- Vũ Nhu Tử may mắn thật, vèo cái đã bay đến trước mình rồi.- Khi “Diệt Phượng công tử” bản Tống Thư Hàng đang nghĩ như thế, thì đột nhiên lại thấy Vũ Nhu Tử bị kiếm quang bao lấy, hét ầm lên á á á rồi bay ngược từ trước mặt hắn về, bay tuốt trở lại vạch xuất phát.
Tống Thư Hàng:
- …
Số má của cô nàng Vũ Nhu Tử này rốt cuộc là son hay là nhọ đây?
- Tóm lại là cẩn thận vẫn hơn, mình còn có ba giây đếm ngược đấy, cho nên phải nhìn cho thật xa, nếu phát hiện ra cái gì bất ngờ thì trước tiên phải …. Á á á á á.
Tống Thư Hàng còn đang suy nghĩ phải phát hiện ra nguy hiểm thật sớm, để còn kịp thời phát chỉ lệnh cho thân thể trước ba giây, không ngờ trước mắt hắn đã xuất hiện vầng sáng của cạm bẫy.
Điều làm cho hắn tuyệt vọng hơn là cạm bẫy này còn biết di chuyển. Nó chạy qua chạy lại trên một phạm vi của đường đua, chạy đến là tùy hứng, lúc trái lúc phải, lúc trên lúc dưới, chẳng biết đằng nào mà lần.
Đừng nói Tống Thư Hàng có ba giây đếm ngược, cho dù không có thì hắn cũng không tránh nổi cạm bẫy này.
Chiếc máy kéo có tay cầm số 44 nghiến lên cạm bẫy với khí thế làm việc nghĩa quyết không chùn bước.
Sau đó, Tống Thư Hàng cảm thấy mình đang xoắn ốc thăng thiên.
Cả chiếc máy kéo có tay cầm và thân thể hắn đều xoay tròn quay cuồng, trời đất lộn nhào, cực kì khó chịu.
- Sau đó mình sẽ bị đưa về điểm xuất phát sao? - Tống Thư Hàng nước mắt lã chã.
Thế nhưng sau khi xoắn ốc thăng thiên đưa Tống Thư Hàng lên một độ cao nhất định thì lại không có ý muốn đuổi hắn về vạch xuất phát. Nó cứ điên cuồng chuyển động liên hồi, đến mức Tống Thư Hàng váng đầu hoa mắt.
Chóng mặt quá… buồn nôn quá.
Đây là một cạm bẫy “cưỡng chế tạm dừng”. Một khi cán vào thì phải quay tròn trong không gian đủ 10 giây mới thôi.
10 giây trên đường đua thay đổi bất ngờ này, thật là tàn nhẫn biết bao.
Vèo vèo vèo vèo…
Các tiền bối liên tục vượt qua Tống Thư Hàng. Chỉ trong nháy mắt hắn đã rớt từ vị trí số 1 xuống tận thứ 47.
Có mấy vị tiền bối phóng qua rồi còn vẫy tay với hắn nhiệt tình.
Ví như vị Tam Lãng tiền bối trong hình hài khỉ mặt chó nào đó:
- Thư Hàng, chúc quay vui, ngươi đã trở thành một phong cảnh trên đường đua rồi đó ~
Dứt lời, Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối hí hửng vượt qua Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng hít hít mũi, thấy như top 10 cuộc đua máy kéo có tay cầm đang vẫy tay bai bai mình, và chuyến du hành vũ trụ một tháng thì đang nồng nhiệt ngoắc tay mời gọi.
Đừng mà, không đâu, ta không đi chơi vũ trụ một tháng đâu!
Kì nghỉ hè đáng thương của ta đã nhiều sóng gió lắm rồi, nào thì “đảo thần bí”, nào thì “ôm em đến chết”, nào thì “trận chiến Đoạn Tiên Đài”, nào thì “âm mưu của tiên sinh”, ta thỏa mãn lắm rồi, còn một tháng nữa, xin hãy để ta sống trong bình yên đi!
