Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 678: Rõ Ràng Có Thể Kiếm Cơm Bằng Gương Mặt




- Ta tới ngay đây!

Tống Thư Hàng trả lời qua điện thoại.

Hắn và Hiến Công tiền bối nhất định phải có được Long Ma! Chỉ có Long Ma dược tề mới có thể giải quyết được vấn đề thể chất không đủ, tinh thần lực quá mạnh của hắn và Hiến Công tiền bối.

Tống Thư Hàng nhanh chóng đi đến chỗ Hiến Công Cư Sĩ.

Lúc này Hiến Công Cư Sĩ đã chuyển toàn bộ trận pháp cạm bẫy bố trí ở bên ngoài biệt thự của Ngư Kiều Kiều tới đây, bố trí ở xung quanh sơn trang nghỉ dưỡng của Bạch Tôn Giả.

Cũng giống như lần trước, Tống Thư Hàng cần phải để lại “chân khí hóa lỏng” của mình ở tinh thạch bên trong trận pháp, sau đó Hiến Công tiền bối sẽ kích hoạt trận pháp, khuếch tán khí tức của Tống Thư Hàng ra.



Hiến Công Cư Sĩ:

- Lần này ta có dự cảm, con Long Ma Cửu U đó nhất định sẽ tới.

Tống Thư Hàng:

- Ồ? Tiền bối cũng có dự cảm này sao? Ta cũng thế, ta cũng cảm thấy mấy tà ma của Cửu U kia nhất định sẽ tới đây!

Hiến Công Cư Sĩ cười vui mừng:

- Chúng ta nhất định sẽ thành công!

Tống Thư Hàng gật mạnh:

- Tuyệt đối sẽ không thất bại!

Từ sau khi diễn xong màn đối thủ của Bạch Tôn Giả, còn Bạch Tôn Giả bày tỏ rất vui mừng thì Tống Thư Hàng ngày càng may mắn hơn. Trạng thái may mắn này vẫn luôn kéo dài, Tống Thư Hàng cảm thấy lần này nhất định có thể dụ đám tà ma tới đây.

Đúng lúc đang nói chuyện thì giọng nói của Cao Mỗ Mỗ truyền tới từ xa:

- Thư Hàng, sao mày lại ở đây thế? Mau tới đây, cảnh quay lần này cũng có phần của Cao Thăng sư huynh đấy.

Trong cảnh này của màn hai, Lăng Dạ mà Bạch Tôn Giả đóng sẽ chạy đến hôn lễ của đại sư tỷ Mộ Dung Họa trước. Hắn đã mang theo lương khô và nước, chuẩn bị cắm chốt ở hôn lễ của đại sư tỷ!

Nhưng mà tạo hóa trêu người. Trên đường đến hôn lễ của đại sư tỷ thì hắn lại bị đám mãnh thú tấn công, trong đợt tập kích của đám mãnh thú thì hắn bị trọng thương.

Sau khi sửa lại thành "kịch bản điện ảnh", Thôn Vân tăng và Cao Mỗ Mỗ thêm một chi tiết vào tình tiết của cảnh này.

Đó chính là sau khi nhân vật chính bị trọng thương, Cao Thăng sư huynh đúng lúc đi ngang qua đây… Cuối cùng, Cao Thăng sư huynh tiện tay kéo theo Lăng Dạ đang bị trọng thương về Không Vân phái dưỡng thương. Đây cũng chính là tình tiết Cao Mỗ Mỗ tẩy trắng cho nhân vật Cao Thăng sư huynh mà Tống Thư Hàng diễn, để lại mở đầu cho đoạn sau.

- Đến đây, đến ngay đây.

Tống Thư Hàng đáp.

...

Hiến Công Cư Sĩ và những người hắn mời đến giúp lặng lẽ ẩn nấp ở gần đấy.

Tống Thư Hàng chạy về chỗ con đường núi nhỏ, tham gia quay màn thứ hai.

Ở phía xa…

Bên ngoài phòng kết hôn của Dược Sư và Giang Tử Yên, khí cầu Tam Lãng đón gió bay phấp phới trên không trung.

