Tống Thư Hàng ngồi nói chuyện với đám bạn cùng phòng rất lâu, khi trời đã tối muộn thì mọi người mới chia nhau ra quay về phòng riêng để nghỉ ngơi.
Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ của căn phòng, chiếu lên người của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng đã tu luyện xong phần chân ngã minh tưởng kinh hôm nay, mở to hai mắt.
Tiểu hòa thượng đã nằm ngủ chèo queo ở bên cạnh.
Tên nhóc này trông qua thì có vẻ ngoan ngoãn nghe lời lắm, nhưng trong lòng nó lại ẩn chứa một con Đậu Đậu, bản lĩnh gây chuyện cũng chẳng nhỏ chút nào. Cho nên Tống Thư Hàng đành phải kéo nó theo sát bên mình, miễn cho nó gây phiền phức cho mấy du khách còn lại trên du thuyền.
Lúc này Ngư Kiều Kiều cũng đang nằm trên khung cửa sổ của căn phòng để hấp thu tinh hoa nguyệt quang, cô đang vất vả tu luyện.
Tống Thư Hàng ưỡn eo một cái, kể từ sau khi tiến vào cảnh giới nhị phẩm thì thời gian ngủ của hắn cũng đã giảm bớt rất nhiều. Thậm chí, bây giờ hắn hoàn toàn có thể dùng đả tọa và minh tưởng để thay cho giấc ngủ nữa.
Hắn móc điện thoại của mình ra, kéo màn hình lướt lướt, sau đó mở Nhóm Cửu Châu Số 1 ra.
Trước khi vào nhóm để buôn dưa lê thì Thư Hàng đã đổi đạo hiệu của mình thành Kim Cương Quân Tử Đao.
Trong Nhóm Cửu Châu Số 1.
Trước đó không lâu, Bắc Hà Tán Nhân đã gửi một phần video quay lại cuộc đua xe đẩy lần này.
Lúc này các tiền bối trong nhóm đang bàn về mấy chủ đề liên quan tới cuộc thi xe kéo.
Ví như vị Tam Lãng đạo hữu trong hình dạng khỉ đột ưa làm màu kia.
Ví như sát thủ xa lộ Đông Phương Lục Tiên Tử.
Cùng với cái vạn phù đại trận khiến cho những tuyển thủ dự thi đều vui mừng ở đích đến kia, cùng với những chỗ tốt mà các đạo hữu dự thi nhận được.
Lúc Tống Thư Hàng nhìn thấy cái vạn phù đại trận này thì hắn lập tức nghĩ tới một việc.
- Chào các tiền bối, buổi tối tốt lành nhé.- Kim Cương Quân Tử Đao thử hỏi thăm trong nhóm: - Ta xin hỏi, lúc tiến vào vạn phù đại trận đó, là vị tiền bối nào đã chỉ điểm ta từng bước một, giúp ta đột phá bình cảnh của Long Vĩ đan điền thứ hai thế?
- Kim Cương Quân Tử Đao? Là vị đạo hữu mới nào nữa à? - Tài khoản của Dược Sư đột nhiên ngoi lên hỏi một câu.
Bất quá, xem tốc độ đánh chữ nhanh cỡ này thì…. Không cần phải nói, người đang online nick nhất định là Giang Tử Yên rồi.
- Là ta, Tống Thư Hàng đây, Tử Yên cô nương! - Kim Cương Quân Tử Đao trả lời.
Dược Sư: - Ơ? Danh xưng Thư Sơn Áp Lực Đại của ngươi nghe hay lắm mà, sao tự nhiên lại đổi làm gì?
Kim Cương Quân Tử Đao: - Ha ha, bởi vì đây là đạo hiệu mà hôm trước ta vừa mới có được.
Dược Sư: - Đạo hiệu á? Phụt ~ ~ ừ, rất thích hợp với ngươi. Kim Cương Quân Tử Đao đạo hữu, ha ha ha ha.
Giang Tử Yên cô nương hoàn toàn không biết cách an ủi người ta gì hết.
Kim Cương Quân Tử Đao: - ….
- Thật rat a cảm thấy ngươi đặt thẳng đạo hiệu là Bá Đao hay Tuyệt Đao gì luôn cho rồi, hay hơn Kim Cương đao này nhiều.- Giang Tử Yên cô nương lại nói tiếp.
- …..- Kim Cương Quân Tử Đao: - Bá Đao Tống Nhất.
Dược Sư: -?
- Bá Đao Tống Nhất cũng là đạo hiệu của ta.- Tống Thư Hàng nói.
Dược Sư: - ….
Dược Sư: - Một mình ngươi đặt hai cái đạo hiệu kia á? Hôm nay xài cái đạo hiệu này, ngày mai lại đổi cái đạo hiệu khác sao? Ngươi ở không tới vậy sao?
Kim Cương Quân Tử Đao cảm thấy vô cùng xấu hổ: - Cái kia… Giang Tử Yên cô nương, ta có tận bảy cái đạo hiệu lận.
- Phụt [icon hộc máu] - Dược Sư: - Ngươi nói thật á?
- Ừ, ta có tổng cộng bảy cái đạo hiệu. Mỗi ngày đổi một cái.- Tống Thư Hàng trả lời.
- Ngươi thắng! Ta phải logout để đi cười cho đã một lát.- Giang Tử Yên cô nương tiếp tục gửi thêm vài cái icon hộc máu, sau đó lập tức logout đi chia sẻ ‘niềm vui’ này với Dược Sư.
….
Tống Thư Hàng lại hỏi thăm vài lượt trong nhóm.
