Chương 35: Nhã Phi
“ Nhã Phi cô nương càng ngày càng xinh đẹp” một thanh niên ở bên cạnh Trần Lâm thì thào nói.
“ Nếu được trải qua một đêm với Nhã Phi cô nương, ta tình nguyện giảm thọ” một người đàn ông trung niên khác nói.
Nghe mấy tên nam nhân trầm trồ bàn tán, Trần Lâm lúc này biết được người con gái này tên là Nhã Phi, người của Thước Đặc Nhĩ gia tộc.
“ Thưa các vị quan khách, buổi đấu giá này có tổng cộng ba món đồ được đấu giá, ở trước mặt quý vị đây là món thứ nhất, Huyền giai cao cấp đấu kỹ, Phong Lôi Chưởng. Gía khởi đầu là một trăm vạn kim tệ” Nhã Phi mỉm cười mê người, hướng phía dưới người tham dự nói.
“ Ta trả 120 vạn kim tệ”
“ 125 vạn kim tệ”
“ 130 vạn kim tệ”
“ 135 vạn kim tệ”
“ 140 vạn”
...
“ 140 vạn kim tệ, lần thứ nhất” Nhã Phi mỉm cười xinh đẹp nói.
“ 150 vạn” Trần Lâm giơ thẻ đấu giá lên nói.
“ Quyển công pháp này không tới cái giá đó, tên này mua hớ rồi”
“ Với giá đó, mua công pháp Địa giai cấp thấp còn được nữa là” đám đông xung quanh xầm xì bàn tán, ai cũng nghĩ Trần Lâm dại dột, bỏ ra một đống tiền để mua một quyển Huyền giai cao cấp.
“ 150 vạn kim tệ, lần thứ nhất”
“ 150 vạn kim tệ lần thứ hai”
“ 150 vạn kim tệ lần thứ ba, thành giao, quyển Huyền giai cao cấp đấu kỹ Phong Lôi Chưởng đã thuộc về vị khách quan số 888 này” Nhã Phi gõ chiếc búa gỗ xuống bàn sau đó giơ tay về phía Trần Lâm cười nói.
“ Sau đây là vật phẩm thứ hai, trứng của Hỏa Long Ngạc Giao, Lục giai Ma thú, chỉ cần có thể ấp thành công, quý vị có thể thu được một con vật nuôi cấp độ Đấu Vương ... ”
“ Gía khởi điểm là năm trăm vạn kim tệ”
“ 510 vạn kim tệ”
“ 520 vạn kim tệ”
“ 530 vạn kim tệ”
“ 550 vạn kim tệ”
“ 580 vạn kim tệ”
“ 600 vạn kim tệ”
...
“ 650 vạn kim tệ”
“ 650 vạn kim tệ, lần thứ nhất”
“ 650 vạn kim tệ, lần thứ hai”
Trần Lâm nãy giờ không ra giá, hắn chờ đến giây phút này: “ Ta ra giá 1000 vạn kim tệ”
Cả phòng xôn xao hướng về phía Trần Lâm quan sát, không ít người đang bàn tán về thân phận của Trần Lâm.
“ Vẫn là vị khách quan số 888, các vị còn có ai ra giá cao hơn ?” Nhã Phi liếc nhìn Trần Lâm, ánh mắt vô cùng mỹ lệ.
“ 1000 vạn kim tệ lần thứ nhất”
“ 1000 vạn kim tệ lần thứ hai”
“ 1000 vạn kim tệ lần thứ ba, thành giao, trứng của Hỏa Long Ngạc Giao đã thuộc về vị khách quan số 888” Nhã Phi mỉm cười gõ chiếc búa xuống bàn nói.
Hai món đấu giá rốt cục đều rơi vào tay Trần Lâm, mọi người trong phòng đấu giá lúc này ai cũng đều tập trung vào hắn, bọn họ đang phán đoán xem Trần Lâm thuộc về đại gia tộc nào mà có tiền nhiều như vậy.
“ Thưa quý vị, sau đây là món vật phẩm đấu giá cuối cùng, Ngũ Phẩm Đan Dược Linh Khí đan, chỉ cần đại đấu sư cửu tinh uống vào sẽ lập tức đề thăng lên đấu Linh cường giả ... Giá khởi điểm: 1500 vạn kim tệ” Nhã Phi lại tiếp tục giới thiệu.
Trái với tất cả mọi người đều đang nóng mắt nhìn viên ngũ phẩm đan dược trên mâm ngọc, Trần Lâm không hề quan tâm đến, nói về đan dược, hắn muốn cấp độ nào cũng có, chỉ cần có đủ điểm để hối đoái hệ thống mà thôi, mặt khác hắn đã là đấu Hoàng, đấu Linh đan dược đối với hắn đã vô dụng.
Kết thúc buổi đấu giá, Trần Lâm được mời đến tầng cao nhất của Phòng Đấu giá Thước Đặc Nhĩ để thanh toán và nhận hàng, đây là nguyên tắc của phòng đấu giá để bảo vệ an toàn cho khách hàng và vật phẩm.
“ Phi nhi chưa bao giờ gặp qua Trần Lâm tiên sinh trước đây, tiên sinh là lần đầu đến Phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ ?” Nhã Phi nở nụ cười quyến rũ, ánh mắt mê người nhìn Trần Lâm nói.
“ Nhã Phi cô nương nói không sai, ta là lần đầu tiên đến Đế Đô” Trần Lâm mỉm cười nói.
