Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 618: Bạn Tui Lao Đầu Tìm Chết Như Vậy Ổn Thật Sao?




Hôm qua Cao Mỗ Mỗ uống được một nửa thì đi gõ chữ, cho nên so ra thì cậu là người uống ít nhất trong bọn, cộng thêm tửu lượng không tồi nên cậu tỉnh rượu tương đối sớm.

Sau khi tỉnh rượu, cậu cầm bản thảo kịch bản chạy sang tìm Tống Thư Hàng.

Cậu nóng lòng muốn cho Tống Thư Hàng xem kịch bản thú vị này lắm rồi.



Lúc này Tống Thư Hàng đang nói chuyện với Ngư Kiều Kiều bật mode mẹ già lắm lời ở ngoài ban công biệt thự, về những vấn đề cần chú ý khi độ kiếp.

Bây giờ Tống Thư Hàng đã đến cảnh giới đan điền thứ bảy - Long Thủ đan điền của nhị phẩm, cách lúc độ kiếp gần lắm rồi. Hắn nhất định phải tìm hiểu tin tức liên quan đến độ kiếp thôi.

Tống Thư Hàng cảm thấy thực ra tu luyện cũng giống như là đi học vậy.

Quá trình tu luyện thì giống việc học hàng ngày, là thời gian dành để bồi dưỡng tri thức và nâng cao thực lực.

Và mỗi lần độ kiếp để thăng lên một cảnh giới lớn thì chính là thi lên cấp ba và thi đại học. Để độ kiếp thành công, các tu sĩ khôn chỉ cần tu luyện vất vả mà còn phải liều mạng chuẩn bị.

Bây giờ hắn đang có cảm giác hệt như năm đó sắp đi thi đại học đây.

Ngư Kiều Kiều kể lại kinh nghiệm mình độ kiếp Nhị Phẩm Thiên Động hồi trước cho Tống Thư Hàng nghe.

- Thế nhưng ngươi chỉ có thể tham khảo kinh nghiệm của ta một chút thôi, bởi vì ta là hỗn huyết giao long và cá nên thiên kiếp sẽ khác ngươi một chút, hơn nữa năm đó ta có phụ thân ở bên cạnh bảo vệ, người còn chuẩn bị cho ta rất nhiều thứ giúp độ kiếp nữa. Tóm lại là, tốt nhất ngươi nên đi hỏi các tiền bối là loài người trong nhóm Cửu Châu số 1 đi, sẽ hiểu biết nhiều hơn đấy. Phải chú ý đặc biệt xem lúc các tu sĩ loài người các ngươi độ kiếp thì cần chuẩn bị cái gì.

Ngư Kiều Kiều nói.

- Cảm ơn cô nhé Kiều Kiều.

Tống Thư Hàng nói.

Tu sĩ loài người độ kiếp thì cần phải chuẩn bị cái gì?

Chờ bao giờ Bạch tiền bối ra thì hỏi Bạch tiền bối vậy. Nếu Bạch tiền bối ra trễ quá thì hắn có thể hỏi các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 như Bắc Hà Tán Nhân.

Độ kiếp… thấy hồi hộp quá đi.



Trong lúc hắn đang suy tư thì có tiếng bước chân ở đằng sau truyền đến.

Tống Thư Hàng và Ngư Kiều Kiều dừng chủ đề độ kiếp và quay đầu lại nhìn.

Sau đó họ thấy Cao Mỗ Mỗ ôm một tập bản thảo dày cộp đi tới.

- Thư Hàng, thì ra mày ở đây. Ủa, hóa ra Kiều Kiều cô nương cũng ở đây luôn à? Đúng là không còn gì bằng.

Cao Mỗ Mỗ cười toe toét rồi chạy ra ban công, đoạn kéo một cái ghế nằm ra.

- Lão Cao, mày tìm tao hả?

Tống Thư Hàng bật cười nhìn Cao Mỗ Mỗ. Hắn đã nghe Ngư Kiều Kiều kể, nghe đâu hôm qua Cao Mỗ Mỗ uống say rồi còn đi cào được năm vạn chữ.

