Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 533: Sắp Tan Rồi, Thân Thể Sắp Tan Ra Rồi!




Mái tóc như tơ vàng của Lục Tu tự bay lên dù không có gió. Cô nhìn ngọn lửa bùng lên hừng hực, sa mạc lời luôn:

- Tứ Tu, ngươi đốt thật à? Ta chỉ đùa với Thư Hàng tiểu hữu một chút thôi mà.

Tuy thực lực của Lục Tu có hạn nhưng cô vẫn có thực lực cấp bậc chân quân. Cho dù không có đôi mắt nhìn xuyên thấu, nhưng cô liếc mắt một cái vẫn cảm ứng ra trong cái bụng vồng lên của Thông Nương không hề có khí tức sinh mệnh.

Sư tử bạch ngọc Tứ Tu cứng đờ ra, một lát sau nó mới quay sang cười khan một tiếng:

- Ờ thì Lục Tu à, ta cũng đùa thôi, ngươi tin không?

Tin ngươi có mà bán nhà! Bộ dạng nghiêm túc châm lửa của ngươi nhìn kiểu gì cũng không giống đang đùa đâu!

Đâng lúc nói chuyện thì trong túi Lục Tu phát ra tiếng vang leng keng.

Cô lấy di động, mở màn hình lên thì phát hiện ra đó là lời nhắc nhở tài khoản chat của mình vừa được đăng nhập ở một chiếc điện thoại khác.

- Ủa, ai đăng nhập tài khoản của Thất Tu vậy? - Lục Tu hỏi. Bình thường cô toàn dùng tài khoản của Thất Tu Tôn Giả để vào nhóm Cửu Châu số 1 hóng chuyện và xem tin tức.

Xem ra là bản tôn Thất Tu Tôn Giả lên mạng rồi.

Người này có thời gian rảnh để mà lên mạng cơ đấy, hiếm có thật.

Thế là Lục Tu thao tác một hồi trên di động của mình, đăng nhập bằng một tài khoản khác. Đó là một tài khoản có tên “Phượng Hoàng Đao Molly”, lặn sâu trong nhóm Cửu Châu số 1, cơ hồ chưa bao giờ sủi tăm.

Lục Tu không hay dùng tài khoản này vì nó chẳng kết bạn mấy, không vui bằng tài khoản của Thất Tu Tôn Giả.

Khi Lục Tu đăng nhập Phượng Hoàng Đao Molly vào nhóm Cửu Châu số 1 thì thấy trong đó có một tấm ảnh mới up lên.

Là Thất Tu Tôn Giả đăng.

Trong ảnh chụp là một động đá u ám, trong động đá có một chiếc quan tài vàng chói lóa.

Sao cảnh này quen quen thế nhỉ?

Trong quan tài vàng có một thanh niên trẻ mặt mày ngu ngơ, trên người hắn là một cô bé xinh xắn đáng yêu tóc lục buộc hai bím, cảnh tượng đến là ái muội.

Sau đó tiêu điểm của tấm ảnh này tập trung vào phần… bụng của cô bé dễ thương tóc hai bên nọ.

Cái bụng hơi nhô lên kia… nhìn thế nào cũng rất đáng chú ý đó!

Ý chời, ai đăng thế này? - Lục Tu thốt lên.

Cô không đăng nhé, vừa rồi tài khoản của cô còn bị đăng nhập ở chỗ khác này!

- Cũng không phải ta đâu. Trong tay ta thậm chí còn không có điện thoại di động.- Sư tử bạch ngọc Tứ Tu vung vuốt ra chiều trong sạch.

- Bản nhân Thất Tu cũng sẽ không làm chuyện nhàm chán thế này, tính cách hắn nghiêm túc lắm.- Lục Tu lại nói.

Thế thì là ai làm?

Không phải Ngũ Tu. Ngũ Tu độ kiếp thành công, mất đi trạm trung chuyển Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, liên hệ giữa hắn và Tứ Tu, Lục Tu, Thất Tu rất mỏng manh.

Vậy rốt cuộc là ai làm?





Đối với Tống Thư Hàng ở trong quan tài vàng thì ai làm cũng không còn quan trọng nữa!

