Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 599: Nỗi Oan Này, Ta Cắn Răng Gánh!




Tống Thư Hàng mất máu nhiều quá nên sau khi tắm rửa sạch sẽ xong thì suy yếu nằm phịch lên giường ngủ thẳng thẳng cẳng để khôi phục trạng thái.

Mà lúc này, trong vũ trụ, lại có một Tống Thư Hàng khác đang gặp phải nguy cơ lớn.

Bởi vì trước đó bị Dược Sư hạ độc, toàn thân rơi vào trạng thái suy yếu, cho nên Đồng Quái Tiên Sư căn bản chẳng còn sức đâu mà phản kháng lại xích lực hỏa tiễn phi thiên pháp của Lưu Huỳnh Tiên Tử, thế là bị bắn thẳng vào trong vũ trụ luôn.

‘Haiz, đúng là rốt cuộc vẫn phải vào trong vũ trụ. Chết tiệt, nếu như không phải ta trúng độc của Dược Sư huynh dẫn đến suy yếu thì ta có thể hóa giải đạo thuật của Lưu Huỳnh Tiên Tử ngay lập tức ấy chứ. ’ Đồng Quái Tiên Sư buồn bực nghĩ thầm.

Đồng thời, tiên sư lại nhớ đến lời mà cái tên Bắc Hà Tán Nhân chết giẫm kia đã nói lúc chat ở trong nhóm: ‘Ta dám bảo đảm hắn (Đồng Quái Tiên Sư) bây giờ đang bay ra ngoài vũ trụ đấy, chỉ cần hắn vừa tiến vào trong vũ trụ là ta nắm chắc năm mươi phần trăm có thể chặn được hắn. ’

Người hiểu rõ ngươi nhất chính là kẻ thù của ngươi. Bây giờ thì Đồng Quái Tiên Sư tin sái cổ lời này rồi!

Bây giờ mình đã tiến vào trong vũ trụ rồi.

Nếu như Bắc Hà Tán Nhân thật sự có bố trí bẫy rập gì đó ở ngoài vũ trụ thì lỡ mình sơ ý để lộ chân thân ở ngoài vũ trụ thì nói không chừng sẽ bị mai phục của Bắc Hà Tán Nhân túm được mất.

Chỉ cần nghĩ tới cái cảnh bị các đạo hữu trong Nhóm Cửu Châu số 1 vây quanh thì Đồng Quái Tiên Sư lại rùng mình một cái.

‘Nói cách khác, tốt nhất là ta cứ giữ nguyên hình dạng của Thư Hàng tiểu hữu đi, mắc công bị các đạo hữu trong Nhóm Cửu Châu số 1 với cái tên Bắc Hà Tán Nhân kia tìm thấy. ’ Đồng Quái Tiên Sư nghĩ thầm trong lòng.

Vậy nên Đồng Quái Tiên Sư lại càng thêm cẩn thận, giữ nguyên hiệu quả của thuật dịch dung, đồng thời còn cố ý làm cho mình tản ra khí tức của Tống Thư Hàng tiểu hữu nữa.

Bây giờ thì dù ba mẹ của Tống Thư Hàng cũng không thể nhìn ra hắn là hàng dỏm được.

Dịch dung thuật thần cấp đáng sợ như thế đấy.

Cứ như thế, lại xảy ra một chuyện khá là trùng hợp.

Chính bởi vì Đồng Quái Tiên Sư đang cố gắng hết sức phóng ra khí tức của Tống Thư Hàng tiểu hữu, cho nên khí tức của hắn lại hấp dẫn sự chú ý của một vị tu sĩ!

ấy chính là đường chủ của Cửu Nhãn Già Ma Đường!

