Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 311: Ngươi gọi ai là con chó nhỏ đấy?




- Thịch thịch.
Một tiếng nổ manh vang lên, Vạn Kim Môn cửa hàng phía trước bị một lực địa chấn lung lay, một vách tường bị làm cho sụp đổ.
- Xoẹt.
Lực lượng khổng lồ kích tán, thân hình của Triệu trưởng lão không tự chủ mà bị đẩy lui mấy chục thước, hắn không ngờ rằng đối phương còn có thực lực trên cả mình, mặc dù hắn là nhất tinh Đấu Tôn.
- Hừ, để ta giáo huấn ngươi một chút.
Thanh Bối Ma Ngưu lập tức bay lên trên trời, một chưởng hung hăng đánh về phía Triệu Trưởng lão.
- Các ngươi lên cho ta.
Thanh niên cầm quạt sắc mặt trầm xuống, lập tức nói với tám trang hán Đấu Tông.
Nghe thấy sự phân phó của thanh niên cầm quạt, Tám đấu tông nhanh chóng đánh về phía nt cùng với Tứ Sí Ma Ưng.
- Hừ, ta không muốn thêm phiền toái nhưng mà ngươi muốn chọc tới ta.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hai mắt hiện ra một hàn ý, sau đó hướng về phía Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang nói:
- Giết cho ta, một tên cũng không để lại.
- Vâng chủ nhân.
Năm con thất giai ma thú đã sớm nhịn không được, tám Đấu Tông mà thôi, chỉ là thất tinh bát tinh Đấu tông mà thôi, bọn họ có tới tám người nên căn bản không sợ.
- Các ngươi thực sự cho rằng chúng ta không dễ trêu phải không?
Tứ Sí Ma Ưng hơi la lên, lập tức đánh về phía bát tinh Đấu Tông.
Đột nhiên một thanh âm phá hủy khổng lồ vang lên, xung quanh vài tòa kiến trúc đã bị phá hủy.
-Thịch.
Một tiếng thịch thật lớn, Thanh Bối Ma ưng cùng với Triệu trưởng lão một lần nữa chống lại một kích, sau đó lập tức nhìn thấy Triệu trưởng lão bay mấy vòng trên không trung khi rơi xuống mới giữ vững được, huyết khí trong cơ thể trở nên nhộn nhạo.
Triệu trưởng lão nghi hoặc nhìn Thanh bối ma ưng, sắc mặt đã sớm thay đổi, không ngờ nhóm người này lại có thực lực mạnh như vậy.
- Ầm.
Vài đường phía dưới cũng bị hủy diệt.
- Dừng tay, các ngươi là người phương nào?
Ở giữa không trung, hơn mười người của Vạn Kim Môn nhảy lên trên không trung kịch liệt la lớn.
Dẫn dầu là một lão giả áo xám, trên người bốc lên khí tức lạnh lẽo.
- Dừng tay, là ai làm càn ở Cự Thành.
Ở phía xa xa trên không trung, cũng có hơn mười người bay lên trên không trung.
- Dừng tay.
Mà ở sau đó, phía trước không xa Vạn Kim Môn bên trong cũng có mấy thân ảnh chạy đến, sắc mặt của hắn biến đổi, hắn không ngờ rằng ở nơi này lại có nhiều cường giả như vậy, từ khí tức trên mặt mà suy đoán thì nt có thể biết được người này nhất định có thực lực trên ngũ tinh Đấu Tông, mà ở ba phía, có ít nhất là bốn cường giả Đấu Tôn.
- Sưu sưu.
Vượt không gian. người của Vạn Kim môn cũng đến tới trước cửa hàng, nhìn thấy cửa hàn bị hủy, sắc mặt của bọn họ liền trở nên khó coi, muốn xây một cửa hàng thì phải bỏ ra gần trăm vạn kim tệ, mặc dù cái này với Vạn Kim Môn không tính là gì nhưng có người phá hủy thì thật không tốt.
- Cô gái này thật xinh đẹp, nhan sắc đúng là hồng nhan họa thủy.
Nhạc Thành đánh giá người mới đến của Vạn Kim Môn, đầu tiên hắn nhìn thấy trước mắt có một cô gái vô cùng xinh đẹp, cô gái này mặc một bộ cẩm phục màu tím, trên ngực ẩn ẩn có một khe núi trắng noãn.
Bên kia hẳn là người của Cuồng Sư môn, tại sao nàng ta cũng tới.
Nhạc Thành lập tức đánh giá đoàn người bên cạnh, thân ảnh màu hồng khiến cho hắn hơi nhíu mày một cái, đây chính là Cuồng Sư môn tiểu thư hai lần bị hắn nhìn thấy tắm rửa.
- Phía trước người kia... hình như là hắn....
Sắc mặt của Lê Tiêu Dao hơn biến đổi, không ngờ ở đây lại chạm phải tên gia hỏa kia.
- A, tại sao hắn cũng tới.
Ánh mắt Lê Tiêu Dao nhìn về phía thanh niên kia, thần sắc do dự không thôi.
Bây giờ có Vạn Kim Môn và Cuồng Sư môn tới đây, U Minh tông Triệu Trưởng lão cũng mượn cơ hội quaylaij bên thiếu tông chủ Khương Dương, hắn cũng biết nếu như đánh tiếp thì mình sẽ bị thua thiệt lớn, mình không phải đối thủ của người kia.
- Cô gái kia đẹp quá, thật là xinh đẹp, nếu được đặt ở trên giường thì không biết phải tuyệt biết bao nhiêu.