Sau khi tài khoản của Thất Tu Tôn Giả đăng tấm ảnh kia lên nhóm Cửu Châu số 1, rất nhiều tiền bối lặn không sủi tăm trong nhóm Cửu Châu số 1 đều bị lôi lên.

Bắc Hà Tán Nhân:

- Ôi đờ mờ!

Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền:

- Từ từ đã, thiếu niên trong ảnh kia có phải là Thư Hàng tiểu hữu không?

Điền Thiên Đảo Chủ:

- Không sai, chính là đạo hữu “bảy đạo hào”, không còn nghi ngờ gì nữa!

Điền Điềm Phó Đảo Chủ:

- Thế đứa con gái trên người hắn là ai kia?

Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 chưa bao giờ thấy hình người của Thông Nương cả.

Thế nhưng khi nhìn thấy cô gái tóc hai bím màu xanh lá trong ảnh thì có một vị tiền bối đã đoán ra thân phận của cô.

Vị tiền bối này chính là Diệt Phượng Công Tử. Khi hắn đang nhét hành ngựa đực tinh thì nghe được một tin tức từ trong miệng nó, rằng trong tay Tống Thư Hàng có một nữ yêu tinh tên là Thông Nương cực kì xinh đẹp, khiến cho ngựa đực tinh chạy tới từ ngàn dặm xa xôi, định “làm một phát” với cô.

Thế là Diệt Phượng Công Tử nhanh chóng trả lời:

- Chẳng lẽ đây chính là cây hành tinh mà Thư Hàng tiểu hữu đang nuôi dưỡng sao?

- Đó là ái sủng? Không ngờ Thư Hàng tiểu hữu lại là người như thế, dám làm cho ái sủng của mình mang thai luôn.- Lệ Chi Tiên Tử tiếp lời: - Cơ mà hành tinh mang thai nhanh thế cơ à?

- Vì là hành tinh nên chu kì sinh trưởng ngắn đó. Tóm lại lần này Thư Hàng tiểu hữu làm tốt lắm. Đứa nhỏ do con người và yêu tinh sinh ra chắc là rất thú vị đây, có khi nào lớn lên sẽ thành người có mái tóc lá hành không? - Đồng Quái “liệt giường” phát ngôn.

- Hoặc là mọc tay chân hành tây chẳng hạn? - Thiết Quẻ “liệt giường” bổ sung tiếp.

Lúc này, Cuồng Đao Tam Lãng hưng phấn nói:

- Ta nói nè các đạo hữu, hay là chúng ta thảo luận xem nên đặt tên gì cho con của Thư Hàng tiểu hữu đi?

Trong nhóm Cửu Châu số 1 tức thì náo nhiệt hẳn lên.

Mà tài khoản Thất Tu Tôn Giả châm ngòi vụ việc thì phất tay áo bỏ đi, lặn không thấy bóng.



Khóe mắt Lục Tu giật giật, hình như đùa quá rồi.

Ththt trong quan tài vàng không hề phản ứng, không lên tiếng, cũng không đập quan tài.

Thậm chí khi các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 nhao nhao thảo luận tên cho “đứa con tương lai” của hắn, cũng không thấy hắn rên một tiếng.

Bị chơi ngu luôn rồi à?

Lục Tu dè dặt hé một góc quan tài vàng ra xem. Quan tài bị đốt nóng bỏng tay, thế nhưng đối với Lục Tu thì chút độ ấm này chẳng đáng gì cả.

Sau khi mở hé quan tài vàng, cô nhìn thấy Tống Thư Hàng đang điên cuồng ấn di động.

- Toi rồi, toi rồi, đời mình xong rồi! - Tống Thư Hàng thì thào nói, màn hình di động của hắn tối thui, hết pin rồi.

Đúng lúc quan trọng thế này, di động của hắn lại hết pin.

Lúc này vốn dĩ phải đến lúc cho Thuật Sạc Điện lên sàn, thế nhưng cho dù thuật sạc điện ấy có là cấp thấp đến mấy thì cũng là đạo thuật. Mà muốn thi triển đạo thuật thì phải có tinh thần lực dẫn đường.

Lúc này không chỉ khí hải đan điền của Tống Thư Hàng sắp nổ tung mà tinh thần lực của hắn cũng quá mức cường đại, đến mức khiến cho mi tâm hắn đau nhức.

Ở trạng thái này, hắn căn bản chẳng thể nào sạc điện cho điện thoại của mình được.

