Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)

Chương 168: Chuyến Du Hành Vũ Trụ Của Điều Hòa




Quỳ Hoa tu sĩ tìm một khách sạn, rồi dùng máy tính ở khách sạn để xem những tình báo về Thư Sơn Áp Lực Đại trong gần một năm nay từ USB.

Hắn xem từ đầu, quan sát tỉ mỉ, chỉ sợ mình bỏ sót manh mối nào.

Nhưng sau khi nhìn xong tài liệu của hơn nửa năm nay … a, chỉ là cuộc sống thường ngày của một sinh viên bình thường, đọc sách, đi học, đi tiễn bạn, thành tích học tập không tệ. Thi thoảng chơi game, việc thích nhất là ngày ngày đi tới tiệm thuê sách để coi cọp...

Đây là một thanh niên thích thể thao, đa tài và độc thân.

Nhưng chẳng có chút thông tin có giá trị nào cả!

- Bộ phận tình báo lòe mình à? - Điều đầu tiên Quỳ Hoa tu sĩ nghĩ đến là có kẻ hãm hại mình. Cũng may, sau khi kiên nhẫn xem tiếp, xem đến tình báo trong vòng một tháng trở lại đây, hắn mới nhận ra vào điểm.

Dựa theo quan sát của “bộ phận tình báo của Vô Cực Ma Tông”, một tháng trước, ở thành phố bên cạnh hình như từng có một tổ chức tu sĩ nhỏ từng điều tra Thư Sơn Áp Lực Đại. Nhưng sau đó... thủ lĩnh của tổ chức này là “đàn chủ” lại chết bất ngờ, sau đó thì chuyện này cứ thế mà đột nhiên chấm dứt.

Theo tình báo của Vô Cực Ma Tông thì thi thể của đàn chủ nọ được tìm thấy ở một chiếc tàu điện ngầm, kẻ nọ bị phân thây bằng đường kiếm pháp vô cùng tinh diệu. Hung thủ hình như là một hòa thượng Tây, một tu sĩ nhất phẩm có thực lực không tệ, hiện vẫn bị giam trong ngục.

Mạng lưới tình báo của Vô Cực Ma Tông chỉ điều tra được vậy, dù sao thì khi ấy hành vi của tổ chức tu sĩ đó vô cùng bí ẩn, mọi chuyện lại trôi qua cả tháng rồi, không thấy được manh mối nào có giá trị nữa.

Sau đó là chuyện Thư Sơn Áp Lực Đại, Tô thị A Thất, và con cháu Tô thị cùng xuất hiện trong cái âm mưu công tử Hải bày ra với Nguyệt Đao Tông. Bọn họ cướp được huyết thần toản từ tay công tử Hải.

Chỉ có hai việc này, Thư Sơn Áp Lực Đại mới lộ ra cái bộ mặt khác với người thường.

Quỳ Hoa tu sĩ xoa cằm, bắt đầu trầm tư.

- Trong đống tình báo này, chỉ có cái tổ chức tu sĩ kia là có tí giá trị. Tổ chức ấy chỉ còn lại mấy tu sĩ có tu vi chừng nhất phẩm hai, ba khiếu, công pháp tu luyện cũng tồi. Có lẽ mình có thể lợi dụng chúng, chỉ cần cho chúng công pháp tốt rồi thêm cả vật tư, không chừng có thể thu phục tổ chức này!

Nhưng dù cái tổ chức đó có chút tác dụng, thì hắn biết làm gì để đối phó vị tiền bối đáng sợ bê cạnh Thư Sơn Áp Lực Đại?

A, đợi chút... hình như hắn quên mất việc gì?

Khốn thật!

Đường thiếu chủ!

Hồi trước, mình có nhờ Đường thiếu chủ tới nhà Thư Sơn Áp Lực Đại để trộm huyết thần toản.