Ta muốn đi đảo nghỉ mát phơi nắng, muốn uống đồ uống ngọt ngon, muốn nằm dài trên bờ cát hưởng thụ cuộc sống!
Ta không muốn vào vũ trụ đâu!!!!
Một tháng trời đằng đẵng đó… Ta nào phải tiền bối cao nhân trong nhóm, ta chỉ là một tu sĩ nhị phẩm con con, ăn uống có thể giải quyết bằng Tích Cốc Đan, nhưng bài tiết thì phải xử lý thế nào?
Nghe nói trong môi trường không trọng lực ở trên vũ trụ, lúc đi tiểu xong chất lỏng sẽ bay lơ lửng lên… Nói không chừng nó còn dính đầy mặt ngươi nữa ấy.
…
- Tống Thư Hàng tiểu hữu à, có rảnh thì đến Đấu Chiến Phật Tông của bọn ta làm khách đi.- Lúc này, Tạo Hóa Pháp Vương với mái tóc dài xinh đẹp lướt qua Tống Thư Hàng.
Tạo Hóa Pháp Vương cũng chỉ đến tham dự cuộc thi cho đủ số mà thôi. Hiện tại hắn đang bước vào thời điểm quan trọng chuẩn bị trùng phá “Chân quân lục phẩm”, cho nên tuy rất có hứng thú với di tích “thời đại trước” mà Bạch tiền bối nói, nhưng có lẽ hắn không có thời gian để đến lăn lóc ở di tích đó rồi.
Hơn nữa … di tích không phải là duy nhất. Lần này không có cơ hội đi thì còn lần sau, chỉ là lợi ích kém hơn nhóm đạo hữu vào lần đầu tiên mà thôi.
Khi vượt qua Tống Thư Hàng, di động của Tạo Hóa Pháp Vương vang lên.
Tạo Hóa Pháp Vương mở máy ra xem, thì ra là Tô thị A Thất.
- Alo, A Thất đạo hữu đấy à? - Tạo Hóa Pháp Vương mỉm cười nghe máy: - A Thất đạo hữu có việc gì đấy? Ta đang tham gia cuộc đua máy kéo có tay cầm này, thú vị lắm nhé, ngươi không tham gia đúng là tổn thất lớn mà.
- Ta biết.- Tô thị A Thất nói với giọng u ám: - Ta đang xem truyền hình trực tiếp đây.
- Ha ha ha, hối hận vì không tham gia cuộc đua này rồi đúng không? - Tạo Hóa Pháp Vương lại hỏi: - Sao ta thấy trạng thái của ngươi không ổn thế?
- Cực kì không ổn. Trạng thái của ta bây giờ đang là núi lửa phun trào đây! - Tô thị A Thất nghiến răng nghiến lợi: - Vừa rồi Tô Thị tam trưởng lão đột nhiên gọi cho ta, mắng cho ta một trận như tát nước vào mặt.
- Vì sao? - Tạo Hóa Pháp Vương hỏi.
- Tam trưởng lão mắng ta đầu óc nhồi cứt, dám hóa trang thành khỉ mặt chó tham gia đua máy kéo có tay cầm, đã thế còn chìa mặt vào màn hình trực tiếp mà gào “Ta là Thiên Hà Tô thị A Thất, xe đua của ta là số 38”, làm mất hết mặt mũi của Thiên Hà Tô thị. Mẹ nó, bây giờ ta chỉ muốn biết con khỉ mặt chó chết tiệt đó là thằng nào? - Tô thị A Thất sắp phát rồ đến nơi.
Tạo Hóa Pháp Vương cười tủm tỉm:
- Ha ha, ngươi nói xem còn có thể là ai?
- Quả nhiên là hắn! Đồ tiện nhân Cuồng Đao Tam Lãng! - Tô thị A Thất nghiến răng gằn lên.