Đây chính là nguyên nhân vì sao các tiền bối trong nhóm thảo luận khí thế ngất trời mà Tống Thư Hàng lại chẳng nói chẳng rằng.

Trước khi điện thoại hết pin, hắn vừa hay thấy được tấm ảnh mà Thất Tu Tôn Giả đăng lên và tình cảnh các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 nhiệt tình như lửa đánh giá nó.

Tống Thư Hàng lập tức bật công năng trò chuyện bằng giọng nói, những mong lên tiếng giải thích hiểu lầm tai hại này cho họ.

Ai ngờ hắn vừa kéo khung giọng nói ra, chưa kịp mở mồm thì di động lại kêu tút một cái, sau đó âm thanh tắt máy tuyệt diệu vang lên, tịt ngóm!

Tống Thư Hàng phát rồ.

Hắn có thể tưởng tượng ra khi hắn không lên mạng thì các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đã phát huy trí tưởng tượng đến mức nào rồi!

Có lẽ chẳng mấy lâu sau, những cái tên kì quái như “chơi hành cuồng ma”, “Người đàn ông không buông tha cho cả ma sủng”, “Cha của bán yêu” sẽ truyền ra khắp nơi!

- Teo rồi, teo thật rồi.- Tống Thư Hàng không ngừng lẩm bẩm.

Ở góc quan tài phía dưới, Thông Nương ngây ngẩn cuộn mình lại, bàn tay nhỏ bé xoa xoa bụng với vẻ không dám tin. “Màu sắc cuộc đời” cô tựa hồ biến thành xám xịt. Không ai biết được lúc này đây cô đang nghĩ gì.





Lục Tu muốn đóng ngay cái nắp quan tài lại, thế nhưng đúng lúc ấy thì Tống Thư Hàng lại ngẩng đầu lên, mắt đối mắt với cô.

Ánh mắt kia ngập tràn vẻ có sống cũng chẳng thiết tha gì.

- Tấm ảnh kia không phải ta đăng! - Lục Tu lập tức nói.

Tống Thư Hàng:

- …

Lục Tu mau chóng lảng sang chuyện khác:

- À thì… Thư Hàng tiểu hữu à, có cần một phát Thuật Sạc Điện không? Miễn phí.

Nói đoạn, cô thò ngón tay vào chạm nhẹ một cái lên di động của Tống Thư Hàng.

Ánh điện chợt lóe lên, Tống Thư Hàng vẫn đang ấn tay trên nút khởi động, chiếc di động bắt đầu rung nhẹ.

Lực chú ý của Tống Thư Hàng chuyển sang chiếc điện thoại của mình.

Chỉ cần di động có pin thì hắn có thể giải thích hiểu lầm cho các tiền bối trong nhóm rồi!

- Đúng rồi, Lục Tu tiền bối. Không biết có phải ảo giác hay không mà ta thấy hơi hơi… nóng? - Tống Thư Hàng nhìn về phía Lục Tu rồi nói.

Lục Tu cúi đầu nhìn xuống dưới quan tài vàng, thánh hỏa hừng hực vẫn còn đang thiêu đốt.

Thế là Lục Tu tóc vàng quay người lại đạp cho Tứ Tu một phát.

- Áu áu áu ~ Tứ Tu kêu thảm thiết, bị đạp bay ra, cả người dính lên vách tường.

- Đừng để ý, kiệt tác của tên ngốc Tứ Tu kia đó mà. Ta làm nó khôi phục độ ấm ngay đây.- Lục Tu nói rồi âm thầm vươn tay ra áp xuống một cái, “Thánh hỏa” đang đốt ngùn ngụt lập tức tắt ngóm.

Âm thanh tính tang khởi động máy vang lên. Điện thoại của Tống Thư Hàng sống lại.

Hắn nhanh chóng mở nhóm Cửu Châu số 1, trong nháy mắt ấy động tác của hắn lên tới tốc độ siêu âm.

Lúc này đây… các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đã thảo luận đến vấn đề nên đặt tên cháu của Tống Thư Hàng là gì cho hay rồi.

Móa, mới có vài phút thôi mà đề tài chạy đi đâu vậy?