Nhưng hiện tại, bên cạnh Thư Sơn Áp Lực Đại có một tiền bối vô cùng đáng sợ, mà mình lại quên nhắc Đường thiếu chủ. Nếu giờ Đường thiếu chủ lẻn vào nhà Thư Sơn Áp Lực Đại để trộm huyết thần toản, thì chắc chắn sẽ bị tiền bối đánh cho tan tác. Không biết chừng còn bị nhốt trong tầng hầm, rồi bị tra tấn.

Quỳ Hoa tu sĩ vội vàng cầm điện thoại, bấm nhanh số của Đường thiếu chủ:

- Đường Đường, hi vọng ngươi đừng hành động nhanh quá! Mau nghe máy, mau nghe máy!

- Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi đã tắt máy. Sorry, the number you dialed is power off. "

Giọng nói trong điện thoại khiến hắn cảm nhận được cái hiện thực tàn khốc.

Đừng vậy chứ, chẳng nhẽ đã hành động rồi?

Quỳ Hoa tu sĩ siết chặt di động…chẳng nhẽ giờ đi tìm Đường Đường, rồi đưa cô ấy về sao?

Nhưng nghĩ đến cái cái tiền bối đáng sợ đứng giữa đất bằng mà cũng ngã sấp ra một cái hố bẫy kia, Quỳ Hoa tu sĩ lại thấy trong lòng ám ảnh nặng nề.

Nếu gặp phải tiền bối nọ, thì người ta chẳng cần ra tay, chỉ cần đợi mình tiếp cận rồi ngã sấp xuống là mình chết chắc rồi!

Làm sao bây giờ?

Chẳng nhẽ thấy chết mà không cứu?

Quỳ Hoa tu sĩ lộ ra vẻ tuyệt vọng, bất lực và rối rắm.

Bấy giờ, hắn không nhận ra rằng, phía sau mình, Bắc KInh yêu khuyển đang bình tình dùng móng vuốt để đóng máy camera lại, nó cùng thuật ẩn thân để che khuất cơ thể mình, cứ thế mà thoải mái đi theo sau Quỳ Hoa tu sĩ để quay phim, đợi đến khi quay đủ rồi mới thảnh thơi rời đi.

Nhiệm vụ đã hoàn thành, máy tính phiên bản mới nhất tới tay. Có máy tính rồi, không cần lo chuyện bị Bạch tiền bối hay Tống Thư Hàng giật máy nữa. Có thể chơi game với bà xã bất cứ lúc nào!

Ai da!

Để ăn mừng, mình nên làm gì đây?

Đi về mắng tên Hoàng Sơn ngu ngốc đi, thế mà dám không qua đón nó thật.

Nhổ nước miếng vào mặt hắn, chẳng nhẽ tên Vân Vụ Đạo Trưởng đang bị trấn áp kia lại quan trọng hơn kẻ trốn nhà như nó sao?

Sau đó thì làm gì nhỉ?

Ừm, về nhà ngẫm xem có việc gì vui vui mà làm, lão bà trong game chẳng thể bên nó cả ngày được, dù sao người ta cũng là người, cũng cần ngủ.

Mà lão ngốc Hoàng Sơn còn chưa qua đấy đón nó, không kiếm việc vui vui mà làm thì chán chết mất...

Bấy giờ, ở nhà của Dược Sư.

Bạch Tôn Giả lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, máy tính đặt cạnh hắn, trên màn ảnh hiện lên bản vẽ cấu tạo của điều hòa.

Sau đó, tiền bối liền dỡ hết những linh kiện bên trong, bên ngoài của điều hòa ra.

- Ý tưởng của phàm nhân càng lúc càng thú vị, dù cái thứ điều hòa này tu sĩ không cần dùng, nhưng đối với người thường thì đúng là thứ thiết yếu trong những ngày hè nóng nực chói chang. Thú vị thật, thời đại này đúng là thú vị, những thứ cần dỡ ra có nhiều lắm!

