Chương 26: Công chúa Olivia
Ngày hôm nay, Trần Lâm mặc long bào mới tinh, đầu đội mũ miện chuỗi ngọc, được Thống Lĩnh Medvedev và 300 Cận Vệ Hoàng Gia trang bị tận răng, hộ tống đi lên máy bay trước sự quan sát của đám cung tần mỹ nữ và văn võ bá quan.
Trần Lâm vẫy tay chào quần thần lần cuối sau đó bước vào cửa máy bay, đám cận vệ Medvedev nhanh chóng bước theo sau, cửa máy bay đóng lại. Một lúc sau, máy bay cất cánh trong sự vỡ òa xúc động của mọi người quan sát.
Vật to lớn bóng loáng đó thật sự có thể mang Hoàng Thượng của họ bay lên trời, đây đúng là thần tích. Mọi người đứng quan sát cho đến khi máy bay khuất vào những tầng mây mới từ từ giải tán, trong lòng người nào cũng kích động không thôi, mơ ước được một lần bay lên trời giống như vậy.
Từ Trường An bay thẳng đến thành Ctesiphon mất khoảng 15 giờ, thành Ctesiphon do Achill·es quản lý đã xây dựng một sân bay theo lệnh của Trần Lâm từ trước, nên việc hạ cánh của máy bay không thành vấn đề.
Đám đông dân chúng trong thành Ctesiphon bị sợ hãi vì tiếng gầm gú của máy bay và kích thước to lớn của nó khi đáp xuống, tuy nhiên khi thấy Trần Lâm từ trong máy bay đi ra, đám đông trở nên kích động xem Trần Lâm giống như người trời hạ phàm.
Khi được cho biết Trần Lâm chính là Hoàng đế của bọn họ, đám đông kính cẩn quỳ xuống hành lễ, bởi vì hình tượng của Trần Lâm đã trở thành thiên sứ trong mắt bọn họ.
“ Mạt tướng tham kiến Bệ hạ” Achill·es, Lý Tĩnh, Lý Thế Tích quỳ một chân xuống hành lễ khi thấy Trần Lâm đi từ cầu thang trên máy bay xuống.
Trần Lâm xuất hiện một cách thần kỳ thế này làm cho bọn họ vô cùng kinh hãi, tuy đã được Trần Lâm cho biết trước sẽ đến đây bằng cách bay đến nhưng bọn họ vẫn không thể tưởng tượng ra được khung cảnh này. Trong mắt của bọn họ, Trần Lâm đã trở nên thần thánh hóa vô số lần, bởi vì chỉ có thần tiên mới có thể bay được.
“ Trẫm miễn lễ” Trần Lâm mỉm cười, phất tay nói.
“ Tạ ơn bệ hạ”
“ Trẫm rất vui gặp lại các khanh, nơi này quản lý ổn thỏa chứ” Trần Lâm cười nhìn ba người bọn Lý Tĩnh nói.
“ Thưa Bệ hạ, nhờ vào những chính sách của Bệ hạ, Sasan châu đã được ổn định, người dân đã bắt đầu quay lại sinh hoạt bình thường” Lý Tĩnh nói.
“ Vậy thì rất tốt, đi, chúng ta về đại điện rồi nói sau” Trần Lâm phất tay nói
Tin tức Hoàng đế Đại Đường đế quốc đã đến Châu Sasan nhanh chóng được truyền tới Đông La Mã. Sứ thần Đại Đường cũng gửi thư của Trần Lâm cho hoàng đế Flavius Heraclius, yêu cầu kinh thành Constantinople xây dựng một sân bay như bảng vẽ Đại Đường đưa ra để máy bay của Trần Lâm có thể đáp xuống, Hoàng đế Flavius Heraclius ban đầu nghi ngờ nhưng sau đó đã chập thuận.
Việc xây dựng sân bay mất thời gian một tháng, ngày 02 tháng 11 năm 633, Trần Lâm dẫn theo Achill·es, Medvedev và 300 Cận vệ ngồi máy bay đi đến kinh thành Constantinople.
Kinh thành Constantinople được dựng lên tại bán đảo Bosphorus, nơi châu Âu gặp châu Á. Nó sừng sững như 1 tượng đài, vững chân trên cả hai châu lục. Nó tọa lạc trên con đường dẫn đến Caucasus và vùng thảo nguyên tỏa ra Địa Trung Hải và cả con đường dẫn từ thung lũng sông Danuble đến thung lũng Euphrates. Thành Constantinople dựa lưng vào bán đảo Balkans, giáp với Châu Sasan của Đại Đường đế quốc.
Với địa thế có một không hai đó, Constantinople thật xứng đáng là kinh đô đế quốc, kết nối hai châu lục, hai nền văn hóa Đông – Tây.
Từ thành Ctesiphon bay đến kinh thành Constantinople mất khoảng 5 giờ, khi đoàn người của Trần Lâm đến nơi thì đã khoảng giữa trưa, máy bay Boeing to lớn đáp xuống đường băng trong sự kích động cao độ của người dân thành Constantinople.
Khi thấy Trần Lâm bước xuống máy bay, đám đông sợ hãi quỳ xuống vì nghĩ Trần Lâm chính là sứ giả của Thượng đế phái xuống trần gian.
Đế quốc Byzantine là một đế quốc được xây dựng dựa trên lòng tín ngưỡng đến mức cực đoan của người dân. Hoàng đế của Byzantine phải là vị thánh do Thượng đế chỉ định, là đấng được sức dầu thơm từ các Thiên Sứ. Nói một cách khác, Byzantine là một quốc gia xây dựng theo mô hình của nhà thờ.
