Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 451: Giáp Tay Màu Bạc!




- Đông Phương Tiên Tử, có cần thu thập chỗ máu của con mực quái này lại không? - Tống Thư Hàng khống chế thân thể của Diệt Phượng Công Tử, lên tiếng hỏi.

Mặc dù con mực quái này đã thu nhỏ lại, nhưng nó vẫn là một con yêu thú, hơn nữa rất có thể nó còn là một con yêu thú tứ phẩm trở lên, thậm chí là yêu thú cấp bậc ngũ phẩm luôn ấy chứ!

Yêu thú ở cấp bậc này, toàn thân nó chắc đều là bảo vật cả.

Giống như dũng sĩ diệt rồng trong tiểu thuyết, sau khi giết rồng xong, ngoại trừ bảo tàng của cự long thì máu rồng, vảy rồng, da rồng, xương rồng, gân rồng, thậm chí là “bi” rồng đều là các chiến lợi phẩm quý giá cả.

Đông Phương Tiên Tử xõa mái tóc đuôi ngựa của mình ra, hỏi với vẻ nghi hoặc: - Diệt Phượng đạo hữu muốn lấy máu của con mực quái này làm gì?

- Máu, thịt, da, xương của yêu thú chắc hẳn đều là bảo vật cả đúng không? - Tống Thư Hàng hỏi.

- À, đúng là có vài món bảo vật không tệ, có lẽ Thất Sinh Phù đạo hữu có thể dùng đến, nhưng ta thì không dùng được. Thế nên ai muốn lấy thì cứ ấy thôi. Hơn nữa… nếu nói đến máu yêu thì Diệt Phượng đạo hữu này, lúc cần dùng máu yêu, ngươi tự lấy máu của mình cũng được mà? - Đông Phương Tiên Tử nghi hoặc hỏi lại.

Bởi vì bản thân Diệt Phượng Công Tử cũng là một đại yêu có thể hóa hình mà!

Tống Thư Hàng: …

Thì ra yêu tu còn có tác dụng tuyệt vời thế này. Nếu như yêu tu trở thành phù bảo đại sư, lúc đang vẽ phù bảo mà hết mực, còn có thể tự lấy máu của mình để vẽ luôn à? Nghĩ chút thôi cũng thấy oai phong hết biết rồi.

******************

Trong lúc này, ở trong một cái vực sâu năm nghìn mét bên dưới Thái Bình Dương.

Ở đây có đủ các loại thuyền chìm nằm la liệt, các loại trang bị thăm dò đáy biển, thậm chí còn có cả xác máy bay.

Khu vực đáy biển chỗ này là nơi mà người bình thường không thể nào đặt chân đến được. Bất kỳ thứ gì tiến vào khu vực này đều sẽ bị một cỗ lực lượng thần bí phá hủy.

Mà ở bên trong cái khe sâu này lại có một tế đàn cực lớn.

Tế đàn có cấu tạo hình bậc thang giống như Kim Tự Tháp, chiều dài và chiều rộng đều là một nghìn mét. Bao bọc xung quanh tế đàn là mười hai cây trụ dài một trăm mét.

Lúc này, có hơn một trăm nghìn chiến sĩ nhím biển đang quỳ xung quanh tế đàn.

Trong tay những chiến sĩ nhím biển này đều cầm tập tế văn “Hai mươi năm giáo dục bắt buộc chiến sĩ nhím biển” dày cộm, họ quỳ dưới đất, vừa lật quyển sách dày cui này vừa lầm bầm trong miệng.

Dựa theo độ dày của quyển sách mà họ đang lật giở kia thì có thể thấy được hơn một trăm nghìn chiến sĩ nhím biển này đã đọc từ lâu lắm rồi.

Sau đó, lại có hơn một nghìn chiến sĩ nhím biển vô cùng cao lớn từ từ bước lên tế đàn. Tất cả bọn họ đều mặc chiến giáp màu đỏ, chính là loại khôi giáp mà tên nhím biển thủ lĩnh tấn công Hư Kiếm Phái khi đó triệu hoán ra lúc biến thân.

Hơn một nghìn thủ lĩnh chiến sĩ nhím biển này đang cầm những chiếc bình được đậy kín trong tay. Trong những chiếc bình đó chính là “Chân Huyết” mà các chiến sĩ nhím biển thu thập được ở khắp mọi nơi.

Những chân huyết này được lấy từ trên người của các loại sinh vật sở hữu lực lượng đặc biệt. Có yêu thú, có tu sĩ, có người thừa kế huyết mạch thượng cổ, có thần linh bản thổ, có người tế tự… vân vân và mây mây.

Bây giờ, những cái bình chứa đầy Chân Huyết đang được đậy kín lại này bị chôn vào trong tế đàn.

Sau đó, hơn một nghìn thủ lĩnh chiến sĩ nhím biển đó quây thành một vòng tròn và hét lớn bằng thứ ngôn ngữ của chiến sĩ nhím biển.

Âm thanh của bọn họ to đến mức đinh tai nhức óc.

Nội dung gào thét là muốn thông qua hiến tế mời Hải Vương giáng lâm, ban cho dòng tộc nhím biển lực lượng mạnh mẽ hơn, bảo vệ tộc nhím biển hùng mạnh hơn, sinh sôi nảy nở ra khắp đại dương.

