Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 630: Tạo Hóa Sư Thúc Thật Tuyệt Vời!




Diệt Phượng công tử:

- Bản công tử vốn muốn nói là ta quen biết rất nhiều tiên tử, có thể giúp giới thiệu cho ngươi mấy tiên tử có giọng ca như tiên nhạc. Không ngờ ngươi lại muốn để ta mặc đồ nữ á? Nếu ngươi đã không có thành ý vậy thì thôi đi. Pháp Vương huynh, chúng ta dứt tình bằng hữu rồi.

- Công tử, công tử! Ta sai rồi, ta vừa nãy chỉ nói đùa thôi, xin ngươi hãy giới thiệu giúp cho ta mấy vị tiên tử đi mà. Chỉ cần giọng hát tốt là được.

Tạo Hóa Pháp Vương vội vàng kêu lên.

Diệt Phượng Công Tử:

- Ha ha! Đã muộn rồi, tạm biệt! Tiếp theo ta sẽ chặn Tạo Hóa đạo hữu ngươi một tháng.

Sau đó, Diệt Phượng Công Tử còn gửi một bức ảnh chụp màn hình.

Đó là bức ảnh chụp màn hình hắn ấn chọn chặn người này một tháng trong danh sách nhóm Cửu Châu số 1.

- Đừng mà, Diệt Phượng đạo hữu, ngươi đừng tàn nhẫn như vậy mà.

Tạo Hóa Pháp Vương vội vàng la lên… nhưng rất tiếc, hắn đã bị Diệt Phượng Công Tử chặn rồi. Cho nên Diệt Phượng Công Tử đã không thấy lời hắn nói nữa rồi.

Tạo Hóa Pháp Vương u oán buông điện thoại xuống.

Vì thế, môn phái đầu tư, bố trí cả chỗ, chuẩn bị thiết bị, đăng ký nick cho Tạo Hóa Pháp Vương…

Tạo Hóa Pháp Vương tính toán như thế.

- Đáng tiếc còn thiếu mất một vị tiên tử. Thôi bỏ đi, trước tiên cứ rước tiểu Thập Lục qua đây rồi nói sau.

Tạo Hóa Pháp Vương cười ha ha, thân hình bay lên trời, sử dụng pháp bảo phi hành của mình bay về phía Thiên Hà Tô Thị.

...

Cùng lúc đó, ở chỗ mà Tống Thư Hàng độ kiếp.

Quá trình truyền công của Thông Nương cuối cùng cũng đến hồi kết.

Bởi vì Biệt Tuyết Tiên Cơ tới, mang đến sự sợ hãi cực lớn đối với cô ấy, nên nỗi sợ hãi trong lòng cô hóa thành nỗi buồn đau, thúc đẩy "Thiên Khấp Bảo Điển" phát huy hiệu quả cao, khiến cho lần truyền công này thành công vô cùng mỹ mãn.

Cảnh giới của Thông Nương một hơi tăng đến Long Vỹ đan điền, đan điền thứ ba nhị phẩm, hơn nữa Long Trảo đan điền cũng đã viên mãn, thiếu chút nữa thôi là có thể đột phá thêm một tiểu cảnh giới rồi.

Thông Nương của bây giờ đã đuổi kịp cảnh giới của Tống Thư Hàng ba ngày trước rồi!

Truyền công kết thúc.

Thông Nương và Thiên Nhai Tử đạo trưởng đều bình an vô sự.

Trong lòng Tống Thư Hàng cảm thán. Không hổ là tool hack có thể xếp trong top 10 của ánh sáng nhân vật chính hay gặp trong mấy bộ tiểu thuyết, trong thời gian ngắn như vậy mà Thông Nương đã thành tiểu cao thủ nhị phẩm rồi!

Nếu như sau đó cô ấy có thể bình an sống tiếp thì lần truyền công này xem như lãi to.

Lại nói, không biết tại sao sau khi Thiên Nhai Tử đạo trưởng hoàn thành việc truyền công cho Thông Nương thì mũi của Tống Thư Hàng đột nhiên có cảm giác ngưa ngứa.

Hắn gãi gãi mũi của mình, xoa lấy xoa để, cảm giác trong mũi có gì đó nóng nóng, lẽ nào đây là hậu di chứng của mười một lượt thiên kiếp sao?

Nhưng tóm lại, tất cả mọi chuyện đều kết thúc tốt đẹp.

Hắn móc điện thoại ra, chuẩn bị chụp một tấm hình chung cho mọi người làm kỷ niệm chúc mừng bản thân độ kiếp thành công, cũng kỷ niệm Thông Nương nhận được lão gia gia truyền công.



Vừa móc điện thoại ra thì Tống Thư Hàng phát hiện nhóm Cửu Châu số 1 đột nhiên có rất nhiều kha khá đoạn nhật ký chat.

