Trong huyết trì, “tiên sinh” đứng lên, máu huyết bắt đầu chảy ngược vào cơ thể hắn. Sau đợt lấy máu trong mật thất Sở gia, thân xác hắn chẳng khác nào thây khô, hiện giờ đã khôi phục sức sống.
- Chẳng phải ngươi đang trùng kích cảnh giới linh hoàng ngũ phẩm à, vì sao lại có thời gian xuất hiện trước mặt ta?
“tiên sinh” hỏi lại, giọng điệu cực kỳ chán ghét.
Đương lúc nói chuyện, cách huyết trì không xa, hai người hầu nhà họ Sở cũng được “tiên sinh” đưa đến cũng xuất hiện, tay bọn họ đang bưng loại dụng cụ hình cánh tay và một số máy móc đến trước mặt “tiên sinh”.
“tiên sinh” vẫn không cử động, hai người hầu này dùng máy móc lắp ráp cánh tay vào vị trí bị đứt của “tiên sinh”. Chỉ lát sau, hai cánh tay sống động như thật đã được gắn vào người “tiên sinh”.
“Tiên sinh” thử nắm chặt nắm đấm, tìm cảm giác thích ứng với hai cánh tay máy này lần nữa.
Thân ảnh lịch lãm như ngọc im lặng nhìn đôi cánh tay “tiên sinh” khôi phục lại bình thường mới mỉm cười trả lời:
- Ha ha, bản thể của ta bắt đầu bế quan, đánh sâu vào cảnh giới ngũ phẩm rồi. Thế nhưng... một số vấn đề đã xảy ra trong quá trình thăng cấp của ta, để trùng kích cảnh giới cần một ít tiểu bảo vật, nhưng lại bị vị tiểu hữu thú vị kia lấy đi rồi. Do đó, ta đang nghĩ trước khi thăng cấp cảnh giới ngũ phẩm, nhất định phải lấy lại bảo vật đó từ tay tiểu hữu kia mới được... Hoặc là, tìm một vật thích hợp để thay thế.
Trong lúc nói chuyện, thân ảnh đó đi ra khỏi bóng tối, lộ ra bộ dạng Hải công tử của Vô Cực Ma Tông. Lúc này thân thể của hắn không phải thực thể mà chỉ là một loại hình chiếu 3D mà thôi. Đằng sau hình chiếu đó, một vị ăn mặc như người hầu đang cầm một viên tinh thạch, chính viên đá này đang phát hình chiếu Hải công tử.
- Chậc chậc, được mệnh danh là Hải công tử nắm hết thảy trong lòng bày tay mà cũng có lúc tính toán sai lầm à?
“Tiên sinh” giễu cợt.
- Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn mươi chín, người sống trên đời luôn có biến số.
Hải công tử cười ha ha, không thèm quan tâm đến ý trào phúng trong lời nói của “tiên sinh” kia.
“Tiên sinh” hừ lạnh:
- Giả thần giả quỷ.
- Ha ha, vì thế ta mới nói ngươi không hiểu được sự thú vị ở trong đó.
Hải công tử cười nói vui vẻ, ngồi xuống bên cạnh huyết trì tự nhiên như ở nhà:
- Ta đến tìm ngươi vì muốn bàn bạc một giao dịch với ngươi.
- Giao dịch gì?
“Tiên sinh” hỏi lại. Tuy rằng hắn chán ghét Hải công tử, nhưng chán ghét thì chán ghét, giao dịch là giao dịch, đây là hai chuyện khác nhau hoàn toàn.
- Ta muốn dùng Huyết Trần Tà Đao Trận để giao dịch với ngươi, Công pháp của ngươi cũng thuộc hệ huyết tu. Ta nghĩ rằng nếu ngươi có thể ngưng tụ ra Bản Mệnh Huyết Thần Đao thành công thì nhất định sẽ có trợ giúp cho việc đột phá cảnh giới ngũ phẩm sau này, đúng không?
Hải công tử vẫn giữ thái độ cực kỳ vui vẻ.
“Tiên sinh” hơi sững sờ, tên Hải công tử này dám giao dịch Huyết Thần Tà Đao Trận với hắn à? Đây chẳng phải là cơ sở để hắn thăng cấp ngũ phẩm ư?