Nhưng các tiền bối lại không có ai là người đã giúp hắn trùng kích vào cảnh giới Long Vĩ đan điền lúc ở trong vạn phù đại trận cả.
Tống Thư Hàng gãi gãi đầu.
Nếu như không phải tiền bối trong Nhóm Cửu Châu Số 1 giúp hắn đột phá…. Vậy thì giọng nói đã giúp hắn trùng kích thăng cấp thành công lúc đó là ai chứ?
Sau khi giúp đỡ hắn xong lại không để lại tên tuổi.
Chẳng lẽ hắn gặp được một vị tốt bụng nào đó trong giới tu sĩ sao?
Trên thế giới này quả nhiên vẫn còn rất nhiều người tốt!
…..
Tống Thư Hàng lại hỏi thăm ở trong nhóm: - Đúng rồi, các tiền bối, ta vẫn còn một vấn đề muốn hỏi. Sắp tới ta muốn thu thập một số Linh Thú tinh, vậy thì phải tới nơi nào để tìm đây?
Thú tinh của ba mươi ba loại linh thú, bây giờ hắn mới chỉ có chín loại mà thôi.
- Linh Thú tinh à, loại này không có giá trị lắm, cho nên chắc trong nhóm không có vị đạo hữu nào thu thập nó đâu.- Bắc Hà Tán Nhân trả lời.
Phá Dương Kích Quachs Đại: [ảnh chụp chú chó nhỏ đáng yêu]
Phá Dương Kích Quách Đại: [icon tức giận chà đầu chó]
Sau khi làm xong mấy công tác lên đài xong, Phá Dương Kích Quách Đại mới trả lời: - Thật ra, chắc là có vài vị đạo hữu có một số linh thú tinh đấy. Ví như Tuyết Lang Động Chủ này, Tuyết Lang Động của hắn ngoại trừ lang yêu ra thì cũng còn thu dưỡng rất nhiều linh thú có họ hàng với nhà sói nữa. Có lẽ trong tay hắn sẽ có một số linh thú tinh lang hệ đấy. Còn cả Hoàng Sơn Chân Quân nữa, dưới trướng hắn có vài vườn thú nuôi dưỡng linh thú rất lớn, chắc chắn hắn sẽ có một chút linh thú tinh.
Bất quá, lúc này Hoàng Sơn Chân Quân lại không online.
Tuyết Lang Động Chủ thì đã đi mạo hiểm ở di tích viễn cổ với Bạch Tôn Giả rồi, trong thời gian ngắn sẽ không login.
- Cảm ơn Quách Đại tiền bối, ta sẽ đợi chân quân và Tuyết Lang tiền bối login rồi hỏi bọn họ thử xem.- Tống Thư Hàng nói.
….
Sau khi trả lời xong, Tống Thư Hàng bắt đầu ngồi lục lọi trong không gian của nhóm.
Đôi lúc sẽ có một vài vị tiền bối trong nhóm đặt một số nhiệm vụ ở trong không gian nhóm.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì có thể nhận được đủ loại phần thượng.
- Bây giờ Tống Thư Hàng rất cần linh thạch, hắn còn nợ Bạch Tôn Giả những chín viên linh thạch tứ phẩm đây.
Phải kiếm tiền trả nợ thôi.
….
Du thuyền im lặng lướt sóng đi xa.
- Chính là lúc này rồi! - Trên bầu trời, một con hắc mã tinh nghĩ thầm trong bụng.
- Chính là lúc này rồi! - Dưới đáy biển, có một đám chiến sĩ nhím biển cắn răng nói.
…
Một bên khác.
Bạch Tôn Giả mang theo top 5 của cuộc thi đua xe kéo, cùng với Bạch Hạc Chân Quân, đang phi độn về phía di tích viễn cổ nọ.
Đi cùng với bọn họ còn có Linh Điệp Tôn Giả.
Linh Điệp Tôn Giả không ngờ Vũ Nhu Tử lại có thể đè bẹp nhiều đối thủ dự thi để giành được thành tích top 5 của cuộc đua như thế, giành được cơ hội tham gia chuyến thám hiểm di tích viễn cổ.
Bên trong di tích viễn cổ đầy kỳ ngộ, nhưng cũng có vô số nguy cơ.
Linh Điệp Tôn Giả chỉ cần nghĩ tới chuyện Vũ Nhu Tử sẽ phải đi vào nơi nguy hiểm như thế thì lập tức mất ăn mất ngủ một ngày một đêm.
Nhưng hắn lại không nỡ cản Vũ Nhu Tử đi mạo hiểm ở di tích đó, dù sao thì đây cũng là cơ hội do cô vất vả giành được, tôn giả không tiện phá hỏng niềm vui của Vũ Nhu Tử.
Cuối cùng, Linh Điệp Tôn Giả chỉ đành mặt dày đi xin một chân cùng thám tiển di tích viễn cổ với Bạch Tôn Giả. Cũng phái Lưu Kiếm Nhất quay về Linh Điệp đảo chủ trì đại cục trước.
Trên đường đi.
- Đúng rồi, a che, ta có một chuyện này! - Vũ Nhu Tử đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hai mắt của cô sáng rỡ lên, nhìn chằm chằm vào Linh Điệp Tôn Giả với ánh mắt lấp lánh.
Linh Điệp Tôn Giả cười đầy dịu dàng, hỏi: - Chuyện gì thế?
- A cha, ngươi đặt cho ta 365 cái đạo hiệu luôn được không! - Vũ Nhu Tử nói cực kỳ nghiêm túc.
Linh Điệp Tôn Giả ngẩn ra: - Hả? bao nhiêu cái đạo hiệu cơ?