Tự Cẩm

Chương 352: Khiêu khích cũ




Mẫu thân Khương Tự Tô thị xuất thân Nghi Ninh Hầu phủ, dung mạo nổi bật, phóng tới mười mấy năm trước là một mỹ nhân nhi có tiếng.



Vô luận là Hiền phi hay là Trang phi, đều xem như người đồng lứa với Tô thị, Hiền phi tuy rằng lớn hơn Tô thị không ít, lại đã sớm quen biết.



Chẳng những quen biết, còn ấn tượng khắc sâu.



Khi đó bà đã vào cung, vẫn chỉ là một tiệp dư, có một thời gian dài Hoàng Thượng nhìn trúng Tô thị, muốn nạp Tô thị vào trong cung.



Bà vì thế mà khẩn trương một thời gian, sau lại sự tình Tô thị tiến cung không giải quyết được gì, nghe nói là bởi vì Tô thị có vị hôn phu thanh mai trúc mã, không muốn tiến cung.



Hiền phi không bởi vì vậy mà xem trọng Tô thị, ngược lại càng thêm khó chịu.



Thứ bà tâm tâm niệm niệm muốn có, Tô thị dựa vào cái gì mà không thèm ngó tới?



Lại sau đó, hôn sự của Tô thị với Thôi Tự bị Vinh Dương trưởng công chúa quậy thất bại, bà cảm thấy thật thống khoái.



Ha hả, Tô thị này thật đúng là gà bay trứng vỡ.



Có nhà mẹ đẻ An Quốc Công phủ làm chỗ dựa, Hiền phi càng bò càng cao, vẫn luôn như có như không chú ý cuộc sống sau đó của Tô thị: Tỷ như Tô thị đã sớm cùng Thôi Tự thân mật da thịt không còn trong sạch không gả đi được, tỷ như Tô thị cuối cùng gả cho thế tử Bá phủ thừa kế không quá ba đời, tỷ như Tô thị mất sớm……



Hiền phi nghe nói những việc này, liền nghĩ: Hồng nhan bạc mệnh mà, ông trời quả nhiên là công bằng.



Dung mạo Khương Tự cực giống mẹ, mà dung mạo của mẹ con hai người đều lóa mắt như minh châu, khiến người ta thấy khó mà quên, Hiền phi tự nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra.



Có chuyện xưa này, ấn tượng của Hiền phi đối với Khương Tự đương nhiên không tốt được.



Bà rất nhanh nghĩ tới xuất thân của Khương Tự cùng thanh danh của Đông Bình Bá phủ gần đây, trên mặt tuy bất động thanh sắc, trong lòng lại phiền đến không được.



Cô nương của Đông Bình Bá phủ làm sao lại xuất hiện tại bữa tiệc thưởng mai?



Hiền phi không khỏi liếc nhìn Trang phi một cái, trong lòng cười lạnh: Bà còn nói Trang phi có nhiều năng lực, hóa ra cũng chỉ như vậy, lại đi gửi thiệp cho một cô nương như vậy.



Chẳng lẽ Trang phi còn muốn nạp cho nhi tử một Trắc phi tuyệt sắc?





Nhưng Trắc phi lại có tuyển pháp của Trắc phi, không có tuyển cùng lúc với chính phi.



Hiền phi nhẹ nhàng bĩu môi.



Không nghĩ tới lúc này Trang phi cũng đang kinh ngạc.



Bà đương nhiên cũng nhận ra Tô thị, đối với nữ nhi của Tô thị cũng là liếc mắt một cái liền nhận ra.



Hiền phi sao lại mời cô nương Đông Bình Bá phủ?



Ở đây những quý nữ nào là bà mời, trong lòng bà hiểu rõ. Trừ phi trùng hợp, lại nhìn những người còn dư lại, bà liền hiểu được ý tứ của Hiền phi.



Hiền phi đây là tính tuyển cho Yến Vương một Vương phi xuất thân không cao không thấp.



Nhưng dù có thế nào cũng không nên mời một vị cô nương từng từ hôn đi, vẫn là loại nhân gia mắt thấy không có tước vị, thanh danh cũng chẳng ra sao như Đông Bình Bá phủ.



Đều nói Hiền phi lương bạc với Yến Vương, không có một chút tình cảm mẫu tử, hiện giờ xem như đã nhìn rõ.



Ách, có lẽ Hiền phi định nạp cho nhi tử một Trắc phi tuyệt sắc, tiện hòa hoãn quan hệ mẫu tử chăng?



Nhưng Trắc phi lại có tuyển pháp của Trắc phi, không có tuyển cùng một dịp với chính phi.



Trang phi chửi thầm cơ hồ không khác mấy với Hiền phi, trên mặt không lộ chút thanh sắc, cười lại một cái với Hiền phi.



Trong lúc hai người không tiếng động giao phong, chúng nữ hơi có chút co quắp.



Vô luận xuất thân cao thấp, ở trong hoàng cung kim bích huy hoàng này, mặc cho ai đều phải cúi đầu.



“Trang phi muội muội, chúng ta cũng đừng làm khó mấy hài tử, để cho bọn họ tùy ý đi.”



“Hiền phi tỷ tỷ nói phải.”




Bởi hai vị nương nương ôn thanh mềm giọng, trường hợp dần dần thân thiện hơn, có quý nữ ngồi cạnh giá cầm, có quý nữ đi đến trước dụng cụ vẽ tranh, còn có rất nhiều quý nữ đi ra trường đình, dạo bước dưới gốc mai.



Khương Tự vẫn luôn ngồi ở trong góc không hề nhúc nhích, thỉnh thoảng đáp lời Quý Phương Hoa.