Sau đó Tống Thư Hàng lội lại lịch sử trò chuyện. Hắn mau chóng thấy Lệ Chi Tiên Tử dùng chức năng vẽ hình vẽ một người có mái tóc dài lá hành và tay chân thân hành tây… Đây chính là hình dáng của con trai hoặc con gái Tống Thư Hàng trong tưởng tượng của cô.

Không được, không thể để các tiền bối thả trí tưởng tượng bay lung tung thế được, phải giải thích ngay thôi.

Tống Thư Hàng nhanh chóng mở khung trò chuyện ra rồi mở chức năng giọng nói.

Đúng lúc ấy thì Dược Sư đột nhiên nhắn riêng một tin cho hắn:

- Ờ thì… há há há Thư Hàng tiểu hữu, ta không biết quan hệ giữa ngươi và cây hành tinh kia lại là như thế. Ha ha ha, thì mà là, ta không cần búp hành nữa đâu, lần sau ngươi tùy tiện giúp ta gì đó để trả cho phương thuốc dùng để tắm kia là được rồi. Cơ mà không hổ là hành tinh, chu kì mang thai mau thật đấy. Chúc mừng ngươi nhé Thư Hàng.

Tống Thư Hàng xem tin tức này xong thì đầu nghiêng oặt sang một bên, cả người biến thành màu xám xịt.

Hắn cảm thấy bây giờ mình đứng ra giải thích thì cũng chỉ là càng bôi càng đen.

Xong rồi, đời mình thế là hết.

- Thư Hàng tiểu hữu.- Lục Tu vươn tay ra chọt hắn.

Tống Thư Hàng:

- Hết, hết, hết rồi….

Lục Tu cảm thấy lúc này mình nên để cho Tống Thư Hàng yên tĩnh một mình. Thế là Lục Tu lẳng lặng khép quan tài lại.

Thế nhưng đúng lúc đó, cô liếc màn hình di động của Tống Thư Hàng, thấy phương thuốc dùng để tắm tăng cường thể chất được ghi lại trong lịch sử trò chuyện với Dược Sư.

- Đó là phương thuốc mới nhất mà Dược Sư mới nghĩ ra đó à? Vừa kinh tế vừa thực dụng nhỉ, đáng tiếc chỉ có tác dụng với tu sĩ cấp thấp thôi.

Ơ? Đây là một đề tài đánh trống lảng không tồi!

Thế là Lục Tu nói tiếp:

- Thư Hàng tiểu hữu, ngươi có cần dược liệu trong phương thuốc dùng để tắm này không?

Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên, gật một cách máy móc:

- Cần.

- Vừa hay ở đây ta có dự trữ một ít dược liệu mà phương thuốc kia yêu cầu này. Ta bán rẻ cho ngươi, mỗi lần tắm thuốc 7 viên linh thạch tam phẩm được không? - Lục Tu tính toán một chút rồi nói.

- Được.- Tống Thư Hàng thò tay lấy một viên linh thạch tứ phẩm ra.

Lục Tu nhận linh thạch tứ phẩm, tìm linh thạch tam phẩm trả lại cho Tống Thư Hàng.

Thư Hàng nhận lấy linh thạch tam phẩm rồi tiện tay mở túi thu nhỏ ra nhét chúng vào.

Sau đó, hắn tiếp tục ôm di động mà ngây ra.





Ba phút sau, Lục Tu trở lại, mở quan tài vàng ra.

Sau đó cô đổ vào trong đó cả đống dược liệu. Lục Tu muốn coi cái quan tài vàng này là bồn tắm để Tống Thư Hàng tắm thuốc luôn à?

Đổ dược liệu vào xong, Lục Tu lại nói với Tống Thư Hàng:

- Bá Đao Tống Nhất đạo hữu, ngươi đưa những vật dư thừa trên người đây để ta bảo quản giùm cho.

Tống Thư Hàng vẫn còn trầm tư, thân thể nghe lời theo bản năng, đưa cho Lục Tu túi thu nhỏ, điện thoại và những thứ linh tinh khác trên người mình.

Nhận lấy những vật ấy, Lục Tu lại nhìn Thông Nương đang cuộn mình trong góc.

Vốn dĩ cô định túm luôn cây hành tinh này ra ngoài. Thế nhưng nghĩ một lúc thì lại thấy việc bắt hành tinh ra ngoài là việc của chủ nhân nó, cô xen vào việc của người khác làm chi? Nói không chừng đây là cơ hội tốt để hành tinh tăng cường thể chất của nó ấy chứ.

