Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 750: Lại Nhập Mộng Nữa Rồi À?




Tống Thư Hàng cảm thấy rất vui vì dị năng Thiệt Trán Liên Hoa của mình vẫn còn tác dụng khác, chứ không chỉ có mỗi một công năng là làm đồ “lót dạ” như trước nữa.

Lúc này, Hằng Hỏa Chân Quân xoa cằm bổ sung:

- Không ngờ Thiệt Trán Liên Hoa lại còn ẩn giấu một công hiệu như vậy. Đúng rồi, Thư Hàng tiểu hữu, Thiệt Trán Liên Hoa của ngươi mới đạt trình độ sơ cấp nhất thôi nhỉ? Nếu ngươi cố gắng tu luyện năng lực này, hoặc có cơ hội ăn thêm mấy hạt sen Quân Tử Kim Liên để tăng cấp bậc của Thiệt Trán Liên Hoa lên, vậy một lần có thể phun ra bốn đóa sen trắng rồi. Đến lúc đó, không biết có thể tạo ra bốn hạt sen Đao Ý Thông Huyền cùng một lượt không nhỉ?

Nếu thật sự một lần có thể phun ra bốn hạt sen Đao Ý Thông Huyền, vậy vị Tống Thư Hàng tiểu hữu này không cần phải lo thiếu linh thạch khi tu luyện giai đoạn trước nữa rồi. Chỉ bán hạt sen Đao Ý Thông Huyền thôi cũng đã thu đủ linh thạch để hắn tu luyện tới cảnh giới ngũ phẩm rồi.

Hai mắt Tống Thư Hàng sáng rực lên, hình như gần đây hắn rất có duyên với hoa sen thì phải.

Tô Thị A Thập Lục cười nói:

- Đáng để thử đấy, đến lúc đại chiến với tà ma Cửu U bùng nổ, ta giúp ngươi thu thập thi thể tà ma. Nếu thu đủ thi thể tà ma, chúng ta lại đến chỗ Hằng Hỏa tiền bối đổi lấy hạt sen Quân Tử Kim Liên.

- Thư Hàng tiểu hữu, nếu ngươi có ý định muốn giao dịch thì có thể liên hệ với ta. Ta dựa theo giá cả mà Bạch tiền bối mới vừa nhắc tới, dùng bốn hoặc năm gốc cỏ Đao Ý Thông Huyền để đổi lấy hạt sen của ngươi. Thiên Hà Tô Thị có trữ sẵn không ít cỏ Đao Ý Thông Huyền đấy.

Tô Thị A Thất cười nói.

- Không được, phải đổi với ta trước.

Bạch Tôn Giả nói:

- Ta nhớ trước kia ta có thu thập cỏ Đao Ý Thông Huyền, chờ ta trở về tìm lại trong bảo khố của mình, nhất định còn tồn rất nhiều. Chờ ta đổi xong lại đến phiên các ngươi.

Dùng cỏ Đao Ý Thông Huyền rất khó ăn để đổi lấy hạt sen ăn ngon cỡ đó, Bạch tiền bối cảm thấy mình lời to.

Bắc Hà Tán Nhân cười nói:

- Thư Hàng tiểu hữu, ngươi không nhân cơ hội này thử luyện ra thêm một hạt sen nữa à?

Bắc Hà Tán Nhân lo lắng chuyện Tống Thư Hàng tạo ra hạt sen chỉ là một sự trùng hợp, cho nên muốn xem thử Thư Hàng có thể tiếp tục luyện ra hạt sen nữa hay không.

Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu nói:

- Hôm nay đến đây thôi.

Cổ họng và dạ dày của hắn vẫn còn đau, chi bằng chờ cổ họng khá hơn chút, lại nhờ Dược Sư tiền bối phối cho một ít dược dịch để dùng khi ăn vào cỏ Đao Ý Thông Huyền, sau đó mới tiến hành thử nghiệm lần nữa vậy.

******************

Thời gian trôi cực nhanh.

