Chương 30: Gặp gỡ Tiểu Y Tiên
Ngày hôm sau, Trần Lâm cùng với Medvedev và 300 tên Cận vệ lên Air Force One bay đến Đấu Khí Đại Lục, từ Trường An đến Đấu Khí đại lúc khoảng hai mươi mấy ngàn km, tuy Trần Lâm có thể phi hành nhưng khoảng cách quá dài hắn cũng lực bất tòng tâm.
Để bay được quãng đường dài như vậy, Air Force One đã được Trần Lâm cho nâng cấp khoang chứa xăng và động cơ phản lực lớn hơn rất nhiều so với nguyên bản. Chuyến bay diễn ra êm đẹp, bay khoảng hơn sáu ngày thì đám người Trần Lâm đã thấy bóng dáng của Đấu Khí đại lục trước mắt, bọn hắn bắt đầu đổ bộ xuống nơi đây.
Medvedev cùng 300 tên Cận vệ lập tức tiến hành thả dù xuống, sau khi thả xuống người cuối cùng là Medvedev, Air Force One liền quay đầu, bay trở lại Trường An.
Đoàn người của Trần Lâm tiến vào cánh rừng nguyên sinh, bạt ngàn cây cối, những sinh vật nơi đây điều rất lạ lẫm, Trần Lâm hầu như chưa từng thấy khi ở địa cầu.
“ Quác ... quác ...”
“ Ah ... Ah ... Ah ...”
Một con quái điểu bỗng bất thình lình xuất hiện, bay xà xuống quắp lấy một người Cận vệ của Trần Lâm, sau đó bay v·út lên không.
Đám cận vệ và Medvedev lập tức chĩa súng nhắm bắn, nhưng con quái điểu bay quá nhanh, tích tắc đã v·út lên cao. Trần Lâm thấy vậy thì bùng phát đấu khí, hai cánh màu vàng vỗ mạnh, thân hình bay thẳng lên không, đuổi theo con quái điểu.
Trần Lâm vửa bay với tốc độ như một tia chớp, vừa đánh ra một chưởng ấn, đó là thức đầu tiên của Như Lai Thần Chưởng, Phật Quang Sơ Hiện.
“ Oành” Chưởng ấn ngưng tụ đấu khí khổng lồ đánh thẳng lên mình con quái điểu, trong phút chốc con quái điểu chưa kịp kêu lên một tiếng đã tan thành từng mảnh. Tên cận vệ rơi xuống dưới đất được Trần Lâm bay đến tiếp lấy.
Như Lai Thần Chưởng được hệ thống đánh giá là Thiên Giai Cao cấp công pháp, uy lực vô biên, có thể hủy thiên diệt địa, bao gồm 9 thức:
Phật Quang Sơ Hiện – Nhất Tâm Ấn
Kim Đỉnh Phật Đăng – Quang Tụ Phật Đỉnh Ấn
Phật Động Sơn Hà – Bất Động Căn Bản Ấn
Phật Vấn Già Lam – Thiên Cổ Lôi Âm Ấn
Nghênh Phật Tây Thiên – Chuyển Pháp Luân Ấn
Phật Quang Phổ Chiếu – Nhật Quang Bồ Tát Ấn
Thiên Phật Hàng Thế - Kim Cang Quyết Ấn
Phật Pháp Vô Biên – Trí Cát Trường An Ấn
Vạn Phật Triều Tông – Nhất Thiết Minh Ấn
Trần Lâm đã luyện thành tất cả 9 thức này, sử dụng Như Lai Thần Chưởng, Trần Lâm hiện có thể đánh ngang hàng với Lục Tinh Đấu Hoàng cường giả mà không rơi xuống hạ phong, có thể vượt cả một đại cấp để đối địch đủ biết uy lực khủng kh·iếp của công pháp này.
“ Tạ ơn Hoàng thượng cứu mạng” tên cận vệ quỳ xuống khấu đầu nói.
“ Ngươi đứng lên đi, các ngươi hãy cố gắng tu luyện công pháp ta đã cung cấp, thế giới này không phải đơn giản chỉ dùng súng đạn là có thể giành phần thắng đâu” Trần Lâm hướng sang đám cận vệ ôn tồn nói.
“ Thuộc hạ tuân lệnh”
“ Được rồi, chúng ta đi tiếp đi, tất cả hãy thật cẩn thận trong mỗi bước đi, khu rừng này không đơn giản đâu” Lâm Phong phất tay sau đó đi trước dẫn đầu.
“ Dạ, bệ hạ”
Đám cận vệ vội vã đi theo sau, không người nào muốn mình trở thành gánh nặng cho cả đội và Trần Lâm.
“ Ở đây các ngươi đừng gọi ta là Bệ hạ, hãy gọi ta là Môn Chủ, sắp tới ta sẽ xây dựng một môn phái ở đại lục này” Trần Lâm trầm tĩnh dẫn đầu, ôn tồn nói.
“ Dạ, Môn chủ”
“ Tốt”
“ Tích ... tích ... ký chủ thành công g·iết c·hết Cấp 1 ma thú Hoàng Trạch Điểu, ký chủ được thưởng 100,000 điểm thưởng ... tích ... tích”
“ Giết một con ma thú mà nhiều điểm như vậy à, thật dễ dàng kiếm điểm, ta phải tranh thủ g·iết nhiều ma thú mới được” Trần Lâm âm thầm suy tính.