- Há há há há há.- Tạo Hóa Pháp Vương cười sang sảng.
Tô thị A Thất ở đầu bên kia nghiến răng ken két rồi căm hờn nói:
- Tạo Hóa đạo hữu, giúp ta dạy cho Cuồng Đao Tam Lãng một bài học được không?
- Không làm, ta là người xuất gia, phải từ bi bác ái.- Tạo Hóa Pháp Vương đáp. Hắn ưng cái tên Cuồng Đao Tam Lãng kia lắm lắm, đặc biệt là lúc tên đó đâm đầu tự tìm đường chết, làm cho Tạo Hóa Pháp Vương sung sướng vô cùng.
- “Khoái Tuyết Thì Tình Thiếp” - Tô thị A Thất cắn răng nói: - Bút tích thật, cho ngươi mượn ngắm ba tháng, phỏng theo thoải mái.
- Bút tích thật “Khoái Tuyết Thì Tình Thiếp”? Sao nó lại nằm trong tay Tô thị các ngươi? Tô gia các ngươi có ai biết thưởng thức thư pháp hay sao? Đừng có tàn phá vật báu, bán thẳng cho ta luôn đi! - Tạo Hóa Pháp Vương cảm thán. Đừng nhìn Tạo Hóa Pháp Vương tu luyện công pháp chiến thể mạnh mẽ bá đạo, man lực vô song như Chiến Phật Chân Thân mà lầm, hắn là một nhà thư pháp nổi danh, bây giờ còn là nhân vật trụ cột trong hiệp hội thư pháp Hoa Hạ nữa đấy.
- Lượn đi.- Tô thị A Thất căm giận nói: - Cho ngươi mượn tối đa 5 tháng. Xoạc bỏ mẹ tên Tam Lãng kia cho ta!
- Chốt giá! - Tạo Hóa Pháp Vương vui vẻ đồng ý. Cuồng Đao Tam Lãng hăng hái tìm đường chết như thế, vốn phải chết lâu rồi. Để ta hàng yêu trừ ma, trả lại sự trong sạch cho thiên địa này đi!
- Ta xem truyền hình trực tiếp, nếu xử đẹp vụ này thì ta có thể xem xét cho ngươi mượn “Khoái Tuyết Thì Tình Thiếp” ngắm thêm một tháng nữa.- Giọng nói của Tô thị A Thất ngập tràn cám dỗ.
- Không thành vấn đề, cứ giao cho ta! - Tạo Hóa Pháp Vương vỗ ngực cam đoan.
….
…
Sau khi chấm dứt cuộc trò chuyện với Tô thị A Thất, Tạo Hóa Pháp Vương vuốt điện thoại, gọi thêm một cuộc nữa.
Bên kia nhấc máy rất nhanh, tiếng cười của Cuồng Đao Tam Lãng truyền tới:
- Tạo Hóa đạo hữu à? Gọi cho ta có chuyện gì thế? Oa hahahaha, chẳng lẽ muốn ta giúp một phen sao?
Lúc này Cuồng Đao Tam Lãng đang chạy trên tuyến đầu cuộc đua máy kéo có tay cầm, tranh giành vị trí số 1 với Lạc Trần Chân Quân, Tuyết Lang Động Chủ, Bắc Hà Tán Nhân và Giao Bá Chân Quân.
- Ha ha, thực ra là ta vừa nhớ ra một tin tức quan trọng, muốn nói cho Tam Lãng đạo hữu biết mà thôi.- Tạo Hóa Pháp Vương cười nói.
- Có chuyện gì thì nói mau đi, đang đua mà.- Cuồng Đao Tam Lãng giục.