Bây giờ Tam Lãng vô cùng buồn bực, hắn vốn định đến chơi xấu một phen, giả vờ giả vịt xong thì bỏ chạy, vô cùng kích thích. Không ngờ Bạch Tôn Giả không phối hợp với hắn nên hắn không chạy được.

Bây giờ hắn cuốn theo chiều gió thế này, rốt cuộc đến bao giờ mới xong được đây?



Trên con đường núi nhỏ bên ngoài sơn trang nghỉ dưỡng.

Camera khởi động.

Bởi vì địa điểm quay phim khá nhỏ nên trừ đạo diễn ra thì tất cả các tiền bối trong "Nhóm Cửu Châu số 1" đều đứng sau đoàn làm phim, tránh ảnh hưởng đến việc quay phim.

Ngoài ra, vì phần lớn thành viên trong đoàn làm phim của Jacob đều là người bình thường nên các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đều tận lực thu khí tức của mình lại.

Nếu không thì nhiều linh hoàng ngũ phẩm và chân quân lục phẩm tụ tập lại như thế, chỉ riêng khí tức trên người và sức ép linh lực cũng đủ để đè bẹp dí mấy người bình thường rồi.

Camera chuẩn bị sẵn sang, đèn đạo cụ chuẩn bị sẵn sàng.

Thư ký trường quay sập clapperboard một cái.

Đạo diễn Jacob:

- Trong màn ảnh, trên gương mặt “Lăng Dạ” mà Bạch Tôn Giả diễn đầy mồ hôi, một tay hắn cầm kiếm, chạy như điên trên đường núi.

Chạy mệt rồi thì Lăng Dạ lại ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.

- Đi qua đường núi này, lại đi thêm nửa ngày đường nữa là đến nơi tổ chức hôn lễ của Mộ Dung sư tỷ rồi.

Bạch Tôn Giả cầm bình nước uống từng ngụm nhỏ, nói bằng giọng điệu rất đỗi kiên định:

- Nhất định phải đến được nơi tổ chức hôn lễ của sư tỷ, dù có phải bò thì ta cũng phải bò đến đó.

Nhưng… đúng vào lúc Lăng Dạ vừa dứt lời thì từ sâu trong sơn cốc phát ra tiếng mãnh thú rống to.

Vẻ mặt Lăng Dạ chợt thay đổi.

Lúc này, đối diện sơn cốc có vô số mãnh thú khổng lồ xuất hiện.

Đó là mấy con tuyết lang to lớn, toàn thân trắng muốt, khi đứng lên mỗi con đều cao hơn bốn mét. Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta có cảm giác áp bách cực mạnh.

Bắc Hà Tán Nhân:

- Khà khà, cuối cùng cũng ra rồi. Cảnh đánh nhau giữa Tuyết Lang Động Chủ và Bạch Tôn Giả đấy… Có điều không biết sau khi diễn xong thì Tuyết Lang Động Chủ có lấy được may mắn như Tống Thư Hàng tiểu hữu hay không nhỉ?

Lệ Chi Tiên Tử:

- Vậy phải xem cảnh diễn này Bạch Tôn Giả có vui hay không nữa.

Cổ Hồ Quan Chân Quân:

- Tuyết Lang Động Chủ chủ động nhận vai diễn này thì tất nhiên là có lòng tin, chúng ta không cần lo cho hắn.



Lúc này, sau khi nhân viên trong đoàn làm phim nhìn thấy cảnh tượng chấn động lúc đám mãnh thú xuất hiện thì đều khen ngợi:

- Sao mà tạo ra được mấy cái mô hình này vậy? Tôi còn tưởng cảnh này phải dùng kỹ xảo để hoàn thành chứ, mấy mô hình quái vật của mọi người giống thật quá đi.

Bắc Hà Tán Nhân cười ha ha, dưới sự giúp đỡ từ “Huyễn Điệp” của Linh Điệp Tôn Giả, chân than do cả nhà Tuyết Lang Động Chủ hiện ra chỉ là mô hình y như thật ở trong mắt của những người thường của đoàn làm phim.