Vào lúc chạng vạng tối, Vạn Thư sơn thương tích đầy mình đã được Hằng Hỏa Chân Quân và các Nho gia đệ tử tu sửa lại.

Các đạo hữu của nhóm Cửu Châu số 1 phối hợp với thành viên trong đoàn làm phim Jacob mới tỉnh lại, cố gắng quay bù cho xong mấy cảnh sau.

Su khi quay bù xong, thuyền tiên lập tức đưa các thành viên trong đoàn làm phim Jacob rời đi Bạch Vân thư viện của Nho môn.

Sắp tới, tà ma thế giới Cửu U có thể sẽ đánh tới cửa bất cứ lúc nào. Các thành viên trong đoàn làm phim Jacob đều là người bình thường, ở lại Bạch Vân thư viện rất nguy hiểm, cho nên phải đưa bọn họ đến địa điểm quay kế tiếp trước.

Ngoài ra, dưới sự thu xếp của ở Lệ Chi Tiên Tử, các thành viên trong đoàn làm phim Jacob đã để lại một máy quay. Lệ Chi Tiên Tử định dùng máy quay này để quay mấy cảnh Bạch Tôn Giả chém giết tà ma thế giới Cửu U.

Sau khi quay phim xong.

Vạn Thư sơn lại được Hằng Hỏa Chân Quân an bài thành đối tượng bảo vệ trong điểm của Bạch Vân thư viện, không thể để cho Vạn Thư sơn chịu thương tổn trong lúc chiến đấu với tà ma Cửu U. Nói không chừng không gian đầm Thánh Tịch ẩn chứa bên trong Vạn Thư sơn chính là hy vọng phục hưng của Bạch Vân thư viện và Nho gia.

...

Sắc trời tối dần.

Ăn tối xong, Tống Thư Hàng đi tới chỗ nghỉ ngơi mà Bạch Vân thư viện đã an bài cho hắn.

Thừa dịp đại chiến với tà ma thế giới Cửu U còn chưa bắt đầu, hắn định tăng cường thực lực của bản thân.

Trước tiên Thư Hàng thử tu luyện quyển Tật Phong đao kia, đây là bảo bối mà hắn đã dùng Long Ma dược tề để đổi lấy từ trong tay Tuyết Lang Động Chủ.

Thiên phú đao pháp của Tống Thư Hàng thật sự rất mạnh. Chỉ mới tu luyện mấy giờ mà hắn đã hoàn toàn nắm giữ đao chiêu của Tật Phong đao, lúc thi triển đao pháp cũng ra dáng lắm.

Chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian, hắn nhất định có thể tu luyện thành công môn đao pháp tấn công điên cuồng này.

Luyện đao pháp xong, Tống Thư Hàng lại lấy ra một cây bút từ trong ngực.

Cây bút này tên là Phong Thiện Bút, là Nho bảo tam phẩm. Nó chính là phần thưởng lấy được khi thông qua không gian thi lại vô hạn.

Thư Hàng cầm bút, trong đầu bắt đầu nhớ lại Chính Khí Thối Thân Thiên được ghi lại trong Nho Gia Kim Cương Thân.

Sau khi hồi tưởng toàn bộ Chính Khí Thối Thân Thiên một lần, Thư Hàng nhấc bút bắt đầu viết lên trên tờ giấy trắng.

Nặng quá! Khi hắn bắt đầu viết, chợt cảm thấy Phong Thiện Bút trong tay trở nên rất nặng, dường như thứ hắn đang cầm không phải một cây bút mà là một quả tạ nặng trăm ngàn cân vậy.

Phải dùng cánh tay nặng như chì thế này để viết Chính Khí Thối Thân Thiên, ngoài ra còn không được sai một chữ nào nữa chứ, quả là công việc có tính khiêu chiến cực cao.

Trước đó hắn đã nhìn thấy Thánh Nhân sáng tạo, thí nghiệm bộ Nho Gia Kim Cương Thân này ở trong ký ức Thánh Nhân rồi, cho nên Thư Hàng cũng biết bộ bí pháp này rất khó tu luyện.