Sau khi hét xong, thủ lĩnh chiến sĩ nhím biển lùi lại rời khỏi tế đàn, quỳ xuống phía dưới tế đàn, mở tập tế văn ra và bắt đầu tụng niệm giống như các chiến sĩ nhím biển bình thường.

Khoảng mười phút sau… do hiệu quả của cái tế đàn kim tự tháp này nên nghi thức của các chiến sĩ nhím biển đã hoàn thành.

Trên tế đàn, có một kẽ hở không gian bị nứt ra. Giống như lúc thủ lĩnh chiến sĩ nhím biển biến thân lần trước, bên trong kẽ hở không gian này cũng có một con mắt lớn hiện ra.

Đây chính là con mắt của Hải Vương - tín ngưỡng của các chiến sĩ nhím biển.

Con mắt lớn này liếc nhìn các chiến sĩ nhím biển đang ở xung quanh tế đàn một lượt, trong mắt lộ ra vẻ hài lòng.





Âm thanh khẩn cầu của các chiến sĩ nhím biển lại vang lên.

Ánh mắt của Hải Vương khẽ động, dường như là đang tích góp lực lượng. Vài giây sau, một đạo ánh sáng màu tím bắn ra từ trong ánh mắt của nó, đánh trúng trung tâm tế đàn.

Một lát sau, những Chân Huyết được chôn trong tế đàn kia bị thứ lực lượng vừa bắn ra từ trong mắt Hải Vương tác động. Chân Huyết chảy dọc theo đường ống của tế đàn, rót vào bên trong tế đàn.

Trên khắp tế đàn được phủ đầy bởi những đường vân màu đỏ.

Một khắc nữa lại trôi qua.

Thùng thùng thùng! Một trận âm thanh nặng nề, mạnh mẽ giống như tiếng tim đập vang lên. Dường như có một trái tim vô cùng to lớn đang đập ở bên trong tế đàn.

Toàn bộ tế đàn cũng rung lên theo từng tiếng tim đập đó.

Tộc nhím biển vô cùng hưng phấn, bọn họ bắt đầu kêu gào một cách điên cuồng, dùng tiếng hô của bọn họ để phối hợp với tiếng đập của trái tim tế đàn.

Khi mỗi một tiếng “Thình thịch” trong tế đàn vang lên, các chiến sĩ nhím biển cũng đồng thanh hét to một tiếng.

Cuối cùng tế đàn cũng khởi động xong!

Mười hai trụ đá ở bên cạnh nó đều phát sáng, trên từng trụ đều hóa ra một con mắt năng lượng sống động như thật.

Mười hai con mắt năng lượng này chuyển động linh hoạt theo quỹ đạo hướng ra ngoài, tiến vào trạng thái tìm tòi. Chỉ cần tế đàn có đủ chân huyết thì phạm vi tìm tòi của mười hai con mắt năng lượng này có thể mở rộng không giới hạn.

Lúc này, trong lòng các chiến sĩ nhím biển đều nổi lên một ý niệm rằng cả thế giới đều nằm trong tầm mắt của mười hai con mắt này. Đây quả thực là mắt thần giám thị được tất thảy vạn vật trên thế gian.

Đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là ảo giác hiện ra trong lòng các chiến sĩ nhím biển mà thôi…

“Tìm được rồi, ở biển Đông!” - Ánh mắt của Hải Vương đột nhiên sáng lên, truyền ra nét vui vẻ.

Sau đó, một đạo ý niệm từ trên người Hải Vương rơi xuống tế đàn, lực lượng của tế đàn lập tức bị điều động.

Mười hai ánh mắt trên trụ chuyển động trở về, tầm mắt rơi vào tế đàn kim tự tháp. Trong từng con mắt chiết xạ ra một đạo ánh sáng màu xám tro.

Những ánh sáng này tan ra trong tế đàn, phá vỡ không gian, cuối cùng hóa thành một cánh cửa không gian trên tế đàn.

Cái tế đàn này chính là bí ẩn của việc Hải Vương có thể điều động lực lượng không gian.

Chỉ cần có chân huyết, nó có thể lợi dụng tế đàn này, thi triển các loại bí pháp thần kỳ.





Tất cả các chiến sĩ nhím biển nhìn màn thần kỳ này không chớp mắt.

Thứ bọn họ nhìn thấy ở phía đối diện của cánh cửa truyền tống chính là mặt biển quen thuộc.

Phía trên mặt biển, có một con mực quái khổng lồ. Lúc này, con mực quái này đang không ngừng phun ra máu tươi giống như không cần tiền vậy, thân thể nó dần dần khô đét lại.

Trong ánh mắt của Hải Vương lại tăng thêm một phần vui vẻ nữa: “Trọng thương à? Đúng lúc lắm, đỡ tốn thời gian của ta!”

Sau đó, chân huyết trong tế đàn không ngừng tiêu hao, năng lượng đặc biệt liên tiếp được rót vào mười hai cái trụ.

Trong con mắt năng lượng trên trụ lại chiết xạ ra một đạo ánh sáng trong suốt một lần nữa.

Những đạo ánh sáng trong suốt này bắn vào bên trong cửa không gian, cuối cùng bắn lên trên người của con mực quái.





“Khục khục khục” - Con mực quái không còn hộc máu nữa mà thay vào đó nó lại phát ra thứ âm thanh kỳ lạ.

Thân thể nó bắt đầu tan ra giống như Slime, tan thành một đống chất lỏng.