Dường như Hải công tử nhìn ra sự ngờ vực trong mắt “tiên sinh” nên cười khẽ giải thích:
- Mặc dù Bản Mệnh Huyết Thần Đao chính là cơ sở giúp ta thăng cấp, nhưng chỉ là cơ sở tạm thời mà thôi. Hơn nữa, môn công pháp này không phải là công pháp Vô Cực Ma Tông chúng ta... Chỉ cần có điều kiện giao dịch phù hợp, vì sao ta không thể giao dịch nó chứ?
- Thôi được, vậy ngươi có yêu cầu gì?
Rất hiển nhiên, “tiên sinh” đã động lòng rồi.
- Ta muốn một viên Huyết Hải Ngọc. Tuy rằng ta không muốn thừa nhận, nhưng ta khẳng định cơ hội để ta cướp lại Huyết Thần Toản từ tay vị tiểu hữu kia vô cùng xa vời, ta cần một vật thay thế.
Hải công tử cười ha ha, trần thuật yêu cầu của mình.
- Huyết Hải Ngọc à, ha ha, lòng tham của ngươi cũng không nhỏ chút nào đâu.
Giọng điệu “tiên sinh” lạnh lùng.
- Ừ, nhưng, giao dịch này nằm trong phạm vi ngươi có thể chấp nhận được, đúng chứ?
Hải công tử nhún vai:
- Thực ra, bởi vì thời gian quá mức gấp rút... bằng không thì nếu ta tiến hành Huyết Thần Tà Đao Trận thêm lần nữa, rất có thể sẽ đạt được một số Huyết Thần Toản, đúng là quá tiếc nuối. Vì thế, nếu nói chính xác, ngươi kiếm lời trong lần giao dịch này mới đúng. Một viên Huyết Hải Ngọc đổi lấy Bản Mệnh Huyết Thần Đao giúp thực lực ngươi tăng mạnh, số mệnh của ngươi đúng là nghịch thiên đó!
- Ha ha.
“Tiên sinh” hừ lạnh, nói tiếp:
- Được thôi. Ngươi nói rất đúng. Ta không có lý do gì để từ chối giao dịch lần này. Vậy hình thức giao dịch thế nào đây?
- Quy tắc cũ, ngươi phái con rối mang Huyết Hải Ngọc đến một chi nhánh nào đó của Vô Cực Ma Tông. Sau đó, ta sẽ giao Huyết Thần Tà Đao Trận cho ngươi.
Thân ảnh Hải công tử bắt đầu nhạt dần.
Đây không phải là lần đầu tiên giao dịch giữa hai người, không cần phải giải thích quá tỉ mỉ một số chi tiết làm gì.
- Được, ta đã hiểu.
“Tiên sinh” phất tay áo, ngụ ý tiễn khách.
Thân ảnh Hải công tử càng lúc càng mờ, cuối cùng, hắn lại hỏi thăm bằng giọng tò mò:
- Thực ra... ta rất tò mò muốn biết. Lần này ngươi thất bại trong tay ai thế? Ta nhớ, ngươi đã sắp xếp chuyện bên Sở gia từ rất lâu rồi phải không? Tuy rằng năng lực sắc xếp bố cục của ngươi khá tệ, nhưng ta luôn nhìn nhận năng lực dùng mánh khóe bịp người của ngươi rất mạnh. Với tài năng đó, nhất định có thể lừa gạt đám người đó xoay mòng mòng mới đúng.
- Tò mò quá nhiều không phải là thói quen tốt đâu, Hải công tử.
“Tiên sinh” cắn răng, cảnh cáo.
- Ngươi nói thế càng làm ta cảm thấy tò mò hơn. Nhân lúc ta còn chưa biến mất... chi bằng ngươi kể cho ta nghe tình hình lúc đó đi. Có lẽ, ta có thể giúp ngươi sắp xếp cũng nên? Hôm nay, tâm trạng của ta vô cùng tốt đó.
Hải công tử cười nói.
Sau một lúc im lặng, “tiên sinh” phát ra tiếng hừ rồi điểm nhẹ lên ngực mình, một bức màn sáng hiện ra.
