Tự Cẩm

Chương 88: Thư phòng dạ đàm




Ngõ nhỏ tối tăm bị tiếng bước chân rất nhỏ phá vỡ yên tĩnh.



Úc Cẩn đi lên trước, có tiết tấu gõ vài cái lên cửa.



Rất nhanh cửa liền mở ra, người canh cửa cung kính tránh đến một bên.



Úc Cẩn lại không lập tức tiến vào, hơi nghiêng người đưa tay làm ra tư thế xin mời.



Khương Tự hơi ngừng chớp mắt, bỏ qua ánh mắt khiếp sợ của người canh cửa phiêu nhiên mà qua.



Thẳng đến khi đại môn cấp tốc đóng lại, người canh cửa vẫn là biểu tình mộng du.



Trong sương phòng, Long Đán đang vịn cửa sổ nhìn ra phía ngoài.



Lãnh Ảnh ngửa mặt nằm, hơi thở lúc có lúc không.



“ Đừng giả bộ ngủ, mau đến xem, chủ tử mang theo một cô nương trở về!” Long Đán điên cuồng kêu gọi tiểu đồng bọn.



Lãnh Ảnh giật giật mí mắt.



Long Đán hưng phấn nói thầm: “ Ta nói hôm nay chủ tử ra ngoài sao mà không mang theo ta, thì ra là có biến nha. Từ từ, chủ tử mang về cô nương chính là cô nương đã tới ban ngày!”



Lãnh Ảnh mặt không biểu tình mở mắt, sau đó nhắm mắt lại trở mình.



Cùng người mê bát quái như vậy ngủ một cái phòng, thật sự là nhịn đủ.



Có điều —— Chủ tử đây là có nhân tình sao?



“ Kỳ quái, Nhị Ngưu sao không có động tĩnh nhỉ?” Long Đán buồn bực.



Loại náo nhiệt này theo lý thuyết Nhị Ngưu còn tích cực hơn cả hắn mà.



Nằm ở trong bóng tối Nhị Ngưu chậm rãi lắc lư cái đuôi, miệng chó chỉ lên trời.



Nhân loại ngu xuẩn, đây là thời điểm nên ra ngoài quấy rầy à?



Úc Cẩn dẫn Khương Tự vào phòng, đứng ở trong nhà chính do dự một chút.



Mặc dù rất muốn đưa người tới phòng ngủ...... Khụ khụ, còn nhiều thời gian, hù chạy mất lại mất nhiều hơn được.



“ Chúng ta đi thư phòng đi.”



Khương Tự gật đầu.



A Man bước nhanh đuổi theo.





Nàng muốn liều chết bảo vệ trong sạch của cô nương!



“ A Man, ngươi chờ ở bên ngoài đi.” Khương Tự thản nhiên nói.



A Man: “......”



Úc Cẩn ha ha cười rộ lên, tâm tình thật tốt.



Mặc dù không biết loại ghét bỏ cùng đề phòng mỗi lần nàng nhìn thấy hắn từ đâu mà đến, nhưng nha đầu ngốc này chỉ sợ không rõ, đêm hôm khuya khoắt nguyện ý cùng một nam nhân ở chung một phòng, đủ để chứng minh nàng tán thành phẩm tính của người nam nhân này.



Không nghĩ tới sự đánh giá của hắn trong lòng nàng vẫn còn rất cao.



Lòng tin của Úc Cẩn đối với tương lai bỗng nhiên tăng vọt.




Kiếp trước Khương Tự không biết Úc Cẩn còn có một nơi đặt chân như thế, tiến vào thư phòng không khỏi đánh giá một phen.



Trong thư phòng bố trí rất đơn giản, dựa vào tường bên phải là giá sách cao cao, gần cửa sổ bày biện bàn đọc sách dài hẹp, trên bàn tùy ý đặt mấy thứ như nghiên mực, đồ rửa bút, cái chặn giấy, dựa vào tường một chỗ khác có một cái giường thấp.



Mấy thứ như lư hương, bình hoa thì không có, trên giá sách cũng không có mấy quyển sách, ngược lại là nến bên trong ngọn nến tỏa ra hỏa diễm, chiếu sáng cả gian phòng, rất có...... phong cách của Úc Thất.



Nhìn qua những thứ này, trong lòng Khương Tự không khỏi lóe lên ý nghĩ này.



“ Ngươi ngồi trước, để ta đi lấy nước.”



“ Không cần ——”



Úc Cẩn đã đi ra ngoài.



Khương Tự mấp máy môi, tùy ý lấy một cái ghế dựa ngồi xuống.



Không bao lâu Úc Cẩn trở lại, đem ấm trà chén trà bỏ lên trên bàn, đổ ra lại là nước trong.



“ Lúc này không nên uống trà, uống chút nước ấm đi.”



Khương Tự tiếp nhận chén nước nói lời cảm tạ.



“ Khương cô nương thích uống cái gì? Chờ lần sau ta sẽ chuẩn bị kỹ càng.”



Hai chữ ‘ Nước mật ‘ suýt nữa thốt ra, bị Khương Tự mạnh mẽ nuốt xuống.



“ Không cần phiền toái, về sau ta hẳn sẽ không quấy rầy Dư công tử, chúng ta vẫn nên nói chuyện ngày hôm nay thì hơn.”



“ Khương cô nương muốn nói thế nào?” Thân thể Úc Cẩn hơi nghiêng về phía trước, hiện ra dáng vẻ rất phối hợp.




Hắn có một đôi mắt phượng rất đẹp, con ngươi đen bóng như bảo thạch, theo sóng mắt lưu chuyển lấp lánh phát sáng, toát ra mị lực mê người.



Khương Tự ngửa về phía sau mở một chút khoảng cách, bất mãn nhíu mày.