Như thế cũng tốt, đỡ phải giải thích lằng nhằng.

- Grừ.

Cả nhà Tuyết Lang Động Chủ xuất hiện trong sơn cốc, mắt bọn họ đỏ lòm, điên cuồng phá hoại mọi thứ xung quanh, bất luận là cổ thụ, đá tảng, đồi núi đều bị những còn tuyết lang to lớn này san phẳng.

Vẻ mặt Lăng Dạ căng thẳng hẳn ra, sơn cốc quá nhỏ, hắn không có chỗ nào để ẩn nấp.

Đúng vào lúc này, từ sâu trong sơn cốc có một tiếng ngâm dài vang lên. Ngay sau đó là một cơ thể to lớn xuất hiện, con mãnh thú có cơ thể của kỳ nhông, móng vuốt của rồng, sừng giao long xuất hiện.

- Ngư Kiều Kiều ư?

Tống Thư Hàng trừng mắt

Lúc trước khi chọn vai diễn cho phim, Ngư Kiều Kiều hoàn toàn không chọn những nhân vật trong kịch bản, thật không ngờ cô ấy lại xuất hiện trong cảnh này.

Tình tiết này cũng là tình tiết được thêm vào sau khi Cao Mỗ Mỗ, Thôn Vân tăng và đạo diễn Jacob bàn bạc với nhau.

Cao Mỗ Mỗ cảm thấy nếu đoạn này có thể có thêm một con mãnh thú, hai tộc mãnh thú đại chiến với nhau, sau đó cuốn cả nhân vật chính Lăng Dạ vào thì tình tiết sẽ càng gay cấn hơn.

Hơn nữa, nếu có thể quay được cuộc chiến giữa hai loại “cự thú” thì khán giả sẽ có trải nghiệm thị giác mạnh hơn.

Vì thế, hiện trường biến thành Ngư Kiều Kiều PK cả nhà Tuyết Lang Động Chủ.

Cuộc chiến giữa hai loại mãnh thú khiến trời long đất lở, tuy rằng cách một ống kính để quay cảnh tượng này nhưng thợ quay phim vẫn có cảm giác chân nhũn ra.

Bởi vì “mô hình” hai loại mãnh thú trước mặt này quá giống thật.

Cảnh dùng kỹ xảo làm ra hoàn toàn không thể bì kịp cảnh tượng trước mắt, dù cảnh kỹ xảo có giống thật hơn nữa thì cũng không thể thể hiện được khí thế khi hai loài thú lớn đánh nhau.

Đúng thế, là một loại khí thế.

Khí thế trời long đất lở.

Hai loài mãnh thú đánh nhau, quấn lấy nhau, vật lộn.

Vảy lân văng tứ tung, lông sói bay tán loạn, trên người tuyết lang và ngư quái máu chảy đầm đìa.

Nhưng song phương không hề ngừng đánh, hai bên đã đánh đến mức đỏ cả mắt.

Những vảy lân và lông sói này đều là thật, với Ngư Kiều Kiều và cả nhà Tuyết Lang Động Chủ mà nói, mấy cái vảy lân và lông sói này chỉ cần một ý nghĩ là lại mọc ra được, có rụng một ít cũng chẳng phải là vấn đề to tát gì.

Đương nhiên, máu tươi là giả, chúng đã được giấu kín bên trong cơ thể.

Cứ đánh mãi đánh mãi, Lăng Dạ lập tức bị cuốn vào trận chiến, sơn cốc quá nhỏ hẹp, Lăng Dạ không thể tránh được.

Lăng Dạ bị cuốn vào chiến trường của hai loài mãnh thú, hắn đau khổ chống đỡ.

Chẳng mấy chốc, kiếm của hắn bị gãy, đạo bào trên người hắn rách bươm, cả người máu tươi đầm đìa.

Đương nhiên, những vết thương này đều được hóa trang từ trước rồi…

Biết rõ như thế nhưng lúc thợ quay phim quay cảnh này nhưng vẫn cảm thấy trong lòng rất dằn vặt, chỉ hận mình không thể xông ra đại chiến với đám mãnh thú kia để cứu Lăng Dạ về từ trong tay mãnh thú!