Hành động quỳ lạy khi thấy Trần Lâm bước xuống máy bay cũng dễ hiểu vì đám đông dân chúng đã mặc định xem Trần Lâm chính là thiên sứ.
Tổng giám mục Constantinople và một đám quý tộc tiến đến chào đón Trần Lâm, bọn họ đối xử với Trần Lâm như một vị Thánh chứ không phải là một vị hoàng đế nước khác.
Trần Lâm được mời ngồi trên một ngai vàng cao được khiêng bởi hàng chục người, đoàn người của Trần Lâm đi đến đâu, đám đông cúi chào đến đó.
Trần Lâm cũng khá bất ngờ về sự tiếp đãi ấn tượng này, trên đường đi hắn cũng không quên quan sát thành phố Constantinople, thành phố Constantinople quả thật náo nhiệt, nhà cửa san sát, những con đường chằng chịt, người đi qua lại như mắc cưỡi.
Trần Lâm được đưa đi tham quan khắp thành phố, cuối ngày, đoàn người của Trần Lâm được sắp xếp trú tại khách sạn hoàng gia gần cung điện. Mọi thứ trong cung điện đều rất xa xỉ, có rất nhiều món đồ làm hoàn toàn bằng vàng ròng.
Trần Lâm được một đám cung nữ hầu hạ nhiệt tình cả ngày lẫn đêm, món ăn thức uống dâng lên cho Trần Lâm đều là những món vô cùng độc đáo và lạ mắt.
Hai ngày sau, Trần Lâm được mời đến Cung điện để gặp mặt hoàng đế Flavius Heraclius.
Trần Lâm ngồi trên ngai vàng cao, được mười mấy người khiên, theo sự hướng dẫn của mấy tên quý tộc, cùng với Achill·es và Medvedev đi vào cung điện. Để tới được cung điện, Trần Lâm được dẫn qua mê cung những hành lang đá cẩm thạch và những phòng khách chứa đầy các bức khảm và y phục bằng vàng. Trần Lâm được dẫn qua những hàng dài thị vệ mặc đồng phục trắng, qua những đám đông khổng lồ những quý tộc, giám mục và nguyên lão,… lúc nào cũng có nền nhạc Nhà Thờ và tiếng Thánh ca.
Cuối cùng Trần Lâm được đưa tới căn phòng bát giác, nơi có một hình hài cứng đơ, câm lặng và bất động, được đặt trên 1 ngai vàng rực rỡ, và được phủ mặt bởi 1 tấm lụa tía. Đồ đạc trong căn phòng rất lạ. Có tượng những con sư tử, những con quái vật đầu sư tử mình chim, những con chim đậu trên cành cây, tất cả đều bằng vàng ròng như một cửa tiệm đồ chơi bằng máy về động vật hoang dã. Và tất cả chúng được điều khiển chuyển động khi Trần Lâm tiến vào. Các con vật bắt đầu há mồm. Con chim thì hót. Con quái vật thì rít lên. Con sư tử thì gầm và quật đuôi.
Hình hài bất động trên ngai vàng bắt đầu chuyển động, tấm lụa tía được kéo xuống để lộ ra gương mặt của một lão già. Lão già này chính là Flavius Heraclius.
“ Xin chào Hoàng đế Đại Đường, ta hy vọng ngài hài lòng với tiếp đãi của Constantinople” Flavius Heraclius mấp máy môi, sau đó được một trung niên dịch lại bằng tiếng Hán.
“ Hoàng đế của Constantinople, ta rất hài lòng về tiếp đón của ngài. Ta đến đây để đón công chúa Olivia như ngài đã nói trong thư” Trần Lâm mỉm cười, gật đầu nói.
“ Hoàng đế trẻ Đại Đường, ta biết rõ sự vĩ đại của đế quốc Đại Đường, đế quốc La Mã của ta cũng vĩ đại không kém, hai đế quốc chúng ta làm đồng minh chính là lời kêu gọi của Thượng đế. Công chúa Olivia là con gái của ta, nàng xinh đẹp lại giỏi giang, ta tin tưởng ngài sẽ thích” Flavius Heraclius nói sau đó được dịch lại.
“ Ta cũng nghĩ như vậy” Trần Lâm cười nói.
Vị Tổng giám mục cùng đoàn tùy tùng dẫn theo một cô gái tầm mười bốn mười lăm tuổi đi đến, bọn họ tiến đến trước mặt Trần Lâm sau đó cúi đầu cung kính chào.
“ Hoàng đế trẻ Đại Đường, đây là con gái thứ 12 của ta, Olivia, ngài thấy nàng xinh đẹp không ?” Hoàng đế Flavius Heraclius mấp máy môi nói.
Trần Lâm quan sát công chúa Olivia một lượt, Olivia mặc một bộ váy áo bằng lụa màu trắng, nàng có mái tóc màu vàng óng ả dài đến thắt lưng, đôi mắt nàng xanh biếc như đá Sapphire, cái mũi cao cao, đôi môi anh đào nhỏ nhắn, thân hình tuyệt mỹ, đặc biệt khí chất của nàng vô cùng thánh khiết, quả thật xinh đẹp như một thiên thần.
“ Nàng rất đẹp” Trần Lâm gật đầu đồng ý nói.
Lời khen của Trần Lâm được tên phiên dịch thông dịch lại, công chúa Olivia nghe vậy thì ngại ngùng, cúi đầu xuống.
“ Công chúa Olivia, nàng có đồng ý cùng ta đến Đại Đường không ?” Trần Lâm mỉm cười hướng Olivia nói.
“ Ta đồng ý” Olivia sau khi nghe phiên dịch thì đã hiểu ý Trần Lâm, ánh mắt nàng kiên định, sau đó gật đầu nói.