- Ừm, phải nhân tiện lắp lại hết trước khi Tống Thư Hàng tiểu hữu tỉnh dậy.- Nói xong rồi, Bạch Tôn Giả bắt đầu lắp ráp điều hòa. Rút kinh nghiệm từ lần trước, lần này, từ lúc dỡ ra, hắn đã nhớ kỹ mọi thao tác rồi.

Chẳng mấy chốc, điều hòa liền được lắp xong.

- Lần này không sót linh kiện nào, quả nhiên mà, chỉ cần mình muốn làm thì chẳng có vấn đề gì cả! Bạch Tôn Giả mang vẻ mặt vô cùng tự tin, rồi khiêng cái điều hòa vừa lắp xong lên lầu hai, lắp đặt xong rồi cắm điện.

Trong lúc dùng điều khiển để mở, Bạch tiền bối làm ra cái vẻ mặt vô cùng tự tin!

Chừng năm, sáu giây sau.

Bốp bốp... Lại là tiếng nổ điện quen thuộc, sau đó là một luồng khói đen dậy lên.

Điều hòa, cũng cháy nốt.

Bạch Tôn Giả đờ người, hắn vội vàng rút điện ra ngay lập tức.

- Sao lại thế nhỉ, rõ ràng là mình lắp lại đúng các bước rồi mà, không có vấn đề gì mà! Sao lại cháy!

Tiền bối buồn rầu vô cùng.

Cùng lúc ấy, hắn lặng lẽ liếc về phòng của Tống Thư Hàng, giờ Tống Thư Hàng vẫn đương ngủ ngon lành.

- Chẳng còn cách nào nữa, đành phải dùng trận pháp để thay thế cho công năng của điều hòa vậy.- Bạch tiền bối chà chà tay, rồi lại dỡ điều hòa ra, chuẩn bị khắc một cái tụ linh trận pháp, và một trận pháp khác giúp tự động điều tiết nhiệt độ chung quanh.

Nhưng... giữa lúc hắn định khắc họa trận pháp thì đột nhiên nhớ ra một chuyện.

- A, đợi chút…hình như mình đâu có học trận pháp giúp điều tiết nhiệt độ nhỉ! - Bạch tiền bối ngẩn người.

Bởi sau khi tu sĩ khai khiếu, họ liền có thể tự động điều tiết nhiệt độ của cơ thể, nên chẳng cần cái trận pháp tự động điều tiết độ ấm nữa!

- Làm sao bây giờ? - Bạch tiền bối nhìn cái điều hòa với vẻ chột dạ.

Ngẫm nghĩ một hồi, lắn lặng lẽ dỡ điều hòa ra lần nữa, rồi cho nó vào thùng, dọn xuống cái sân dưới lầu.

Rồi, hắn bẻ bừa một nhánh cây trong sân, tước nó thành hình kiếm, rồi khắc mấy cái trận pháp phức tạp khác.

Cuối cùng, hắn truyền một luồng linh khí vào cây mộc kiếm.

Sau khi hoàn thành hết mọi chuyện, cây mộc kiếm tầm thường biến thành một cây mộc kiếm…bảy sắc cầu vồng!

Bạch tiền bối lẩm bẩm:

- Ha ha, lâu rồi không làm, ngượng tay quá.

Phi kiếm dùng một lần bản 004!

Danh đúng như công dụng, đây là cây phi kiếm chỉ có thế dùng một lần, là sáng tạo riêng của Bạch tiền bối.

Sau đó, Bạch tiền bối đặt cái thùng điều hòa đã gói xong xuôi lên cái cây phi kiếm bằng gỗ này.

Hắn bắt kiếm quyết, thi triển ngự kiếm thuật:

- Đi thôi!

Phi kiếm dùng một lần bản 004 bay lên trời, chở theo thùng điều hòa, càng bay càng cao.

Bay rồi lại bay, bay đến một độ cao nhất định thì đóng băng, nhưng tốc độ bay của phi kiếm chẳng bị chút ảnh hưởng nào, duy trì cái tốc độ “không gây ma sát tới độ bốc lửa”, thảnh thơi mà xuyên qua tầng khí quyển.