Đường chủ đang trên đường quay về Vô Cực Ma Tông, hắn vừa bay về vừa rủa thầm ‘hắn đã nhớ kỹ khí tức của tên tiểu tu sĩ nhị phẩm kia rồi, đừng có mà để cho hắn gặp lại cái tên tiểu tu sĩ kia lần nữa, bằng không nhất định sẽ nện cho tên kia một trận ra trò! Phải mà rơi vào trong tay hắn thì hắn nhất định sẽ khiến cho tên tiểu tu sĩ kia muốn sống không được, muốn chết cũng không xong! ’

Đang lúc nghĩ thế thì hắn đột nhiên lại cảm ứng được cỗ khí tức này!

Là khí tức của cái tên tiểu tu sĩ chết bầm kia, không lẫn vào đâu được, hắn vẫn nhớ kỹ cổ khí tức này đây. Cho dù có cách trăm núi nghìn sông đi chăng nữa thì hắn cũng không bao giờ nhận lầm được.

Cái tên tiểu tu sĩ chết tiệt kia cũng đang ở quanh đây!

- Đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, nay lại tự đến chẳng tốn công!

Đường chủ hít sâu một hơi, trên mặt của hắn lại lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, hôm nay hắn đang ấm ức lắm đây! Cứu thủ hạ thất bại, đám thuộc hạ cấp bậc kim đan chết như rạ, ngay cả linh hồn cũng bị một tên tiểu quỷ nhị phẩm siêu độ, sau đó lại bị con ả vu nữ tâm thần đuổi giết.

Trong lòng hắn dâng lên một ngọn tà hỏa, nếu như không xả ra thì nói không chừng sẽ trở thành tâm ma của hắn mất.

Giết chết tên tiểu tử kia, rút vong hồn của hắn ra, khiến cho hắn nếm thử những tra tấn tàn nhẫn nhất trên thế gian này.

Đường chủ lấy phi kiếm chuyên dụng của Vô Cực Ma Tông ra, nhanh chóng bay đến chỗ phát ra cỗ khí tức nọ.

Vài giây sau, đường chủ đã tiếp cận mục tiêu.

Sau đó, hắn đưa mắt nhìn quanh thì trông thấy cái tên tiểu tu sĩ nhi phẩm chết giẫm kia mặt mày tỉnh rụi tên Tống Thư Hàng kia đang sờ cằm, giống như đang suy nghĩ chuyện gì cao xa lắm.

Khí tức này cùng với cái bản mặt kia, cho dù lúc đó cách một bộ đồ du hành vũ trụ thì hắn vẫn có thể loáng thoáng nhìn ra được.

Không lẫn đi đằng nào được, chính là hắn!

- Tên tiểu tử chết giẫm kia, ta tìm thấy ngươi rồi!

Đường chủ Cũu Nhãn Già Ma Đường tức giận gầm lên, thanh âm nọ thông qua truyền âm nhập mật, trực tiếp rót vào trong tai của Đồng Quái Tiên Sư.

Đồng Quái Tiên Sư giật bắn người, nhìn về phía kẻ nọ:

- Đạo hữu này, ngươi tìm ai thế?

- Còn dám giả vờ như không biết ta à? Ha ha ha ha... Thôi bỏ đi, dù sao thì hôm nay ta cũng sẽ giết chết ngươi mà thôi! Hãy nhận lấy cái chết đi!

Đường chủ của Cửu Nhãn Già Ma Đường cười lạnh, thanh phi kiếm đặc chế chuyên dụng của Vô Cực Ma Tông ở dưới chân thoắt cái đã bay lên, chém về phía Đồng Quái Tiên Sư.

Đồng Quái Tiên Sư đần mặt ra, mẹ nó, cái quỷ gì đây? Vừa gặp đã vung kiếm là sao?

‘Chẳng lẽ là mai phục của Bắc Hà Tán Nhân à? ’

Chẳng lẽ cái tên Bắc Hà Tán Nhân kia lại thần cơ diệu toán như thế, ngay cả việc hắn ngụy trang thành bộ dạng của Tống Thư Hàng tiểu hữu cũng bị mai phục của tên kia bắt được sao?

Không đúng! Đây tuyệt đối không phải là người của Bắc Hà Tán Nhân.