Hắn vô thức mở nhóm ra lướt một cái.

Trên đó là tin tức Hiến Công Cư Sĩ vẫn đang cầu mua máu của Long Ma.

Sau lại là Tạo Hóa Pháp Vương tiền bối nhờ các vị tiên tử trong nhóm giúp đỡ, giúp hắn quay một cái video. Tạo Hóa Pháp Vương đã mời được Đông Phương Lục Tiên Tử, còn mời được Lưu Huỳnh Tiên Tử nữa.

Sau đó, Tống Thư Hàng đã trông thấy tin tức “Tô Thị A Thập Lục” ngoi lên.

Là A Thập Lục!

Thập Lục đã xuất quan rồi, vết thương của cô rốt cuộc cũng đã khỏi rồi sao?

Trong mắt Tống Thư Hàng lộ ra vẻ mừng rỡ, từ sau A Thập Lục khi bế tử quan đến nay thì vẫn luôn bặt vô âm tín. A Thất tiền bối cũng chưa từng đưa ra một câu trả lời chắc chắn nào.

Mà bây giờ cuối cùng A Thập Lục cũng đã bình an xuất quan rồi.

Đây đúng là tin tức tốt nhất trong mấy ngày nay.

Tống Thư Hàng đưa tay ấn vào trong khung trò chuyện, chuẩn bị gửi một dòng tin nhắn chúc mừng cho A Thập Lục.

Nhưng ngay sau đó, hắn đã trông thấy avatar của Lưu Huỳnh Tiên Tử.

Tống Thư Hàng dừng ngón tay đang gõ nhập tin nhắn lại ngay lập tức. Suýt chút nữa là gửi tin nhắn đi rồi. Nếu gửi tin nhắn đi, đúng lúc Lưu Huỳnh Tiên Tử lại đang bay khu Giang Nam, cô ấy tuyệt đối sẽ timf hắn, nhân cơ hội tặng cho hắn một chiêu Xích Lực Hỏa Tiễn, tống hắn lên trời ngay.

"Vẫn là nói chuyện riêng với A Thập Lục vậy. "

Tống Thư Hàng thầm nghĩ, như vậy có thể tránh được Lưu Huỳnh Tiên Tử.

Đợi chút, như vậy cũng không ổn chút nào.

Bây giờ Lưu Huỳnh Tiên Tử đang đi đến chỗ Tạo Hóa Pháp Vương cùng A Thập Lục để quay video ca hát cho Pháp Vương.

Lỡ như, Lưu Huỳnh Tiên Tử thông qua A Thập Lục, biết được chuyện hắn vẫn còn tung tẩy trên trái đất thì sao? Dù tỷ lệ này là rất nhỏ nhưng vẫn có nguy hiểm.



Sau khi nghĩ đi nghĩ lại thì Tống Thư Hàng nhìn về phía cây ghim cài áo biến hình trên người của Ngư Kiều Kiều.

Trùng hợp thay, nơi mà Tạo Hóa Pháp Vương và A Thập Lục hẹn gặp là ở thành phố điện ảnh mới xây dựng của khu Giang Nam, dò một phát là ra địa chỉ ngay.

Hơn nữa… hắn vốn định hôm nay sẽ đi đến khu đại học Giang Nam một chuyến, tới ga-ra xe của Bạch Tôn Giả lái một chiếc đến đây. Hắn phải tiễn mấy người bạn thân của mình về nhà trước. Cao Mỗ Mỗ cũng có thể tiễn về nhà trước, chỉ cần hắn có thể nhanh chóng hoàn thành kịch bản kia là được.

- Thư Hàng, sao tự dưng đứng đực mặt ra thế?

Ngư Kiều Kiều hỏi.

Tống Thư Hàng cười nói:

- Vết thương do thiên kiếp tạo nên của A Thập Lục đã khôi phục, cô ấy đã xuất quan rồi.

- Tô Thị A Thập Lục ư? Ngươi quen cô ấy à?

Ngư Kiều Kiều hỏi dò, cô có nghe đến mấy vị thiên tài trong nhóm Cửu Châu số 1. Nếu như lấy tuổi của cô đổi thành tuổi của con người để tính thì Ngư Kiều Kiều và Tô Thị A Thập Lục, Vũ Nhu Tử đều có thể xem là cùng thế hệ.

- Ừ, lúc ta vừa mới tiếp xúc với tu chân thì quen biết cô ấy.

Tống Thư Hàng đáp.

Vì A Thập Lục nên sau này hắn mới có thể tiếp xúc với chuyện của Nguyệt Đao tông và Tiên Nông tông, lấy được được bảo đao Bá Toái, một miếng Huyết Thần Toản, à còn có rất nhiều chỗ tốt khác nữa.