Ừm, vị quay phim này là nữ, thế nên cô nghĩ như vậy cũng không có gì lạ…

- Vô cùng hoàn hảo, khả năng diễn xuất của anh Tống Bạch tiến bộ từng phút một. Cảnh này diễn quá tuyệt.

Một nhân viên trong đoàn làm phim khen ngợi.

Rõ ràng có thể dựa vào bản mặt để kiếm cơm nhưng lại có kỹ thuật diễn vô cùng xuất sắc, hoàn toàn dựa vào tài hoa…

- Cũng tạm ổn rồi.

Tống Thư Hàng mặc đạo bào vào, đi đến bên mép sơn cốc, chuẩn bị đi vào tầm ngắm của ống kính bất cứ lúc nào.

Một lúc sau, đợi “Lăng Dạ” mà Bạch Tôn Giả diễn trọng thương hôn mê, mấy con mãnh thú vẫn đang đánh nhau, cứ đánh cho đến khi rời xa ống kính thì đến lượt hắn lên sàn.

Đạo diễn Jacob cũng rất hài lòng.

Xem ra, cảnh này sẽ diễn xong dễ thôi!



Mà lúc này, ở trong một rừng rậm hoang vu vắng vẻ cách sơn trang nghỉ dưỡng không xa, có một vết nứt không gian khổng lồ xuất hiện.

Bên trong vết nứt chứa đầy khí tức tử vong, dơ bẩn, sa đọa.

Ngay sau đó, có sáu tà ma Cửu U bước từ bên trong ra.

Đúng là sáu vị động chủ của “núi Lai Sinh” ở Cửu U, mỗi tên đều có sức chiến đấu của chân quân lục phẩm.

Sau khi sáu vị động chủ hiện than thì sau lưng chúng lại có gần ba mươi đại tà ma có thực lực cảnh giới ngũ phẩm, tiếp theo là hơn trăm con tiểu tà ma tam phẩm, tứ phẩm.

Đám tiểu tà ma tam phẩm, tứ phẩm này được dùng làm đội tiên phong.

Một tên động chủ thuộc giống chim lớn trầm giọng quát to:

- Lên đi, tìm tên dư nghiệt của Kim Cương tự đó ra cho ta.

Trong đám tiểu tà ma có bốn mươi con tà ma tam phẩm chui ra, dưới sự lãnh đạo của mười con tà ma tứ phẩm, chúng chạy về phía sơn trang nghỉ dưỡng của Bạch Tôn Giả.

Dù cách rất xa chúng vẫn có thể ngửi thấy khí tức của tên “dư nghiệt Kim Cương tự” đó.



Năm mươi con tà ma tiên phong đánh giết về phía sơn trang nghỉ dưỡng của Bạch Tôn Giả.

Chịu ảnh hưởng của Cửu U hỗn loạn và năng lượng bẩn nên trước khi lên đến tứ phẩm, tư duy của những tà ma bình thưởng ở Cửu U khá là hỗn loạn. Chỉ có tà ma có hình người thì mới có thể giữ được lý trí khi ở đẳng cấp thấp.

Vi thế, bốn mươi còn tà ma tam phẩm cần có mười con tứ phẩm lãnh đạo.

Chúng nó bị khí tức của “Tống Thư Hàng” trong trận pháp cạm bẫy của “Hiến Công Cư Sĩ” thu hút, bay qua tấn công.

- Đến rồi, mọi người chuẩn bị nhé.

Hiến Công Cư Sĩ nói với vẻ kích động.

Dù cách rất xa hắn cũng ngửi thấy mùi kinh tởm trên người bọn tà ma ở Cửu U.

Nhưng mà đợi khi đám tà ma này tới gần thì Hiến Công Cư Sĩ lại nhíu mày.

Phần lớn những con tà ma Cửu U này chỉ có thực lực tam phẩm, chỉ có mười con có cảnh giới tứ phẩm.