Hiền phi lại nhịn không được phóng tầm mắt qua, âm thầm nhíu mày.



Phương Hoa sao lại ở cùng một chỗ với Khương cô nương?



Đối với chất nữ duy nhất của nhà mẹ đẻ, Hiền phi có vài phần yêu thương, lại không nghĩ sẽ gả nó cho tiểu nhi tử.



Núi dựa của bà là phụ huynh nhà mẹ đẻ, Quý Phương Hoa lại là chất nữ ruột của bà, một khi thành tức phụ của lão Thất, bà còn đắn đo thế nào được?



Chỉ điểm này, Hiền phi liền gạch bỏ tên Quý Phương Hoa ở trong lòng.



Trên mặt bà tự nhiên sẽ không toát ra, cười hướng Quý Phương Hoa vẫy tay: “Phương Hoa, tới ngồi cạnh cô cô.”



Quý Phương Hoa lộ ra một ánh mắt xin lỗi với Khương Tự, đứng dậy đi qua.



“Cô mẫu.”



“Có vài ngày không thấy, Phương Hoa thật sự đã thành đại cô nương, thoạt nhìn so với hoa mai khắp vườn còn tươi đẹp hơn.”




Quý Phương Hoa thiên tính sáng sủa, lại không chứa tâm tư làm con dâu cho cô mẫu ruột, thần thái tự nhiên bằng phẳng, cười khanh khách nói: “Người trong nhà đều nói con lớn lên giống cô mẫu cơ, có thể thấy được cô mẫu mới là đại mỹ nhân người còn yêu kiều hơn hoa.”



“Ít ba hoa với cô mẫu đi.” Hiền phi oán trách một tiếng, trên mặt lại chất đầy ý cười.



Những quý nữ lặng lẽ liếc hướng bên này trong lòng thở dài: Có Quý Phương Hoa ở đây, cơ hội của các nàng lại mất đi ít nhiều.



Hiền phi là người sĩ diện, ở trường hợp như vậy, cho dù cực kỳ không ưa việc chất nữ qua lại với Khương Tự cũng sẽ không nói ra, chỉ lôi Quý Phương Hoa về ngồi ở bên người.



Mắt thấy các quý nữ biểu hiện càng thêm tự tại, Trang phi liền nổi ý, đề nghị chúng nữ triển lãm tài nghệ.




Trong lòng chúng nữ chấn động, biết thời điểm mấu chốt tới rồi, sôi nổi lên tinh thần.



Mà lúc này, nội thị hát vang một tiếng: “Thục Vương đến, Yến Vương đến ——”



Hai vị nam tử trẻ tuổi áo gấm đai ngọc sóng vai đi tới.



Trước khi Trang phi chưa lấy chồng là tài nữ nổi tiếng, thắng ở khí chất xuất chúng, nếu luận dung mạo, so với hậu cung đông đảo giai lệ thì kém hơn vài phần, mà Lục hoàng tử Thục Vương hiển nhiên kế thừa tướng mạo của mẫu phi, nhìn vào thanh tú nho nhã, khí chất trác tuyệt.



Mà ở trong mắt chúng nữ, vị Yến Vương chỉ tồn tại trong lời đồn này quả thực có loại tuấn mỹ kinh tâm động phách.



Hắn nhướng mày, giơ tay, rõ ràng lộ ra tùy ý chây lười, lại khiến người ta không khỏi mặt đỏ tim đập.



Thì ra Yến Vương là một mỹ nam tử như thế.



Quý nữ đến tham gia thưởng mai yến trong hai vị Vương gia không thể nghi ngờ càng muốn gả cho Thục Vương hơn, bởi vì ở trong đông đảo hoàng tử Thục Vương có tiếng là được Hoàng Thượng sủng ái, một khi gả cho Thục Vương, chẳng sợ không có khả năng đứng ở vị trí tối cao kia, cũng đã đủ phong cảnh vô hạn.



Mà hiện tại, Thiên Bình trong lòng các nàng lặng lẽ dời đi.



Chỉ tiếc gả hoặc không gả, các nàng đều không có quyền chọn lựa.



Nhưng vô luận như thế nào đây vẫn là một chuyện làm người ta phấn chấn, nếu biểu hiện tốt, vô luận gả cho vị Vương gia nào đều là đụng phải đại vận.



Hành lễ với hai vị nương nương xong, Thục Vương cười nói: “Ta với Thất đệ đang dạo vườn, thấy bên này náo nhiệt như thế liền tới đây nhìn một cái.”



Đây đương nhiên chỉ là lý do thoái thác, trong lòng tất cả mọi người biết rõ buổi hoa yến này chính là tổ chức cho hai vị hoàng tử, bọn họ xuất hiện ở chỗ này chính là vì định ra nhân tuyển cho vị trí Vương phi.



Đại Chu dân phong cởi mở, mặc dù hoàng tử cũng có quyền lựa chọn, nhưng tiền đề là những cô nương đó có thể xuất hiện ở trường hợp như vậy.



Nói cách khác, cô nương xuất hiện ở bữa tiệc tuyển phi đã được ngầm thừa nhận là có tư cách trở thành Vương phi. Nhưng cái này cũng không thể xác định hoàng tử có thể chọn ra người được chọn cuối cùng, mà phải lấy phương thức tặng hoa chọn ra mấy người, lại do phi tử, Hoàng Hậu hoặc Hoàng Thượng châm chước định ra nhân tuyển cuối cùng.



Úc Cẩn nhân dịp Thục Vương nói chuyện, mắt phượng hơi đổi hướng nhìn qua Khương Tự, xác định người tâm tâm niệm niệm ở đây không thể nghi ngờ, mỉm cười thu hồi tầm mắt.