- À, trước đây ít lâu Vân Tước Tử tiền bối của Huyền Nữ Môn đến làm khách ở Đấu Chiến Phật Tông bọn ta. Lúc nói chuyện với ta, nàng đột nhiên nhắc tới Tam Lãng đạo hữu. Nàng nói Tam Lãng đạo hữu đâm đầu vào chỗ chết nhìn vui lắm, cho nên tháng sau nàng sẽ qua động phủ của ngươi rồi ở chơi một thời gian.- Tạo Hóa Pháp Vương cười phớ lớ: - Tuy ta là người xuất gia, thế nhưng vẫn hâm mộ Cuồng Đao Tam Lãng đạo hữu lắm lắm. Vân Tước Tử tiền bối xinh đẹp như thế, lộng lẫy như thế, ấy vậy mà lại muốn đến chỗ ngươi ở chơi. Nói không chừng Tam Lãng đạo hữu còn trở thành đạo lữ với tiền bối cũng nên ấy chứ.
Cả người Cuồng Đao Tam Lãng run như cầy sấy.
Lúc này đây, Tam Lãng chỉ nhớ đến nhiều năm về trước, hắn bị một vị “đại tiền bối” xinh đẹp lộng lẫy chói lòa như mặt trăng giữa trời đêm hành hạ suốt một năm lẻ bốn tháng.
Không sai, vị đại tiền bối xinh đẹp ấy kì danh là Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử, cảnh giới thất phẩm đỉnh phong, chỉ còn cách cảnh giới bát phẩm nhân tiền hiển thánh “Huyền Thánh” có một bước nữa thôi. Đây là nhân vật cấp bậc đại tiền bối chân chính, tồn tại cùng thời với một đại tiền bối khác trong nhóm là “Thất Tu Tôn Giả”.
- Đừng mà… không muốn đâu… - Cuồng Đao Tam Lãng rên lên thành tiếng.
Tam Lãng đáng thương lòng loạn cào cào, vừa xoắn quẩy lên thì không còn chuyên tâm vào thi đấu nữa. Hắn thậm chí còn không điều khiển nổi máy kéo của mình, chiếc máy kéo chồm lên áp sát số 19 Bắc Hà Tán Nhân.
- Tam Lãng, ngươi làm trò gì đấy? - Bắc Hà Tán Nhân quát lên giận dữ.
Ầm! Máy kéo của Cuồng Đao Tam Lãng va chạm với máy kéo của Bắc Hà Tán Nhân, hai chiếc xe đều chấn động.
Chỉ một khoảnh khắc ấy, họ đã bị số 4 Lạc Trần Chân Quân, số 15 Tuyết Lang Động Chủ và số 56 Giao Bá Chân Quân vượt mặt.
- Tam Lãng, ngươi muốn chết! - Bắc Hà Tán Nhân điên tiết gầm lên, sau đó hắn vỗ máy kéo có tay cầm của mình một cái. Ngay lập tức, có bốn mũi dùi nhọn hoắt thò ra từ bốn trục bánh xe của hắn.
Mũi khoan mũi dùi rất được các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 yêu thích đó.
Ngay sau đó, bhtb khống chế chiếc máy kéo của mình, lao thẳng vào xe của Cuồng Đao Tam Lãng.
Cuồng Đao Tam Lãng gào tướng lên:
- Đừng mà, lão Bắc Hà nghe ta giải thích đã! Ta không cố ý đâu!
- Giải thích vô dụng, ăn một phát “Thắng Lợi Chàng Giác” của ta đi! - Bắc Hà Tán Nhân giận dữ gầm rống.
- Đừng mà á á á á!!!
Rầm rầm rầm…
Dùi nhọn sắc bén đâm vào máy kéo của Cuồng Đao Tam Lãng, mũi dùi điên cuồng ma sát với vòng bảo hộ phòng ngự do Tam Lãng bố trí trên xe, hoa lửa bắn ra tứ phía.
- Á ha ha ha ha.- Tạo Hóa Pháp Vương đắc ý mĩ mãn thu hồi điện thoại, rồi tiện tay điều khiển chiếc máy kéo có tay cầm của mình lao về phía trước.