Nhưng khi chính thức đặt bút viết thì hắn mới nhận ra mức độ khó khăn còn vượt qua cả dự đoán của hắn.

- Cũng may là ta có tu luyện Cương Thủ, còn có Nho bảo Phong Thiện Bút trợ giúp, không thì... Sợ rằng viết không nổi mấy chữ rồi.

Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.

Hắn phải mất chừng hai phút mới có thể viết ra chữ thượng cổ đầu tiên trong Chính Khí Thối Thân Thiên.

Thư Hàng đổ mồ hôi như mưa. Đồng thời hắn cảm giác được có một loại năng lượng hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua, từ trên “chữ” kia phản hồi thân thể hắn, chải chuốt toàn thân, tăng cường thể chất của hắn.

Đây chính là chính khí mà thánh nhân dùng để cường hóa thân thể, nó sẽ bị dẫn dắt ra mỗi viết Chính Khí Thối Thân Thiên.

Trong lúc chải chuốt toàn thân Tống Thư Hàng, loại năng lượng được thánh nhân xưng là chính khí này đồng thời cũng hóa thành trọng lực đè lên người Thư Hàng.

Tống Thư Hàng cảm giác thân thể mình nặng hơn cả mười cân. Đây mới chỉ là chữ thứ nhất thôi đấy, phía sau sức nặng còn chồng lên nữa, không biết mình có thể chống đỡ tới khi nào đây?

Hít sâu một hơi, Tống Thư Hàng cắn răng, tiếp tục viết nội dung tiếp theo của Chính Khí Thối Thân Thiên.

Mỗi khi viết một chữ, cảm giác kiệt sức mệt mỏi lại ập tới, giống như khi hắn luyện một lần Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp lúc mới bắt đầu tu chân vậy.

Sau khi viết xong mỗi một chữ, thể chất của hắn đều sẽ tăng lên, đồng thời trọng lực đè nặng trên người hắn cũng tăng lên theo.

Chữ sau lại tốn sức hơn chữ trước.

...

Thời gian bay cái vèo.

Đêm đã khuya.

Thứ ba, ngày 13 tháng 8.

Tống Thư Hàng hai tay cầm bút, lúc này hắn không còn hơi sức đâu mà để ý đến tư thế nữa, cả người nằm nhoài lên trên bàn. Cũng may bàn của Nho môn đủ vững chắc, mới không bị Thư Hàng đè sập.

- Còn chữ cuối cùng.

Tống Thư Hàng cắn răng nói.

Lúc này cả người hắn ướt đẫm, giống như mới bò từ trong nước ra vậy. Hơn nữa, thân thể vỗn dĩ phồng to do dùng Long Ma dược tề lúc này đã khôi phục lại bình thường.

Ngoài cường hóa thân thể của Tống Thư Hàng, Nho Gia Kim Cương Thân đồng thời còn phối hợp với thân thể để hấp thu dược hiệu của Long Ma dược tề, giúp thể chất của Tống Thư Hàng tăng lên một cách vững chắc.

Trên người Tống Thư Hàng vốn là ánh sáng tinh huy nhàn nhạt, đã dần chuyển hóa sang nguyệt mang, đây là dấu hiệu chứng minh thể chất của hắn sắp tăng lên một cấp nhỏ rồi.

Nho Gia Kim Cương Thân không hổ là phương pháp cường hóa thân thể do Thánh Nhân tự nghĩ ra, hiệu quả cực tốt.

Tống Thư Hàng hai tay cầm bút, run rẩy viết xong một chữ cuối cùng, sau đó cả người hắn kiệt sức ngã vật ra bàn.

Cuối cùng thì cái bàn cứng chắc kia cũng không chịu nổi nữa, bị Tống Thư Hàng đè sập.

Bởi vì mất sức, Tống Thư Hàng không cách nào nhúc nhích.