Hắn không thể không thừa nhận năng lực của Hải công tử hơn hẳn hắn một bậc ở nhiều phương diện khác nhau.
Trên tấm ảnh đang tái hiện lại tình hình trong mật thất Sở gia.
Vũ Nhu Tử được trang bị đến tận răng, vẻ mặt Linh Điệp Tôn Giả cực kỳ bình tĩnh và "Sở Sở" cô nương mặc váy ngắn màu đen.
Cùng với “tiên sinh” đang khởi động Đấu Chuyển Tinh Di Trận.
Một tấm hình khác, vị "Sở Sở" cô nương kia rút ra một bảo đao dài ba thước ba với dáng vẻ đầy khí phách, vọt tới Đấu Chuyển Tinh Di Trận.
Lúc nhìn đến đây, sắc mặt Hải công tử hơi sượng lại một chút.
Nếu hắn nhớ không lầm... đao này chính là bảo đao trấn bảo của Nguyệt Đao Tông.
Đao mang tên Bá Toái, dài ba thước ba, được luyện chế từ lôi trì trọng kim, chí dương chí cương, độ cứng vượt xa những bảo đao cùng giai, có thể chém đứt thân thể của tu sĩ tứ phẩm.
Vốn dĩ đây chính là binh khí của Tông chủ Nguyệt Đao Tông Phách Thiên Quân nhưng cuối cùng nó lại rơi vào tay của một người thanh niên có đạo hiệu là "Thư Sơn Áp Lực Đại" thì phải?
Đúng là một bất ngờ thú vị.
Chẳng lẽ chuyện này có quan hệ gì với Thư Sơn Áp Lực Đại kia?
Trong lúc suy nghĩ, một tấm hình khác xuất hiện, ghi lại tình cảnh Linh Điệp Tôn Giả dùng tay không đâm vào trong Đấu Chuyển Tinh Di Trận, bắt lấy cuộn tranh trong tay “tiên sinh” bằng lực rất mạnh.
Đến đây thì hình ảnh đã chấm dứt.
“Tiên sinh” đóng màn hình chiếu, yên lặng chờ đợi Hải công tử, hắn muốn nghe phân tích của đối phương.
…
…
Sau một hồi trầm mặc, Hải công tử nói:
- Có tổng cộng bốn cuộn tranh, ngươi đã dùng phương pháp Thiên Thủ Môn để giấu ba cuộn tranh kia rồi đúng không?
Vị “tiên sinh” gật gật đầu, hắn không chỉ chủ tu công pháp hệ Huyết tu mà còn dày công tôi luyện thuần thục thuật trộm cắp Thiên Thủ Môn.
Đáng lẽ, Thiên Thủ Môn không hề kém cạnh khi so với tiên giới đạo môn Không Không Đạo Môn. Khác với sự phát triển rực rỡ của Không Không Đạo Môn, chẳng biết từ khi nào mà Thiên Thủ Môn xuống dốc theo thời gian. Đến bây giờ, truyền thừa Thiên Thủ Môn đã leo lắt đến mức gần như tuyệt tích.
- Ta cho ngươi lời khuyên thế này, lập tức xử lý ba cuộn tranh đó nhanh nhất có thể. Phục chế cũng được, nghiên cứu cũng được, nhưng phải khai thác hết bí mật bên trong đó càng sớm càng tốt. Sau đó... ngươi hủy diệt luôn cả ba bức tranh, hoặc, ngươi ném ba cuộn tranh đó đi thật xa, đừng để nó tiếp tục dính líu đến ngươi thêm giây phút nào nữa.
Hải công tử mỉm cười, thân ảnh của hắn biến mất:
- Ta chỉ nói đến thế thôi.
Vị “tiên sinh” nghe thấy, sắc mặc lập tức thay đổi.
Hắn hiểu rõ ngụ ý trong lời nói của Hải công tử, e rằng ba cuộn tranh này đã bị người ta giở thủ đoạn, sau đó vị tu sĩ đáng sợ kia sẽ lần theo dấu vết của ba cuộn tranh tìm tới chỗ của hắn!
- Đờ mờ.
“Tiên sinh” hết sức sầu não.