Sát ý trên người đối phương quá mức rõ ràng.

Sát ý trắng trợn thế này chứng tỏ đối phương thật sự muốn giết mình... Nói đúng hơn là muốn giết Tống Thư Hàng tiểu hữu sao?

- Hãy giải quyết cho xong mối thù dám siêu độ hết đám thủ hạ của ta ngay hôm nay đi! Cái thằng chết giẫm này!

Đường chủ của Cửu Nhãn Già Ma Đường cả giận gầm lên, kiếm quang chém tới tấp.

Nghe tới đây thì Đồng Quái Tiên Sư lập tức hiểu ra mọi việc, hóa ra là thù oán do Thư Hàng tiểu hữu rước lấy!

Nhưng xem tình hình bây giờ thì hắn phải gánh nỗi oan này chắc rồi!

Nói đùa gì đó, bây giờ hắn vẫn đang trúng độc của Dược Sư huynh, nằm trong trạng thái suy yếu, lại còn bị Lưu Huỳnh Tiên Tử cột cứng ngắc phóng lên đây, chẳng né được đằng nào đây này.

Đây không phải chơi ta à?

Đáng chết, ta không muốn gánh cái oan này đâu nhá!

Keng!

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì phi kiếm của cd đã chém tới bên cạnh Đồng Quái Tiên Sư, nhưng lại bị một tầng phòng ngự vô hình ngăn lại.

Phi kiếm kéo xẹt tạo thành một tia điện trong hư không.

Ngay sau đó, một kiếm cuồng nộ của cd bị bắn ngược ra ngoài... đó chính là đạo thuật xích lực hỏa tiễn bao quanh Đồng Quái Tiên Sư do Lưu Huỳnh Tiên Tử để lại.

Có tầng bảo hộ này đỡ một kích thay cho Đồng Quái Tiên Sư, chỉ là sau một kiếm này thì lực đẩy kia cũng biến mất.

Còn Đồng Quái Tiên Sư thì rốt cuộc cũng khôi phục tự do.

Nhưng cái tự do này đến chẳng đúng lúc tẹo nào. Lúc này hắn đang ở trong trạng thí suy yếu, một thân thực lực chỉ có thể phát huy được có hai ba phần, mất đi tầng bảo hộ đó thì sẽ mệt lắm chứ chẳng chơi đâu.

Đường chủ thấy một kiếm chứa đầy cơn thịnh nộ của mình lại không làm gì được một tiểu tu sĩ nhị phẩm thì lại thẹn quá hóa giận, giận càng thêm giận.

- Chết đi!

Lực lượng trong hồ linh lực của cơ thể hắn bây giờ đã khôi phục được khá nhiều, đã có thể thi triển được một số thần thông cấp bậc chân quân lục phẩm.

Trong lúc gầm lên thì đường chủ lại bước lên một bước. Đồng thời chân của hắn lại xuất hiện chân của ma tượng khổng lồ, nó to đến mức dẫm chân một cái là đạp nát cả đất bằng lẫn hư không.

Một cước này đạp xuống chỗ Đồng Quái Tiên Sư, muốn đạp nát hắn!

- Con mẹ ngươi, nếu như không phải ta đang ở trong trạng thái suy yếu thì ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mặt.

Đồng Quái Tiên Sư cắn răng, giơ tay bắn ra mười đạo que trúc.

Tất cả những que trúc kia đều là quẻ xăm dùng để xem bói, nhưng ở trong tay của Đồng Quái Tiên Sư thì trong nháy mắt được phóng ra chúng lại tạo thành quái toán đại trận. Qủe thăm ở giữa hư không tự động triển khai trận pháp dựa theo phương vị bát quái, hơn một trăm que trúc nhìn có vẻ như tầm thường lại có thể mượn lực lượng trong thiên địa, hóa thành một phòng ngự đại trận.