Hắn chỉ có thể nằm im trên cái bàn bể nát, nhắm mắt lại, chẳng bao lâu đã tiến vào chìm vào giấc ngủ.

Mà lúc này, tất cả ký tự trên tờ giấy ở trước mặt hắn đột nhiên cộng minh lóe lên. Một hơi thở sau, toàn bộ ký tự trên giấy đều biến mất.

Cùng thời khắc đó, lại có một luồng chính khí phản hồi lên thân thể Tống Thư Hàng. Tinh huy nhàn nhạt trên người Tống Thư Hàng hoàn toàn chuyển hóa, ngưng kết thành màu của nguyệt mang.

Cường độ thân thể của tu sĩ chia làm bốn cấp bậc, theo thứ tự bốn mạch là tinh huy, nguyệt âm, dương viêm, không vương.

Lúc này, cảnh giới của Tống Thư Hàng vẫn là mới vào tam phẩm, chưa đả thông được mạch nào cả.

Nhưng thể chất của hắn đã đạt đến cảnh giới tam phẩm mạch thứ hai là nguyệt âm mạch rồi.

Nếu thể chất của hắn tiếp tục tăng lên, không chừng hắn thật sự có được cường độ thân xác vượt qua cảnh giới, giống như Tạo Hóa Pháp Vương tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 vậy.

Cảnh giới của Tạo Hóa Pháp Vương là ngũ phẩm, nhưng cường độ thân thể lại mạnh ngang với tu sĩ cấp bậc chân quân lục phẩm.

Bây giờ Tống Thư Hàng không ngừng nỗ lực, cố gắng ở tam phẩm có được cường độ thân xác sánh ngang với cảnh giới tứ phẩm, xem chừng cũng khả thi lắm chứ!

...

Trong túi thu nhỏ một tấc, Thông Nương yên lặng nằm sắp trên một núi búp hành, lệ rơi đầy mặt.

Tên tiểu tử Tống Thư Hàng này té xỉu rồi!

Hơn nữa, xung quanh đây không có vị đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 nào cả. Hôm nay tiểu cô nương tên Tô Thị A Thập Lục không đi theo Tống Thư Hàng, Ngư Kiều Kiều không có ở đây, Bạch Tôn Giả cũng không có ở đây.

Nếu như cô muốn trốn thì lúc này chính là cơ hội tốt trời cho, thật sự không còn cơ hội nào tốt hơn nữa.

Nhưng mà bây giờ tình trạng của Thông Nương cô cũng y chang như Tống Thư Hàng, cả người mềm nhũn, không có chút sức lực nào cả.

Do Cuồng Bạo thuật lúc sáng, cô bị ngắt quá nhiều búp hành, đến bây giờ vẫn không động đậy nổi.

Hơn nữa...

Thông Nương lau nước mắt, thở dài não nề.

Nói thật, bây giờ ý niệm chạy trốn trong cô cũng không còn mãnh liệt như trước nữa.

******************

Sau khi Tống Thư Hàng chìm vào giấc ngủ, ý niệm lại tiến vào một trạng thái kỳ quái.

“Chết, quên mất nguyền rủa kỳ quái của Mặc Môn thượng cổ rồi, lẽ nào lại tiến vào mộng cảnh phiền toái kia nữa rồi à?”

Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.

Giờ chẳng lẽ lại phải cầu cứu Bạch tiền bối two tiếp hay sao?

Nhưng chỉ lát sau hắn đã phát hiện, mình không bị mang vào mộng cảnh nguyền rủa kia.

Lúc này, hắn đang dùng thị giác 365o không góc chết để quan sát bốn phía.

Xung quanh toàn là dơ bẩn, tà khí.

Là diện mạo của thế giới Cửu U.

Hắn nằm mơ thấy thế giới Cửu U sao? Vậy bây giờ hắn đang dùng góc nhìn của “ai” để quan sát Cửu U vậy?

Lẽ nào ta lại nhập mộng nữa rồi?

Tống Thư Hàng lập tức nhớ tới thiên phú đặc biệt của mình.