Hơn nữa trong lúc tắm uyên ương với chủ nhân mình, biết đâu lại có thể bồi dưỡng tình cảm để sau này vùng lên thành nữ chủ nhân.

Lục Tu thấy hình dáng thật của cây hành tinh này không tồi, cô thích.

Đổ dược liệu xong, Lục Tu lại chắp tay thành pháp quyết.

Một quả cầu nước cực lớn được cô gọi ra, đổ xuống quan tài vàng, bao phủ cả Tống Thư Hàng và Thông Nương.

- Bắt đầu tắm thuốc đấy. Lúc mới đầu chắc là sẽ hơi đau, ngươi cố nhịn một chút nhé.- Lục Tu nói.

Sau đó không chờ Tống Thư Hàng và Thông Nương đáp lời, cô đã đóng nắp quan tài vàng.





Tứ Tu ở bên cạnh đã sớm chuẩn bị xong. Chờ Lục Tu đóng nắp quan, nó bèn giơ một chiếc hũ vàng kim hướng thẳng vào quan tài. Một luồng hỏa diễm bắn ra từ chiếc hũ ấy, châm bùng lên xăng và củi mà Tứ Tu chất đầy lúc trước. Đồng thời chiếc hũ còn không ngừng phun lửa thúc cho ngọn lửa bùng lên cao hơn.

- Đốt nè đốt nè ~ Cháy lên đi lửa thiêng cao nguyên ~ - Trong ánh mắt Tứ Tu bập bùng ánh lửa.

- Ừm, thế là ổn rồi đấy. Ngâm hai tiếng theo phương thuốc của Dược Sư là có thể khiến cho nhục thân của Bá Đao Tống Nhất đạo hữu hấp thu triệt để dược lực.- Lục Tu cô nương gật đầu hài lòng.



Trong quan tài vàng.

Dược lực của dược liệu dung nhập vào trong nước theo độ ấm dần tăng.

Tống Thư Hàng ngâm người trong nước, trên người hắn có Quy Tức Thuật của Thất Tu Tôn Giả nên căn bản không cần phải hít thở.

Nhìn nước tắm dần dần đục ngầu, Tống Thư Hàng cảm thấy cũng giống như khi mình nấu Thối thể dịch trước kia.

Hắn bắt đầu toàn tâm toàn ý hưởng thụ lần tắm thuốc này.

Thôi thì cứ vứt cái chuyện các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 thảo luận việc “Thư Hàng chơi hành” sang một bên đi. Người trong sạch ắt tự trong sạch, bao giờ các tiền bối hết hứng bàn tán vụ này rồi hắn ra mặt giải thích, lúc đó hiệu quả có khi lại tốt hơn nhiều.

Cho nên chẳng cần vội trong chốc lát.

Sau khi thả lỏng toàn thân, Tống Thư Hàng nhanh chóng cảm giác được tác dụng của tắm thuốc.

Trong nước nóng sôi trào, dược lực chủ động tiến vào cơ thể hắn. Dược lực này chỉ đơn thuần tăng cường thể chất và xương cốt của hắn, khiến cho hắn cảm thấy mỗi thớ thịt đường gân trên người đều đang mạnh lên, lực lượng không ngừng ùa tới.

Hiệu quả của thuốc phối hợp với chiếc quan tài vàng của Lục Tu cô nương lại càng tăng lên gấp nhiều lần.

Nếu dùng con số để so sánh, coi thể chất của tu sĩ sau khi Trúc Cơ nhất phẩm thành công là 100, nhị phẩm là 200, thì thể chất của Tống Thư Hàng hiện tại vào khoảng trên 230.

Hắn nằm ngâm nước thuốc trong quan tài vàng, mỗi ba phút sẽ tăng lên khoảng 0.1 điểm thể chất.

Mỗi tiếng tắm thuốc thế này hắn có thể tăng lên được hơn 4 điểm thể chất. Nếu ở Địa Cầu mà không cắn thuốc thì hắn phải tu luyện hai ba tháng vất vả mới đạt được hiệu quả này!