Nếu như không phải Đồng Quái Tiên Sư đang ở trong trạng thái suy yếu thì phạm vi và uy lực của đại trận này có thể được tăng cường gấp mười lần.

Tuy rằng hắn chuyên bói trật, nhưng không có ngĩa là tu vi của hắn ở phương diện quí toán sẽ yếu! Bói trật là vì nhân phẩm quỷ dị trên người hắn thôi chứ chả liên quan gì đến thực lực cả!

- Chút tài mọn mà thôi, chết đi cho ta!

Đường chủ gầm lên, chân phải đạp thật mạnh, đôi chân ma tượng kia cũng đè xuống.

Bát quái chi trận của Đồng Quái Tiên Sư bố trí cũng bị giẫm nát.

Đồng thời, cỗ cự lực đủ để đạp nát hư không cũng đè ép về phía tiên sư với dư thế không giảm.

Tống Thư Hàng do Đồng Quái Tiên Sư dịch dung thành bị đạp một cước ngay chính diện, sau đó giống như con kiến bị người ta đè bẹp:

- A a a a a a a~

Ở giữa tiếng kêu gào thê lương đó, Tống Thư Hàng do Đồng Quái Tiên Sư dịch dung thành bị đè bẹp lép.

Tống Thư Hàng phiên bản Đồng Quái Tiên Sư sắp tèo rồi sao?

- Hừ, cái tên chết giẫm kia, đừng tưởng như thế là xong. Mối thù siêu độ biết bao nhiêu thủ hạ của ta không hết dễ thế đâu, ta sẽ bắt vong hồn của ngươi lại, cho ngươi nếm thử thủ đoạn tra tấn tàn bạo nhất của Vô Cực Ma Tông.

Đường chủ lạnh lùng nói.

Nói xong, thân hình của hắn chợt động, nháy mắt đã vọt đến bên cạnh thi thể của Tống Thư Hàng. Lại với tay rút một cái, muốn rút linh hồn ra khỏi thi thể.

Nhưng, một khắc sau, Đường Chủ sững người lại.

Vong hồn không rút ra được?

- Đáng ghét, lẽ nào là phân thân? Hay là có con rối thế thân ở đây? - Đường Chủ siết chặt nắm đấm lại.

Hắn ngó nhìn xung quanh, nhưng cũng không tìm ra được bóng dáng của vị tu sĩ nhị phẩm kia, đến khí tức cũng biến mất tăm.

Đáng ghét, thế mà lại không thể giết chết được tên này!

Nhưng… nếu lần tới còn gặp lại, tuyệt đối sẽ giết chết hắn. Lần sau, đừng nghĩ lại có thế thân hay là mấy kiểu thủ đoạn thoát thân chạy trốn nữa!

Đường chủ của Cửu Nhãn Già Ma Đường oán hận thu hồi phi kiếm của mình lại, chân đặt lên phi kiếm, trong chớp mắt đã bay xa ngàn dặm, biến mất khỏi nơi đó.

Ước chừng hơn mười phút sau.

Trong cõi hư không này, ngoài thi thể của Tống Thư Hàng ra thì không có bất kỳ biến ảo gì.

Đột nhiên, bóng dáng của Đường chủ Cửu Nhãn Già Ma Đường nhẹ nhàng xuất hiện ở phía sau một ngôi sao băng, nhìn kỹ cái cỗ thi thể kia.

Cỗ thi thể này vẫn không xảy ra biến hóa gì.

Đường chủ chau mày, cuối cùng hắn giơ tay ra, bắt lấy thi thể của Tống Thư Hàng, lại ngự kiếm lần nữa, bay về phía Vô Cực Ma Tông.

Bất luận cỗ thi thể này là thế thân cũng được, là phân thân cũng chẳng sao, tóm lại có liên quan với bản thể là được. Vô Cực Ma Tông bọn hắn có cách truy tìm ngược về bản thể từ phân thân hoặc thế thân.