Đối mặt với nữ hài tử chỉ từng gặp ít ỏi mấy lần mà đã lỗ mãng như thế, thực sự không phải thứ tốt.



“ Dư công tử là từ lúc nào bắt đầu theo dõi ta?”



Úc Cẩn nghe xong hơi hơi nhướng mày, không có trả lời.



“Dư công tử không muốn trả lời?”



Úc Cẩn bỗng nhiên cười: “Khương cô nương, ngươi đây cũng không phải thái độ hảo hảo nói chuyện. Đừng quên, hiện tại là ta đang uy hiếp ngươi, không phải ngươi đang uy hiếp ta.”



Nha đầu này, hiện tại còn đè ép hắn làm mưa làm gió? Chẳng lẽ chờ khi gả cho hắn mới cam tâm tình nguyện ư.



Nhắm mắt, hít sâu, đè xuống xúc động giết người diệt khẩu.



“ Dư công tử nói xem bàn thế nào?”



Úc Cẩn cười một tiếng, dường như chắc chắn thiếu nữ đối diện sẽ không phản đối: “ Khương cô nương trước đưa ra một vấn đề, ta trả lời, sau đó ta đưa ra một vấn đề, ngươi trả lời, lặp đi lặp lại như vậy mới công bằng, Khương cô nương cảm thấy thế nào?”



Khương Tự nhẹ nhàng cắn môi.



Hỗn đản này quả nhiên là cái tính chiếm hết tiện nghi mà không thiệt thòi.



Kiếp trước dỗ dành nàng làm thế thân người trong lòng hắn, cố tình sau khi nàng biết thì đã hãm sâu vũng bùn, vừa nghĩ tới từng chút về hỗn đản liền không thể nhẫn tâm dùng các loại thủ đoạn giả chết, xuất gia này nọ, chỉ có thể vừa dây dưa với hắn vừa chuốc khổ, tư vị trong đó một lời khó nói hết.




“ Được thôi, cứ vậy đi.”



“ Như vậy Khương cô nương hỏi trước đi.” Úc Cẩn vuốt vuốt chén trà, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua gương mặt trắng nõn của thiếu nữ.



Hình như tức giận rồi.



Tức giận cũng rất ít gây người, rất muốn hôn một cái làm sao bây giờ?



Ánh mắt thiếu niên đột nhiên đen tối không rõ, dừng ở đường cong tinh xảo trên môi thiếu nữ.



Không thể không nói, thiếu nữ có thể nói được trời ưu ái, môi không tô mà đỏ, là màu hồng phấn dụ người nhất, nước trơn bóng ngay cả một vằn môi đều không có.



Ánh mắt Úc Cẩn càng trầm thấp hơn.



Khương Tự không khỏi cảm thấy trong phòng oi bức.




Hình cắt của hai người rọi ở trên cửa sổ có rèm, trong lúc nhất thời tựa như thời gian đình chỉ.



Long Đán ngồi xổm ở trong sân nhìn chằm chằm cửa sổ không chuyển mắt, tâm tình cực kỳ khẩn trương.



Chủ tử hơn nửa đêm mang cô nương người ta về, chính là thuần túy nói chuyện phiếm sao?



‘ Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép’ mười phần hoàn mỹ thuyết minh tâm tình của tiểu thị vệ vào giờ khắc này.



“ Vậy được, vẫn là vấn đề vừa rồi, Dư công tử từ lúc nào bắt đầu theo dõi ta?”



“ Không phải theo dõi, là bảo vệ.” Úc Cẩn cường điệu một chút, mắt thấy thiếu nữ đối diện muốn trở mặt, lúc này mới không nhanh không chậm nói, “ Sau khi Khương cô nương rời khỏi nơi này của ta.”



“Vì sao?”



Úc Cẩn cười khẽ: “ Đây là vấn đề thứ hai.”



Khương Tự âm thầm hít ngụm khí, lạnh lùng nói: “ Ngươi hỏi đi.”



“ Khương cô nương làm sao phát hiện Trường Hưng Hầu thế tử làm hại nữ tử?”



Khương Tự giả dạng làm vong hồn nữ nhi của Tú nương tử nói với Tú nương tử những lời đó, Úc Cẩn núp trong bóng tối nghe được rõ ràng.



Khi đó, hắn chỉ cần vừa nghĩ tới Khương Tự đến Trường Hưng Hầu phủ ở một đêm, sau đó liền phát hiện bí mật kinh người như thế của Trường Hưng Hầu thế tử, liền hận không thể chém Trường Hưng Hầu thế tử thành muôn mảnh.



Tên súc sinh kia có phải là đã làm gì Khương Tự rồi không? Bằng không một tiểu cô nương như nàng làm sao lại biết những cái này?



Khương Tự thở dài trong lòng.



Biết ngay hắn muốn hỏi cái này.



Làm thế nào thu thập Trường Hưng Hầu thế tử khiến cho hắn thân bại danh liệt, nàng đã sớm có dự định, cũng không muốn liên lụy những người khác vào.



Thế nhưng nàng hiểu Úc Thất, hôm nay nếu như nàng mập mờ cho qua, quay đầu hắn có thể băm vằm Trường Hưng Hầu thế tử cho chó ăn, gọn gàng, đơn giản tùy hứng.



Nàng cũng không muốn tiện nghi cho Trường Hưng Hầu thế tử như vậy!



“ Trong đêm đi vườn hoa Hầu phủ, trong lúc vô tình bắt gặp sai vặt của Trường Hưng Hầu thế tử chôn xác, nghe được bọn hắn nói chuyện thì biết.”



Úc Cẩn bỗng nhiên đứng dậy.



Khương Tự quýnh lên, không khỏi đứng lên ngăn ở trước người hắn: “ Ngươi đi đâu?”