Cuối cùng, cứ thế mà bay vào vũ trụ, bắt đầu cuộc hành trình lưu lạc giữa vũ trụ dài đằng đẵng...

Chỉ cần linh lực trong phi kiếm dùng một lần bản 004 không bị dùng hết, không va đập với hằng tinh, không bị hút vào hố đen, không cuốn vào đám vẩn thạch, thì cái điều hòa kia sẽ trở thành cái điều hòa đầu tiên trên Trái Đất được đi du lịch vũ trụ.

Ừm, thực ra thì trước nó, trong lịch sử còn có một chiếc xe ngựa ngự dụng xa hoa, ba con rồng cưỡi, hai con voi cưỡi, một con đại xà yêu từng đắc tội Bạch tiền bối, một cái máy dò địa chấn vô cùng tinh vi,.. vân vân... cưỡi phi kiếm dùng một lần bản 001, phi kiếm dùng một lần bản 002 và phi kiếm dùng một lần bản 003, dưới sự trợ giúp của Bạch tiền bối, đi lên con đường du lịch vũ trụ đầy bi tráng.

Đối với việc đưa mấy thứ này vào vũ trụ, Bạch tiền bối tỏ ra vô cùng có kinh nghiệm. Giờ hắn có thể điều khiển vững tốc độ của phi kiếm, đảm bảo rằng chúng sẽ không bị đốt cháy do ma sát khi đang bay qua tầng khí quyển, cũng sẽ không thiếu nhiên liệu mà rơi về Trái Đất lần nữa.

Chỉ cần dùng ngự kiếm quyết, là đã dễ dàng thực hiện cuộc du hành vũ trụ rồi.

Làm xong hết những chuyện này, Bạch tiền bối thầm lau mồ hôi.

Sau đó, hắn về tầng hai, khắc một trận pháp ảo thuật vào cái vị trí cũ của điều hòa.

Chỉ chốc sau, một dàn lạnh điều hòa trông cực kỳ giống thật liền xuất hiện ở cái vị trí đó.

Sau đó, Bạch tiền bối lại khắc thêm một cái trận pháp ảo thuật ở bên ngoài, một cục nóng điều hòa trông thật giống lại xuất hiện ngay ở đó.

- Ha ha, xong rồi.

- Mấy ngày nữa, mình đi đổi tiền với mấy đạo hữu khác trong nhóm, rồi lặng lẽ đi mua điều hòa về lắp. Tạm thời cứ dùng tạm thế đã.- Bạch tiền bối cười gượng, hi vọng trong mấy bữa nay, Tống Thư Hàng đạo hữu sẽ không phát hiện ra chuyện này?

Chắc không bị phát hiện đâu, trình độ ảo thuật của mình không đến nỗi nào mà.

Ha ha!

Sau khi khắc xong trận pháp, Bạch tiền bối có chút chột dạ, hắn ôm cái laptop của mình, định lên tầng ba để về gian phòng Tống Thư Hàng xếp cho mình.

Nhưng mà, sau khi về tầng ba, hắn liền thấy cái TV ở trong phòng của mình.

Không được rồi, tay hắn lại bắt đầu ngứa ngáy.

Ba phút sau, Bạch tiền bối nghiến răng nghiến lợi, kiên định bảo:

- Không sao, dỡ một cái cũng là dỡ, dỡ hai cái cũng là dỡ! Cùng lắm thì mình mua lại hết!

Sau đó, hắn tiếp tục hạnh phúc dỡ cái TV màu ra....

* Bấy giờ, Tống Thư Hàng đã ngủ ngon lành.

Do dùng tinh thần lực quá nhiều, nên giấc ngủ của hắn ngon hơn bình thường.

Mà trên đầu của Tống Thư Hàng, bỗng xuất hiện một đốm đen.