Chỉ là sẽ tiêu tốn không ít chi phí, hơn nữa thời gian thế thân hoặc phân thân bị tiêu hủy không thể quá lâu, quá dài thì sẽ không cách nào bắt được chút tia 'liên hệ' kia.

Cho nên, Đường chủ gia tăng tốc độ nhanh chóng quay trở về.

- Lần sau khi mà gặp mặt, tuyệt đối phải cho tên tiểu tử kia chết không có chỗ chôn!





Sau khi xác định Đường chủ biết mất không còn trông thấy đâu nữa, trong hư không, một trận bát quái ẩn hình bỗng hiện thân, Đồng Quái Tiên Sư với sắc mặt trắng bệch bỗng từ trong trận bát quái chui ra.

- Thật là nguy hiểm quá. Nếu không phải trên người bản thiên sư ta có không ít đạo cụ thì một cước này cũng có thể lấy đi cái mạng nhỏ này của bản thiên sư rồi. Lại nói, lẽ nào đây mới là lời giải thật sự cho quẻ Thượng Thiêm mà mình bói khi ở trên trái đất sao? - Đồng Quái Tiên Sư buồn bực nói.

Đợi sau khi trở về trái đất, Tống Thư Hàng tiểu hữu nhất định phải cảm tạ hắn mới được. Hắn lại thay thế Tống Thư Hàng tiểu hữu nhận lấy một lần sát kiếp này.

- Vậy thì tiếp theo, phải quay về địa cầu sao?

Đồng Quái Tiên Sư suy tư, nhìn nhìn cái đai bằng tơ của Lưu Huỳnh Tiên Tử ở phía thắt lưng, còn có ấn ký bị tiên tử lưu lại trên người.

Thật không dễ xử lý chút nào. Mấy cái ấn ký này ở đây, một khi hắn vừa quay về trái đất thì sẽ bị Lưu Huỳnh Tiên Tử cảm nhận được ngay lập tức. Đến lúc đó nói không chừng tiên tử lại phải ngàn dặm xa xôi chạy tới, tặng cho hắn một phát 'Xích Lực Hỏa Tiễn Phi Thăng Thuật' ấy chứ.

- Vậy thì, phải xóa sạch mấy cái ấn ký với cái đai bằng tơ này đi nhỉ?

Trong lòng Đồng Quái Tiên Sư lại hiện lên ý nghĩ như vậy.

Nhưng ngay lập tức, hắn lại quăng cái ý nghĩ ấy ra khỏi đầu. Nếu như xóa sạch ấn ký, Lưu Huỳnh Tiên Tử tuyệt đối sẽ cảm nhận được ngay lập tức. Đến lúc đó, cô tuyệt đối sẽ cho rằng Tống Thư Hàng tiểu hữu đã xảy ra chuyện gì đó rồi.

Lỡ đâu cô hiệu triệu các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đang ở trong không trung, nếu họ ngay lập tức chạy đến chỗ tọa độ lưu lại ấn ký, thì há chẳng phải Đồng Quái Tiên Sư sẽ thành cá nằm trên thớt sao?

Cho nên, trước tiên không quay về trái đất nữa. Nếu đã vào trong vũ trụ rồi thì cứ bình tĩnh ở trong vũ trụ một thời gian.

Nhưng… cũng không thể lại sử dụng bộ dáng của Tống Thư Hàng tiểu hữu rồi.

Ai mà biết được lúc Tống Thư Hàng tiểu hữu ở trong vũ trụ, còn chọc tới chuyện gì.

Hắn đã gánh lấy một tai họa cho Tống Thư Hàng tiểu hữu rồi, tuyệt đối đừng gánh tiếp tai họa thứ hai!

Vậy thì, đổi khuôn mặt đi vậy.

Tốt nhất là đổi giới tính, đổi thành nữ vậy. Nữ tu xinh đẹp ở trong hoàn cảnh xa lạ đều thơm hơn những tu sĩ nam một chút.

Vậy phải dịch dung thành dáng vẻ của ai mới tốt đây?