Bây giờ hắn chỉ cần hình dung ra cảnh Cao Mỗ Mỗ say vật vờ mà vẫn liều mạng gõ chữ là đã thấy buồn cười rồi.

Đương nhiên là hắn cũng xót bạn thân mình lắm. Đã say rượu còn phải gõ chữ cơ mà… thế là Thư Hàng thương cảm Cao Mỗ Mỗ tận ba giây liền.

- Tao viết xong phần đầu kịch bản rồi, mang đến đây cho hai người xem đây.

Cao Mỗ Mỗ rót trà cho mình rồi đưa kịch bản cho Tống Thư Hàng.

Tống Thư Hàng nhận bản thảo phần mở đầu kịch bản thì kinh ngạc lắm. Trời má, hôm qua Cao Mỗ Mỗ không chỉ điên cuồng gõ được năm vạn chữ, mà còn sửa sang lại kịch bản rồi in ra thành bản thảo cơ à?

Cao Mỗ Mỗ hôm qua chắc chắn đã biến thân thành Super Cao Mỗ Mỗ!

Sau khi vừa khâm phục vừa thương cảm Cao Mỗ Mỗ ba giây, Tống Thư Hàng bắt đầu đọc kịch bản.

Ngư Kiều Kiều cũng ghé vào đọc cùng với hắn.



Bối cảnh câu chuyện là tương lai ở thế giới song song.

Địa Cầu bị một thế lực thần bí vô cùng cường đại tập kích đột ngột. Sau cuộc tập kích này, loài người tổn thất nghiêm trọng, bước vào thời kì tận thế.

Đúng lúc này thì trên Địa Cầu lại xuất hiện một thế lực thần bí khác, đây là thế lực thần bí thứ hai. Thế lực này bảo vệ loài người, giúp cho loài người không bị hủy diệt.

Thế lực bảo vệ nhân loại kia chính là những người tu tiên trong truyền thuyết, thực lực cực kì cường đại, những cường giả trong số đó thậm chí có thể dời non lấp bể, cưỡi mây đạp gió.

Để chống đối thế lực đến tập kích kia, những người tu chân bắt đầu liên hợp lại và thu nhận đệ tử một cách rộng rãi. Bọn họ từ bỏ cuộc sống lánh đời trước kia, bước ra trước mắt người đời, đảm nhiệm vai trò bảo vệ thế gian.

- Không hổ là Cao Mỗ Mỗ, thế giới quan ảo diệu thế này mà cũng viết ra được.

Tống Thư Hàng nói.

- Đương nhiên rồi!

Cao Mỗ Mỗ uống một ngụm trà, đắc ý chờ mong xem Tống Thư Hàng đọc phần tiếp theo thì sẽ có biểu cảm gì.

Tống Thư Hàng đọc tiếp.

Câu chuyện phát triển.

Nhân vật chính là đệ tử của một môn phái tầm trung trong thế lực tu chân. Theo yêu cầu của Tống Thư Hàng, nhân vật chính đẹp trai lai láng, khí chất siêu quần.

- Hay ghê hay ghê.

Tống Thư Hàng gật đầu, Bạch Tôn Giả chắc chắn sẽ hài lòng với nhân vật này cho xem.

Thế nhưng khi đọc tiếp nữa thì sắc mặt của Tống Thư Hàng trở nên rất kì quái.

Cảnh đầu tiên khi tình tiết phim chính thức mở màn bắt đầu bằng một cuộc luận võ trong môn phái.

Cuộc luận võ diễn ra giữa nhân vật chính và một sư huynh tên là Cao Thăng.

Sau đó… nhân vật chính đẹp trai lai láng bị sư huynh Cao Thăng này treo lên đánh.

Đấu đao pháp, đấu kiếm pháp, đấu quyền pháp, đấu chân đấu tay đủ thứ… mà nhân vật chính vẫn không thể thắng nổi Cao Thăng sư huynh.

Trong đầu Tống Thư Hàng hiện lên hình ảnh Bạch tiền bối đẹp tựa tiên nhân bị ông sư huynh Cao Thăng nào đó treo lên đánh.