Phỏng chừng chỉ cần tăng thể chất lên khoảng 240 là hắn có thể tạm thời không lo chân khí trong khí hải đan điền bành trướng quá mức rồi.

- Tắm thuốc thật là tốt, may mà có Dược Sư tiền bối.- Tống Thư Hàng lẩm bẩm.

Lần đầu tiên tắm thuốc sẽ mang lại hiệu quả tốt nhất, càng về sau thì hiệu quả càng giảm.

Nhưng cho dù là như thế thì, thì qua ba ngày, 6 lần ngâm, thể chất của Tống Thư Hàng vẫn có thể tăng lên đến 250 một cách vững vàng.

Đây chính là cường độ thể chất mà tu sĩ nhị phẩm 4 đan điền mới có thể có được.





Khi Tống Thư Hàng đang hưởng thụ những lợi ích mà tắm thuốc mang tới, thì đột nhiên Thông Nương đang co mình trong góc quan tài lại hoảng hốt kêu to:

- Á á á á không xong rồi, tan ra! Tan ra rồi!

- Cái gì cơ? - Tống Thư Hàng nghi hoặc ngẩng lên.

Sau đó hắn thấy một hình ảnh rất không khoa học… Thông Nương đang tan ra.

Bắt đầu từ phần chân, thân thể của Thông Nương đang hòa tan như slime… Ừm, có thể dùng hình ảnh mỹ nhân tuyết dưới ánh mặt trời để hình dung Thông Nương lúc này cũng được.

- Sắp chết rồi, sắp tiêu rồi, chết chắc rồi! - Thông Nương khóc lóc thảm thiết, quơ quào tay chân, giãy dụa lộn xộn, thế nhưng chỉ làm quá trình hòa tan xảy ra nhanh hơn.

Thân thể cô mau chóng bị hòa tan tới bụng… ở đó có một viên Ngộ Đạo Thạch tỏa sáng yếu ớt. Lấy Ngộ Đạo Thạch làm ranh giới, nửa người trên của Thông Nương cũng đang tan ra.

Tống Thư Hàng nhanh chóng ngồi dậy bắt lấy Thông Nương, hai tay giơ cao Ngộ Đạo Thạch, cố gắng tách cô ra khỏi nước thuốc:

- Nè nè, sao tự nhiên cô lại tan ra thế hả?

- Ta cũng không biết, ta thực sự không biết vì sao tự nhiên lại tan ra… hu hu hu.. có phải ta sắp chết rồi không? - Thông Nương càng khóc thảm hơn.

Tống Thư Hàng nhìn nước thuốc sôi sục quanh người, chẳng lẽ có liên quan đến nước tắm thuốc này sao?

Hắn nhớ tình hình khi mình luyện Thối Thể Dịch lần đầu tiên, lúc bỏ vài loại dược liệu vào đun nóng lên sẽ sinh ra phản ứng hóa học, sau đó hòa tan các dược liệu mới.

Có lẽ nước thuốc mình đang ngâm cũng sinh ra công năng hòa tan, có thể hòa tan được một cọng hành tinh?

Rốt cuộc phải trộn bao nhiêu loại dược liệu vào nhau mới có được hiệu quả này chứ?

Thông Nương sẽ không chết như vậy đâu ha?

Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ thì Thông Nương đã tan biến gần hết.

Hắn không kịp nghĩ nhiều mà vội vàng đập nắp quan tài vàng, vừa đập vừa hỏi:

- Rễ đâu? Rễ có còn không?

Đây là vấn đề lớn đấy.

Cho dù Thông Nương bị ngắt mất búp hành, nhưng chỉ cần còn rễ thì cô có thể sống lại một cách cực kì đáng yêu.

Nhưng nếu ngay cả rễ hành cũng bị hòa tan thì cô chết chắc thật rồi.

- Còn, vẫn còn, nhưng ta cảm thấy rễ cũng sắp tan rồi.- Thông Nương sốt ruột.

Thực tế thì rễ hành bị hòa tan chỉ là ảo giác của cô mà thôi.

Tuy rằng không biết tại sao rễ hành của cô lại mọc vào trong Ngộ Đạo Thạch, thế nhưng bây giờ có Ngộ Đạo Thạch bảo vệ, rễ của cô sẽ không bị hòa tan chỉ bởi một chậu nước tắm.

Tống Thư Hàng vội vàng vỗ mạnh nắp quan.