Nghĩ đi nghĩ lại, trên điện thoại đặc biệt của Đồng Quái Tiên Sư truyền đến tiếng tin báo.

Tiên sư bây giờ rời khỏi trái đất vẫn chưa tính là quá xa, cái điện thoại này đã được cải tạo qua nên vẫn còn có thể nhận được tín hiệu.

Là tin tức trong nhóm Cửu Châu số 1, Lệ Chi Tiên Tử vừa ngoi lên.

Không lâu trước đây, Đồng Quái Tiên Sư đưa Lệ Chi Tiên Tử vào danh sách theo dõi trong nhóm Cửu Châu số 1, chỉ cần Lệ Chi lên mạng, thì hắn có thể trông thấy ngay lập tức.

Bởi vì lúc đó, hắn mua một cái pháp y quý giá tặng cho Lệ Chi Tiên Tử làm quà xin lỗi. Cho nên đặc biệt chú ý đến tiên tử, xem xem quà xin lỗi của mình có thu được kết quả gì hay không.

Bây giờ, Lệ Chi Tiên Tử còn trong danh sách đối tượng theo dõi của Đồng Quái Tiên Sư.

Lệ Chi Tiên Tử gửi hai bức hình xinh đẹp như thường lệ, là ảnh ở Bắc Cực với mấy con chim cánh cụt.

Hôm nay, Lệ Chi Tiên Tử vẫn xinh đẹp như hoa.

Quyết định rồi… Sẽ dịch dung thành hình dáng của Lệ Chi Tiên Tử vậy!

Tại sao sau khi hắn bị Lệ Chi Tiên Tử đánh cho một trận, vẫn còn muốn dịch dung thành hình dáng của cô cơ chứ? Đó là vì Lệ Chi Tiên Tử là thành viên duy nhất trong nhóm Cửu Châu số 1 đã được hắn xác định, có thể dùng bảo vật để 'mua chuộc'.

Cứ coi như lại bị cô phát giác ra mình dịch dung thành hình dáng cô lần nữa, nhưng chỉ cần kịp thời gửi quà xin lỗi thì sẽ không có vấn đề gì.

Vì Đồng Quái Tiên Sư nghĩ như vậy, nên hắn bắt đầu tiến hành dịch dung hoán trang trong vũ trụ.

Cũng chỉ trong thời gian mười mấy phút, trong vũ trụ ít đi một Tống Thư Hàng, lại nhiều thêm một Lệ Chi Tiên Tử xinh đẹp.

Kỳ thực, Đồng Quái Tiên Sư hoàn toàn có thể tùy ý dịch dung thành một nữ tu có hình dáng nguyên gốc.

Nhưng, không biết vì sao, mấy năm gần đây Đồng Quái Tiên Sư rất ít khi dịch dung 'gương mặt nguyên gốc', mà ngược lại ngày càng thích dịch dung thành các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1, hoặc là hình dáng của các nhân vật khá có tiếng trong tiên giới, làm không biết chán.

Còn về phần nguyên nhân… Có lẽ là khoảng thời gian này sở thích, hứng thú của hắn bị ảnh hưởng chăng?

- Biến thành Lệ Chi Tiên Tử, vốn không thể tiếp tục gọi mình đi chịu trận rồi!

Đồng Quái Tiên Sư cười mỉm một cái, nụ cười giống Lệ Chi Tiên Tử trong bức ảnh đến tận xương tủy!

**

Mặt trời ló dạng.

Tống Thư Hàng mệt mỏi bò dậy khỏi giường, hôm qua mất quá nhiều máu, vẫn luôn cảm thấy cơ thể có chút suy yếu.

- Dậy rồi à? Chuẩn bị đi, ta dẫn ngươi đến chi nhánh công ty chuyển phát nhanh Tam Thế Toàn Cầu đi.

Ngư Kiều Kiều bật dậy từ trên bệ cửa sổ, rơi xuống trên vai Tống Thư Hàng.