Tống Thư Hàng day day huyệt Thái Dương. Tinh thần lực phát tác khiến cho mi tâm của hắn đau như búa bổ, thế nhưng loại đau đớn này vẫn hoàn toàn không sánh nổi cảm giác thốn tận rốn khi xem kịch bản.

- Cao Mỗ Mỗ, hỏi mày cái này được không?

Tống Thư Hàng hỏi.

- Cứ việc hỏi đi.

Cao Mỗ Mỗ đắc ý vắt chân chữ ngũ lên rung đùi.

Tống Thư Hàng hói:

- Sư huynh tên Cao Thăng này là ai sắm vai đấy?

- Mày biết rồi mà còn hỏi, đương nhiên là Cao Mỗ Mỗ đẹp trai rạng ngời tao đây rồi.

Cao Mỗ Mỗ khoái chí đáp.

Vừa nói xong, Cao Mỗ Mỗ phát hiện ra ánh mắt của Tống Thư Hàng thay đổi.

Ánh mắt mà Tống Thư Hàng nhìn hắn ngập tràn vẻ thương hại pha lẫn chút từ bi mơ hồ.

Thậm chí, không biết có phải do ảo giác hay không mà Cao Mỗ Mỗ lại nhìn thấy quanh người Tống Thư Hàng tỏa ánh hào quang vàng chói, giống như Phật Đà đại từ đại bi, thương xót chúng sinh tỏa ra kim quang công đức ngời ngời.

- Đừng có nhìn tao như thế, tao nói mày nghe, mày không đồng ý thì tao vẫn nhét nhân vật này vào. Nếu không tao không viết kịch bản cho mày nữa đâu!

Cao Mỗ Mỗ nói đầy cương quyết.

Tống Thư Hàng gật đầu:

- Yên tâm đi, tao không phản đối nhân vật này đâu. Thật đấy, tao không phản đối mà.

Dứt lời, Tống Thư Hàng còn vươn tay vỗ vai Cao Mỗ Mỗ rồi thở dài u ám.

Sau đó hắn truyền âm nhập mật nói với Ngư Kiều Kiều:

- Kiều Kiều, mộ địa ở đáy biển bán bao nhiêu tiền? Ta nghĩ phải mua cho bạn tốt của mình một cái thôi.

Ngư Kiều Kiều ngu mặt ra:

-?

- Bởi vì nhân vật chính trong kịch bản này chính là Bạch Tôn Giả đó!

Tống Thư Hàng cảm thán.

Ngư Kiều Kiều ngộ ra chân lý!

- Hai người mắt qua mày lại cái gì đấy?

Cao Mỗ Mỗ nói:

- Có vụ gì thì nói mau ra!

- Không có gì, không có gì đâu. Chúng ta xem kịch bản tiếp thôi:

- Tống Thư Hàng cười ha hả.

Đương nhiên là hắn cũng chỉ nói chơi thế thôi. Bạch tiền bối không nhỏ mọn như thế. Chắc chắn là Bạch tiền bối chấp nhận được tình tiết kiểu này, bởi vì chỉ là diễn kịch thôi mà.



Tống Thư Hàng tiếp tục đọc kịch bản của Cao Mỗ Mỗ.

Tiếp theo, Cao Thăng sư huynh không ngừng khiêu khích nhân vật chính tỷ thí mười tám loại vũ khí đao thương côn bổng. Sao cứ thấy cảnh này quen quen?

Đột nhiên, Tống Thư Hàng nhớ lại một cảnh tượng.

- Tiểu Bạch, ban nãy ngươi chạy đi đâu đấy? Ta cứ tưởng là ngươi lạc đường rồi.

- Tiểu Bạch, chúng ta luyện quyền/ đao/ kiếm/ côn/ thương được không nào?

- Tiểu Bạch, hãy xem quyền/ đao/ kiếm/ côn/ thương đây!

- Tiểu Bạch, tiếp chiêu!

- Nào nào, Tiểu Bạch, hôm nay luyện đến đây thôi. Mai ta lại tìm ngươi chơi nhé!

Nhạc nền là một tràng tiếng nhạc ngựa….