- Kiều Kiều, đợi sau khi trời sáng thì ta sẽ đến khu đại học Giang Nam một chuyến để lấy xe. Sau đó có thể ta sẽ đi tìm A Thập Lục, nói không chừng còn đi gặp mấy vị tiền bối nữa. Cô có muốn đi cùng không?

Tống Thư Hàng hỏi.

Lúc Ngư Kiều Kiều nghe Tống Thư Hàng nói xong thì hai mắt đột nhiên sáng bừng:

- Không được, ta không thể cùng đi với ngươi được.

Tống Thư Hàng mà đi thì cũng có nghĩa là cô có thời gian ở riêng với mấy người Cao Mỗ Mỗ.

Nếu nói như vậy, cô có thể chuốc say mấy người Cao Mỗ Mỗ, sau đó cô còn có thể thử xem có thể khiến cho Cao Mỗ Mỗ gõ ra được hơn năm vạn chữ trong tình trạng say túy lúy như đợt trước nữa hay không.

Nghĩ thôi cũng thấy kích động rồi.

- Được rồi, vậy đến lúc đó ta đi một mình cũng được.

Tống Thư Hàng cười đáp. Hắn vẫy điện thoại:

- Chúng ta chụp chung một bức đi, coi như là kỷ niệm ta độ kiếp thành công, cũng chúc mừng Thông Nương được Thiên Nhai Tử đạo trưởng truyền công.

- Được đấy, nơi này là nơi đầu tiên ngươi độ kiếp, đúng là có giá trị lưu niệm.

Ngư Kiều Kiều cười nói.

Mấy người Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng không ý kiến gì.



Chụp ảnh chung xong.

Ở giữa là Tống Thư Hàng tóc dài đến eo, không có lông mày, người mặc áo cà sa màu ngọc bích, thắt lưng còn thắt một chiếc khăn lụa của con gái.

Bên trái là Ngư Kiều Kiều với nguyên hình nửa người nửa cá; còn có Thiên Nhai Tử đạo trưởng một thân chính khí, tinh thần sảng khoái.

Bên phải là Biệt Tuyết Tiên Cơ đeo màn che mặt, thân hình cao nhất trong nhóm người.

Cùng với tiểu Thông Nương run lẩy bẩy đứng bên cạnh Biệt Tuyết Tiên Cơ.

Tống Thư Hàng trông thấy bức ảnh trong điện thoại, khóe miệng co giật:

- Tại sao ta lại không có lông mày thế này!

Ngư Kiều Kiều an ủi:

- Thư Hàng đừng lo lắng, lông mày có thể vẽ lên được mà. Mấy cô gái loài người các ngươi đều có đồ nghề để trang điểm, vẽ hai đường lông mày đẹp đẹp là được rồi.

Tống Thư Hàng gật đầu nhìn ba cô gái ở đây.

Kiều Kiều nửa người nửa cá, đương nhiên là không dùng đến đồ trang điểm của loài người rồi.

Thông Nương xinh đẹp bẩm sinh, hơn nữa cô ấy chỉ là một cây hành, cũng chẳng có dùng đồ trang điểm.

Cuối cùng là Biệt Tuyết Tiên Cơ.

- Đúng là người ta có chút đồ trang điểm thật.

Biệt Tuyết Tiên Cơ cười nói:

- Nhưng người ta sẽ không vẽ lông mày cho ngươi đâu. Đây là thú vui tao nhã giữa hai vợ chồng, Tống Thư Hàng tiểu hữu vẫn nên tìm nữ tu khác giúp thì hơn.

Tống Thư Hàng:

- …

Vẽ cái lông mày thôi mà tiên cơ! Bây giờ có phải thời cổ đại nữa đâu!

Vẽ lông mày cũng tính là thú vui tao nhã giữa hai vợ chồng, ngươi nói xem mấy chuyên gia trang điểm chịu sao thấu đây? Theo như cách nói của tiên cơ thì lẽ nào bọn họ không được lấy chồng cưới vợ nữa à?

Một giờ sau.

Tạo Hóa Pháp Vương dắt Đông Phương Lục Tiên Tử, Lưu Huỳnh Tiên Tử cùng với A Thập Lục đến địa điểm hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Mấy vị tiên tử bắt đầu luyện tập mấy ca khúc, Đông Phương Lục Tiên Tử bắt đầu thuận theo nội dung bài hát, biên đạo một điệu múa ngay tại chỗ.

Tạo Hóa Pháp Vương đưa mấy thợ chụp ảnh chuyên nghiệp, tiến hành quay chụp đủ kiểu.

- Ấy? Không phải bảo là Tạo Hóa sư thúc hát à? Sao tự dưng lại thành tiên tử đang múa thế? Phía sau còn có hai vị tiên tử đang hát nữa là sao?