Sau một lát, vẻ mặt “tiên sinh” lộ ra nét tàn nhẫn, hắn cầm một quyển tạp chí, rồi nhìn chằm chằm vào nội dung đưa tin được in trên đó.
- Nếu muốn lần theo dấu vết để tìm thấy ta, nằm mơ đi! Ban đầu ta còn dự định đợi đến phút cuối mới dẫn dụ đám người đó đến đây, lại hốt gọn một mẻ lũ ngu Chiến Sĩ Nhím Biển luôn, lấy tinh huyết của bọn chúng và đệ tử Hư Kiếm Phái. Nhưng tình hình hiện tại thế này... ta phải dẫn dụ đám người đó đến sớm hơn mới được.
Đây là tờ Tu Sĩ Nhật Báo.
Trong đó, tờ báo này có đăng một tin về Vũ Trụ Thiên Ma.
Vũ Trụ Thiên Ma, có tu sĩ gọi chúng là Vực Ngoại Thiên Ma, dù sao thì không ai biết rõ đám đồ chơi này xuất hiện từ đâu, chúng cũng chẳng khác gì sao băng, hằng năm cứ rơi xuống Địa Cầu một ít.
Một số thiên ma vừa ma sát với tầng khí quyển thì bị đốt cháy thì tro bụi.
Một số khác vì thực lực cường đại, hoặc vận may quá tốt thì có thể đáp xuống Địa Cầu thuận lợi.
Thiên ma là sinh vật mà người bình thường không nhìn thấy được, bọn chúng cũng không có hứng thú với người bình thường và động vật.
Bọn chúng luôn tìm kiếm những tu sĩ có linh lực mạnh mẽ, yêu thú, quỷ tu, thần linh thổ dân, vân vân... đám tồn tại mang năng lượng mạnh mẽ, sau đó chớp thời cơ săn giết, cắn nuốt, tăng cường thực lực của bản thân.
Nghe qua thì cực kỳ đáng sợ.
Thế nhưng... đối với tu sĩ, thiên ma là một bảo bối rất đáng giá!
Một con hiên Ma đều mang theo một ít bảo vật với nhiều chủng loại, những bảo vật này không thuộc về thế giới Địa Cầu, có đủ loại bảo vật khác nhau!
Mỗi lúc đánh bại được một con thiên ma, tu sĩ có thể thu hoạch được những vật phẩm rất tốt.
Đúng vậy, trong mắt của tu sĩ, thiên ma chính là boss dã ngoại không thể xác định giờ xuất hiện, phần thưởng phong phú, đáng giá để mọi người tổ chức thành đoàn thể săn giết.
Nếu vận may tốt, phỏng chừng có thể nhận được bảo vật mang lại lợi ích cả đời cho bản thân cũng nên!
Lần này, Tu Sĩ Nhật Báo đăng tin thiên ma chủng loại huyết ma xuất hiện. Dựa theo đánh giá của Tu Sĩ Nhật Báo, giá trị vũ lực của con huyết ma này có thể đạt đến lục phẩm, hoặc thậm chí cao hơn thế.
Đám thiên ma có trí tuệ khá thấp, nhưng đồng nghĩa với việc, đầu óc của bọn chúng kể cả đại não đều tràn ngập cơ bắp, có thể phát huy giá trị chiến đấu mạnh hơn người cùng cảnh giới.
Tu Sĩ Nhật Báo đề nghị cần hai người chân quân lục phẩm dẫn đầu, mang theo hai mươi người có cấp bậc linh đan linh hoàng ngũ phẩm trở lên đi đánh con huyết ma này.
- Ta phải tìm cách để cho con huyết ma này đáp xuống khu vực gần Sở gia... khiến nó cắn nuốt tu sĩ Sở gia, giúp nó tiến hóa lên trình độ cao hơn. Đến lúc đó, lợi dụng con huyết ma này ngăn chặn viện trợ mạnh mẽ của Sở gia. Sau đó, ta sẽ tìm cơ hội giành lại cuộn tranh từ trong tay "Sở Sở" kia.
“Tiên sinh” bắt đầu lẩm bẩm suy tính kế hoạch.
Hắn có một trận pháp đặc biệt, sau khi bố trí xong thì có thể tạo ra lực hấp dẫn rất lớn đối với huyết ma.