Đờ phắc!

Sa mạc mênh mông và thiếu niên áo xanh!

Nghĩ đến đây thì Tống Thư Hàng nhìn Cao Mỗ Mỗ với ánh mắt cực kì quỷ dị, hình như bạn thân nhà mình vô tình nghịch dại rồi!

Phải dùng kịch bản này thật đấy hả?

Nếu mà dùng thì không chỉ có Cao Mỗ Mỗ gặp xui xẻo đâu!

Nếu đưa kịch bản này cho Bạch tiền bối… có khi nào Bạch tiền bối nghĩ mình mượn kịch bản để âm thầm xóc xiểm gì không?

Đến lúc đó đứa vô tình tìm chết là Cao Mỗ Mỗ, nhưng thằng gánh nhọ là hắn đây này!

“Thôi, cứ để đoạn này lại xem đoạn sau nói gì rồi tính tiếp.”

Tống Thư Hàng day day huyệt Thái Dương rồi hít sâu một hơi và đọc tiếp.

Trong câu chuyện, sau khi nhân vật chính bị Cao Thăng sư huynh nhét hành đủ kiểu thì có một sư tỷ xinh đẹp xuất hiện, bôi thuốc cho hắn, trị thương cho hắn.

Tình tiết này không tồi, sư tỷ vừa lên sàn đã hiện lên với dáng vẻ của một ngự tỷ dịu dàng, tuyệt lắm.

Nhưng ngay sau đó thì diễn biến lại đánh lái!

Tự nhiên sư tỷ sắp kết hôn rồi, mà tân lang lại còn không phải là nhân vật chính!

May mà sư tỷ hẹn với nhân vật chính là: “Nếu ngươi đến tìm ta vào ngày đại hôn, thì chỉ cần ngươi tới, ta sẽ bất chấp tất cả mà bái đường với ngươi.”

Theo motif thông thường thì hẳn là sau đó nhân vật chính sẽ bộc phát sức mạnh, đại náo hôn lễ của sư tỷ rồi bái đường thành thân với sư tỷ đúng không?

Nhưng mà Cao Mỗ Mỗ ra bài không theo lối thường!

Trên đường chạy tới hôn lễ của sư tỷ, nhân vật chính bị thế lực thần bí đối địch đánh lén, hôn mê mấy ngày liền, bỏ lỡ lễ thành thân của sư tỷ luôn.

Khi hắn tỉnh lại thì sư tỷ đã trở thành đạo lữ song tu của người khác rồi…

Sau đó Cao Mỗ Mỗ miêu tả nỗi đau của nhân vật chính khi mất đi sư tỷ của mình, hắn hối hận đến cào tim rách phổi, hắn bi thương như thác núi Lư chảy ngược đến trời.

Tìm chết thế này thật sự ổn sao?

Tống Thư Hàng lại ngẩng lên nhìn Cao Mỗ Mỗ.

- Đoạn này là sáng kiến của Thiên Nhai Tử đạo trưởng đấy, tuyệt lắm đúng không?

Cao Mỗ Mỗ cười phớ lớ rồi chỉ vào một góc kịch bản, chỗ đó còn đánh dấu “tư liệu do Thiên Nhai Tử đạo trưởng cung cấp”.

Tống Thư Hàng cảm thấy đầu mình lại nhức bưng bưng.

"Quả nhiên để cho Thiên Nhai Tử đạo trưởng vào biệt thự này là một sai lầm lớn mà!

Đáng chết! Đến lúc đó nếu Bạch Tôn Giả có ý kiến gì với đoạn kịch bản này thì hắn nhất định phải bán Thiên Nhai Tử đạo trưởng mới được! " Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.

Hắn tiếp tục đọc.

Nhân vật chính mất đi sư tỷ thì uống rượu tiêu sầu một thời gian, sau đó… hắn gặp nữ chính thứ hai.

Đó là một thiếu nữ rất xinh đẹp, có sở thích là đọc sách. Cô thích ngồi trong tiệm sách đọc sách với nhân vật chính, thích vùi mình trong sách, thích ngắm tịch dương với nhân vật chính và thích ăn chân gà.