Nhã Phi thấy ánh mắt Trần Lâm vẫn bình tĩnh, không bị vẻ đẹp của nàng thu hút thì cảm thấy thú vị, thông thường đàn ông khi đối mặt với nàng khoảng cách gần như vậy thường không giấu được dục vọng trong ánh mắt, nhưng đối với người đàn ông trước mặt nàng lúc này thì không giống vậy.
Trên thân thể người đàn ông này tỏa ra một loại khí thế bệ nghễ thiên hạ, bá đạo tuyệt luân như bậc đế vương, mặt khác xung quanh thân hình ẩn hiện đấu khí màu tím chứng tỏ vị này tu vi không hề tầm thường. Nhã Phi chỉ là Đấu giả, nàng không nhìn ra được sâu cạn trong tu vi của người đàn ông này nhưng nàng chắc chắn sẽ không dưới Đấu Linh.
“ Ồ, xin thứ lỗi cho Phi nhi tò mò, không biết tiên sinh đến từ Đế quốc nào ?” Nhã Phi lễ phép nói.
“ Ta đến từ Đại Lâm Đế quốc, cách đây rất xa” Trần Lâm thành thật nói.
“ Đại Lâm Đế quốc ? xin lỗi Trần Lâm tiên sinh, Phi nhi thiển cận, chưa từng nghe qua quốc gia này” Nhã Phi duyên dáng nói, nàng thật sự chưa từng nghe qua Đại Đường trước đây.
“ Nhã Phi cô nương không biết cũng không có gì lạ, Đại Lâm Đế quốc là một quốc gia không nằm trên Đấu Khí Đại lục” Trần Lâm phất tay cười nói.
“ Không nằm trên Đấu Khí đại lục ? Vậy là ở hải ngoại” Nhã Phi ánh mắt mở to vô cùng xinh đẹp, nàng không ngờ bản thân vậy mà đang tiếp xúc với một người hải ngoại. Từ lúc còn nhỏ, nàng thường được dạy là những dân tộc ở hải ngoại là giống người man di ăn lông ở lỗ, chưa được khai sáng.
Nhưng giờ đây khi trò chuyện với Trần Lâm thì nàng thấy rằng những điều nàng nghe về người hải ngoại lúc còn nhỏ dường như không được đúng. Trần Lâm không những mang cho nàng cảm giác sâu không lường được còn có biểu hiện vương giả, quý tộc không thể lầm được.
“ Trần Lâm tiên sinh, đây là vật phẩm của ngài” Nhã Phi cung kính hai tay dâng lên mâm ngọc chứa quyển trục Huyền giai cao cấp công pháp Phong Lôi Chưởng và trứng của Hỏa Long Ngạc Giao.
Trần Lâm không khách khí nhận lấy mâm ngọc từ Nhã Phi đưa cho, hai vật này đã tốn của hắn 1150 vạn kim tệ.
“ Ha ha ... trứng của Hỏa Long Ngạc Giao nghe nói thì quý hiếm nhưng thực chất không dùng được, ta chưa nghe có người nào thành công ấp nở ra cả” một thanh niên từ ngoài phòng đi vào, nhìn quả trứng trên tay của Trần Lâm thì cười khẩy nói.
Trần Lâm quay người nhìn lại thì thấy người mới đến là một thanh niên, cũng chạc tuổi với Nhã Phi, khuôn mặt tái nhợt rõ ràng do sắc dục quá độ, tuy nhiên hắn đích thật là một gã Đấu Sư.
“ Lôi Lặc, ngươi im ngay, đó là thái độ đối với khách hàng sao ?” Nhã Phi cau mày nhìn người thanh niên nói.
“ Ta nói không có gì sai cả, Hỏa Long Ngạc Giao chỉ có thể nở khi được con mẹ ấp hoặc là được Luyện Dược Sư cấp cao dùng Long Tinh đan bồi dưỡng, bằng không chỉ là tốn tiền vô ích mà thôi, theo như ta thấy, gã này ngay cả điều này cũng không biết ... ha ha ha” Lôi Lặc ánh mắt tham lam nhìn những đường cong gợi cảm tuyệt mỹ của Nhã Phi, nhoẻn miệng cười.
Nhã Phi lộ rõ vẻ chán ghét, trừng mắt với Lôi Lặc, sau đó quay sang Trần Lâm ôn tồn nói: “Xin lỗi Trần Lâm tiên sinh, xin ngài đừng chấp nhất với hắn, Phi nhi bồi tội với tiên sinh”
Nhìn thấy ánh mắt chán ghét của Nhã Phi đối với mình, gương mặt của Lôi Lặc trở nên âm trầm vô cùng, chưa từng có người con gái nào tỏ thái độ đó đối với hắn.
“ Ha ha ha ... hằng ngày ngươi lạnh nhạt đối với ta, hóa ra là ngươi thích thể loại trung niên như tên này, không biết hắn có làm ngươi thỏa mãn ?” Lôi Lặc cười khẩy nói.
Gương mặt của Nhã Phi vẫn bình tĩnh, dường như không nghe thấy những lời Lôi Lặc nói, tuy nhiên Trần Lâm cảm giác được bàn tay nắm chặt của nàng thoáng run lên.
“ Cút đi” Trần Lâm nhìn thẳng tên Lôi Lặc, nhàn nhạt nói.
Nghe được Trần Lâm nói mình, Lôi Lặc tức khí nhào tới, hét lớn: “Tên khốn kiếp, muốn c·hết ?”
Lôi Lặc toàn thân bao phủ đấu khí, nhào tới vung một quyền vào giữa mặt của Trần Lâm.