền bối, ngươi có bảo tàng ở gần đây à?

- Ừ, cách nơi này không xa lắm. Ngự kiếm phi hành qua đó cũng nhanh.

Bạch Tôn Giả dứt lời, lại nhìn sang Tô Thị A Thập Lục:

- Ngoài ra ta còn một thứ muốn cho Tiểu Thập Lục mượn nữa, cùng đi đi.

Tô Thị A Thập Lục mỉm cười gật đầu.

Tống Thư Hàng nói:

- Không thành vấn đề, vậy chúng ta xuất phát ngay à?

Không biết Bảo tàng của Bạch Tôn Giả sẽ có bộ dáng gì nhỉ. So với việc đó thì ăn uống chẳng là gì hết, dùng Ích Cốc đan giải quyết là xong xuôi, cùng lắm thì mình biến ra đóa hoa sen để gặm cũng ngon lành đó thôi.

- Được, vậy chúng ta xuất phát.

Bạch Tôn Giả tế ra Lưu Tinh Kiếm, độn quang hiện lên trên thân kiếm.

Sau đó, Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục cùng nhảy lên độn quang.

- Nắm chặt nhé!

Bạch Tôn Giả bấm kiếm quyết, kiếm quang phóng lên cao rồi lao thẳng vào mây xanh.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

- Bạch tiền bối, lần này phi hành ngươi đừng thất thần nữa nhé.

Khi Tống Thư Hàng ngồi lên phi kiếm thì dặn dò. Lần trước lúc ngồi phi kiếm của Bạch Tôn Giả để đi đến chỗ Đoạn Tiên đài của Sở gia, Bạch Tôn Giả lâm thời bế quan, bế một lần suốt hai ngày liền. Đám người Tống Thư Hàng ngu người ngồi im trên phi kiếm lượn quanh Trái Đất tròn hai ngày lận đó.

Bạch Tôn Giả:

- …

- Bạch tiền bối cẩn thận, phía trước có máy bay kìa.

Tống Thư Hàng lại nói.

- Đừng lo, ta thấy nó lâu rồi.

Bạch Tôn Giả đáp.

- Kỳ thật ta chỉ lo Bạch tiền bối trông thấy máy bay thì đột nhiên muốn đua tốc độ với nó thôi. Vậy nên mới nhắc nhở ngài.

Tống Thư Hàng nhỏ giọng nói.

Bạch Tôn Giả:

- …

Tiếp đó, hắn bấm một kiếm quyết, tốc độ kiếm độn đột nhiên tăng lên chừng năm mươi lần.

- A a a a a a ~~

Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục thét chói tai.

Bạch Tôn Giả vừa lòng thỏa ý.





Mười phút sau.

Bạch Tôn Giả mang theo Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục đáp xuống giữa một cái hồ lớn.

Hai chân Tô Thị A Thập Lục và Tống Thư Hàng như nhũn ra, dìu nhau bước xuống phi kiếm.

Tô Thị A Thập Lục dùng phương pháp truyền âm nhập mật dặn dò:

- Khi về thì đừng có kích thích Bạch tiền bối nữa nhé Thư Hàng.

- Tuyệt đối sẽ không đâu.

Tống Thư Hàng truyền âm trả lời, dứt lời thì hắn nhìn về phía hồ lớn bên dưới:

- Đây là nơi nào thế?

Ý Tống Thư Hàng muốn hỏi cái hồ lớn này nằm ở khu vực nào của Hoa Hạ.

- Đây là bảo tàng số 3453 của ta, phần lớn linh thạch của ta đều tích trữ trong bảo tàng này.

Bạch Tôn Giả trả lời.

Bảo tàng số 3453?

Nói cách khác… cái bảo tàng này là bảo tàng xếp hạng cuối cùng trong tất cả các bảo tàng của Bạch Tôn Giả! Trước bảo tàng này, Bạch tiền bối còn có ít nhất 3452 cái bảo tàng nữa!

Tống Thư Hàng cảm giác từ trên người Bạch Tôn Giả có thứ gọi là đòn tấn công ‘hào khí’ nện qua khiến hô hấp người ta trở nên gấp gáp, đầu gối như nhũn ra.

Bạch Tôn Giả nhìn Tống Thư Hàng, cười ha ha:

- Không nhiều như trong tưởng tượng của ngươi đâu, chỉ là lúc ta mở địa điểm bảo tàng mới thì sẽ tiếp tục sử dụng số của bảo tàng trước đó, cứ vậy mà xếp hạng thôi. Nhưng trước cái bảo tàng ở nơi này, ta có rất nhiều địa điểm bảo tàng đã vứt đi hoặc dời đi.

Tống Thư Hàng gật đầu:

- Vậy Bạch tiền bối, ngài có bao nhiêu bảo tàng thế?

- Thư Hàng tiểu hữu, hỏi bảo tàng của tu sĩ cũng giống như hỏi tuổi của nữ tu sĩ vậy, đều là tối kỵ đấy nhé.

Bạch Tôn Giả cười khẽ rồi nói.

Tống Thư Hàng:

- …

Mở mang kiến thức rồi, danh mục ‘Điều tối kỵ trong giới tu chân’ lại được ghi thêm hai nội dung mới.