Khương Dương không kìm được mà nhìn Nam Cung Lạc Nhan ứa cả nước miếng.
- A, nha đầu kia cũng góp mặt.
Khương Dương cũng nhìn thấy người của Cuồng Sư môn.
Nam Cung Lạc Nhan bên cạnh có một ông già chăm chú nhìn nt và Khư Dương.
- Ta chính là thiếu tông chủ Khương Dương, cố ý tham gia cuộc thi đấu Luyện Khí sư của quý môn.
Khương Dương nói xong liền chăm chú nhìn Nam Cung Lạc Nhan, người đẹp như vậy hắn cũng đoán ra được là ở đâu.
Nghĩ tới việc nếu như mình thi đấu đạt được chức quán quân của Luyện Khí Sư, sau đó có thể thu người đẹp vào trong ngực, đưa người đẹp lên trên giường thì nhất định sẽ rất tuyệt hảo, nhất định phải thử một lần.
- Thiếu tông chủ của U Minh Tông.
Người của Vạn Kim Môn khẽ chau mày, người này địa vị lớn như vậy, tựa hồ như trái với dự liệu của bọn họ.
Mà ở bên trong Cuồng Sư môn, phía trước là một lão giả, một trong tứ đại trưởng lão của Cuồng Sư Môn, Lê Tiêu Dao đã nói cho hắn biết thân phận của Khương Dương, bây giờ trên khuôn mặt của Tứ trưởng lão cũng trở nên khó xử, theo đạo lý, có người này ở trong đại động thì Cuồng Sư môn cũng muốn can thiệp một chút.
- Hóa ra là thiếu tông chủ của U Minh Tông, không biết tại sao thiếu tông chủ lại ở đây?
Vạn Kim môn khách khí nói, U minh tông thân là một trong ngũ đại thế lực, tông chủ của bọn họ có địa vị không thấp, hắn dĩ nhiên không dám khách khí.
- Ta đang muốn hướng tới quý môn bái phỏng, không ngờ mấy người này lại lỗ mãng ra tay, mong quý môn chớ trách.
Khương Dương cất tiếng nói.
-Thúi quá, rõ ràng là con chó nhỏ này đến gây chuyện với chúng ta.
Thanh Bối Ma Ngưu nghe thấy lời nói của Khương Dương thì lớn tiếng ở trên không trung.
Cuồng Sư môn cùng với Vạn Kim Môn đột nhiên hướng về phía Thanh Bối Ma Ngưu mà nhìn lại, người này dám kêu Khương Dương là con chó nhỏ, không biết là ai mà lại cuồng ngạo như vậy.
- Khốn kiếp, ngươi nói ai là con chó nhỏ?
Sắc mặt của Khương Dương nhanh chóng thay đổi, tức giận đến mức đỏ bừng, đặc biệt ở trước mặt Lê Tiêu Dao thật sự là mất hết cả mặt.
- Thanh Ngưu, ta thấy con chó nhỏ này ngay cả con chó cũng không bằng, chúng ta không cần để ý tới hắn.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi chìm xuống, sau đó lập tức nói với người của Vạn Kim Môn:
- Ta tới báo danh tham gia cuộc thi đấu của Luyện Khí sư, không biết hiện tại phải báo danh thế nào.
- Ngươi nói ai ngay cả chó cũng không bằng?
Khương Dương nổi giận đùng đùng nhìn Nhạc Thành, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng bị ai vũ nhục như vậy.
- Chỉ cần con chó nguyện ý, ngươi ưa thích làm chó thì làm vậy là được rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, U Minh Tông thiếu tông chủ thì sao, ngay cả Hắc Ám thần điện cũng không sợ thì một U Minh Tông có đáng là gì.
- Xuy Xuy.
Bỗng nhiên Nam Cung Lạc Nhạn và Lê Tiêu Dao hai nữ tử này liền nở ra một nụ cười, những người khác cũng không hề e ngại mà xoay quanh thiếu tông chủ của U Minh Tông.
- Lạc Nhan, hắn tên là Nhạc Thành, hắn muốn tham gia thi đấu Luyện Khí sư, nếu như đạt được quán quân, ngươi ngàn vạn lần không thể gả cho hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Lê Tiêu Dao tiến tới gần Nam cung Lạc Nhan nói với nàng.
- Ngươi biết hắn?
Nam Cung Lạc Nhan hơi đánh giá Nhạc Thành sau đó cất tiếng nói:
- Hắn là người thế nào?
- Ngươi đừng hỏi, tóm lại là hạ lưu vô sỉ cực đỉnh.
Lạc Tiêu Dao cất tiếng nói, dĩ nhiên nàng không đem chuyện Nhạc Thành nhìn trộm mình hai lần tắm rửa ra nói.
- Người này, hôm nay ta không thể không giáo huấn ngươi.
Khương Dương đã vô cùng tức giận, trong mắt phát hỏa.
- Thật không, muốn giáo huấn ta sao?
Nhạc Thành hơi trầm sắc mặt xuống, sau đó nói với Thanh Bối Ma Ngưu bên cạnh:
-Thanh ngưu, giết con chó nhỏ này cho ta.
- Vâng chủ nhân.
Thanh Bối Ma Ngưu không có bất kỳ do dự nào, sau đó trong tay ngưng tụ một mảng chói mắt bổ về phía Khương Dương.
- Xin dừng tay.
Tứ trưởng lão của Cuồng Sư môn cùng với một lão giả của Vạn Kim Môn ngăn chặn trước Thanh Bối Ma Ngưu.