Quan tài vàng lại bật mở nhanh chóng.

Lục Tu thò mặt vào:

- Lại làm gì thế? Nước nóng quá à? Ôi trời ơi, chuyện gì thế này?

Cô cũng thấy Thông Nương đang bị hòa tan.

Ngay khi Lục Tu mở nắp quan tài thì toàn bộ cơ thể của Thông Nương đều tan ra thành nước, hòa tan vào quan tài nước thuốc.

Lục Tu:

- …

Cọng hành tinh này cứ thế tèo à?

- Lục Tu tiền bối, xin giúp ta coi sóc viên Ngộ Đạo Thạch này. Rễ hành của Thông Nương ở bên trong nó.- Tống Thư Hàng vội kêu lên.

- Còn rễ à? Thế là tốt rồi, tưới cho tí nước, chắc là sẽ nhanh chóng mọc lên thôi.- Lục Tu thở phào nhẹ nhõm.

Cô nhận lấy viên Ngộ Đạo Thạch:

- Bá Đao Tống Nhất đạo hữu, ngươi cứ ngâm đi, đừng lãng phí nước thuốc.

Tống Thư Hàng gật đầu rồi nằm vào quan tài.

Lục Tu lại khép kín nắp quan lại.

Sau đó cô phủ tay lên Ngộ Đạo Thạch:

- Vẫn còn khí tức sinh mệnh, không biết phải nói cọng hành này may mắn hay là bất hạnh nữa.

Dứt lời, cô thi triển một đạo thuật loại chữa trị, đạo thuật hóa thành ánh sáng chiếu lên Ngộ Đạo Thạch, khiến cho khí tức sinh mệnh của Thông Nương bên trong nó càng ổn định hơn.

Tiếp đó, Lục Tu đứng dậy rời khỏi mộ địa.

Khi Lục Tu trở về thì cầm theo một cái chậu hoa. Cô đặt Ngộ Đạo Thạch trong chậu hoa ấy.

- Bón tí tro rơm vào, chắc là sẽ khiến nó lớn nhanh hơn đây.- Lục Tu lẩm bẩm nói.



Bên cạnh tảng thiên thạch có mộ địa của Lục Tu.

Trên tiên thuyền của Thất Tu Tôn Giả.

Lý Âm Trúc vẫn ngủ say sưa, nhưng hàn khí trên người cô càng ngày càng nặng, chẳng bao lâu nữa lần phát hàn bệnh tiếp theo của cô sẽ tới.

Ngư Kiều Kiều bị bắn ra khỏi cổ mộ, trở lại tiên thuyền.

Tâm trạng cô rất tốt, tuy rằng không thể có được truyền thừa của Lục Tu Tôn Giả, nhưng lần đi này cô không chỉ có một viên Thủy Hệ Quy Châu giúp cơ thể luôn duy trì độ ẩm, mà còn được một viên Nguyệt Quang Thạch, thu hoạch rất là phong phú.

Sau đó không lâu Sở Sở cũng ra khỏi cổ mộ. Sau khi đi vào tiên thuyền, cô không khỏi nhìn Thất Tu Tôn Giả thêm một chút. Sau khi nhận được khế ước Bát Tu thì cô cũng hiểu hơn về bí mật của “Số” Tu rồi.

Thất Tu Tôn Giả mỉm cười với cô.

- Tiếp theo chỉ còn chờ Bá Đao Tống Nhất đạo hữu thôi.

- Bá Đao Tống Nhất? Phụt! - Ngư Kiều Kiều cười lên thành tiếng. Cô biết có đạo hào này tồn tại, thế nhưng dù nghe bao nhiêu lần thì khi liên hệ nó với bản thân Tống Thư Hàng, cô vẫn cứ buồn cười.

- À, có lẽ Tống Nhất đạo hữu sẽ ra muộn một chút đấy. Hắn đang tắm.- Phân thân sư tử bạch ngọc Tứ Tu lên tiếng.

Tắm á? Đi thám hiểm cổ mộ thì liên quan gì đến tắm?

- Ngâm nước thuốc hả? Nếu phối phương nước thuốc không sai thì có thể nói đó là một trong những phương pháp an toàn nhất để tăng cường thể chất đấy.- Thất Tu Tôn Giả mỉm cười nói.