Đoàn người của Trần Lâm đi sâu vào rừng hơn, cứ đi được một lúc là lại gặp ma thú lao ra t·ấn c·ông, Trần Lâm liền xung phong ra sức đánh g·iết, đến cuối ngày, hắn đã g·iết được hàng trăm con ma thú. Tuy chỉ là ma thú cấp 1, cấp 2, nhưng hắn cũng đã thu được hơn 20 triệu điểm thưởng.
Đi cả ngày trời nhưng không thấy một bóng người nào làm cho Trần Lâm cũng âm thầm sốt ruột, tuy hắn biết trong khu rừng đầy ma thú thế này thì chỉ có thể gặp được thợ săn là cùng. Hắn đang suy nghĩ vẫn vơ thì nghe tiếng quát tháo từ cánh rừng bên cạnh.
“ Mục Lực, ngươi theo dõi ta ?”
“ Ha ha ... không tính là theo dõi, ta nghe được thông tin Tiểu Y Tiên ngươi đi tìm bảo khố, nhưng không biết vị trí chính xác ...”
“ Làm sao ngươi biết, ta chỉ từng nói qua với Lỵ Phỉ ?”
“ Nữ nhân mà, chỉ cần dỗ ngọt là nói ra hết”
“ Ngươi là tên hỗn đản”
“ Tiểu Y Tiên, ta rất có cảm tình với nàng, hãy mau chỉ đường đến bảo tàng cho ta, đến khi ta chưởng quản lấy Lang Đầu dong binh đoàn, ta sẽ không bạc đãi nàng, bằng không thì đừng trách ta cưỡng bức nàng... ha ha ha ...” một đám thanh niên trai tráng đang bao vây một cô gái, những người này mặc giáp da, trên người có mang trang bị, tay có cầm binh khí, đặc biệt trên ngực mỗi tên đều có một huy hiệu hình đầu sói màu đen.
Cô gái khoảng chừng mười tám mười chín tuổi, thân mặc váy áo màu trắng, dung mạo tuyệt đẹp, đặc biệt eo của nàng vô cùng thon nhỏ, mềm mại động lòng người. Nàng chẳng những không sợ hãi đám thanh niên mà còn chỉ thẳng mặt bọn chúng mắng: “ Các ngươi thật là lòng người dạ thú, uổng công bản cô nương đã ra tay chữa trị cho các ngươi trước đây”
“ Tiểu Y Tiên, đừng nói nhiều lời, ngươi có chỉ đường cho chúng ta không thì bảo” một tên thanh niên có vết thẹo trên mặt, nghiến răng kèn kẹt, tay lăm lăm thanh đao, nói.
“ Đừng mơ tưởng, có g·iết ta, ta cũng không chỉ đường cho các ngươi” cô gái ngoảnh mặt sang một bên, cứng rắn nói.
“ Đồ cứng đầu” tên thanh niên mặt thẹo quát lớn, song thủ chộp tới người cô gái.
“ Đùng ... Đùng ... Đùng ... Đùng ... Đùng ... Đùng ...” hàng loạt tiếng súng vang lên, mười một tên thanh niên lập tức b·ị b·ắn thành cái sàng, ngã sấp xuống mặt đất, đến lúc c·hết còn chưa biết nguyên nhân gì.
Từ trong bụi rậm, đám người Trần Lâm lần lượt đi ra, thấy nhiều người như vậy xuất hiện, Tiểu Y Tiên vẻ mặt sợ hãi, la lớn: “Các ngươi là ai ? Có dụng ý gì ?”
Trần Lâm dẫn đầu, tiến tới bên cạnh Tiểu Y Tiên, giơ tay lên, cười nói: “ Cô nương đừng sợ, chúng ta không có ác ý”
“ Các ngươi đã g·iết bọn hắn, v·ũ k·hí của các ngươi thật kỳ quái” Tiểu Y Tiên nhìn một lượt mấy người Trần Lâm, nhỏ giọng nói.
“ Trời cũng sắp tối, cô nương sao lại một thân một mình vào khu rừng đầy ma thú này ?” Trần Lâm nhìn Tiểu Y Tiên, quan tâm hỏi.
Tiểu Y Tiên thấy Trần Lâm cử chỉ đường hoàng lại có thái độ ân cần thì lễ phép nói: “ Cám ơn đại thúc cứu mạng, đại thúc ăn mặc sang trọng, chắc là từ phương xa đến ... tiểu nữ vào rừng để hái thuốc”
“ Ta tên Trần Lâm, đến từ phương Tây, cô nương tên họ là chi ?” Trần Lâm nghe Tiểu Y Tiên gọi mình là đại thúc thì có vẻ không vui, nhưng hắn nghĩ lại bản thân cũng đã 33 tuổi, cô gái này gọi như vậy cũng không sai, hắn liền mỉm cười nói.
“ Tiểu nữ tên là Tiểu Y Tiên, hiện đang ở Thanh Sơn Trấn, Vạn Dược Trai làm nghề y” Tiểu Y Tiên nhỏ nhẹ nói.